Tác giả:

"Đoan Mộc Mạc Ly, ngươi có giỏi thì lên đây cùng ta đại chiến ba trăm hiệp!" Đoan Mộc Mạc Ly nhìn nam nhân trước mặt, bỗng chốc thở dài thườn thượt: "A Mã, ngươi đã hướng ta khiêu chiến hơn năm mươi lần rồi..." Rừng Minh Linh chiếm một diện tích rất lớn của Tây Vực. Nhìn từ góc độ của nhân loại, rừng rậm này dường như trải dài vô tận. Nơi đây có rất nhiều ma thú dị thảo tồn tại, càng vào sâu, đẳng cấp của ma thú lại càng cường đại. Nhưng chỉ cần nhắc đến những thảo mộc quý hiếm bên trong, không tu giả nào mà không mỏi mắt trông mong, chẳng màng nguy hiểm tới tính mạng cũng muốn dấn thân đi vào. Tuy Đoan Mộc Mạc Ly luôn tự nhận mình là một người rất vô trách nhiệm, nhưng mà từ ngày y trở thành chủ nhân của rừng Minh Linh, đích thực cũng đã làm được một số việc cho xứng với cái danh kia. Giả dụ như sau khi bị Đoan Mộc Mạc Ly đập như con, yêu thú nghe lệnh y không còn con nào dám chạy khắp Tây Vực làm loạn nữa. Tất nhiên là cũng không có bất cứ ai từng bén mảng tới định hái trộm linh…

Chương 4: Bên ngươi

Phượng LyTác giả: minhduong192Truyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng"Đoan Mộc Mạc Ly, ngươi có giỏi thì lên đây cùng ta đại chiến ba trăm hiệp!" Đoan Mộc Mạc Ly nhìn nam nhân trước mặt, bỗng chốc thở dài thườn thượt: "A Mã, ngươi đã hướng ta khiêu chiến hơn năm mươi lần rồi..." Rừng Minh Linh chiếm một diện tích rất lớn của Tây Vực. Nhìn từ góc độ của nhân loại, rừng rậm này dường như trải dài vô tận. Nơi đây có rất nhiều ma thú dị thảo tồn tại, càng vào sâu, đẳng cấp của ma thú lại càng cường đại. Nhưng chỉ cần nhắc đến những thảo mộc quý hiếm bên trong, không tu giả nào mà không mỏi mắt trông mong, chẳng màng nguy hiểm tới tính mạng cũng muốn dấn thân đi vào. Tuy Đoan Mộc Mạc Ly luôn tự nhận mình là một người rất vô trách nhiệm, nhưng mà từ ngày y trở thành chủ nhân của rừng Minh Linh, đích thực cũng đã làm được một số việc cho xứng với cái danh kia. Giả dụ như sau khi bị Đoan Mộc Mạc Ly đập như con, yêu thú nghe lệnh y không còn con nào dám chạy khắp Tây Vực làm loạn nữa. Tất nhiên là cũng không có bất cứ ai từng bén mảng tới định hái trộm linh… Đã đến chap 32 rồi, lẽ ra phải viết tiếp, nhưng mà cảm hứng của mình lại tuôn trào cuồn cuộn, muốn viết thêm 1 chương về quá khứ của cả hai.Mà một phần lí do vẫn là cảm thấy tình cảm hai đứa mình xây dựng trong vài chương đầu vẫn chưa đủ lắm, viết thêm 1 chương này, cả bộ truyện cũng nồng nặc mùi gei hơn hẳn:vMà nói nhảm thế thôi, let's enjoy it

Đã đến chap 32 rồi, lẽ ra phải viết tiếp, nhưng mà cảm hứng của mình lại tuôn trào cuồn cuộn, muốn viết thêm 1 chương về quá khứ của cả hai.

Mà một phần lí do vẫn là cảm thấy tình cảm hai đứa mình xây dựng trong vài chương đầu vẫn chưa đủ lắm, viết thêm 1 chương này, cả bộ truyện cũng nồng nặc mùi gei hơn hẳn:v

Mà nói nhảm thế thôi, let's enjoy it

Phượng LyTác giả: minhduong192Truyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng"Đoan Mộc Mạc Ly, ngươi có giỏi thì lên đây cùng ta đại chiến ba trăm hiệp!" Đoan Mộc Mạc Ly nhìn nam nhân trước mặt, bỗng chốc thở dài thườn thượt: "A Mã, ngươi đã hướng ta khiêu chiến hơn năm mươi lần rồi..." Rừng Minh Linh chiếm một diện tích rất lớn của Tây Vực. Nhìn từ góc độ của nhân loại, rừng rậm này dường như trải dài vô tận. Nơi đây có rất nhiều ma thú dị thảo tồn tại, càng vào sâu, đẳng cấp của ma thú lại càng cường đại. Nhưng chỉ cần nhắc đến những thảo mộc quý hiếm bên trong, không tu giả nào mà không mỏi mắt trông mong, chẳng màng nguy hiểm tới tính mạng cũng muốn dấn thân đi vào. Tuy Đoan Mộc Mạc Ly luôn tự nhận mình là một người rất vô trách nhiệm, nhưng mà từ ngày y trở thành chủ nhân của rừng Minh Linh, đích thực cũng đã làm được một số việc cho xứng với cái danh kia. Giả dụ như sau khi bị Đoan Mộc Mạc Ly đập như con, yêu thú nghe lệnh y không còn con nào dám chạy khắp Tây Vực làm loạn nữa. Tất nhiên là cũng không có bất cứ ai từng bén mảng tới định hái trộm linh… Đã đến chap 32 rồi, lẽ ra phải viết tiếp, nhưng mà cảm hứng của mình lại tuôn trào cuồn cuộn, muốn viết thêm 1 chương về quá khứ của cả hai.Mà một phần lí do vẫn là cảm thấy tình cảm hai đứa mình xây dựng trong vài chương đầu vẫn chưa đủ lắm, viết thêm 1 chương này, cả bộ truyện cũng nồng nặc mùi gei hơn hẳn:vMà nói nhảm thế thôi, let's enjoy it

Chương 4: Bên ngươi