Tác giả:

Đại thái giám tổng quản phái người tới báo tin, nói Trịnh quý phi đang náo loạn ở Ngự Thư Phòng, muốn Hoàng Thượng cho nàng đi cùng trong lần du ngoạn phía nam này. Ta buông sổ sách, ngước mắt lên: "Nàng xem chuyến nam tuần này là thú vui sao?" Tiểu thái giám thuận theo ý ta nói tiếp: "Loại xuất thân thường dân dám trèo cao, sao có thể so sánh với Hoàng Hậu nương nương trong lòng mang thiên hạ chứ." Ta để Gia Ý cô cô xoa bóp sau cổ, gần đây thật sự là bị Trịnh Hân Du làm tức giận đến mức đau đầu. Nàng rất lợi hại, loạn tượng Thất Tinh liên châu* hai năm trước, nàng ta đã bất ngờ xuất hiện trong buổi lễ cầu mưa, mang đến những cơn mưa dầm kéo dài hàng chục ngày, thậm chí sau đó còn được mọi người coi là "Thánh nữ", hoàng đế lập tức nạp nàng ta vào hậu cung. * là một hiện tượng hiếm gặp của vũ trụ, có nghĩa là 7 thiên thể trong Hệ Mặt Trời sẽ xếp thẳng hàng với nhau. Trong vòng 3000 năm, hiện tượng này chỉ xuất hiện 39 lần. (theo baidu: ) Chỉ hai năm ngắn ngủi, nàng ta đã sinh hạ một…

Chương 12: Hết

Yêu Hậu - Hồng MôngTác giả: Hồng MôngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngĐại thái giám tổng quản phái người tới báo tin, nói Trịnh quý phi đang náo loạn ở Ngự Thư Phòng, muốn Hoàng Thượng cho nàng đi cùng trong lần du ngoạn phía nam này. Ta buông sổ sách, ngước mắt lên: "Nàng xem chuyến nam tuần này là thú vui sao?" Tiểu thái giám thuận theo ý ta nói tiếp: "Loại xuất thân thường dân dám trèo cao, sao có thể so sánh với Hoàng Hậu nương nương trong lòng mang thiên hạ chứ." Ta để Gia Ý cô cô xoa bóp sau cổ, gần đây thật sự là bị Trịnh Hân Du làm tức giận đến mức đau đầu. Nàng rất lợi hại, loạn tượng Thất Tinh liên châu* hai năm trước, nàng ta đã bất ngờ xuất hiện trong buổi lễ cầu mưa, mang đến những cơn mưa dầm kéo dài hàng chục ngày, thậm chí sau đó còn được mọi người coi là "Thánh nữ", hoàng đế lập tức nạp nàng ta vào hậu cung. * là một hiện tượng hiếm gặp của vũ trụ, có nghĩa là 7 thiên thể trong Hệ Mặt Trời sẽ xếp thẳng hàng với nhau. Trong vòng 3000 năm, hiện tượng này chỉ xuất hiện 39 lần. (theo baidu: ) Chỉ hai năm ngắn ngủi, nàng ta đã sinh hạ một… Sau khi Tề Kha qua đời, các thái phi lúc trước đi theo đều đã trở lại.Từ Tố Tố dù đã là tổ mẫu nhưng bước đi vẫn đi như bay, kéo ta đến nơi vắng người, kể một mạch những chuyện bấy lâu nay."Nương nương có lẽ không ngờ tới, vốn tưởng rằng Thái thượng hoàng qua đời thì Trịnh thị nàng sẽ trở về, không ngờ thân thể của Thái Thượng Hoàng đã lạnh, nàng còn túc trực bên linh cữu cùng bọn thần thiếp.""Nàng đâu dám hồi cung, không phải để nương nương ban chết hay sao, cho nên nàng thừa dịp không ai chú ý, đốt cả tẩm điện, chính nàng cũng thành tro, không biết cuối cùng có trở về "hiện đại" mà nàng nói hay không."Ta khẽ cười, xem ra những chuyện yêu đương, song túc song tê mà nàng ta nói, cũng không phải chỉ có một kết cục cho mọi câu chuyện.Thời khắc đoàn viên, tất cả hoàng tử hoàng tôn đều tiến cung bái lạy.Lại một mùa xuân mới, trưởng tử của Cự nhi cũng đã trưởng thành, ta cùng Tố Tố và các phi tần đang chọn nhân tuyển cho vị trí Thái tử phi tương lai.Nhìn những bức chân dung rực rỡ sắc màu trong danh sách, ta bất chợt ngẩn người.Ta nhớ về mọi thứ, cũng bắt đầu đúng lúc ta đang tuổi xuân tươi đẹp.Ta nhớ tới lời nói hoang đường của Trịnh Hân Du, nói đùa với Tố Tố và Cảnh Dao: "Các ngươi nói xem, nếu chúng ta là nhân vật có thật trong thoại bản, thì người viết thoại bản này sẽ là người như thế nào?"Cảnh Dao trả lời: "Thần thiếp nhớ rõ, Trịnh thị từng nói qua, do một người gọi là "Hồng Mông" viết. Là nhân vật thần thiếp chưa từng nghe thấy.""Nếu tất cả đều là thật, bổn cung quả thực cảm tạ vị Hồng Mông này." Ta nhìn ánh nến lung linh, đèn cung đình bát giác lay động theo gió trước rèm châu.Đa tạ vì đã cho ta một đời sáng suốt như vậy, không để ta làm nữ phụ ác độc, mà để ta không hổ thẹn với hậu vị, đóng góp những nỗ lực khiêm tốn của mình cho nước cho dân trong thời loạn.Cuộc đời của ta phải trở nên tốt đẹp.Nếu là câu chuyện, cũng phải là một câu chuyện hay.—end—

Sau khi Tề Kha qua đời, các thái phi lúc trước đi theo đều đã trở lại.

Từ Tố Tố dù đã là tổ mẫu nhưng bước đi vẫn đi như bay, kéo ta đến nơi vắng người, kể một mạch những chuyện bấy lâu nay.

"Nương nương có lẽ không ngờ tới, vốn tưởng rằng Thái thượng hoàng qua đời thì Trịnh thị nàng sẽ trở về, không ngờ thân thể của Thái Thượng Hoàng đã lạnh, nàng còn túc trực bên linh cữu cùng bọn thần thiếp."

"Nàng đâu dám hồi cung, không phải để nương nương ban chết hay sao, cho nên nàng thừa dịp không ai chú ý, đốt cả tẩm điện, chính nàng cũng thành tro, không biết cuối cùng có trở về "hiện đại" mà nàng nói hay không."

Ta khẽ cười, xem ra những chuyện yêu đương, song túc song tê mà nàng ta nói, cũng không phải chỉ có một kết cục cho mọi câu chuyện.

Thời khắc đoàn viên, tất cả hoàng tử hoàng tôn đều tiến cung bái lạy.

Lại một mùa xuân mới, trưởng tử của Cự nhi cũng đã trưởng thành, ta cùng Tố Tố và các phi tần đang chọn nhân tuyển cho vị trí Thái tử phi tương lai.

Nhìn những bức chân dung rực rỡ sắc màu trong danh sách, ta bất chợt ngẩn người.

Ta nhớ về mọi thứ, cũng bắt đầu đúng lúc ta đang tuổi xuân tươi đẹp.

Ta nhớ tới lời nói hoang đường của Trịnh Hân Du, nói đùa với Tố Tố và Cảnh Dao: "Các ngươi nói xem, nếu chúng ta là nhân vật có thật trong thoại bản, thì người viết thoại bản này sẽ là người như thế nào?"

Cảnh Dao trả lời: "Thần thiếp nhớ rõ, Trịnh thị từng nói qua, do một người gọi là "Hồng Mông" viết. Là nhân vật thần thiếp chưa từng nghe thấy."

"Nếu tất cả đều là thật, bổn cung quả thực cảm tạ vị Hồng Mông này." Ta nhìn ánh nến lung linh, đèn cung đình bát giác lay động theo gió trước rèm châu.

Đa tạ vì đã cho ta một đời sáng suốt như vậy, không để ta làm nữ phụ ác độc, mà để ta không hổ thẹn với hậu vị, đóng góp những nỗ lực khiêm tốn của mình cho nước cho dân trong thời loạn.

Cuộc đời của ta phải trở nên tốt đẹp.

Nếu là câu chuyện, cũng phải là một câu chuyện hay.

—end—

Yêu Hậu - Hồng MôngTác giả: Hồng MôngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngĐại thái giám tổng quản phái người tới báo tin, nói Trịnh quý phi đang náo loạn ở Ngự Thư Phòng, muốn Hoàng Thượng cho nàng đi cùng trong lần du ngoạn phía nam này. Ta buông sổ sách, ngước mắt lên: "Nàng xem chuyến nam tuần này là thú vui sao?" Tiểu thái giám thuận theo ý ta nói tiếp: "Loại xuất thân thường dân dám trèo cao, sao có thể so sánh với Hoàng Hậu nương nương trong lòng mang thiên hạ chứ." Ta để Gia Ý cô cô xoa bóp sau cổ, gần đây thật sự là bị Trịnh Hân Du làm tức giận đến mức đau đầu. Nàng rất lợi hại, loạn tượng Thất Tinh liên châu* hai năm trước, nàng ta đã bất ngờ xuất hiện trong buổi lễ cầu mưa, mang đến những cơn mưa dầm kéo dài hàng chục ngày, thậm chí sau đó còn được mọi người coi là "Thánh nữ", hoàng đế lập tức nạp nàng ta vào hậu cung. * là một hiện tượng hiếm gặp của vũ trụ, có nghĩa là 7 thiên thể trong Hệ Mặt Trời sẽ xếp thẳng hàng với nhau. Trong vòng 3000 năm, hiện tượng này chỉ xuất hiện 39 lần. (theo baidu: ) Chỉ hai năm ngắn ngủi, nàng ta đã sinh hạ một… Sau khi Tề Kha qua đời, các thái phi lúc trước đi theo đều đã trở lại.Từ Tố Tố dù đã là tổ mẫu nhưng bước đi vẫn đi như bay, kéo ta đến nơi vắng người, kể một mạch những chuyện bấy lâu nay."Nương nương có lẽ không ngờ tới, vốn tưởng rằng Thái thượng hoàng qua đời thì Trịnh thị nàng sẽ trở về, không ngờ thân thể của Thái Thượng Hoàng đã lạnh, nàng còn túc trực bên linh cữu cùng bọn thần thiếp.""Nàng đâu dám hồi cung, không phải để nương nương ban chết hay sao, cho nên nàng thừa dịp không ai chú ý, đốt cả tẩm điện, chính nàng cũng thành tro, không biết cuối cùng có trở về "hiện đại" mà nàng nói hay không."Ta khẽ cười, xem ra những chuyện yêu đương, song túc song tê mà nàng ta nói, cũng không phải chỉ có một kết cục cho mọi câu chuyện.Thời khắc đoàn viên, tất cả hoàng tử hoàng tôn đều tiến cung bái lạy.Lại một mùa xuân mới, trưởng tử của Cự nhi cũng đã trưởng thành, ta cùng Tố Tố và các phi tần đang chọn nhân tuyển cho vị trí Thái tử phi tương lai.Nhìn những bức chân dung rực rỡ sắc màu trong danh sách, ta bất chợt ngẩn người.Ta nhớ về mọi thứ, cũng bắt đầu đúng lúc ta đang tuổi xuân tươi đẹp.Ta nhớ tới lời nói hoang đường của Trịnh Hân Du, nói đùa với Tố Tố và Cảnh Dao: "Các ngươi nói xem, nếu chúng ta là nhân vật có thật trong thoại bản, thì người viết thoại bản này sẽ là người như thế nào?"Cảnh Dao trả lời: "Thần thiếp nhớ rõ, Trịnh thị từng nói qua, do một người gọi là "Hồng Mông" viết. Là nhân vật thần thiếp chưa từng nghe thấy.""Nếu tất cả đều là thật, bổn cung quả thực cảm tạ vị Hồng Mông này." Ta nhìn ánh nến lung linh, đèn cung đình bát giác lay động theo gió trước rèm châu.Đa tạ vì đã cho ta một đời sáng suốt như vậy, không để ta làm nữ phụ ác độc, mà để ta không hổ thẹn với hậu vị, đóng góp những nỗ lực khiêm tốn của mình cho nước cho dân trong thời loạn.Cuộc đời của ta phải trở nên tốt đẹp.Nếu là câu chuyện, cũng phải là một câu chuyện hay.—end—

Chương 12: Hết