"Ngày mai cậu ấy về Hải Thành rồi." Đàm Tinh Úy nhìn chằm chằm tin nhắn chị gái mình vừa gửi tới, bất giác rơi vào trầm tư. Đêm đã khuya, ngoài khung cửa kính đã đóng chặt, tiếng côn trùng rả rích vọng vào. Vài chữ ngắn ngủi ấy khiến Đàm Tinh Úy thoáng thất thần, như thể đang nhớ về một vài chuyện đã qua. Nhưng nàng nhanh chóng bừng tỉnh, bởi vì ký ức dường như cũng chẳng có nhiều. Một phút sau, Đàm Tinh Úy mở ứng dụng đặt vé máy bay, nhập vào ô "Điểm đến": Hải Thành. Vậy vấn đề là, điểm xuất phát ở đâu? Nàng nhấn vào ô điểm đi, bàn phím ảo tự động hiện lên. Đàm Tinh Úy chỉ gõ một chữ "A" rồi dừng lại, sau đó ngón tay nhẹ vuốt, tắt ứng dụng đi và quay lại với công việc đang dang dở. Chỉ là, nàng vừa gõ một đoạn văn bản đã phát hiện cứ mười chữ lại sai mất ba chữ. Đàm Tinh Úy ý thức được có gì đó không ổn rồi. Bốn năm trước, Tô Nhứ ra nước ngoài tu nghiệp. Tất cả những gì Đàm Tinh Úy biết chỉ là chị ấy học ngành Quản trị Kinh doanh và điểm đến là Anh quốc. Đàm Tinh Úy nghĩ ngợi, cuối…
Tác giả: