Tác giả:

Gió thu lạnh lẽo thổi qua hoàng cung, mang theo cái rét thấu xương của ngày cuối mùa. Năm nào cũng vậy, nhưng dường như năm nay lại càng lạnh hơn.   Lạnh không chỉ vì gió, mà vì bầu không khí. Lạnh vì ánh mắt băng giá của Hoàng hậu.   Khôn Ninh Cung đã sớm bị phân tán hết cung nữ và thái giám, chỉ còn lại một tì nữ thân cận nhất hầu hạ bên cạnh Hoàng hậu.   Chính điện, nơi chủ vị cao nhất, là một nữ nhân dung mạo tuyệt sắc đang ngồi yên lặng. Nàng cúi đầu, nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà nóng, thần sắc lạnh nhạt xen lẫn trào phúng, chỉ vì lời nói của người đang ngồi dưới kia khiến nàng cảm thấy nực cười.   Người kia là mẫu thân của Hoàng hậu.   Dù mang danh mẫu thân, bà vẫn là thần tử. Hoàng hậu là chủ, bà chỉ có thể ngồi ở vị trí dưới bậc.   Lần này vào cung, bà không phải vì nhớ con gái. Bà đến để khuyên can.   "Chỉ Hiền, con là Hoàng hậu, thì nên quan tâm đến Hoàng thượng nhiều hơn một chút."   "Hiện tại con đã có đích hoàng tử, nhưng con cái càng nhiều càng tốt."   "Dù không thể độc…

Truyện chữ