Mùa đông khắc nghiệt, tuyết lớn phủ trắng trời.   Trong phủ công chúa, căn phòng ấm áp tràn ngập một mùi hương khiến lòng người ngây ngất. Hương ấy tựa như mùi tuyết ngoài cửa sổ, lạnh lẽo và thanh khiết, nhưng xen lẫn trong đó là một mùi thơm dìu dịu, như hoa sơn trà nở giữa mùa đông giá, thứ hoa chịu rét mà vẫn kiêu hãnh vươn mình, mang theo nét quyến rũ lạ kỳ chỉ riêng mình mới có.   Trì Vãn khẽ hít sâu hương thơm vương nơi chóp mũi, thứ hương lạnh nhạt ấy dường như có sức lan tỏa vô hình, khiến không khí quanh nàng cũng trở nên mềm mại, mơ hồ đến mức khiến người ta muốn lần theo để tìm ra điểm khởi nguồn.   Nàng chợt nhớ ra, lẽ ra giờ phút này mình đang trên đường đến tham dự "Đại hội giao lưu trung y toàn quốc" mới phải?   Trì Vãn gắng gượng mở mắt giữa cơn đau nhói phía sau đầu, bàn tay đưa ra dò dẫm sau gáy liền chạm phải một lớp ẩm ướt. Cảm giác ấy khiến nàng kinh hoàng ngồi bật dậy.   Nàng vội nhìn xuống lòng bàn tay, một mảng đỏ tươi lóa mắt.   Ai đã đánh nàng ra nông nỗi…

Truyện chữ