Lửa lớn liền thiêu bảy ngày. Tử Tiêu cung đã từng nguy nga một thời nay bị hủy hoại một cách tàn bạo. Trong một đêm hóa thành phế tích, từ lão giả trăm tuổi cho tới trẻ nhỏ sơ sinh không một ai may mắn thoát khỏi, trên mặt đất xác chết máu tươi rải khắp nơi, nhìn thấy mà ghê người. Trời đen như mực, tượng Phật nhiễm huyết sắc, dữ tợn mà thổi quét đại địa, giữa làn sương khói mù mịt, có thể nhìn thấy một thân ảnh màu đen hạ xuống ở trước cửa điện. Nhìn kỹ, mới phát hiện thân ảnh kia là nam tử, người kia mặc một thân áo gấm đen có hoa văn đan móc, chân đi giày bó màu nâu, buộc quanh eo là đai hình mây bay, không giống người tu tiên dùng bội kiếm, mà là mang theo một cái roi gai dài tuỳ thân. Roi dài thủ công tinh tế, đầu dây có điêu khắc một bông hoa anh túc. Bất kỳ ai biết đến người này chắc chắn sẽ chấn động. Người này làm tu tiên giới hay tu ma giới nghe đến tiếng cũng sợ vỡ mật, chỉ có thể là Tạ Ngu. Tạ Ngu thời trẻ cũng coi như là môn hạ đệ tử chính phái, tuổi còn nhỏ đã đột phá…
Tác giả: