- A, chỉ có tên ngốc như ngươi mới sẽ tin tưởng ta muốn cùng ngươi làm huynh đệ. Lục Nhạc Hàm bưng nửa khuôn mặt bên phải c*̉a chính mình, trợn mắt kinh ngạc nhìn đệ đệ luôn khúm núm, nói c*̃ng không dám lớn tiếng, giờ phút này dùng khuôn mặt đầy chán ghét mà nhìn mình, giống như là nhìn rác thải dơ bẩn. Bên cạnh là một nam nhân cao lớn anh tuấn ôm lấy bờ vai c*̉a y, cúi đầu ôn nhu nói với y: - Bảo bối, đừng tức giận, vì một người như vậy không đáng, đưa tay ta xem một chút có bị thương không. Nam nhân kia ngay cả một cái ánh mắt đều không bố thí cho mình, đây chính là nam nhân mà cậu yêu năm năm a, là nam nhân mà ngày hôm qua còn luôn miệng nói sẽ đối tốt với cậu cả đời a, ngày hôm nay liền quang minh chính đại cùng đệ đệ của cậu dây dưa, lẽ nào đối xử ôn nhu với cậu chỉ vì chữ ký trên giấy ủy quyền cổ phần kia? Không nghĩ tới có thể tránh khỏi ngươi lừa ta gạt trên thương trường, lại lật thuyền tại nhà c*̉a chính mình. Lục Nhạc Hàm không nhịn…

Truyện chữ