Mười tám năm trước, vào ngày mẹ ta sinh long phượng thai, một đạo sĩ vân du tới đây, chỉ vào đứa trẻ nằm trong lòng ngực cha ta nói: “Tương lai của người này, bước thẳng tới thanh vân, không thể hạn lượng” Cha ta trợn mắt, nhìn hắn, lại nhìn ta, xốc tã lót lên thì giận dữ, gọi người đuổi đánh đạo sĩ ra ngoài. “Tiên sư nhà ngươi, cm nhà ngươi, đây là con gái ta!” Mười tám năm sau, trước đêm ta xuất giá, gặp gỡ huynh trưởng ở từ đường. Ta nắm chặt khăn voan đỏ thẫm, tay hắn cầm tin chiến thắng hội nguyên, hai mặt nhìn nhau Ta hỏi: “Có đổi không?” Hắn đáp: “Đổi!” Ánh mặt trời sáng ngời, ta bước lên điện thi đình, hắn gả vào nhà cao cửa rộng. 1. Tên ta là Tạ Linh, con gái của Công Bộ Thị lang Tạ Tùng Niên. Ta có một vị huynh trưởng, cùng một thai song sinh với ta, thân hình không khác nhau là bao, mà diện mạo cũng không khác nhau mấy. Nhưng huynh trưởng từ nhỏ dịu dàng như ngọc, yêu thích cầm kỳ thi hoạ, mà ta lại bộc lộ tài năng, si mê kinh sử tử tập. Năm mười tuổi. Ta viết một thiên…
Tác giả: