Đại lục Huyền Cơ, thành Hoa Ổ, Lăng Thủy Loan. Hoàng hôn buông xuống, ráng chiều trải dài. Ngọn lửa hừng hực lướt trên mặt nước trong veo, kết hợp với gợn sóng lăn tăn phác họa nên bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp. Dãy núi Tây Lĩnh này quanh co mấy ngàn dặm, dưới chân núi, cánh nhạn chao liệng, suối Lăng Thủy cấp nước cho trăm nghìn mẫu ruộng màu mỡ. Tất cả khéo léo ôm lấy bình nguyên phì nhiêu nhất, trông xa tựa như một đôi ngọc nạm vàng, đẹp không sao tả xiết. Mấy năm trước, một vị tài ba họ Hàng đi ngang qua, trót say đắm cảnh sắc nơi đây nên dẫn cả gia đình di cư đến. Sau đó, bình nguyên vũng vịnh này trở thành gia sản họ Hàng. Hiện tại đã xế chiều, nhưng mấy thiếu nữ khoác lụa mỏng vẫn nấn ná bên suối. Các nàng đổ nước dạt dào linh khí vào chậu gỗ, vươn bàn tay ngọc ngà hái đóa hoa ven bờ, cài lên tóc mai. Nàng nghiêng đầu ngắm nghía bóng mình trong nước, khúc khích cười. "Cài hoa lên đẹp quá. Chắc chắn công tử sẽ rất thích." "Da muội hơi vàng trông chẳng xinh chút nào, hay là để…
Tác giả: