Về tình tiết quyển sách này và tính toán sau này của cá nhân ta, ta đã suy nghĩ thật lâu. Nguyên do kéo cho tới hôm nay mới biểu đạt nội tâm với các vị độc giả, là vì — đúng vậy, chỉ nhìn một cách đơn thuần số chương tiết ta lên sàn mọi người sẽ biết, ta là một nhân vật phụ, nhưng lại không phải nhân vật phụ rất chủ yếu. Nếu nói hoàn toàn không quan trọng, vậy cũng không tính. Tốt xấu ta cũng là một nhân vật phụ có tên có họ có thân phận có lời thoại, thậm chí còn có mô tả bề ngoài. Trong văn Mary Sue (1) một nhược thụ ngực phẳng quá trình NP kết cục 1V1, vốn cũng chỉ có một mình thụ chính quy mới là con đẻ tác giả. Ngay cả công chính quy cũng chỉ là một nhân vật đất diễn nhiều chút mà thôi, huống chi ta theo như đất diễn và quan hệ với tiểu thụ tính toán xa gần, mới chỉ là công bốn đấy? Hơn nữa ta còn là công bia đỡ đạn phản diện — chính là cái loại nhân vật bi kịch hi sinh bản thân tác thành vầng sáng nhân vật chính vạn người mê của tiểu thụ, cùng với tôn lên bàn tay vàng và số…
Tác giả: