Tác giả: Lục Nguyệt Thanh Sơn ______Phucucoc_____ Có người nói, ba năm chỉ như đọc xong một hàng chữ, ra đi quay lại, mọi thứ c*̃ng không có gì thay đổi. Ba mươi năm qua đi, c*̃ng như lật sách từ trang đầu đến trang cuối, có cái mới, có cái khác lạ, nhưng tổng kết lại vẫn không có gì là quá bất ngờ, quá không thể. Đổi mới trong mắt nhưng c*̃ng không quá bị động. Nhưng mà, ba trăm năm trôi qua, c*̃ng không phải đơn giản là đọc xong một cuốn sách, bỏ xuống cuốn này lật sang xem cuốn khác. Ba trăm năm, thay vì nói lật sách đọc, không bằng nói đốt hẳn cả tòa thư viện xây lại cái mới. Ngay cả khuôn mặt mình còn bé ra sao, có khi còn không nhận ra nổi nữa là. Như vậy, một khi qua ba ngàn năm, rốt cuộc tình trạng sẽ thế nào đây? Đó chính là điều mà Trạm Xu muốn hỏi kể từ khi tỉnh lại, mở mắt ra chỉ thấy được những thứ kỳ quái, nghe được những điều âm đơn thì hiểu…
Tác giả: