Tác giả:

Sự tình phát sinh quá đột ngột, Nguyễn Chỉ xuất môn vứt rác, chỉ cảm thấy sau gáy bỗng nhiên đau xót, như là có thứ gì tiến vào, ngay sau đó mắt tối sầm lại. Chờ tới lúc cậu lại mở mắt ra, phát hiện mình đứng ở một mảnh không gian đen thùi. Một bảng màu xanh lam vuông vắn hiện trước mặt cậu, chữ viết lít nha lít nhít nhanh chóng lướt qua. Nguyễn Chỉ còn không thấy rõ nội dung phía trên, liền nghe thấy âm thanh thiếu niên máy móc vang lên bên tai: "Ký chủ bị vật trên không rơi xuống xuyên thủng đại não, đã tử vong, bắt đầu chữa trị... Sửa lại thành công, bắt đầu phụ thể." Nguyễn Chỉ mê man mà nghe âm thanh máy móc nói chuyện, cậu sờ sờ sau gáy, thật sự sợ được một chỗ lõm vào, cậu thật sự bị vật gì đó từ trên trời rơi xuống đập chết ? ? Nguyễn Chỉ không thể tin được chính mình cư nhiên như thế, bất quá vết thương sau đầu đang nhanh chóng khép lại, vẻn vẹn 3 giây liền trở về hình dáng ban đầu. Âm thanh thiếu niên tiếp vang lên: "Đích đích đích, tiểu khả ái của cậu đột nhiên xuất hiện…

Chương 7

Lưu Lượng Tiểu Sinh Mỗi Ngày Thay Đổi Thiết Lập Tính CáchTác giả: Tây Tây FerTruyện Đam MỹSự tình phát sinh quá đột ngột, Nguyễn Chỉ xuất môn vứt rác, chỉ cảm thấy sau gáy bỗng nhiên đau xót, như là có thứ gì tiến vào, ngay sau đó mắt tối sầm lại. Chờ tới lúc cậu lại mở mắt ra, phát hiện mình đứng ở một mảnh không gian đen thùi. Một bảng màu xanh lam vuông vắn hiện trước mặt cậu, chữ viết lít nha lít nhít nhanh chóng lướt qua. Nguyễn Chỉ còn không thấy rõ nội dung phía trên, liền nghe thấy âm thanh thiếu niên máy móc vang lên bên tai: "Ký chủ bị vật trên không rơi xuống xuyên thủng đại não, đã tử vong, bắt đầu chữa trị... Sửa lại thành công, bắt đầu phụ thể." Nguyễn Chỉ mê man mà nghe âm thanh máy móc nói chuyện, cậu sờ sờ sau gáy, thật sự sợ được một chỗ lõm vào, cậu thật sự bị vật gì đó từ trên trời rơi xuống đập chết ? ? Nguyễn Chỉ không thể tin được chính mình cư nhiên như thế, bất quá vết thương sau đầu đang nhanh chóng khép lại, vẻn vẹn 3 giây liền trở về hình dáng ban đầu. Âm thanh thiếu niên tiếp vang lên: "Đích đích đích, tiểu khả ái của cậu đột nhiên xuất hiện… Nếu như trên xe có khe nứt, cậu hiện tại tuyệt đối muốn chui vào.Hơn nữa ——Ảnh đế lại còn đỏ mặt!Anh tại sao lại mặt đỏ a!Nguyễn Chỉ nhìn nam nhân anh tuấn thanh lãnh lúc này lại bởi vì lộ ra hồng vân mà ngũ quan đặc biệt ôn nhu, trong lúc nhất thời tay chân cũng bắt đầu cứng ngắc, không biết nói cái gì để đánh vỡ lúng túng. Chỉ có thể trợn mắt lên cưỡng ép mình duy trì bình tĩnh, gắt gao trừng Đỗ Thương Sinh.Ảnh đế khẽ mỉm cười với cậu, giơ tay vòng qua trước người Nguyễn Chỉ, kéo dây an toàn phía bên phải cậu, cài lại ở bên trái đằng trước Nguyễn Chỉ.Đợi đến ảnh đế cài xong dây an toàn, khoảng cách của hai người bắt đầu kéo xa, Nguyễn Chỉ rốt cục thở phào nhẹ nhõm.Lúc này cậu mới phát hiện, lòng bàn tay đã ra một tầng mồ hôi.Trong đầu hệ thống c*̃ng không nghĩ tới Nguyễn Chỉ mới vừa rồi sẽ nói như vậy, chà chà hai tiếng, phát ra âm thanh thán phục: "Oa, ngươi lại cướp lời thoại!"Nguyễn Chỉ: "..." Không biết có phải là ảo giác hay không, trải qua chuyện vừa rồi, cậu luôn cảm thấy ánh mắt ảnh đế vẫn luôn hướng liếc về phía cậu.Nguyễn Chỉ yên lặng quay mặt đi nhìn bên ngoài cửa sổ, đầu óc điên cuồng cùng hệ thống đối thoại, dời đi tâm tư."Ta muốn biết, vừa nãy ngươi cho ta lời kịch là cái gì."Hệ thống nhăn nhó nói, "Cái này hả. . . Cũng không cần xem, không có táo bạo như ngươi!"Nguyễn Chỉ: "Hả? ?"Hệ thống cuối cùng vẫn là nhượng bộ Nguyễn Chỉ, do do dự dự mà đưa ra lời kịch. Nguyễn Chỉ liền thấy trước mặt trong hư không hiện ra một hàng chữ nhỏ, nội dung phía trên là ——"Nam nhân, anh đang đùa với lửa.""..."

Nếu như trên xe có khe nứt, cậu hiện tại tuyệt đối muốn chui vào.

Hơn nữa ——

Ảnh đế lại còn đỏ mặt!

Anh tại sao lại mặt đỏ a!

Nguyễn Chỉ nhìn nam nhân anh tuấn thanh lãnh lúc này lại bởi vì lộ ra hồng vân mà ngũ quan đặc biệt ôn nhu, trong lúc nhất thời tay chân cũng bắt đầu cứng ngắc, không biết nói cái gì để đánh vỡ lúng túng. Chỉ có thể trợn mắt lên cưỡng ép mình duy trì bình tĩnh, gắt gao trừng Đỗ Thương Sinh.

Ảnh đế khẽ mỉm cười với cậu, giơ tay vòng qua trước người Nguyễn Chỉ, kéo dây an toàn phía bên phải cậu, cài lại ở bên trái đằng trước Nguyễn Chỉ.

Đợi đến ảnh đế cài xong dây an toàn, khoảng cách của hai người bắt đầu kéo xa, Nguyễn Chỉ rốt cục thở phào nhẹ nhõm.

Lúc này cậu mới phát hiện, lòng bàn tay đã ra một tầng mồ hôi.

Trong đầu hệ thống c*̃ng không nghĩ tới Nguyễn Chỉ mới vừa rồi sẽ nói như vậy, chà chà hai tiếng, phát ra âm thanh thán phục: "Oa, ngươi lại cướp lời thoại!"

Nguyễn Chỉ: "..." Không biết có phải là ảo giác hay không, trải qua chuyện vừa rồi, cậu luôn cảm thấy ánh mắt ảnh đế vẫn luôn hướng liếc về phía cậu.

Nguyễn Chỉ yên lặng quay mặt đi nhìn bên ngoài cửa sổ, đầu óc điên cuồng cùng hệ thống đối thoại, dời đi tâm tư.

"Ta muốn biết, vừa nãy ngươi cho ta lời kịch là cái gì."

Hệ thống nhăn nhó nói, "Cái này hả. . . Cũng không cần xem, không có táo bạo như ngươi!"

Nguyễn Chỉ: "Hả? ?"

Hệ thống cuối cùng vẫn là nhượng bộ Nguyễn Chỉ, do do dự dự mà đưa ra lời kịch. Nguyễn Chỉ liền thấy trước mặt trong hư không hiện ra một hàng chữ nhỏ, nội dung phía trên là ——

"Nam nhân, anh đang đùa với lửa."

"..."

Lưu Lượng Tiểu Sinh Mỗi Ngày Thay Đổi Thiết Lập Tính CáchTác giả: Tây Tây FerTruyện Đam MỹSự tình phát sinh quá đột ngột, Nguyễn Chỉ xuất môn vứt rác, chỉ cảm thấy sau gáy bỗng nhiên đau xót, như là có thứ gì tiến vào, ngay sau đó mắt tối sầm lại. Chờ tới lúc cậu lại mở mắt ra, phát hiện mình đứng ở một mảnh không gian đen thùi. Một bảng màu xanh lam vuông vắn hiện trước mặt cậu, chữ viết lít nha lít nhít nhanh chóng lướt qua. Nguyễn Chỉ còn không thấy rõ nội dung phía trên, liền nghe thấy âm thanh thiếu niên máy móc vang lên bên tai: "Ký chủ bị vật trên không rơi xuống xuyên thủng đại não, đã tử vong, bắt đầu chữa trị... Sửa lại thành công, bắt đầu phụ thể." Nguyễn Chỉ mê man mà nghe âm thanh máy móc nói chuyện, cậu sờ sờ sau gáy, thật sự sợ được một chỗ lõm vào, cậu thật sự bị vật gì đó từ trên trời rơi xuống đập chết ? ? Nguyễn Chỉ không thể tin được chính mình cư nhiên như thế, bất quá vết thương sau đầu đang nhanh chóng khép lại, vẻn vẹn 3 giây liền trở về hình dáng ban đầu. Âm thanh thiếu niên tiếp vang lên: "Đích đích đích, tiểu khả ái của cậu đột nhiên xuất hiện… Nếu như trên xe có khe nứt, cậu hiện tại tuyệt đối muốn chui vào.Hơn nữa ——Ảnh đế lại còn đỏ mặt!Anh tại sao lại mặt đỏ a!Nguyễn Chỉ nhìn nam nhân anh tuấn thanh lãnh lúc này lại bởi vì lộ ra hồng vân mà ngũ quan đặc biệt ôn nhu, trong lúc nhất thời tay chân cũng bắt đầu cứng ngắc, không biết nói cái gì để đánh vỡ lúng túng. Chỉ có thể trợn mắt lên cưỡng ép mình duy trì bình tĩnh, gắt gao trừng Đỗ Thương Sinh.Ảnh đế khẽ mỉm cười với cậu, giơ tay vòng qua trước người Nguyễn Chỉ, kéo dây an toàn phía bên phải cậu, cài lại ở bên trái đằng trước Nguyễn Chỉ.Đợi đến ảnh đế cài xong dây an toàn, khoảng cách của hai người bắt đầu kéo xa, Nguyễn Chỉ rốt cục thở phào nhẹ nhõm.Lúc này cậu mới phát hiện, lòng bàn tay đã ra một tầng mồ hôi.Trong đầu hệ thống c*̃ng không nghĩ tới Nguyễn Chỉ mới vừa rồi sẽ nói như vậy, chà chà hai tiếng, phát ra âm thanh thán phục: "Oa, ngươi lại cướp lời thoại!"Nguyễn Chỉ: "..." Không biết có phải là ảo giác hay không, trải qua chuyện vừa rồi, cậu luôn cảm thấy ánh mắt ảnh đế vẫn luôn hướng liếc về phía cậu.Nguyễn Chỉ yên lặng quay mặt đi nhìn bên ngoài cửa sổ, đầu óc điên cuồng cùng hệ thống đối thoại, dời đi tâm tư."Ta muốn biết, vừa nãy ngươi cho ta lời kịch là cái gì."Hệ thống nhăn nhó nói, "Cái này hả. . . Cũng không cần xem, không có táo bạo như ngươi!"Nguyễn Chỉ: "Hả? ?"Hệ thống cuối cùng vẫn là nhượng bộ Nguyễn Chỉ, do do dự dự mà đưa ra lời kịch. Nguyễn Chỉ liền thấy trước mặt trong hư không hiện ra một hàng chữ nhỏ, nội dung phía trên là ——"Nam nhân, anh đang đùa với lửa.""..."

Chương 7