Tác giả:

Thứ bảy, ngày mùng 9 tháng 7, năm 2022. Hai giờ chiều, một chuyến xe đò đi từ tỉnh thành tới huyện Bách Lương. Một thanh niên hai mươi tuổi dáng dấp tuấn tú lịch sự ở hàng ghế trên đầu đứng lên, nói với tất cả hành khách đang buồn ngủ ngồi phía dưới: “Các vị cô dì chú bác anh chị em, chúc mọi người buổi chiều tốt lành, tôi tên là Giang Phong, cùng tên với đại soái đệ nhất thiên hạ trong «Tuyệt Đại Song Kiêu», là người trấn Thanh Hà huyện Bách Lương, vừa mới tốt nghiệp đại học, chuẩn bị làm trong dịch vụ môi giới hôn nhân. Nói đến đây, Giang Phong móc ra tấm danh thiếp vừa mới in hôm qua từ trong ba lô ra, một bên phát cho những hành khách vẫn còn đang hoang mang kia, đồng thời nói: “Đây là danh thiếp của tôi, nếu như mọi người hoặc là người thân bạn bè muốn tìm đối tượng kết hôn, mong rằng mọi người có thể nhớ đến tôi, tôi sẽ giúp mọi người tìm được người thích hợp nhất để cùng trải qua một đời người từ trong biển người mênh mông. ”Một bà cô ngồi bên cạnh Giang Phong theo bản năng…

Chương 125: Cô Gái, Tôi Lại Nhìn Trúng Cô Thì Làm Sao?

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai CảTác giả: Nhị xàTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnThứ bảy, ngày mùng 9 tháng 7, năm 2022. Hai giờ chiều, một chuyến xe đò đi từ tỉnh thành tới huyện Bách Lương. Một thanh niên hai mươi tuổi dáng dấp tuấn tú lịch sự ở hàng ghế trên đầu đứng lên, nói với tất cả hành khách đang buồn ngủ ngồi phía dưới: “Các vị cô dì chú bác anh chị em, chúc mọi người buổi chiều tốt lành, tôi tên là Giang Phong, cùng tên với đại soái đệ nhất thiên hạ trong «Tuyệt Đại Song Kiêu», là người trấn Thanh Hà huyện Bách Lương, vừa mới tốt nghiệp đại học, chuẩn bị làm trong dịch vụ môi giới hôn nhân. Nói đến đây, Giang Phong móc ra tấm danh thiếp vừa mới in hôm qua từ trong ba lô ra, một bên phát cho những hành khách vẫn còn đang hoang mang kia, đồng thời nói: “Đây là danh thiếp của tôi, nếu như mọi người hoặc là người thân bạn bè muốn tìm đối tượng kết hôn, mong rằng mọi người có thể nhớ đến tôi, tôi sẽ giúp mọi người tìm được người thích hợp nhất để cùng trải qua một đời người từ trong biển người mênh mông. ”Một bà cô ngồi bên cạnh Giang Phong theo bản năng… Chủ Nhật, ngày mùng 9 tháng 10 năm 2022.Trên đoàn tàu Phục Hưng số G431 đi từ thành phố tỉnh Hồ Bắc tới thành phố tỉnh Quế, Giang Tuyết với dáng người cao gầy cất vali xong, lại thoải mái ngồi xuống chỗ ngồi của mình.Không thể không nói, không gian ở ghế hạng nhất quả thật rộng rãi hơn ghế hạng hai nhiều. Giang Tuyết ngồi quen với ghế hạng hai, đột nhiên ngồi ghế hạng nhất một lần, cảm giác thật sự khác hẳn.Nhìn hành khách vội vàng qua lại ngoài cửa sổ, Giang Tuyết nghĩ đến lần này mình về nhà sẽ phải đối mặt với nghề nghiệp mới, trong lòng vừa lo lắng không yên lại có chút chờ mong không sao tả xiết.Đừng thấy mỗi thôn đều có người mai mối, nhưng trước khi em trai nhà mình làm mai mối, Giang Tuyết thật sự chưa bao giờ quan tâm tới nghề mai mối này, thậm chí cũng chưa từng nhìn thấy qua cảnh tượng người mai mối tác hợp cho nam nữ hai bên.Cho nên, mặc dù em trai nói sơ qua là làm mai mối không khó, cứ mở miệng là được, nhưng cái miệng này lại rất quan trọng đối với người làm mai, nên bắt tay vào tác hợp cho hai bên nam nữ từ phương diện nào, bây giờ cô vẫn chẳng có chút manh mối nào.Ở trên phương diện này, bây giờ em trai nhà mình đã thành chuyên gia trong nghề, mình trở về phải cố gắng thỉnh giáo nó, xem thử làm mai phải làm sao mới có khả năng nhanh chóng tác hợp hai bên.Trong lúc Giang Tuyết âm thầm nghĩ ngợi về chuyện của mình, một giọng nói đột nhiên vang lên bên tai nói: "Cô gái, trông cô thật xinh xắn, cô đã có người yêu chưa?"Giang Tuyết quay đầu nhìn theo tiếng nói, phát hiện ra người hỏi chính là một dì khoảng năm mươi tuổi ngồi bên cạnh cô. Cô không khỏi khẽ mỉm cười nói: "Cảm ơn dì đã khích lệ, cháu còn chưa có người yêu đâu!"Dì vừa quan sát Giang Tuyết vừa nói: "Cô gái à, cháu là người ở đâu, năm nay bao nhiêu tuổi?"Giang Tuyết chớp chớp mắt nói: "Cháu là người ở tỉnh Quế, năm nay 24!"Ánh mắt bà ta lập tức sáng lên, nói: "Cô gái à, dì giới thiệu cho cháu một đối tượng được không?"Đây là gặp phải người cùng nghề trong tương lai à? Giang Tuyết căn cứ vào thái độ học tập trả lời: "Được ạ, dì có thể nói sơ qua được không?"Dì này nghe vậy, hưng phấn giới thiệu: "Tôi giới thiệu cho cháu người này là người của tỉnh Quế Châu, năm nay 29 tuổi, trước mắt đang làm việc trong ban ngành chính phủ, cao có một mét bảy mươi tám, là người kiên định, làm việc nỗ lực, cẩn thận, còn nấu ăn ngon, là một đối tượng rất tốt. Dì cảm giác cậu ta với cháu thật sự rất xứng đôi vừa lứa."Giang Tuyết gật đầu nói: "Nghe cũng không tệ, dì có ảnh của anh ấy không?"Dì vội vàng móc điện thoại di động ra nói: "Đương nhiên là có ảnh rồi. Cháu chờ một lát, dì tìm ra cho cháu xem."Trong khi nói chuyện, dì thành thạo tìm từ trong album ra một tấm ảnh, đưa cho Giang Tuyết nói: "Cháu xem thử, đây chính là cậu ta, trông thật sự không tệ đâu."Giang Tuyết cầm điện thoại qua xem, phát hiện dì này không nói dối, dáng vẻ người đàn ông trong ảnh còn tạm được, cũng suýt soát em trai mình, chắc hẳn ngang với anh cả.Giang Tuyết nhìn qua mấy giây, sau đó trả điện thoại lại cho dì.Dì cầm lấy điện thoại nói: "Sao hả, cô gái? Dì không lừa cháu chứ? Cháu và cậu ta thật sự rất xứng đôi vừa lứa!"Giang Tuyết lặng lẽ ghi lại kỹ năng tác hợp của đối phương, sau đó hỏi: "Dì, ba mẹ anh ta làm gì? Anh ta còn có anh chị em gì khác không?"Dì nhanh chóng trả lời: "Ba cậu ta đang làm việc ở trong ban ngành chính phủ, mẹ cậu ta ở nhà nội trợ. Cậu ta là con một, không có anh chị em nào khác."Giang Tuyết lại hỏi: "Vậy tính cách của mẹ anh ta thế nào? Có dễ chung sống không?"Dì không trả lời mà hỏi ngược lại: "Cô gái, cháu cảm thấy tính cách dì thế nào? Có dễ ở chung không?"Giang Tuyết chớp chớp mắt nói: "Tính cách dì rất tốt, chắc hẳn dễ ở chung ạ!"Dì cười hì hì nói: "Cô gái, dì chính là mẹ của nó. Dì cảm thấy chúng ta chắc hẳn có duyên làm mẹ chồng con dâu đấy!"Lời này vừa nói ra, lập tức đánh cho Giang Tuyết ngoài xém trong mềm, trợn tròn mắt nói: "Dì, dì không phải là người mai mối sao?"Dì cười híp mắt nói: "Đương nhiên không phải rồi. Dì có bảo dì là người mai mối bao giờ đâu? Dì chỉ là gặp cháu, cảm thấy cháu là cô gái thật sự không tệ, cho nên muốn giới thiệu cháu cho con trai dì thôi!"Giờ phút này, Giang Tuyết chỉ cảm thấy vô cùng lúng túng. Cô còn tưởng đối phương là người mai mối chuyên nghiệp, căn cứ vào thái độ học tập mới nói chuyện với đối phương, ai có thể ngờ được đối phương lại muốn làm mai cho con trai dì ấy, đúng là ngoài dự đoán của cô."Khụ khụ, dì à, thật ngại quá, cháu còn tưởng dì làm nghề mai mối chứ!"Dì lơ đễnh nói: "Trai lớn cưới vợ, gái lớn lấy chồng, chuyện này có gì phải xấu hổ chứ!"Giang Tuyết lúng túng nói: "Dì, thật ra cháu tạm thời không định yêu đương. Vừa rồi, sở dĩ cháu nói chuyện với dì nhiều như vậy, là đối xử với dì như người cùng nghề thôi!"Cố Diệp Phi"Đối xử như người cùng nghề?"Dì nghe vậy kinh ngạc nói: "Cô gái, hóa ra cháu làm nghề mai mối à?"Giang Tuyết gật đầu nói: "Đúng vậy dì, nếu dì bằng lòng, cháu có thể làm mai cho con trai dì!"Dì nhìn vào mắt Giang Tuyết nói: "Cô gái à, nhưng dì lại nhìn trúng cháu thì phải làm sao?"Giang Tuyết dở khóc dở cười nói: "Dì, dì còn chưa biết gì về cháu, làm sao lại nhìn trúng được chứ?"Dì nói: "Đây chính là vừa gặp đã thấy có duyên, dì lần đầu tiên nhìn thấy cháu, đã cảm thấy cháu phải làm con dâu của dì."Giang Tuyết: "..."

Chủ Nhật, ngày mùng 9 tháng 10 năm 2022.

Trên đoàn tàu Phục Hưng số G431 đi từ thành phố tỉnh Hồ Bắc tới thành phố tỉnh Quế, Giang Tuyết với dáng người cao gầy cất vali xong, lại thoải mái ngồi xuống chỗ ngồi của mình.

Không thể không nói, không gian ở ghế hạng nhất quả thật rộng rãi hơn ghế hạng hai nhiều. Giang Tuyết ngồi quen với ghế hạng hai, đột nhiên ngồi ghế hạng nhất một lần, cảm giác thật sự khác hẳn.

Nhìn hành khách vội vàng qua lại ngoài cửa sổ, Giang Tuyết nghĩ đến lần này mình về nhà sẽ phải đối mặt với nghề nghiệp mới, trong lòng vừa lo lắng không yên lại có chút chờ mong không sao tả xiết.

Đừng thấy mỗi thôn đều có người mai mối, nhưng trước khi em trai nhà mình làm mai mối, Giang Tuyết thật sự chưa bao giờ quan tâm tới nghề mai mối này, thậm chí cũng chưa từng nhìn thấy qua cảnh tượng người mai mối tác hợp cho nam nữ hai bên.

Cho nên, mặc dù em trai nói sơ qua là làm mai mối không khó, cứ mở miệng là được, nhưng cái miệng này lại rất quan trọng đối với người làm mai, nên bắt tay vào tác hợp cho hai bên nam nữ từ phương diện nào, bây giờ cô vẫn chẳng có chút manh mối nào.

Ở trên phương diện này, bây giờ em trai nhà mình đã thành chuyên gia trong nghề, mình trở về phải cố gắng thỉnh giáo nó, xem thử làm mai phải làm sao mới có khả năng nhanh chóng tác hợp hai bên.

Trong lúc Giang Tuyết âm thầm nghĩ ngợi về chuyện của mình, một giọng nói đột nhiên vang lên bên tai nói: "Cô gái, trông cô thật xinh xắn, cô đã có người yêu chưa?"

Giang Tuyết quay đầu nhìn theo tiếng nói, phát hiện ra người hỏi chính là một dì khoảng năm mươi tuổi ngồi bên cạnh cô. Cô không khỏi khẽ mỉm cười nói: "Cảm ơn dì đã khích lệ, cháu còn chưa có người yêu đâu!"

Dì vừa quan sát Giang Tuyết vừa nói: "Cô gái à, cháu là người ở đâu, năm nay bao nhiêu tuổi?"

Giang Tuyết chớp chớp mắt nói: "Cháu là người ở tỉnh Quế, năm nay 24!"

Ánh mắt bà ta lập tức sáng lên, nói: "Cô gái à, dì giới thiệu cho cháu một đối tượng được không?"

Đây là gặp phải người cùng nghề trong tương lai à? Giang Tuyết căn cứ vào thái độ học tập trả lời: "Được ạ, dì có thể nói sơ qua được không?"

Dì này nghe vậy, hưng phấn giới thiệu: "Tôi giới thiệu cho cháu người này là người của tỉnh Quế Châu, năm nay 29 tuổi, trước mắt đang làm việc trong ban ngành chính phủ, cao có một mét bảy mươi tám, là người kiên định, làm việc nỗ lực, cẩn thận, còn nấu ăn ngon, là một đối tượng rất tốt. Dì cảm giác cậu ta với cháu thật sự rất xứng đôi vừa lứa."

Giang Tuyết gật đầu nói: "Nghe cũng không tệ, dì có ảnh của anh ấy không?"

Dì vội vàng móc điện thoại di động ra nói: "Đương nhiên là có ảnh rồi. Cháu chờ một lát, dì tìm ra cho cháu xem."

Trong khi nói chuyện, dì thành thạo tìm từ trong album ra một tấm ảnh, đưa cho Giang Tuyết nói: "Cháu xem thử, đây chính là cậu ta, trông thật sự không tệ đâu."

Giang Tuyết cầm điện thoại qua xem, phát hiện dì này không nói dối, dáng vẻ người đàn ông trong ảnh còn tạm được, cũng suýt soát em trai mình, chắc hẳn ngang với anh cả.

Giang Tuyết nhìn qua mấy giây, sau đó trả điện thoại lại cho dì.

Dì cầm lấy điện thoại nói: "Sao hả, cô gái? Dì không lừa cháu chứ? Cháu và cậu ta thật sự rất xứng đôi vừa lứa!"

Giang Tuyết lặng lẽ ghi lại kỹ năng tác hợp của đối phương, sau đó hỏi: "Dì, ba mẹ anh ta làm gì? Anh ta còn có anh chị em gì khác không?"

Dì nhanh chóng trả lời: "Ba cậu ta đang làm việc ở trong ban ngành chính phủ, mẹ cậu ta ở nhà nội trợ. Cậu ta là con một, không có anh chị em nào khác."

Giang Tuyết lại hỏi: "Vậy tính cách của mẹ anh ta thế nào? Có dễ chung sống không?"

Dì không trả lời mà hỏi ngược lại: "Cô gái, cháu cảm thấy tính cách dì thế nào? Có dễ ở chung không?"

Giang Tuyết chớp chớp mắt nói: "Tính cách dì rất tốt, chắc hẳn dễ ở chung ạ!"

Dì cười hì hì nói: "Cô gái, dì chính là mẹ của nó. Dì cảm thấy chúng ta chắc hẳn có duyên làm mẹ chồng con dâu đấy!"

Lời này vừa nói ra, lập tức đánh cho Giang Tuyết ngoài xém trong mềm, trợn tròn mắt nói: "Dì, dì không phải là người mai mối sao?"

Dì cười híp mắt nói: "Đương nhiên không phải rồi. Dì có bảo dì là người mai mối bao giờ đâu? Dì chỉ là gặp cháu, cảm thấy cháu là cô gái thật sự không tệ, cho nên muốn giới thiệu cháu cho con trai dì thôi!"

Giờ phút này, Giang Tuyết chỉ cảm thấy vô cùng lúng túng. Cô còn tưởng đối phương là người mai mối chuyên nghiệp, căn cứ vào thái độ học tập mới nói chuyện với đối phương, ai có thể ngờ được đối phương lại muốn làm mai cho con trai dì ấy, đúng là ngoài dự đoán của cô.

"Khụ khụ, dì à, thật ngại quá, cháu còn tưởng dì làm nghề mai mối chứ!"

Dì lơ đễnh nói: "Trai lớn cưới vợ, gái lớn lấy chồng, chuyện này có gì phải xấu hổ chứ!"

Giang Tuyết lúng túng nói: "Dì, thật ra cháu tạm thời không định yêu đương. Vừa rồi, sở dĩ cháu nói chuyện với dì nhiều như vậy, là đối xử với dì như người cùng nghề thôi!"

Cố Diệp Phi

"Đối xử như người cùng nghề?"

Dì nghe vậy kinh ngạc nói: "Cô gái, hóa ra cháu làm nghề mai mối à?"

Giang Tuyết gật đầu nói: "Đúng vậy dì, nếu dì bằng lòng, cháu có thể làm mai cho con trai dì!"

Dì nhìn vào mắt Giang Tuyết nói: "Cô gái à, nhưng dì lại nhìn trúng cháu thì phải làm sao?"

Giang Tuyết dở khóc dở cười nói: "Dì, dì còn chưa biết gì về cháu, làm sao lại nhìn trúng được chứ?"

Dì nói: "Đây chính là vừa gặp đã thấy có duyên, dì lần đầu tiên nhìn thấy cháu, đã cảm thấy cháu phải làm con dâu của dì."

Giang Tuyết: "..."

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai CảTác giả: Nhị xàTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnThứ bảy, ngày mùng 9 tháng 7, năm 2022. Hai giờ chiều, một chuyến xe đò đi từ tỉnh thành tới huyện Bách Lương. Một thanh niên hai mươi tuổi dáng dấp tuấn tú lịch sự ở hàng ghế trên đầu đứng lên, nói với tất cả hành khách đang buồn ngủ ngồi phía dưới: “Các vị cô dì chú bác anh chị em, chúc mọi người buổi chiều tốt lành, tôi tên là Giang Phong, cùng tên với đại soái đệ nhất thiên hạ trong «Tuyệt Đại Song Kiêu», là người trấn Thanh Hà huyện Bách Lương, vừa mới tốt nghiệp đại học, chuẩn bị làm trong dịch vụ môi giới hôn nhân. Nói đến đây, Giang Phong móc ra tấm danh thiếp vừa mới in hôm qua từ trong ba lô ra, một bên phát cho những hành khách vẫn còn đang hoang mang kia, đồng thời nói: “Đây là danh thiếp của tôi, nếu như mọi người hoặc là người thân bạn bè muốn tìm đối tượng kết hôn, mong rằng mọi người có thể nhớ đến tôi, tôi sẽ giúp mọi người tìm được người thích hợp nhất để cùng trải qua một đời người từ trong biển người mênh mông. ”Một bà cô ngồi bên cạnh Giang Phong theo bản năng… Chủ Nhật, ngày mùng 9 tháng 10 năm 2022.Trên đoàn tàu Phục Hưng số G431 đi từ thành phố tỉnh Hồ Bắc tới thành phố tỉnh Quế, Giang Tuyết với dáng người cao gầy cất vali xong, lại thoải mái ngồi xuống chỗ ngồi của mình.Không thể không nói, không gian ở ghế hạng nhất quả thật rộng rãi hơn ghế hạng hai nhiều. Giang Tuyết ngồi quen với ghế hạng hai, đột nhiên ngồi ghế hạng nhất một lần, cảm giác thật sự khác hẳn.Nhìn hành khách vội vàng qua lại ngoài cửa sổ, Giang Tuyết nghĩ đến lần này mình về nhà sẽ phải đối mặt với nghề nghiệp mới, trong lòng vừa lo lắng không yên lại có chút chờ mong không sao tả xiết.Đừng thấy mỗi thôn đều có người mai mối, nhưng trước khi em trai nhà mình làm mai mối, Giang Tuyết thật sự chưa bao giờ quan tâm tới nghề mai mối này, thậm chí cũng chưa từng nhìn thấy qua cảnh tượng người mai mối tác hợp cho nam nữ hai bên.Cho nên, mặc dù em trai nói sơ qua là làm mai mối không khó, cứ mở miệng là được, nhưng cái miệng này lại rất quan trọng đối với người làm mai, nên bắt tay vào tác hợp cho hai bên nam nữ từ phương diện nào, bây giờ cô vẫn chẳng có chút manh mối nào.Ở trên phương diện này, bây giờ em trai nhà mình đã thành chuyên gia trong nghề, mình trở về phải cố gắng thỉnh giáo nó, xem thử làm mai phải làm sao mới có khả năng nhanh chóng tác hợp hai bên.Trong lúc Giang Tuyết âm thầm nghĩ ngợi về chuyện của mình, một giọng nói đột nhiên vang lên bên tai nói: "Cô gái, trông cô thật xinh xắn, cô đã có người yêu chưa?"Giang Tuyết quay đầu nhìn theo tiếng nói, phát hiện ra người hỏi chính là một dì khoảng năm mươi tuổi ngồi bên cạnh cô. Cô không khỏi khẽ mỉm cười nói: "Cảm ơn dì đã khích lệ, cháu còn chưa có người yêu đâu!"Dì vừa quan sát Giang Tuyết vừa nói: "Cô gái à, cháu là người ở đâu, năm nay bao nhiêu tuổi?"Giang Tuyết chớp chớp mắt nói: "Cháu là người ở tỉnh Quế, năm nay 24!"Ánh mắt bà ta lập tức sáng lên, nói: "Cô gái à, dì giới thiệu cho cháu một đối tượng được không?"Đây là gặp phải người cùng nghề trong tương lai à? Giang Tuyết căn cứ vào thái độ học tập trả lời: "Được ạ, dì có thể nói sơ qua được không?"Dì này nghe vậy, hưng phấn giới thiệu: "Tôi giới thiệu cho cháu người này là người của tỉnh Quế Châu, năm nay 29 tuổi, trước mắt đang làm việc trong ban ngành chính phủ, cao có một mét bảy mươi tám, là người kiên định, làm việc nỗ lực, cẩn thận, còn nấu ăn ngon, là một đối tượng rất tốt. Dì cảm giác cậu ta với cháu thật sự rất xứng đôi vừa lứa."Giang Tuyết gật đầu nói: "Nghe cũng không tệ, dì có ảnh của anh ấy không?"Dì vội vàng móc điện thoại di động ra nói: "Đương nhiên là có ảnh rồi. Cháu chờ một lát, dì tìm ra cho cháu xem."Trong khi nói chuyện, dì thành thạo tìm từ trong album ra một tấm ảnh, đưa cho Giang Tuyết nói: "Cháu xem thử, đây chính là cậu ta, trông thật sự không tệ đâu."Giang Tuyết cầm điện thoại qua xem, phát hiện dì này không nói dối, dáng vẻ người đàn ông trong ảnh còn tạm được, cũng suýt soát em trai mình, chắc hẳn ngang với anh cả.Giang Tuyết nhìn qua mấy giây, sau đó trả điện thoại lại cho dì.Dì cầm lấy điện thoại nói: "Sao hả, cô gái? Dì không lừa cháu chứ? Cháu và cậu ta thật sự rất xứng đôi vừa lứa!"Giang Tuyết lặng lẽ ghi lại kỹ năng tác hợp của đối phương, sau đó hỏi: "Dì, ba mẹ anh ta làm gì? Anh ta còn có anh chị em gì khác không?"Dì nhanh chóng trả lời: "Ba cậu ta đang làm việc ở trong ban ngành chính phủ, mẹ cậu ta ở nhà nội trợ. Cậu ta là con một, không có anh chị em nào khác."Giang Tuyết lại hỏi: "Vậy tính cách của mẹ anh ta thế nào? Có dễ chung sống không?"Dì không trả lời mà hỏi ngược lại: "Cô gái, cháu cảm thấy tính cách dì thế nào? Có dễ ở chung không?"Giang Tuyết chớp chớp mắt nói: "Tính cách dì rất tốt, chắc hẳn dễ ở chung ạ!"Dì cười hì hì nói: "Cô gái, dì chính là mẹ của nó. Dì cảm thấy chúng ta chắc hẳn có duyên làm mẹ chồng con dâu đấy!"Lời này vừa nói ra, lập tức đánh cho Giang Tuyết ngoài xém trong mềm, trợn tròn mắt nói: "Dì, dì không phải là người mai mối sao?"Dì cười híp mắt nói: "Đương nhiên không phải rồi. Dì có bảo dì là người mai mối bao giờ đâu? Dì chỉ là gặp cháu, cảm thấy cháu là cô gái thật sự không tệ, cho nên muốn giới thiệu cháu cho con trai dì thôi!"Giờ phút này, Giang Tuyết chỉ cảm thấy vô cùng lúng túng. Cô còn tưởng đối phương là người mai mối chuyên nghiệp, căn cứ vào thái độ học tập mới nói chuyện với đối phương, ai có thể ngờ được đối phương lại muốn làm mai cho con trai dì ấy, đúng là ngoài dự đoán của cô."Khụ khụ, dì à, thật ngại quá, cháu còn tưởng dì làm nghề mai mối chứ!"Dì lơ đễnh nói: "Trai lớn cưới vợ, gái lớn lấy chồng, chuyện này có gì phải xấu hổ chứ!"Giang Tuyết lúng túng nói: "Dì, thật ra cháu tạm thời không định yêu đương. Vừa rồi, sở dĩ cháu nói chuyện với dì nhiều như vậy, là đối xử với dì như người cùng nghề thôi!"Cố Diệp Phi"Đối xử như người cùng nghề?"Dì nghe vậy kinh ngạc nói: "Cô gái, hóa ra cháu làm nghề mai mối à?"Giang Tuyết gật đầu nói: "Đúng vậy dì, nếu dì bằng lòng, cháu có thể làm mai cho con trai dì!"Dì nhìn vào mắt Giang Tuyết nói: "Cô gái à, nhưng dì lại nhìn trúng cháu thì phải làm sao?"Giang Tuyết dở khóc dở cười nói: "Dì, dì còn chưa biết gì về cháu, làm sao lại nhìn trúng được chứ?"Dì nói: "Đây chính là vừa gặp đã thấy có duyên, dì lần đầu tiên nhìn thấy cháu, đã cảm thấy cháu phải làm con dâu của dì."Giang Tuyết: "..."

Chương 125: Cô Gái, Tôi Lại Nhìn Trúng Cô Thì Làm Sao?