Thứ bảy, ngày mùng 9 tháng 7, năm 2022. Hai giờ chiều, một chuyến xe đò đi từ tỉnh thành tới huyện Bách Lương. Một thanh niên hai mươi tuổi dáng dấp tuấn tú lịch sự ở hàng ghế trên đầu đứng lên, nói với tất cả hành khách đang buồn ngủ ngồi phía dưới: “Các vị cô dì chú bác anh chị em, chúc mọi người buổi chiều tốt lành, tôi tên là Giang Phong, cùng tên với đại soái đệ nhất thiên hạ trong «Tuyệt Đại Song Kiêu», là người trấn Thanh Hà huyện Bách Lương, vừa mới tốt nghiệp đại học, chuẩn bị làm trong dịch vụ môi giới hôn nhân. Nói đến đây, Giang Phong móc ra tấm danh thiếp vừa mới in hôm qua từ trong ba lô ra, một bên phát cho những hành khách vẫn còn đang hoang mang kia, đồng thời nói: “Đây là danh thiếp của tôi, nếu như mọi người hoặc là người thân bạn bè muốn tìm đối tượng kết hôn, mong rằng mọi người có thể nhớ đến tôi, tôi sẽ giúp mọi người tìm được người thích hợp nhất để cùng trải qua một đời người từ trong biển người mênh mông. ”Một bà cô ngồi bên cạnh Giang Phong theo bản năng…
Chương 235: Vẫn Đang Chơi Mạt Chược Sao? Con Gái Bảo Bối Của Ông Đã Bị Nam Nhân Bắt Đi Rồi Kìa!
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai CảTác giả: Nhị xàTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnThứ bảy, ngày mùng 9 tháng 7, năm 2022. Hai giờ chiều, một chuyến xe đò đi từ tỉnh thành tới huyện Bách Lương. Một thanh niên hai mươi tuổi dáng dấp tuấn tú lịch sự ở hàng ghế trên đầu đứng lên, nói với tất cả hành khách đang buồn ngủ ngồi phía dưới: “Các vị cô dì chú bác anh chị em, chúc mọi người buổi chiều tốt lành, tôi tên là Giang Phong, cùng tên với đại soái đệ nhất thiên hạ trong «Tuyệt Đại Song Kiêu», là người trấn Thanh Hà huyện Bách Lương, vừa mới tốt nghiệp đại học, chuẩn bị làm trong dịch vụ môi giới hôn nhân. Nói đến đây, Giang Phong móc ra tấm danh thiếp vừa mới in hôm qua từ trong ba lô ra, một bên phát cho những hành khách vẫn còn đang hoang mang kia, đồng thời nói: “Đây là danh thiếp của tôi, nếu như mọi người hoặc là người thân bạn bè muốn tìm đối tượng kết hôn, mong rằng mọi người có thể nhớ đến tôi, tôi sẽ giúp mọi người tìm được người thích hợp nhất để cùng trải qua một đời người từ trong biển người mênh mông. ”Một bà cô ngồi bên cạnh Giang Phong theo bản năng… Thuốc lá, rượu và trà Tùy Duyên.Hoàng Linh Vi thực sự ngạc nhiên và vui mừng, cô có nằm mơ cũng chưa từng nghĩ đến việc Giang Phong sẽ xuất hiện trước mặt cô vào lúc này."Giang Phong, sao anh lại đột nhiên đến thành phố Thâm Quyến vào lúc này? Hơn nữa, hình như em chưa từng nói cho anh biết địa chỉ, làm sao anh biết em ở đây?"Giang Phong cười tủm tỉm nói: "Anh đương nhiên có cách để biết, thấy anh xuất hiện có phải là kinh ngạc lắm không?"Hoàng Linh Vi mắng: “Ngạc nhiên cái đầu anh á, anh đến đây làm gì sao không đến chào hỏi em trước? Làm người ta không có chuẩn bị tinh thần gì cả.”Giang Phong đưa bó hoa xinh đẹp giấu ở sau lưng ra, đưa cho cô ấy và cười nói: “Chúc mừng năm mới!”Trong lòng Hoàng Linh Vi rất ngạc nhiên, đây là một bó hoa bao gồm hoa hồng Diana, hồng baby, bạch đàn và Hoàng Anh kết hợp lại, bao bì rất tinh xảo và đẹp mắt.Cô ấy nhận lấy bó hoa với vẻ mặt hạnh phúc: "Cảm ơn anh, em cũng chúc anh một năm mới hạnh phúc!"Giang Phong cười hỏi: "Vừa rồi em xem cái gì mà say mê như vậy? Lúc anh đi vào đây, đã có âm thanh cảm ứng điện tử nhắc nhở rồi mà em cũng chưa hoàn hồn, nếu như có trộm tới cửa, anh e là cửa hàng của em có trống rỗng thì em cũng không hay biết gì cả!”Hoàng Linh Vi gắt giọng: “Còn không phải trách anh giới thiệu cho em một cuốn tiểu thuyết tuyệt vời như vậy, vừa rồi em tình cờ đọc được một cốt truyện rất thú vị, vì vậy em mới có chút mê mẩn!"Giang Phong cười hi hi nói: "Em đọc cuốn sách nào?"Hoàng Linh Vi trả lời: “"Là cuốn sách "Quảng cáo cho thuê ^_^"."Giang Phong đột nhiên nói: "Cuốn đó quả thật là một cuốn sách hay."Cố Diệp PhiHoàng Linh Vi đặt bó hoa xuống, đưa cho Giang Phong một chiếc ghế nhỏ, “Anh đến Thâm Quyến từ khi nào?"Giang Phong đặt ghế ngồi xuống, giải thích nói: “Không phải anh đã nói với em rồi sao, nhà của cô anh ở thành phố Thâm Quyến, hôm nay là ngày cưới của người anh họ trong nhà cô anh, cho nên hôm qua nhà anh là một nhà năm người, còn nhà ba người của chú út của anh, còn có cả bà nội, chín người cùng nhau vội vã đến thành phố Thâm Quyến.Vốn dĩ tối hôm qua anh định đến gặp em, nhưng khi đến chiều hôm qua, anh với dượng đã uống nhiều rượu, vả lại lái xe cũng khá mệt nên anh đi ngủ sớm. "Hoàng Linh Vi gật đầu và nói: "Em hiểu rồi, đám cưới của anh họ anh diễn ra lúc mấy giờ?"Giang Phong nói: “Vẫn còn sớm, buổi chiều 18: 08 bắt đầu."Hoàng Linh Vi nhìn thời gian và nói: "Vậy thì buổi trưa em sẽ mời anh dùng bữa, anh có muốn ăn món gì không?”Giang Phong nhìn cô ấy không chớp mắt, “Ăn cái gì cũng được, dù sao thì ngắm em cũng có thể ăn được ba bát cơm to!”Hoàng Linh Vi hiểu ý của hắn, và nhìn hắn một cách xét nét, “Cũng biết nói hươu nói vượn hen, em biết một nhà hàng hải sản cũng không tệ lắm, vậy chúng ta đến nơi đó ăn đi!”Giang Phong tất nhiên không có ý kiến.Sau đó, Hoàng Linh Vi cũng không coi cửa hàng nữa, khóa cửa ngay và lên xe của Giang Phong.Vì sinh ra trong một gia đình giàu có nên Hoàng Linh Vi hiểu biết về ô tô hơn những cô gái bình thường rất nhiều, cô ấy chỉ cần nhìn thoáng qua đã nhận ra ô tô của Giang Phong và có lẽ cũng biết giá của nó.“Ông mai Giang, anh đây cũng không tệ nha, đến cả chiếc Volvo xc90 cũng lái được rồi!”Giang Phong vừa xem hướng dẫn đường đi vừa cười nói: “Cũng tạm thôi, thật biết ơn sự nâng đỡ của khách hàng, tặng cho anh một chiếc xe tốt như vậy!”Hoàng Linh Vi chân thành khen ngợi: "Anh thực sự là một người mai mối thành công, cái này là do ông chủ sắt ở Phan Châu tặng hay do Uông tổng ở tỉnh thành tặng?”Giang Phong vừa định vị xong nhà hàng hải sản mà Hoàng Linh Vi đã đề cập, vừa cười vừa trả lời: "Đó là do ông chủ sắt ở Phan Châu tặng đó!”Hoàng Linh Vi nghe vậy lại thấy rất ngưỡng mộ, cô ấy cũng coi như đã từng bước "theo dõi" sự thăng tiến của Giang Phong, cô ấy thực sự ngưỡng mộ khả năng mai mối của hắn.Trên đường đến nhà hàng hải sản, Hoàng Linh Vi lấy điện thoại di động ra và gửi một tin nhắn WeChat cho mẹ: "Mẹ, buổi trưa con ra ngoài ăn cơm với bạn nên không về nhà ăn ạ!”Hoàng mẫu: “Vi Vi, con ra ngoài ăn với bạn nào? Nam hay nữ?"Hoàng Linh Vi: “Nam ạ, có nói mẹ cũng không biết đâu!”Hoàng mẫu: “Nam sao? Vi Vi, con đang đi ăn một mình với một người đàn ông ư? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Con có bạn trai mà không nói với cha mẹ à?"Hoàng Linh Vi: “Mẹ đại nhân à, chẳng lẽ con không thể có bạn là nam giới sao?”Hoàng mẫu: “Đừng có chơi chữ với mẹ, con là do mẹ sinh ra, mẹ còn không hiểu con hay sao chứ? Con từ nhỏ đến lớn có bao giờ đi ra ngoài ăn một mình với con trai, con mau thành thật nói cho mẹ biết đi, có phải đã có bạn trai rồi không?”
Thuốc lá, rượu và trà Tùy Duyên.
Hoàng Linh Vi thực sự ngạc nhiên và vui mừng, cô có nằm mơ cũng chưa từng nghĩ đến việc Giang Phong sẽ xuất hiện trước mặt cô vào lúc này.
"Giang Phong, sao anh lại đột nhiên đến thành phố Thâm Quyến vào lúc này? Hơn nữa, hình như em chưa từng nói cho anh biết địa chỉ, làm sao anh biết em ở đây?"
Giang Phong cười tủm tỉm nói: "Anh đương nhiên có cách để biết, thấy anh xuất hiện có phải là kinh ngạc lắm không?"
Hoàng Linh Vi mắng: “Ngạc nhiên cái đầu anh á, anh đến đây làm gì sao không đến chào hỏi em trước? Làm người ta không có chuẩn bị tinh thần gì cả.”
Giang Phong đưa bó hoa xinh đẹp giấu ở sau lưng ra, đưa cho cô ấy và cười nói: “Chúc mừng năm mới!”
Trong lòng Hoàng Linh Vi rất ngạc nhiên, đây là một bó hoa bao gồm hoa hồng Diana, hồng baby, bạch đàn và Hoàng Anh kết hợp lại, bao bì rất tinh xảo và đẹp mắt.
Cô ấy nhận lấy bó hoa với vẻ mặt hạnh phúc: "Cảm ơn anh, em cũng chúc anh một năm mới hạnh phúc!"
Giang Phong cười hỏi: "Vừa rồi em xem cái gì mà say mê như vậy? Lúc anh đi vào đây, đã có âm thanh cảm ứng điện tử nhắc nhở rồi mà em cũng chưa hoàn hồn, nếu như có trộm tới cửa, anh e là cửa hàng của em có trống rỗng thì em cũng không hay biết gì cả!”
Hoàng Linh Vi gắt giọng: “Còn không phải trách anh giới thiệu cho em một cuốn tiểu thuyết tuyệt vời như vậy, vừa rồi em tình cờ đọc được một cốt truyện rất thú vị, vì vậy em mới có chút mê mẩn!"
Giang Phong cười hi hi nói: "Em đọc cuốn sách nào?"
Hoàng Linh Vi trả lời: “"Là cuốn sách "Quảng cáo cho thuê ^_^"."
Giang Phong đột nhiên nói: "Cuốn đó quả thật là một cuốn sách hay."
Cố Diệp Phi
Hoàng Linh Vi đặt bó hoa xuống, đưa cho Giang Phong một chiếc ghế nhỏ, “Anh đến Thâm Quyến từ khi nào?"
Giang Phong đặt ghế ngồi xuống, giải thích nói: “Không phải anh đã nói với em rồi sao, nhà của cô anh ở thành phố Thâm Quyến, hôm nay là ngày cưới của người anh họ trong nhà cô anh, cho nên hôm qua nhà anh là một nhà năm người, còn nhà ba người của chú út của anh, còn có cả bà nội, chín người cùng nhau vội vã đến thành phố Thâm Quyến.
Vốn dĩ tối hôm qua anh định đến gặp em, nhưng khi đến chiều hôm qua, anh với dượng đã uống nhiều rượu, vả lại lái xe cũng khá mệt nên anh đi ngủ sớm. "
Hoàng Linh Vi gật đầu và nói: "Em hiểu rồi, đám cưới của anh họ anh diễn ra lúc mấy giờ?"
Giang Phong nói: “Vẫn còn sớm, buổi chiều 18: 08 bắt đầu."
Hoàng Linh Vi nhìn thời gian và nói: "Vậy thì buổi trưa em sẽ mời anh dùng bữa, anh có muốn ăn món gì không?”
Giang Phong nhìn cô ấy không chớp mắt, “Ăn cái gì cũng được, dù sao thì ngắm em cũng có thể ăn được ba bát cơm to!”
Hoàng Linh Vi hiểu ý của hắn, và nhìn hắn một cách xét nét, “Cũng biết nói hươu nói vượn hen, em biết một nhà hàng hải sản cũng không tệ lắm, vậy chúng ta đến nơi đó ăn đi!”
Giang Phong tất nhiên không có ý kiến.
Sau đó, Hoàng Linh Vi cũng không coi cửa hàng nữa, khóa cửa ngay và lên xe của Giang Phong.
Vì sinh ra trong một gia đình giàu có nên Hoàng Linh Vi hiểu biết về ô tô hơn những cô gái bình thường rất nhiều, cô ấy chỉ cần nhìn thoáng qua đã nhận ra ô tô của Giang Phong và có lẽ cũng biết giá của nó.
“Ông mai Giang, anh đây cũng không tệ nha, đến cả chiếc Volvo xc90 cũng lái được rồi!”
Giang Phong vừa xem hướng dẫn đường đi vừa cười nói: “Cũng tạm thôi, thật biết ơn sự nâng đỡ của khách hàng, tặng cho anh một chiếc xe tốt như vậy!”
Hoàng Linh Vi chân thành khen ngợi: "Anh thực sự là một người mai mối thành công, cái này là do ông chủ sắt ở Phan Châu tặng hay do Uông tổng ở tỉnh thành tặng?”
Giang Phong vừa định vị xong nhà hàng hải sản mà Hoàng Linh Vi đã đề cập, vừa cười vừa trả lời: "Đó là do ông chủ sắt ở Phan Châu tặng đó!”
Hoàng Linh Vi nghe vậy lại thấy rất ngưỡng mộ, cô ấy cũng coi như đã từng bước "theo dõi" sự thăng tiến của Giang Phong, cô ấy thực sự ngưỡng mộ khả năng mai mối của hắn.
Trên đường đến nhà hàng hải sản, Hoàng Linh Vi lấy điện thoại di động ra và gửi một tin nhắn WeChat cho mẹ: "Mẹ, buổi trưa con ra ngoài ăn cơm với bạn nên không về nhà ăn ạ!”
Hoàng mẫu: “Vi Vi, con ra ngoài ăn với bạn nào? Nam hay nữ?"
Hoàng Linh Vi: “Nam ạ, có nói mẹ cũng không biết đâu!”
Hoàng mẫu: “Nam sao? Vi Vi, con đang đi ăn một mình với một người đàn ông ư? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Con có bạn trai mà không nói với cha mẹ à?"
Hoàng Linh Vi: “Mẹ đại nhân à, chẳng lẽ con không thể có bạn là nam giới sao?”
Hoàng mẫu: “Đừng có chơi chữ với mẹ, con là do mẹ sinh ra, mẹ còn không hiểu con hay sao chứ? Con từ nhỏ đến lớn có bao giờ đi ra ngoài ăn một mình với con trai, con mau thành thật nói cho mẹ biết đi, có phải đã có bạn trai rồi không?”
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai CảTác giả: Nhị xàTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnThứ bảy, ngày mùng 9 tháng 7, năm 2022. Hai giờ chiều, một chuyến xe đò đi từ tỉnh thành tới huyện Bách Lương. Một thanh niên hai mươi tuổi dáng dấp tuấn tú lịch sự ở hàng ghế trên đầu đứng lên, nói với tất cả hành khách đang buồn ngủ ngồi phía dưới: “Các vị cô dì chú bác anh chị em, chúc mọi người buổi chiều tốt lành, tôi tên là Giang Phong, cùng tên với đại soái đệ nhất thiên hạ trong «Tuyệt Đại Song Kiêu», là người trấn Thanh Hà huyện Bách Lương, vừa mới tốt nghiệp đại học, chuẩn bị làm trong dịch vụ môi giới hôn nhân. Nói đến đây, Giang Phong móc ra tấm danh thiếp vừa mới in hôm qua từ trong ba lô ra, một bên phát cho những hành khách vẫn còn đang hoang mang kia, đồng thời nói: “Đây là danh thiếp của tôi, nếu như mọi người hoặc là người thân bạn bè muốn tìm đối tượng kết hôn, mong rằng mọi người có thể nhớ đến tôi, tôi sẽ giúp mọi người tìm được người thích hợp nhất để cùng trải qua một đời người từ trong biển người mênh mông. ”Một bà cô ngồi bên cạnh Giang Phong theo bản năng… Thuốc lá, rượu và trà Tùy Duyên.Hoàng Linh Vi thực sự ngạc nhiên và vui mừng, cô có nằm mơ cũng chưa từng nghĩ đến việc Giang Phong sẽ xuất hiện trước mặt cô vào lúc này."Giang Phong, sao anh lại đột nhiên đến thành phố Thâm Quyến vào lúc này? Hơn nữa, hình như em chưa từng nói cho anh biết địa chỉ, làm sao anh biết em ở đây?"Giang Phong cười tủm tỉm nói: "Anh đương nhiên có cách để biết, thấy anh xuất hiện có phải là kinh ngạc lắm không?"Hoàng Linh Vi mắng: “Ngạc nhiên cái đầu anh á, anh đến đây làm gì sao không đến chào hỏi em trước? Làm người ta không có chuẩn bị tinh thần gì cả.”Giang Phong đưa bó hoa xinh đẹp giấu ở sau lưng ra, đưa cho cô ấy và cười nói: “Chúc mừng năm mới!”Trong lòng Hoàng Linh Vi rất ngạc nhiên, đây là một bó hoa bao gồm hoa hồng Diana, hồng baby, bạch đàn và Hoàng Anh kết hợp lại, bao bì rất tinh xảo và đẹp mắt.Cô ấy nhận lấy bó hoa với vẻ mặt hạnh phúc: "Cảm ơn anh, em cũng chúc anh một năm mới hạnh phúc!"Giang Phong cười hỏi: "Vừa rồi em xem cái gì mà say mê như vậy? Lúc anh đi vào đây, đã có âm thanh cảm ứng điện tử nhắc nhở rồi mà em cũng chưa hoàn hồn, nếu như có trộm tới cửa, anh e là cửa hàng của em có trống rỗng thì em cũng không hay biết gì cả!”Hoàng Linh Vi gắt giọng: “Còn không phải trách anh giới thiệu cho em một cuốn tiểu thuyết tuyệt vời như vậy, vừa rồi em tình cờ đọc được một cốt truyện rất thú vị, vì vậy em mới có chút mê mẩn!"Giang Phong cười hi hi nói: "Em đọc cuốn sách nào?"Hoàng Linh Vi trả lời: “"Là cuốn sách "Quảng cáo cho thuê ^_^"."Giang Phong đột nhiên nói: "Cuốn đó quả thật là một cuốn sách hay."Cố Diệp PhiHoàng Linh Vi đặt bó hoa xuống, đưa cho Giang Phong một chiếc ghế nhỏ, “Anh đến Thâm Quyến từ khi nào?"Giang Phong đặt ghế ngồi xuống, giải thích nói: “Không phải anh đã nói với em rồi sao, nhà của cô anh ở thành phố Thâm Quyến, hôm nay là ngày cưới của người anh họ trong nhà cô anh, cho nên hôm qua nhà anh là một nhà năm người, còn nhà ba người của chú út của anh, còn có cả bà nội, chín người cùng nhau vội vã đến thành phố Thâm Quyến.Vốn dĩ tối hôm qua anh định đến gặp em, nhưng khi đến chiều hôm qua, anh với dượng đã uống nhiều rượu, vả lại lái xe cũng khá mệt nên anh đi ngủ sớm. "Hoàng Linh Vi gật đầu và nói: "Em hiểu rồi, đám cưới của anh họ anh diễn ra lúc mấy giờ?"Giang Phong nói: “Vẫn còn sớm, buổi chiều 18: 08 bắt đầu."Hoàng Linh Vi nhìn thời gian và nói: "Vậy thì buổi trưa em sẽ mời anh dùng bữa, anh có muốn ăn món gì không?”Giang Phong nhìn cô ấy không chớp mắt, “Ăn cái gì cũng được, dù sao thì ngắm em cũng có thể ăn được ba bát cơm to!”Hoàng Linh Vi hiểu ý của hắn, và nhìn hắn một cách xét nét, “Cũng biết nói hươu nói vượn hen, em biết một nhà hàng hải sản cũng không tệ lắm, vậy chúng ta đến nơi đó ăn đi!”Giang Phong tất nhiên không có ý kiến.Sau đó, Hoàng Linh Vi cũng không coi cửa hàng nữa, khóa cửa ngay và lên xe của Giang Phong.Vì sinh ra trong một gia đình giàu có nên Hoàng Linh Vi hiểu biết về ô tô hơn những cô gái bình thường rất nhiều, cô ấy chỉ cần nhìn thoáng qua đã nhận ra ô tô của Giang Phong và có lẽ cũng biết giá của nó.“Ông mai Giang, anh đây cũng không tệ nha, đến cả chiếc Volvo xc90 cũng lái được rồi!”Giang Phong vừa xem hướng dẫn đường đi vừa cười nói: “Cũng tạm thôi, thật biết ơn sự nâng đỡ của khách hàng, tặng cho anh một chiếc xe tốt như vậy!”Hoàng Linh Vi chân thành khen ngợi: "Anh thực sự là một người mai mối thành công, cái này là do ông chủ sắt ở Phan Châu tặng hay do Uông tổng ở tỉnh thành tặng?”Giang Phong vừa định vị xong nhà hàng hải sản mà Hoàng Linh Vi đã đề cập, vừa cười vừa trả lời: "Đó là do ông chủ sắt ở Phan Châu tặng đó!”Hoàng Linh Vi nghe vậy lại thấy rất ngưỡng mộ, cô ấy cũng coi như đã từng bước "theo dõi" sự thăng tiến của Giang Phong, cô ấy thực sự ngưỡng mộ khả năng mai mối của hắn.Trên đường đến nhà hàng hải sản, Hoàng Linh Vi lấy điện thoại di động ra và gửi một tin nhắn WeChat cho mẹ: "Mẹ, buổi trưa con ra ngoài ăn cơm với bạn nên không về nhà ăn ạ!”Hoàng mẫu: “Vi Vi, con ra ngoài ăn với bạn nào? Nam hay nữ?"Hoàng Linh Vi: “Nam ạ, có nói mẹ cũng không biết đâu!”Hoàng mẫu: “Nam sao? Vi Vi, con đang đi ăn một mình với một người đàn ông ư? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Con có bạn trai mà không nói với cha mẹ à?"Hoàng Linh Vi: “Mẹ đại nhân à, chẳng lẽ con không thể có bạn là nam giới sao?”Hoàng mẫu: “Đừng có chơi chữ với mẹ, con là do mẹ sinh ra, mẹ còn không hiểu con hay sao chứ? Con từ nhỏ đến lớn có bao giờ đi ra ngoài ăn một mình với con trai, con mau thành thật nói cho mẹ biết đi, có phải đã có bạn trai rồi không?”