Trong hội sở đấu giá dưới lòng đất, tôi bị nhốt trong lồng chờ đợi người anh thanh mai trúc mã đến cứu. Trước mắt lại đột nhiên hiện lên từng dòng bình luận. [Ôi, nữ phụ ngốc thật, nam chính chắc chắn sẽ chọn nữ chính bên cạnh cô mà.] [Nữ phụ đáng thương, nam chính không trông cậy được đâu. Cô mau chạy đi, không thì tối nay sẽ bị bán cho ông già đó!] [Nữ phụ thấy không, người đàn ông mặc đồ đen phía sau cô, thực ra là phản diện yandere. Cô gọi hắn một tiếng anh trai, hắn sẽ làm chó cho cô đấy.] [Cơ hội thay đổi số phận, nữ phụ nắm lấy đi!] [Nữ phụ lên đi, xào chết hắn!] 01 Nhìn từng dòng bình luận trong suốt không ngừng hiện lên trước mắt, tôi dụi mắt. Theo bản năng nhìn sang cô gái đang hôn mê bất tỉnh bị nhốt chung lồng với tôi. Tôi và Lâm Niệm An bị bắt đến đây khi đang cãi nhau trên đường. Ba ngày trước, tại tiệc sinh nhật của anh hàng xóm thanh mai trúc mã Chu Ngạn, món quà tôi tặng anh ta bị cô em gái kế do mẹ kế mang đến vô tình làm vỡ. Rồi cô ta lấy ra…
Chương 2: Chương 2
Anh Trai Phản Diện - ZhihuTác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện SủngTrong hội sở đấu giá dưới lòng đất, tôi bị nhốt trong lồng chờ đợi người anh thanh mai trúc mã đến cứu. Trước mắt lại đột nhiên hiện lên từng dòng bình luận. [Ôi, nữ phụ ngốc thật, nam chính chắc chắn sẽ chọn nữ chính bên cạnh cô mà.] [Nữ phụ đáng thương, nam chính không trông cậy được đâu. Cô mau chạy đi, không thì tối nay sẽ bị bán cho ông già đó!] [Nữ phụ thấy không, người đàn ông mặc đồ đen phía sau cô, thực ra là phản diện yandere. Cô gọi hắn một tiếng anh trai, hắn sẽ làm chó cho cô đấy.] [Cơ hội thay đổi số phận, nữ phụ nắm lấy đi!] [Nữ phụ lên đi, xào chết hắn!] 01 Nhìn từng dòng bình luận trong suốt không ngừng hiện lên trước mắt, tôi dụi mắt. Theo bản năng nhìn sang cô gái đang hôn mê bất tỉnh bị nhốt chung lồng với tôi. Tôi và Lâm Niệm An bị bắt đến đây khi đang cãi nhau trên đường. Ba ngày trước, tại tiệc sinh nhật của anh hàng xóm thanh mai trúc mã Chu Ngạn, món quà tôi tặng anh ta bị cô em gái kế do mẹ kế mang đến vô tình làm vỡ. Rồi cô ta lấy ra… Tôi lập tức nhắm mắt lại giả vờ ngất. Người áo đen vóc dáng vạm vỡ hỏi người đằng sau: "Hai đứa này, cậu chủ nhỏ nhà họ Chu muốn đứa nào?" "Cậu ta nói là muốn đứa mặc váy trắng." Tên mặt sẹo cho người đằng sau một cái bạt tai lớn: "Mẹ kiếp, cả hai đứa này đều mặc váy trắng, rốt cuộc muốn đứa nào?" "Cậu Chu nói là tóc đen dài thẳng." "Được, tiền trao cháo múc, lát nữa tắm rửa sạch sẽ đưa đến giường cậu ta." Tôi cắn môi, cúi đầu nhìn mái tóc dài xoăn của mình. 02 Màn hình liên tục hiển thị bình luận. [Ôi, lát nữa hình như nữ chính sẽ bị bỏ thuốc, tội nghiệp nữ phụ của chúng ta, chỉ là một mắt xích trong trò chơi của họ thôi.] [Lồng không khóa, mau chạy đi. Nữ phụ, không thì thật sự bị bán mất đấy.] Tôi mở cửa, men theo góc tối mờ ảo từng bước cẩn thận di chuyển. Nơi này canh gác nghiêm ngặt, nhìn khách mời từng người từng người đeo mặt nạ lần lượt vào sảnh. Lòng tôi như tro tàn. Chẳng lẽ thật sự như họ nói, tối nay tôi sẽ bị bán cho ông già. Tôi ngồi xổm ở góc, hơi sốt ruột. [Vãi vãi, ai đến rồi, Bùi Hoài Viễn đến rồi!] [Vãi, vậy mà tên yandere chết tiệt lại đến, nữ phụ được cứu rồi.] [Nữ phụ ơi, cô mau nhìn đi, thấy người đàn ông mặc đồ đen sau lưng cô không? Hắn chính là phản diện lớn nhất truyện, cô gọi hắn một tiếng anh trai, hắn sẽ làm chó cho cô đấy.] [Tôi nhớ hình như đêm nữ phụ bị bán, tên điên này đã cho nổ tung nơi này.] [Bùi - tâm cơ độc đoán, thủ đoạn tàn nhẫn, là một kẻ điên nguy hiểm ngoài vòng pháp luật, một tên yandere chết tiệt - Hoài Viễn.] [Đáng đời! Thời khắc nghịch thiên đổi mệnh cuối cùng cũng tới rồi.] [Nữ phụ, tới lượt cô đấy, lật ngược thế cờ đi! Cho hắn một trận nhớ đời!] Tôi quay đầu nhìn ra phía sau. Dưới ánh đèn mờ ảo, những sợi tóc vụn lòa xòa trên xương lông mày rắn rỏi của người đàn ông, đôi mắt dưới bóng tối không rõ ràng, vừa thần bí lại vừa nguy hiểm. Người đàn ông xoay người chuẩn bị rời đi. Tôi cắn răng, xông lên. Kéo lấy vạt áo của hắn: "Anh ơi." "Cầu xin anh giúp em." Hô hấp Bùi Hoài Viễn ngưng trệ, dường như đã nhịn hết lần này đến lần khác, bàn tay khớp xương rõ ràng hơi run rẩy. [Hắn sướng rồi, hắn sắp làm chó cho nữ phụ rồi.] [Hắn xong đời rồi, hắn đã rơi vào lưới tình rồi.] [Lầu trên, hắn còn chưa ra ngoài bao giờ.] Giọng nói trầm thấp từ từ vang lên, mang theo sự hưng phấn không thể kìm nén trong từng chữ: "Thẩm Tri Ý?"
Tôi lập tức nhắm mắt lại giả vờ ngất.
Người áo đen vóc dáng vạm vỡ hỏi người đằng sau: "Hai đứa này, cậu chủ nhỏ nhà họ Chu muốn đứa nào?"
"Cậu ta nói là muốn đứa mặc váy trắng."
Tên mặt sẹo cho người đằng sau một cái bạt tai lớn: "Mẹ kiếp, cả hai đứa này đều mặc váy trắng, rốt cuộc muốn đứa nào?"
"Cậu Chu nói là tóc đen dài thẳng."
"Được, tiền trao cháo múc, lát nữa tắm rửa sạch sẽ đưa đến giường cậu ta."
Tôi cắn môi, cúi đầu nhìn mái tóc dài xoăn của mình.
02
Màn hình liên tục hiển thị bình luận.
[Ôi, lát nữa hình như nữ chính sẽ bị bỏ thuốc, tội nghiệp nữ phụ của chúng ta, chỉ là một mắt xích trong trò chơi của họ thôi.]
[Lồng không khóa, mau chạy đi. Nữ phụ, không thì thật sự bị bán mất đấy.]
Tôi mở cửa, men theo góc tối mờ ảo từng bước cẩn thận di chuyển.
Nơi này canh gác nghiêm ngặt, nhìn khách mời từng người từng người đeo mặt nạ lần lượt vào sảnh.
Lòng tôi như tro tàn.
Chẳng lẽ thật sự như họ nói, tối nay tôi sẽ bị bán cho ông già.
Tôi ngồi xổm ở góc, hơi sốt ruột.
[Vãi vãi, ai đến rồi, Bùi Hoài Viễn đến rồi!]
[Vãi, vậy mà tên yandere chết tiệt lại đến, nữ phụ được cứu rồi.]
[Nữ phụ ơi, cô mau nhìn đi, thấy người đàn ông mặc đồ đen sau lưng cô không? Hắn chính là phản diện lớn nhất truyện, cô gọi hắn một tiếng anh trai, hắn sẽ làm chó cho cô đấy.]
[Tôi nhớ hình như đêm nữ phụ bị bán, tên điên này đã cho nổ tung nơi này.]
[Bùi - tâm cơ độc đoán, thủ đoạn tàn nhẫn, là một kẻ điên nguy hiểm ngoài vòng pháp luật, một tên yandere chết tiệt - Hoài Viễn.]
[Đáng đời! Thời khắc nghịch thiên đổi mệnh cuối cùng cũng tới rồi.]
[Nữ phụ, tới lượt cô đấy, lật ngược thế cờ đi! Cho hắn một trận nhớ đời!]
Tôi quay đầu nhìn ra phía sau.
Dưới ánh đèn mờ ảo, những sợi tóc vụn lòa xòa trên xương lông mày rắn rỏi của người đàn ông, đôi mắt dưới bóng tối không rõ ràng, vừa thần bí lại vừa nguy hiểm.
Người đàn ông xoay người chuẩn bị rời đi.
Tôi cắn răng, xông lên.
Kéo lấy vạt áo của hắn: "Anh ơi."
"Cầu xin anh giúp em."
Hô hấp Bùi Hoài Viễn ngưng trệ, dường như đã nhịn hết lần này đến lần khác, bàn tay khớp xương rõ ràng hơi run rẩy.
[Hắn sướng rồi, hắn sắp làm chó cho nữ phụ rồi.]
[Hắn xong đời rồi, hắn đã rơi vào lưới tình rồi.]
[Lầu trên, hắn còn chưa ra ngoài bao giờ.]
Giọng nói trầm thấp từ từ vang lên, mang theo sự hưng phấn không thể kìm nén trong từng chữ: "Thẩm Tri Ý?"
Anh Trai Phản Diện - ZhihuTác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện SủngTrong hội sở đấu giá dưới lòng đất, tôi bị nhốt trong lồng chờ đợi người anh thanh mai trúc mã đến cứu. Trước mắt lại đột nhiên hiện lên từng dòng bình luận. [Ôi, nữ phụ ngốc thật, nam chính chắc chắn sẽ chọn nữ chính bên cạnh cô mà.] [Nữ phụ đáng thương, nam chính không trông cậy được đâu. Cô mau chạy đi, không thì tối nay sẽ bị bán cho ông già đó!] [Nữ phụ thấy không, người đàn ông mặc đồ đen phía sau cô, thực ra là phản diện yandere. Cô gọi hắn một tiếng anh trai, hắn sẽ làm chó cho cô đấy.] [Cơ hội thay đổi số phận, nữ phụ nắm lấy đi!] [Nữ phụ lên đi, xào chết hắn!] 01 Nhìn từng dòng bình luận trong suốt không ngừng hiện lên trước mắt, tôi dụi mắt. Theo bản năng nhìn sang cô gái đang hôn mê bất tỉnh bị nhốt chung lồng với tôi. Tôi và Lâm Niệm An bị bắt đến đây khi đang cãi nhau trên đường. Ba ngày trước, tại tiệc sinh nhật của anh hàng xóm thanh mai trúc mã Chu Ngạn, món quà tôi tặng anh ta bị cô em gái kế do mẹ kế mang đến vô tình làm vỡ. Rồi cô ta lấy ra… Tôi lập tức nhắm mắt lại giả vờ ngất. Người áo đen vóc dáng vạm vỡ hỏi người đằng sau: "Hai đứa này, cậu chủ nhỏ nhà họ Chu muốn đứa nào?" "Cậu ta nói là muốn đứa mặc váy trắng." Tên mặt sẹo cho người đằng sau một cái bạt tai lớn: "Mẹ kiếp, cả hai đứa này đều mặc váy trắng, rốt cuộc muốn đứa nào?" "Cậu Chu nói là tóc đen dài thẳng." "Được, tiền trao cháo múc, lát nữa tắm rửa sạch sẽ đưa đến giường cậu ta." Tôi cắn môi, cúi đầu nhìn mái tóc dài xoăn của mình. 02 Màn hình liên tục hiển thị bình luận. [Ôi, lát nữa hình như nữ chính sẽ bị bỏ thuốc, tội nghiệp nữ phụ của chúng ta, chỉ là một mắt xích trong trò chơi của họ thôi.] [Lồng không khóa, mau chạy đi. Nữ phụ, không thì thật sự bị bán mất đấy.] Tôi mở cửa, men theo góc tối mờ ảo từng bước cẩn thận di chuyển. Nơi này canh gác nghiêm ngặt, nhìn khách mời từng người từng người đeo mặt nạ lần lượt vào sảnh. Lòng tôi như tro tàn. Chẳng lẽ thật sự như họ nói, tối nay tôi sẽ bị bán cho ông già. Tôi ngồi xổm ở góc, hơi sốt ruột. [Vãi vãi, ai đến rồi, Bùi Hoài Viễn đến rồi!] [Vãi, vậy mà tên yandere chết tiệt lại đến, nữ phụ được cứu rồi.] [Nữ phụ ơi, cô mau nhìn đi, thấy người đàn ông mặc đồ đen sau lưng cô không? Hắn chính là phản diện lớn nhất truyện, cô gọi hắn một tiếng anh trai, hắn sẽ làm chó cho cô đấy.] [Tôi nhớ hình như đêm nữ phụ bị bán, tên điên này đã cho nổ tung nơi này.] [Bùi - tâm cơ độc đoán, thủ đoạn tàn nhẫn, là một kẻ điên nguy hiểm ngoài vòng pháp luật, một tên yandere chết tiệt - Hoài Viễn.] [Đáng đời! Thời khắc nghịch thiên đổi mệnh cuối cùng cũng tới rồi.] [Nữ phụ, tới lượt cô đấy, lật ngược thế cờ đi! Cho hắn một trận nhớ đời!] Tôi quay đầu nhìn ra phía sau. Dưới ánh đèn mờ ảo, những sợi tóc vụn lòa xòa trên xương lông mày rắn rỏi của người đàn ông, đôi mắt dưới bóng tối không rõ ràng, vừa thần bí lại vừa nguy hiểm. Người đàn ông xoay người chuẩn bị rời đi. Tôi cắn răng, xông lên. Kéo lấy vạt áo của hắn: "Anh ơi." "Cầu xin anh giúp em." Hô hấp Bùi Hoài Viễn ngưng trệ, dường như đã nhịn hết lần này đến lần khác, bàn tay khớp xương rõ ràng hơi run rẩy. [Hắn sướng rồi, hắn sắp làm chó cho nữ phụ rồi.] [Hắn xong đời rồi, hắn đã rơi vào lưới tình rồi.] [Lầu trên, hắn còn chưa ra ngoài bao giờ.] Giọng nói trầm thấp từ từ vang lên, mang theo sự hưng phấn không thể kìm nén trong từng chữ: "Thẩm Tri Ý?"