Tác giả:

Trong hội sở đấu giá dưới lòng đất, tôi bị nhốt trong lồng chờ đợi người anh thanh mai trúc mã đến cứu.   Trước mắt lại đột nhiên hiện lên từng dòng bình luận.   [Ôi, nữ phụ ngốc thật, nam chính chắc chắn sẽ chọn nữ chính bên cạnh cô mà.]   [Nữ phụ đáng thương, nam chính không trông cậy được đâu. Cô mau chạy đi, không thì tối nay sẽ bị bán cho ông già đó!]   [Nữ phụ thấy không, người đàn ông mặc đồ đen phía sau cô, thực ra là phản diện yandere. Cô gọi hắn một tiếng anh trai, hắn sẽ làm chó cho cô đấy.]   [Cơ hội thay đổi số phận, nữ phụ nắm lấy đi!]   [Nữ phụ lên đi, xào chết hắn!]   01   Nhìn từng dòng bình luận trong suốt không ngừng hiện lên trước mắt, tôi dụi mắt.   Theo bản năng nhìn sang cô gái đang hôn mê bất tỉnh bị nhốt chung lồng với tôi.   Tôi và Lâm Niệm An bị bắt đến đây khi đang cãi nhau trên đường.   Ba ngày trước, tại tiệc sinh nhật của anh hàng xóm thanh mai trúc mã Chu Ngạn, món quà tôi tặng anh ta bị cô em gái kế do mẹ kế mang đến vô tình làm vỡ.   Rồi cô ta lấy ra…

Chương 4: Chương 4

Anh Trai Phản Diện - ZhihuTác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện SủngTrong hội sở đấu giá dưới lòng đất, tôi bị nhốt trong lồng chờ đợi người anh thanh mai trúc mã đến cứu.   Trước mắt lại đột nhiên hiện lên từng dòng bình luận.   [Ôi, nữ phụ ngốc thật, nam chính chắc chắn sẽ chọn nữ chính bên cạnh cô mà.]   [Nữ phụ đáng thương, nam chính không trông cậy được đâu. Cô mau chạy đi, không thì tối nay sẽ bị bán cho ông già đó!]   [Nữ phụ thấy không, người đàn ông mặc đồ đen phía sau cô, thực ra là phản diện yandere. Cô gọi hắn một tiếng anh trai, hắn sẽ làm chó cho cô đấy.]   [Cơ hội thay đổi số phận, nữ phụ nắm lấy đi!]   [Nữ phụ lên đi, xào chết hắn!]   01   Nhìn từng dòng bình luận trong suốt không ngừng hiện lên trước mắt, tôi dụi mắt.   Theo bản năng nhìn sang cô gái đang hôn mê bất tỉnh bị nhốt chung lồng với tôi.   Tôi và Lâm Niệm An bị bắt đến đây khi đang cãi nhau trên đường.   Ba ngày trước, tại tiệc sinh nhật của anh hàng xóm thanh mai trúc mã Chu Ngạn, món quà tôi tặng anh ta bị cô em gái kế do mẹ kế mang đến vô tình làm vỡ.   Rồi cô ta lấy ra… Bùi Hoài Viễn đưa tay che tai tôi, giọng nói hơi khàn: “Trẻ con không được nghe.”  [Nam nữ chính bắt đầu rồi.] [Chết tiệt, bệnh kiều này đúng là biết cách chơi.] [Còn bày đặt xây dựng hình tượng thuần khiết gì chứ, nữ phụ ơi, hôn thêm phát nữa đi, cho hắn sập vai diễn luôn!] [Nữ phụ à, nhất định phải ôm chặt đùi tên bệnh kiều kia, nữ chính hiện tại đang thì thầm bên gối chuẩn bị xử cô đấy!] Bùi Hoài Viễn thấy tôi đứng ngẩn người ra, ánh mắt lộ vẻ thích thú, còn cố tình véo nhẹ vành tai tôi, giọng lười biếng: "Đói không?" Tôi điên cuồng gật đầu, đã đói đến mức bụng dán lưng rồi. Hắn gọi nhân viên phục vụ đến. Nói nhỏ gì đó. [Tên bệnh kiều chết tiệt lại muốn gây chuyện rồi.] [Tiếp theo, có trò hay xem rồi.] 04 Rất nhanh, trong phòng đã được mang đến đủ loại món ăn tinh xảo. Hóa ra toàn bộ đều là món tôi thích ăn. Tôi trầm tư một lát, dường như người trước mặt này rất hiểu rõ tôi. Thấy tôi nhìn về phía hắn, khóe miệng hắn vẫn luôn nở nụ cười say lòng người: "Thích không?" "Thích." Hắn gắp một miếng sườn xào chua ngọt vào bát tôi. Rồi chống cằm, ánh mắt dừng lại trên người tôi, giống như dã thú nhìn thấy con mồi, đáy mắt lóe lên sự hưng phấn. "Thích là tốt rồi, ăn nhiều một chút." [Bùi Hoài Viễn phiên bản đá vọng thê.] [Đừng nhìn nữa, anh sắp nhìn nữ phụ của chúng tôi đỏ mặt rồi.] [Ánh mắt của tên yandere chết tiệt này hơi k1ch thích.] [Trông Nữ phụ ăn cơm giống như một chú chuột hamster nhỏ, đáng yêu quá!] Cùng lúc đó. Âm thanh mờ ám ở phòng bên cạnh đột ngột dừng lại. Loáng thoáng truyền đến tiếng gầm giận dữ của Chu Ngạn: "Kiểm tra định kỳ gì? Ai dám tố cáo tôi gây rối trật tự công cộng?" [A ha ha ha, tôi muốn cười vỡ bụng rồi.] [Một đám người áo đen đột nhiên xông vào, nam chính thật sự sẽ không bị dọa đến từ đó suy sụp đấy chứ.] [Măng trên núi đều bị tên yandere chết tiệt này cướp hết rồi.] Tôi không nhịn được, bật cười thành tiếng. Người dẫn chương trình dưới đài đang giới thiệu món đấu giá thứ mười hai. Một sợi dây chuyền kim cương hồng 21 carat. Khiến không ít cô gái dưới khán đài phải thốt lên tiếng kinh ngạc. Màn hình bình luận chạy rất nhanh.

Bùi Hoài Viễn đưa tay che tai tôi, giọng nói hơi khàn: “Trẻ con không được nghe.”

 

 

[Nam nữ chính bắt đầu rồi.]

 

[Chết tiệt, bệnh kiều này đúng là biết cách chơi.]

 

[Còn bày đặt xây dựng hình tượng thuần khiết gì chứ, nữ phụ ơi, hôn thêm phát nữa đi, cho hắn sập vai diễn luôn!]

 

[Nữ phụ à, nhất định phải ôm chặt đùi tên bệnh kiều kia, nữ chính hiện tại đang thì thầm bên gối chuẩn bị xử cô đấy!]

 

Bùi Hoài Viễn thấy tôi đứng ngẩn người ra, ánh mắt lộ vẻ thích thú, còn cố tình véo nhẹ vành tai tôi, giọng lười biếng: "Đói không?"

 

Tôi điên cuồng gật đầu, đã đói đến mức bụng dán lưng rồi.

 

Hắn gọi nhân viên phục vụ đến.

 

Nói nhỏ gì đó.

 

[Tên bệnh kiều chết tiệt lại muốn gây chuyện rồi.]

 

[Tiếp theo, có trò hay xem rồi.]

 

04

 

Rất nhanh, trong phòng đã được mang đến đủ loại món ăn tinh xảo.

 

Hóa ra toàn bộ đều là món tôi thích ăn.

 

Tôi trầm tư một lát, dường như người trước mặt này rất hiểu rõ tôi.

 

Thấy tôi nhìn về phía hắn, khóe miệng hắn vẫn luôn nở nụ cười say lòng người: "Thích không?"

 

"Thích."

 

Hắn gắp một miếng sườn xào chua ngọt vào bát tôi.

 

Rồi chống cằm, ánh mắt dừng lại trên người tôi, giống như dã thú nhìn thấy con mồi, đáy mắt lóe lên sự hưng phấn.

 

"Thích là tốt rồi, ăn nhiều một chút."

 

[Bùi Hoài Viễn phiên bản đá vọng thê.]

 

[Đừng nhìn nữa, anh sắp nhìn nữ phụ của chúng tôi đỏ mặt rồi.]

 

[Ánh mắt của tên yandere chết tiệt này hơi k1ch thích.]

 

[Trông Nữ phụ ăn cơm giống như một chú chuột hamster nhỏ, đáng yêu quá!]

 

Cùng lúc đó.

 

Âm thanh mờ ám ở phòng bên cạnh đột ngột dừng lại.

 

Loáng thoáng truyền đến tiếng gầm giận dữ của Chu Ngạn: "Kiểm tra định kỳ gì? Ai dám tố cáo tôi gây rối trật tự công cộng?"

 

[A ha ha ha, tôi muốn cười vỡ bụng rồi.]

 

[Một đám người áo đen đột nhiên xông vào, nam chính thật sự sẽ không bị dọa đến từ đó suy sụp đấy chứ.]

 

[Măng trên núi đều bị tên yandere chết tiệt này cướp hết rồi.]

 

Tôi không nhịn được, bật cười thành tiếng.

 

Người dẫn chương trình dưới đài đang giới thiệu món đấu giá thứ mười hai.

 

Một sợi dây chuyền kim cương hồng 21 carat.

 

Khiến không ít cô gái dưới khán đài phải thốt lên tiếng kinh ngạc.

 

Màn hình bình luận chạy rất nhanh.

Anh Trai Phản Diện - ZhihuTác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện SủngTrong hội sở đấu giá dưới lòng đất, tôi bị nhốt trong lồng chờ đợi người anh thanh mai trúc mã đến cứu.   Trước mắt lại đột nhiên hiện lên từng dòng bình luận.   [Ôi, nữ phụ ngốc thật, nam chính chắc chắn sẽ chọn nữ chính bên cạnh cô mà.]   [Nữ phụ đáng thương, nam chính không trông cậy được đâu. Cô mau chạy đi, không thì tối nay sẽ bị bán cho ông già đó!]   [Nữ phụ thấy không, người đàn ông mặc đồ đen phía sau cô, thực ra là phản diện yandere. Cô gọi hắn một tiếng anh trai, hắn sẽ làm chó cho cô đấy.]   [Cơ hội thay đổi số phận, nữ phụ nắm lấy đi!]   [Nữ phụ lên đi, xào chết hắn!]   01   Nhìn từng dòng bình luận trong suốt không ngừng hiện lên trước mắt, tôi dụi mắt.   Theo bản năng nhìn sang cô gái đang hôn mê bất tỉnh bị nhốt chung lồng với tôi.   Tôi và Lâm Niệm An bị bắt đến đây khi đang cãi nhau trên đường.   Ba ngày trước, tại tiệc sinh nhật của anh hàng xóm thanh mai trúc mã Chu Ngạn, món quà tôi tặng anh ta bị cô em gái kế do mẹ kế mang đến vô tình làm vỡ.   Rồi cô ta lấy ra… Bùi Hoài Viễn đưa tay che tai tôi, giọng nói hơi khàn: “Trẻ con không được nghe.”  [Nam nữ chính bắt đầu rồi.] [Chết tiệt, bệnh kiều này đúng là biết cách chơi.] [Còn bày đặt xây dựng hình tượng thuần khiết gì chứ, nữ phụ ơi, hôn thêm phát nữa đi, cho hắn sập vai diễn luôn!] [Nữ phụ à, nhất định phải ôm chặt đùi tên bệnh kiều kia, nữ chính hiện tại đang thì thầm bên gối chuẩn bị xử cô đấy!] Bùi Hoài Viễn thấy tôi đứng ngẩn người ra, ánh mắt lộ vẻ thích thú, còn cố tình véo nhẹ vành tai tôi, giọng lười biếng: "Đói không?" Tôi điên cuồng gật đầu, đã đói đến mức bụng dán lưng rồi. Hắn gọi nhân viên phục vụ đến. Nói nhỏ gì đó. [Tên bệnh kiều chết tiệt lại muốn gây chuyện rồi.] [Tiếp theo, có trò hay xem rồi.] 04 Rất nhanh, trong phòng đã được mang đến đủ loại món ăn tinh xảo. Hóa ra toàn bộ đều là món tôi thích ăn. Tôi trầm tư một lát, dường như người trước mặt này rất hiểu rõ tôi. Thấy tôi nhìn về phía hắn, khóe miệng hắn vẫn luôn nở nụ cười say lòng người: "Thích không?" "Thích." Hắn gắp một miếng sườn xào chua ngọt vào bát tôi. Rồi chống cằm, ánh mắt dừng lại trên người tôi, giống như dã thú nhìn thấy con mồi, đáy mắt lóe lên sự hưng phấn. "Thích là tốt rồi, ăn nhiều một chút." [Bùi Hoài Viễn phiên bản đá vọng thê.] [Đừng nhìn nữa, anh sắp nhìn nữ phụ của chúng tôi đỏ mặt rồi.] [Ánh mắt của tên yandere chết tiệt này hơi k1ch thích.] [Trông Nữ phụ ăn cơm giống như một chú chuột hamster nhỏ, đáng yêu quá!] Cùng lúc đó. Âm thanh mờ ám ở phòng bên cạnh đột ngột dừng lại. Loáng thoáng truyền đến tiếng gầm giận dữ của Chu Ngạn: "Kiểm tra định kỳ gì? Ai dám tố cáo tôi gây rối trật tự công cộng?" [A ha ha ha, tôi muốn cười vỡ bụng rồi.] [Một đám người áo đen đột nhiên xông vào, nam chính thật sự sẽ không bị dọa đến từ đó suy sụp đấy chứ.] [Măng trên núi đều bị tên yandere chết tiệt này cướp hết rồi.] Tôi không nhịn được, bật cười thành tiếng. Người dẫn chương trình dưới đài đang giới thiệu món đấu giá thứ mười hai. Một sợi dây chuyền kim cương hồng 21 carat. Khiến không ít cô gái dưới khán đài phải thốt lên tiếng kinh ngạc. Màn hình bình luận chạy rất nhanh.

Chương 4: Chương 4