Tác giả:

Trong hội sở đấu giá dưới lòng đất, tôi bị nhốt trong lồng chờ đợi người anh thanh mai trúc mã đến cứu.   Trước mắt lại đột nhiên hiện lên từng dòng bình luận.   [Ôi, nữ phụ ngốc thật, nam chính chắc chắn sẽ chọn nữ chính bên cạnh cô mà.]   [Nữ phụ đáng thương, nam chính không trông cậy được đâu. Cô mau chạy đi, không thì tối nay sẽ bị bán cho ông già đó!]   [Nữ phụ thấy không, người đàn ông mặc đồ đen phía sau cô, thực ra là phản diện yandere. Cô gọi hắn một tiếng anh trai, hắn sẽ làm chó cho cô đấy.]   [Cơ hội thay đổi số phận, nữ phụ nắm lấy đi!]   [Nữ phụ lên đi, xào chết hắn!]   01   Nhìn từng dòng bình luận trong suốt không ngừng hiện lên trước mắt, tôi dụi mắt.   Theo bản năng nhìn sang cô gái đang hôn mê bất tỉnh bị nhốt chung lồng với tôi.   Tôi và Lâm Niệm An bị bắt đến đây khi đang cãi nhau trên đường.   Ba ngày trước, tại tiệc sinh nhật của anh hàng xóm thanh mai trúc mã Chu Ngạn, món quà tôi tặng anh ta bị cô em gái kế do mẹ kế mang đến vô tình làm vỡ.   Rồi cô ta lấy ra…

Chương 14: Chương 14

Anh Trai Phản Diện - ZhihuTác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện SủngTrong hội sở đấu giá dưới lòng đất, tôi bị nhốt trong lồng chờ đợi người anh thanh mai trúc mã đến cứu.   Trước mắt lại đột nhiên hiện lên từng dòng bình luận.   [Ôi, nữ phụ ngốc thật, nam chính chắc chắn sẽ chọn nữ chính bên cạnh cô mà.]   [Nữ phụ đáng thương, nam chính không trông cậy được đâu. Cô mau chạy đi, không thì tối nay sẽ bị bán cho ông già đó!]   [Nữ phụ thấy không, người đàn ông mặc đồ đen phía sau cô, thực ra là phản diện yandere. Cô gọi hắn một tiếng anh trai, hắn sẽ làm chó cho cô đấy.]   [Cơ hội thay đổi số phận, nữ phụ nắm lấy đi!]   [Nữ phụ lên đi, xào chết hắn!]   01   Nhìn từng dòng bình luận trong suốt không ngừng hiện lên trước mắt, tôi dụi mắt.   Theo bản năng nhìn sang cô gái đang hôn mê bất tỉnh bị nhốt chung lồng với tôi.   Tôi và Lâm Niệm An bị bắt đến đây khi đang cãi nhau trên đường.   Ba ngày trước, tại tiệc sinh nhật của anh hàng xóm thanh mai trúc mã Chu Ngạn, món quà tôi tặng anh ta bị cô em gái kế do mẹ kế mang đến vô tình làm vỡ.   Rồi cô ta lấy ra… Tôi: ...  Trên bàn ăn, Bùi Hoài Viễn nghiêm túc bóc tôm cho tôi. Tôi cầm một con chấm chút nước sốt đưa đến miệng hắn: "Anh cũng ăn đi." Hắn cắn lấy. Đáy mắt đào hoa lóe lên một tia sáng. "Tri Tri thật tốt." Cảm giác đầu ngón tay ẩm ướt. Mặt tôi lại đỏ lên. Người đàn ông đáng chết này, thật biết cách trêu người mà. Ăn cơm xong, không muốn ngồi xe, tôi đề nghị đi dạo, đi bộ về biệt thự. Đang đi, hắn giả vờ vô ý nắm lấy tay tôi. Đi ngang qua con hẻm nhỏ. Một chú chó con đen sì đi theo bên chân tôi. Tôi ngồi xổm xuống vuốt v e đầu nó. Chú chó con vẫy đuôi chui vào lòng tôi. Đột nhiên, nó bị một bàn tay túm lấy gáy nhấc lên. Sắc mặt Bùi Hoài Viễn hơi tối sầm, giọng nói trầm thấp đặc trưng, mang theo chút lạnh lẽo: "Thứ bẩn thỉu này có vi khuẩn, tốt nhất đừng chạm vào." Nhìn chú chó nhỏ đang giãy giụa khổ sở trong tay hắn, phát ra tiếng kêu đáng thương. Tôi chậm rãi mở miệng: "Anh à, chúng ta nuôi nó nhé?" Bùi Hoài Viễn sững sờ một lát, tôi nhân cơ hội cứu chú chó từ trong tay hắn. "Đừng sợ, mẹ ở đây." Trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng cười khẽ: "Vậy anh là bố nó à?" Tô vô thức đáp: "Đương nhiên rồi." Bùi Hoài Viễn ôm chú chó nhỏ vào lòng. "Chậc, cũng đáng yêu phết." "Con trai ngoan, kêu một tiếng đi." "Anh gọi người đưa nó đi tắm." Tôi khẽ cười, nắm tay hắn lắc lắc: "Anh ơi, anh thật tốt." Hắn "Ừm" một tiếng. [Yandere chết tiệt, đến giấm của một con chó cũng ăn, h*m m**n chiếm hữu đúng là không ai bằng.] [Nữ phụ chỉ cần dùng chút mánh khóe là hắn gục luôn.] [Đồ bẩn thỉu và con trai ngoan] [Xin giáo trình huấn luyện chó của nữ phụ.] [Bề ngoài ở đây có một con chó, thực ra có hai con.]

Tôi: ...

 

 

Trên bàn ăn, Bùi Hoài Viễn nghiêm túc bóc tôm cho tôi.

 

Tôi cầm một con chấm chút nước sốt đưa đến miệng hắn: "Anh cũng ăn đi."

 

Hắn cắn lấy.

 

Đáy mắt đào hoa lóe lên một tia sáng.

 

"Tri Tri thật tốt."

 

Cảm giác đầu ngón tay ẩm ướt.

 

Mặt tôi lại đỏ lên.

 

Người đàn ông đáng chết này, thật biết cách trêu người mà.

 

Ăn cơm xong, không muốn ngồi xe, tôi đề nghị đi dạo, đi bộ về biệt thự.

 

Đang đi, hắn giả vờ vô ý nắm lấy tay tôi.

 

Đi ngang qua con hẻm nhỏ.

 

Một chú chó con đen sì đi theo bên chân tôi.

 

Tôi ngồi xổm xuống vuốt v e đầu nó.

 

Chú chó con vẫy đuôi chui vào lòng tôi.

 

Đột nhiên, nó bị một bàn tay túm lấy gáy nhấc lên.

 

Sắc mặt Bùi Hoài Viễn hơi tối sầm, giọng nói trầm thấp đặc trưng, mang theo chút lạnh lẽo: "Thứ bẩn thỉu này có vi khuẩn, tốt nhất đừng chạm vào."

 

Nhìn chú chó nhỏ đang giãy giụa khổ sở trong tay hắn, phát ra tiếng kêu đáng thương.

 

Tôi chậm rãi mở miệng: "Anh à, chúng ta nuôi nó nhé?"

 

Bùi Hoài Viễn sững sờ một lát, tôi nhân cơ hội cứu chú chó từ trong tay hắn.

 

"Đừng sợ, mẹ ở đây."

 

Trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng cười khẽ: "Vậy anh là bố nó à?"

 

Tô vô thức đáp: "Đương nhiên rồi."

 

Bùi Hoài Viễn ôm chú chó nhỏ vào lòng.

 

"Chậc, cũng đáng yêu phết."

 

"Con trai ngoan, kêu một tiếng đi."

 

"Anh gọi người đưa nó đi tắm."

 

Tôi khẽ cười, nắm tay hắn lắc lắc: "Anh ơi, anh thật tốt."

 

Hắn "Ừm" một tiếng.

 

[Yandere chết tiệt, đến giấm của một con chó cũng ăn, h*m m**n chiếm hữu đúng là không ai bằng.]

 

[Nữ phụ chỉ cần dùng chút mánh khóe là hắn gục luôn.]

 

[Đồ bẩn thỉu và con trai ngoan]

 

[Xin giáo trình huấn luyện chó của nữ phụ.]

 

[Bề ngoài ở đây có một con chó, thực ra có hai con.]

Anh Trai Phản Diện - ZhihuTác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện SủngTrong hội sở đấu giá dưới lòng đất, tôi bị nhốt trong lồng chờ đợi người anh thanh mai trúc mã đến cứu.   Trước mắt lại đột nhiên hiện lên từng dòng bình luận.   [Ôi, nữ phụ ngốc thật, nam chính chắc chắn sẽ chọn nữ chính bên cạnh cô mà.]   [Nữ phụ đáng thương, nam chính không trông cậy được đâu. Cô mau chạy đi, không thì tối nay sẽ bị bán cho ông già đó!]   [Nữ phụ thấy không, người đàn ông mặc đồ đen phía sau cô, thực ra là phản diện yandere. Cô gọi hắn một tiếng anh trai, hắn sẽ làm chó cho cô đấy.]   [Cơ hội thay đổi số phận, nữ phụ nắm lấy đi!]   [Nữ phụ lên đi, xào chết hắn!]   01   Nhìn từng dòng bình luận trong suốt không ngừng hiện lên trước mắt, tôi dụi mắt.   Theo bản năng nhìn sang cô gái đang hôn mê bất tỉnh bị nhốt chung lồng với tôi.   Tôi và Lâm Niệm An bị bắt đến đây khi đang cãi nhau trên đường.   Ba ngày trước, tại tiệc sinh nhật của anh hàng xóm thanh mai trúc mã Chu Ngạn, món quà tôi tặng anh ta bị cô em gái kế do mẹ kế mang đến vô tình làm vỡ.   Rồi cô ta lấy ra… Tôi: ...  Trên bàn ăn, Bùi Hoài Viễn nghiêm túc bóc tôm cho tôi. Tôi cầm một con chấm chút nước sốt đưa đến miệng hắn: "Anh cũng ăn đi." Hắn cắn lấy. Đáy mắt đào hoa lóe lên một tia sáng. "Tri Tri thật tốt." Cảm giác đầu ngón tay ẩm ướt. Mặt tôi lại đỏ lên. Người đàn ông đáng chết này, thật biết cách trêu người mà. Ăn cơm xong, không muốn ngồi xe, tôi đề nghị đi dạo, đi bộ về biệt thự. Đang đi, hắn giả vờ vô ý nắm lấy tay tôi. Đi ngang qua con hẻm nhỏ. Một chú chó con đen sì đi theo bên chân tôi. Tôi ngồi xổm xuống vuốt v e đầu nó. Chú chó con vẫy đuôi chui vào lòng tôi. Đột nhiên, nó bị một bàn tay túm lấy gáy nhấc lên. Sắc mặt Bùi Hoài Viễn hơi tối sầm, giọng nói trầm thấp đặc trưng, mang theo chút lạnh lẽo: "Thứ bẩn thỉu này có vi khuẩn, tốt nhất đừng chạm vào." Nhìn chú chó nhỏ đang giãy giụa khổ sở trong tay hắn, phát ra tiếng kêu đáng thương. Tôi chậm rãi mở miệng: "Anh à, chúng ta nuôi nó nhé?" Bùi Hoài Viễn sững sờ một lát, tôi nhân cơ hội cứu chú chó từ trong tay hắn. "Đừng sợ, mẹ ở đây." Trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng cười khẽ: "Vậy anh là bố nó à?" Tô vô thức đáp: "Đương nhiên rồi." Bùi Hoài Viễn ôm chú chó nhỏ vào lòng. "Chậc, cũng đáng yêu phết." "Con trai ngoan, kêu một tiếng đi." "Anh gọi người đưa nó đi tắm." Tôi khẽ cười, nắm tay hắn lắc lắc: "Anh ơi, anh thật tốt." Hắn "Ừm" một tiếng. [Yandere chết tiệt, đến giấm của một con chó cũng ăn, h*m m**n chiếm hữu đúng là không ai bằng.] [Nữ phụ chỉ cần dùng chút mánh khóe là hắn gục luôn.] [Đồ bẩn thỉu và con trai ngoan] [Xin giáo trình huấn luyện chó của nữ phụ.] [Bề ngoài ở đây có một con chó, thực ra có hai con.]

Chương 14: Chương 14