Edit: Tĩnh Long Nhai thôn. " Diệp ca mới quay lại à! " " Diệp ca ngươi lại mua đồ à! " Diệp ca Bạch Lân quả trong ruộng người đã thành thục, trái cây ngươi trồng lớn thật mau nha. Thấy Sở Diệp người trong thôn sôi nổi hướng Sở Diệp mà chào hỏi không ngưng. "Ân, đã trở lại". Sở Diệp tươi cười qua loa với thôn dân trong thôn, rồi nhanh chóng liền rời đi. Sau khi Sở Diệp rời đi mấy thôn dân gần đó ríu rít nghị luận. "Diệp thiếu, thật lợi hại lúc đầu còn nghĩ hắn chỉ là kẻ chỉ biết ăn không biết làm, ngũ cốc không phân biệt được, một đại thiếu gia chính hiệu, nhưng không nghĩ tới khi làm ruộng lạy rất ra dáng". "Đám Bạch Lan quả kia lớn lên không tệ, nếu bán đi ít nhất cũng được mười mấy đồng vàng đi". "Bạc Lan quả của Sở thiếu cũng lớn lên qua nhanh, không chừng là Sở thiếu có bí phương gieo trồng đặc biệt gì đó không chừng" " Lạc đà dù gầy cũng lớn hơn ngựa, tốt xấu cũng là thiếu gia Sở gia người ta, có chút thủ đoạn riêng cũng là chuyện bình thường". "Không biết bí phương đó là gì nhĩ…
Chương 174: Hoàng Sát Dược Tề
Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân SinhTác giả: Diệp Ức LạcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên KhôngEdit: Tĩnh Long Nhai thôn. " Diệp ca mới quay lại à! " " Diệp ca ngươi lại mua đồ à! " Diệp ca Bạch Lân quả trong ruộng người đã thành thục, trái cây ngươi trồng lớn thật mau nha. Thấy Sở Diệp người trong thôn sôi nổi hướng Sở Diệp mà chào hỏi không ngưng. "Ân, đã trở lại". Sở Diệp tươi cười qua loa với thôn dân trong thôn, rồi nhanh chóng liền rời đi. Sau khi Sở Diệp rời đi mấy thôn dân gần đó ríu rít nghị luận. "Diệp thiếu, thật lợi hại lúc đầu còn nghĩ hắn chỉ là kẻ chỉ biết ăn không biết làm, ngũ cốc không phân biệt được, một đại thiếu gia chính hiệu, nhưng không nghĩ tới khi làm ruộng lạy rất ra dáng". "Đám Bạch Lan quả kia lớn lên không tệ, nếu bán đi ít nhất cũng được mười mấy đồng vàng đi". "Bạc Lan quả của Sở thiếu cũng lớn lên qua nhanh, không chừng là Sở thiếu có bí phương gieo trồng đặc biệt gì đó không chừng" " Lạc đà dù gầy cũng lớn hơn ngựa, tốt xấu cũng là thiếu gia Sở gia người ta, có chút thủ đoạn riêng cũng là chuyện bình thường". "Không biết bí phương đó là gì nhĩ… Chương này bị lỗi nên sẽ thiếu khúc giữa, mong mọi người thông cảm.Editor: TĩnhKết thúc chiến đấu, Sở Diệp và Lâm Sơ Văn đã trở về lại động để nghỉ ngơi, xử lý lại thi thể hung thú, lấy đi tinh huyết cùng tinh hạch.Sở Diệp ở trong thú triều đã xuất lực không nhỏ, nên con mồi được phân đến cũng không ít, con mồi quá nhiều, có chút không kịp xử lý, không thể không nói đây cũng là một chuyện bi thương.“Ăn đi! Ăn đi!” Sở Diệp đối với Tiểu Bạch thúc giục nói.Tiểu Bạch tà liếc Sở Diệp một cái, không để ý tới Sở Diệp.Sở Diệp bất đắc dĩ thở dài, ngày thường, hắn luôn chê Tiểu Bạch ăn nhiều, Tiểu Bạch lại là liều mạng ăn, nay vó nhiẻug thịt hung thú nhiều như vậy mà Tiểu Bạch thì lại lười ăn.Trên thực tế, Tiểu Bạch đã liên tục đối phó thú triều trong nhiều ngày, lượng tiêu hao cũng rất lớn, nhưng thu hoạch cũng được không ít thứ, nên sức ăn có chút bị thu hẹp lại.Lâm Sơ Văn đi ra, liền nhìn thấy Tiểu Bạch cùng Sở Diệp mắt to trừng mắt nhỏ.Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, bất đắc dĩ cười nói: “Ăn cơm số lượng vừa phải là tốt nhất, ăn nhiều quá cũng không tốt."Sở Diệp có chút vô tội nói: “Ta đây không phải là sợ lãng phí sao?"Lâm Sơ Văn nhún vai nói:“Giao cho đám thương nhân trong thành thì được rồi.”Lưỡng Giới Thành hiện tại gặp phải nguy cơ rất lớn, nhưng nguy cơ cũng là thương cơ, một ít thương nhân bí quá hoá liều, tiềm nhập vào Lưỡng Giới Thành để thu thập thi thể hung thú ở Lưỡng Giới Thành thi thể hung thú tràn lan, giá cả thu mua cũng là tương đối rẻ tiền, rồi đem bán cho các thành trì thì đã có thể kiếm được không ít đồng vàng.Đương nhiên, loại sinh ý cũng vô cùng nguy hiểm, phần lớn người dám ở Lưỡng Giới Thành làm loại sinh ý này thì thường giống nhau là phía sau đều là có hậu đài.Trên thực tế, không ít thế lực đều vô cùng tò mò về kết quả của lần đối này giữa Lưỡng Giới Thành cùng Ngũ Độc lão tổ.Thanh Vân Tông cùng Thất Hà Tông đều trộm phái không ít thám tử đến đây để xem xét tình huống.“Thú triều tạm thời là đi qua, nhưng nạn sâu bệnh chỉ là mới vừa bắt đầu.” Sở Diệp nói.Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: “Chỉ sợ là vậy.”Bên trong mật thất.Lâm Sơ Văn lấy ra mấy cổ thi thể Châu Chấu Vương, số thi thể châu chấu vương này là Lâm Sơ Văn thu được khi châu chấu đàn tấn công Linh Hầu thôn tổng cộng được 8 cổ thi thể Châu Chấu Vương..
Chương này bị lỗi nên sẽ thiếu khúc giữa, mong mọi người thông cảm.
Editor: Tĩnh
Kết thúc chiến đấu, Sở Diệp và Lâm Sơ Văn đã trở về lại động để nghỉ ngơi, xử lý lại thi thể hung thú, lấy đi tinh huyết cùng tinh hạch.
Sở Diệp ở trong thú triều đã xuất lực không nhỏ, nên con mồi được phân đến cũng không ít, con mồi quá nhiều, có chút không kịp xử lý, không thể không nói đây cũng là một chuyện bi thương.
“Ăn đi! Ăn đi!” Sở Diệp đối với Tiểu Bạch thúc giục nói.
Tiểu Bạch tà liếc Sở Diệp một cái, không để ý tới Sở Diệp.
Sở Diệp bất đắc dĩ thở dài, ngày thường, hắn luôn chê Tiểu Bạch ăn nhiều, Tiểu Bạch lại là liều mạng ăn, nay vó nhiẻug thịt hung thú nhiều như vậy mà Tiểu Bạch thì lại lười ăn.
Trên thực tế, Tiểu Bạch đã liên tục đối phó thú triều trong nhiều ngày, lượng tiêu hao cũng rất lớn, nhưng thu hoạch cũng được không ít thứ, nên sức ăn có chút bị thu hẹp lại.
Lâm Sơ Văn đi ra, liền nhìn thấy Tiểu Bạch cùng Sở Diệp mắt to trừng mắt nhỏ.
Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, bất đắc dĩ cười nói: “Ăn cơm số lượng vừa phải là tốt nhất, ăn nhiều quá cũng không tốt."
Sở Diệp có chút vô tội nói: “Ta đây không phải là sợ lãng phí sao?"
Lâm Sơ Văn nhún vai nói:“Giao cho đám thương nhân trong thành thì được rồi.”
Lưỡng Giới Thành hiện tại gặp phải nguy cơ rất lớn, nhưng nguy cơ cũng là thương cơ, một ít thương nhân bí quá hoá liều, tiềm nhập vào Lưỡng Giới Thành để thu thập thi thể hung thú ở Lưỡng Giới Thành thi thể hung thú tràn lan, giá cả thu mua cũng là tương đối rẻ tiền, rồi đem bán cho các thành trì thì đã có thể kiếm được không ít đồng vàng.
Đương nhiên, loại sinh ý cũng vô cùng nguy hiểm, phần lớn người dám ở Lưỡng Giới Thành làm loại sinh ý này thì thường giống nhau là phía sau đều là có hậu đài.
Trên thực tế, không ít thế lực đều vô cùng tò mò về kết quả của lần đối này giữa Lưỡng Giới Thành cùng Ngũ Độc lão tổ.
Thanh Vân Tông cùng Thất Hà Tông đều trộm phái không ít thám tử đến đây để xem xét tình huống.
“Thú triều tạm thời là đi qua, nhưng nạn sâu bệnh chỉ là mới vừa bắt đầu.” Sở Diệp nói.
Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: “Chỉ sợ là vậy.”
Bên trong mật thất.
Lâm Sơ Văn lấy ra mấy cổ thi thể Châu Chấu Vương, số thi thể châu chấu vương này là Lâm Sơ Văn thu được khi châu chấu đàn tấn công Linh Hầu thôn tổng cộng được 8 cổ thi thể Châu Chấu Vương..
Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân SinhTác giả: Diệp Ức LạcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên KhôngEdit: Tĩnh Long Nhai thôn. " Diệp ca mới quay lại à! " " Diệp ca ngươi lại mua đồ à! " Diệp ca Bạch Lân quả trong ruộng người đã thành thục, trái cây ngươi trồng lớn thật mau nha. Thấy Sở Diệp người trong thôn sôi nổi hướng Sở Diệp mà chào hỏi không ngưng. "Ân, đã trở lại". Sở Diệp tươi cười qua loa với thôn dân trong thôn, rồi nhanh chóng liền rời đi. Sau khi Sở Diệp rời đi mấy thôn dân gần đó ríu rít nghị luận. "Diệp thiếu, thật lợi hại lúc đầu còn nghĩ hắn chỉ là kẻ chỉ biết ăn không biết làm, ngũ cốc không phân biệt được, một đại thiếu gia chính hiệu, nhưng không nghĩ tới khi làm ruộng lạy rất ra dáng". "Đám Bạch Lan quả kia lớn lên không tệ, nếu bán đi ít nhất cũng được mười mấy đồng vàng đi". "Bạc Lan quả của Sở thiếu cũng lớn lên qua nhanh, không chừng là Sở thiếu có bí phương gieo trồng đặc biệt gì đó không chừng" " Lạc đà dù gầy cũng lớn hơn ngựa, tốt xấu cũng là thiếu gia Sở gia người ta, có chút thủ đoạn riêng cũng là chuyện bình thường". "Không biết bí phương đó là gì nhĩ… Chương này bị lỗi nên sẽ thiếu khúc giữa, mong mọi người thông cảm.Editor: TĩnhKết thúc chiến đấu, Sở Diệp và Lâm Sơ Văn đã trở về lại động để nghỉ ngơi, xử lý lại thi thể hung thú, lấy đi tinh huyết cùng tinh hạch.Sở Diệp ở trong thú triều đã xuất lực không nhỏ, nên con mồi được phân đến cũng không ít, con mồi quá nhiều, có chút không kịp xử lý, không thể không nói đây cũng là một chuyện bi thương.“Ăn đi! Ăn đi!” Sở Diệp đối với Tiểu Bạch thúc giục nói.Tiểu Bạch tà liếc Sở Diệp một cái, không để ý tới Sở Diệp.Sở Diệp bất đắc dĩ thở dài, ngày thường, hắn luôn chê Tiểu Bạch ăn nhiều, Tiểu Bạch lại là liều mạng ăn, nay vó nhiẻug thịt hung thú nhiều như vậy mà Tiểu Bạch thì lại lười ăn.Trên thực tế, Tiểu Bạch đã liên tục đối phó thú triều trong nhiều ngày, lượng tiêu hao cũng rất lớn, nhưng thu hoạch cũng được không ít thứ, nên sức ăn có chút bị thu hẹp lại.Lâm Sơ Văn đi ra, liền nhìn thấy Tiểu Bạch cùng Sở Diệp mắt to trừng mắt nhỏ.Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, bất đắc dĩ cười nói: “Ăn cơm số lượng vừa phải là tốt nhất, ăn nhiều quá cũng không tốt."Sở Diệp có chút vô tội nói: “Ta đây không phải là sợ lãng phí sao?"Lâm Sơ Văn nhún vai nói:“Giao cho đám thương nhân trong thành thì được rồi.”Lưỡng Giới Thành hiện tại gặp phải nguy cơ rất lớn, nhưng nguy cơ cũng là thương cơ, một ít thương nhân bí quá hoá liều, tiềm nhập vào Lưỡng Giới Thành để thu thập thi thể hung thú ở Lưỡng Giới Thành thi thể hung thú tràn lan, giá cả thu mua cũng là tương đối rẻ tiền, rồi đem bán cho các thành trì thì đã có thể kiếm được không ít đồng vàng.Đương nhiên, loại sinh ý cũng vô cùng nguy hiểm, phần lớn người dám ở Lưỡng Giới Thành làm loại sinh ý này thì thường giống nhau là phía sau đều là có hậu đài.Trên thực tế, không ít thế lực đều vô cùng tò mò về kết quả của lần đối này giữa Lưỡng Giới Thành cùng Ngũ Độc lão tổ.Thanh Vân Tông cùng Thất Hà Tông đều trộm phái không ít thám tử đến đây để xem xét tình huống.“Thú triều tạm thời là đi qua, nhưng nạn sâu bệnh chỉ là mới vừa bắt đầu.” Sở Diệp nói.Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: “Chỉ sợ là vậy.”Bên trong mật thất.Lâm Sơ Văn lấy ra mấy cổ thi thể Châu Chấu Vương, số thi thể châu chấu vương này là Lâm Sơ Văn thu được khi châu chấu đàn tấn công Linh Hầu thôn tổng cộng được 8 cổ thi thể Châu Chấu Vương..