Editor: Sasaswa Bầu trời mù mịt, rơi xuống vài hạt mưa tí tách. Tô Thần dựa vào tấm bia mộ lạnh lẽo của cha mình, tâm trạng âm trầm giống như bầu trời ngày hôm nay vậy. Mái tóc dính nước dán lên trán, giọt nước trên mặt chậm rãi chảy xuống, không biết là nước mưa hay là nước mắt. Khi biết cha mình đột ngột qua đời, toàn bộ thế giới của Tô Thần như sụp đổ. Nhìn bó hoa trước bia mộ cha mình bị mưa tàn phá, Tô Thần nhếch miệng lên tạo thành một độ cong trào phúng, những người thân lúc trước được cha cậu giúp đỡ sau khi biết cha cậu qua đời liền rũ sạch quan hệ, sợ liên lụy tới mình. Bạn bè cậu cũng chỉ có Cường Tử xuất tiền ra giúp cậu an táng cha mình, ngoài ra thì cũng không có ai liên lạc nữa. Đáng giận hơn là cái tên khốn Từ Khải kia thật sự kêu cậu đi cùng hắn, mà cái tên Từ Khải này nam nữ đều không kỵ. Tô Thần không thích con trai nhưng đối với sở thích này của Từ Khải cũng không chán ghét, kết quả là cái tên khốn khiếp kia lại dám đánh chủ ý lên cậu, thật sự là làm cậu giận đến…
Chương 34: Thiếu
Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi TrọngTác giả: Phát Như Thanh TưTruyện Đam Mỹ, Truyện Trọng SinhEditor: Sasaswa Bầu trời mù mịt, rơi xuống vài hạt mưa tí tách. Tô Thần dựa vào tấm bia mộ lạnh lẽo của cha mình, tâm trạng âm trầm giống như bầu trời ngày hôm nay vậy. Mái tóc dính nước dán lên trán, giọt nước trên mặt chậm rãi chảy xuống, không biết là nước mưa hay là nước mắt. Khi biết cha mình đột ngột qua đời, toàn bộ thế giới của Tô Thần như sụp đổ. Nhìn bó hoa trước bia mộ cha mình bị mưa tàn phá, Tô Thần nhếch miệng lên tạo thành một độ cong trào phúng, những người thân lúc trước được cha cậu giúp đỡ sau khi biết cha cậu qua đời liền rũ sạch quan hệ, sợ liên lụy tới mình. Bạn bè cậu cũng chỉ có Cường Tử xuất tiền ra giúp cậu an táng cha mình, ngoài ra thì cũng không có ai liên lạc nữa. Đáng giận hơn là cái tên khốn Từ Khải kia thật sự kêu cậu đi cùng hắn, mà cái tên Từ Khải này nam nữ đều không kỵ. Tô Thần không thích con trai nhưng đối với sở thích này của Từ Khải cũng không chán ghét, kết quả là cái tên khốn khiếp kia lại dám đánh chủ ý lên cậu, thật sự là làm cậu giận đến… Editor: SasaswaBuổi sáng Tô Thần tỉnh lại, phát hiện mình đang co rúc trong lồng ngực Tần Tu Trạch.Tô Thần nhẹ nhàng nhấc cánh tay đang gác lên eo mình, muốn thoát khỏi lồng ngực Tần Tu Trạch.Lúc này Tần Tu Trạch bỗng tỉnh dậy, thấy Tô Thần định thoái khỏi liền ôm chặt cậu kéo vào phía mình, âm thanh trầm thấp từ tính, mang theo giọng điệu buồn ngủ: "Đừng nhúc nhích, bây giờ còn sớm, ngủ chút nữa đi."Nghĩ tới chuyện xảy ra tối qua, Tô Thần có chút xấu hổ, nhưng thấy Tần Tu Trạch không thể làm gì, hơn nữa không thể phủ nhận là chính mình cũng có chút thoải mái.Trời sáng mà Tần Tu Trạch vẫn chưa chịu dậy, cậu liền hỏi: "Anh không đi thể dục buổi sáng sao?"Tần Tu Trạch miễn cưỡng nói: "Không đi, sáng nay muốn ngủ thêm một chút, nếu cậu không buồn ngủ thì chúng ta có thể làm việc khác."
Editor: Sasaswa
Buổi sáng Tô Thần tỉnh lại, phát hiện mình đang co rúc trong lồng ngực Tần Tu Trạch.
Tô Thần nhẹ nhàng nhấc cánh tay đang gác lên eo mình, muốn thoát khỏi lồng ngực Tần Tu Trạch.
Lúc này Tần Tu Trạch bỗng tỉnh dậy, thấy Tô Thần định thoái khỏi liền ôm chặt cậu kéo vào phía mình, âm thanh trầm thấp từ tính, mang theo giọng điệu buồn ngủ: "Đừng nhúc nhích, bây giờ còn sớm, ngủ chút nữa đi.
"
Nghĩ tới chuyện xảy ra tối qua, Tô Thần có chút xấu hổ, nhưng thấy Tần Tu Trạch không thể làm gì, hơn nữa không thể phủ nhận là chính mình cũng có chút thoải mái.
Trời sáng mà Tần Tu Trạch vẫn chưa chịu dậy, cậu liền hỏi: "Anh không đi thể dục buổi sáng sao?"
Tần Tu Trạch miễn cưỡng nói: "Không đi, sáng nay muốn ngủ thêm một chút, nếu cậu không buồn ngủ thì chúng ta có thể làm việc khác.
"
Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi TrọngTác giả: Phát Như Thanh TưTruyện Đam Mỹ, Truyện Trọng SinhEditor: Sasaswa Bầu trời mù mịt, rơi xuống vài hạt mưa tí tách. Tô Thần dựa vào tấm bia mộ lạnh lẽo của cha mình, tâm trạng âm trầm giống như bầu trời ngày hôm nay vậy. Mái tóc dính nước dán lên trán, giọt nước trên mặt chậm rãi chảy xuống, không biết là nước mưa hay là nước mắt. Khi biết cha mình đột ngột qua đời, toàn bộ thế giới của Tô Thần như sụp đổ. Nhìn bó hoa trước bia mộ cha mình bị mưa tàn phá, Tô Thần nhếch miệng lên tạo thành một độ cong trào phúng, những người thân lúc trước được cha cậu giúp đỡ sau khi biết cha cậu qua đời liền rũ sạch quan hệ, sợ liên lụy tới mình. Bạn bè cậu cũng chỉ có Cường Tử xuất tiền ra giúp cậu an táng cha mình, ngoài ra thì cũng không có ai liên lạc nữa. Đáng giận hơn là cái tên khốn Từ Khải kia thật sự kêu cậu đi cùng hắn, mà cái tên Từ Khải này nam nữ đều không kỵ. Tô Thần không thích con trai nhưng đối với sở thích này của Từ Khải cũng không chán ghét, kết quả là cái tên khốn khiếp kia lại dám đánh chủ ý lên cậu, thật sự là làm cậu giận đến… Editor: SasaswaBuổi sáng Tô Thần tỉnh lại, phát hiện mình đang co rúc trong lồng ngực Tần Tu Trạch.Tô Thần nhẹ nhàng nhấc cánh tay đang gác lên eo mình, muốn thoát khỏi lồng ngực Tần Tu Trạch.Lúc này Tần Tu Trạch bỗng tỉnh dậy, thấy Tô Thần định thoái khỏi liền ôm chặt cậu kéo vào phía mình, âm thanh trầm thấp từ tính, mang theo giọng điệu buồn ngủ: "Đừng nhúc nhích, bây giờ còn sớm, ngủ chút nữa đi."Nghĩ tới chuyện xảy ra tối qua, Tô Thần có chút xấu hổ, nhưng thấy Tần Tu Trạch không thể làm gì, hơn nữa không thể phủ nhận là chính mình cũng có chút thoải mái.Trời sáng mà Tần Tu Trạch vẫn chưa chịu dậy, cậu liền hỏi: "Anh không đi thể dục buổi sáng sao?"Tần Tu Trạch miễn cưỡng nói: "Không đi, sáng nay muốn ngủ thêm một chút, nếu cậu không buồn ngủ thì chúng ta có thể làm việc khác."