Editor: Sasaswa Bầu trời mù mịt, rơi xuống vài hạt mưa tí tách. Tô Thần dựa vào tấm bia mộ lạnh lẽo của cha mình, tâm trạng âm trầm giống như bầu trời ngày hôm nay vậy. Mái tóc dính nước dán lên trán, giọt nước trên mặt chậm rãi chảy xuống, không biết là nước mưa hay là nước mắt. Khi biết cha mình đột ngột qua đời, toàn bộ thế giới của Tô Thần như sụp đổ. Nhìn bó hoa trước bia mộ cha mình bị mưa tàn phá, Tô Thần nhếch miệng lên tạo thành một độ cong trào phúng, những người thân lúc trước được cha cậu giúp đỡ sau khi biết cha cậu qua đời liền rũ sạch quan hệ, sợ liên lụy tới mình. Bạn bè cậu cũng chỉ có Cường Tử xuất tiền ra giúp cậu an táng cha mình, ngoài ra thì cũng không có ai liên lạc nữa. Đáng giận hơn là cái tên khốn Từ Khải kia thật sự kêu cậu đi cùng hắn, mà cái tên Từ Khải này nam nữ đều không kỵ. Tô Thần không thích con trai nhưng đối với sở thích này của Từ Khải cũng không chán ghét, kết quả là cái tên khốn khiếp kia lại dám đánh chủ ý lên cậu, thật sự là làm cậu giận đến…
Chương 68: Chương 68
Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi TrọngTác giả: Phát Như Thanh TưTruyện Đam Mỹ, Truyện Trọng SinhEditor: Sasaswa Bầu trời mù mịt, rơi xuống vài hạt mưa tí tách. Tô Thần dựa vào tấm bia mộ lạnh lẽo của cha mình, tâm trạng âm trầm giống như bầu trời ngày hôm nay vậy. Mái tóc dính nước dán lên trán, giọt nước trên mặt chậm rãi chảy xuống, không biết là nước mưa hay là nước mắt. Khi biết cha mình đột ngột qua đời, toàn bộ thế giới của Tô Thần như sụp đổ. Nhìn bó hoa trước bia mộ cha mình bị mưa tàn phá, Tô Thần nhếch miệng lên tạo thành một độ cong trào phúng, những người thân lúc trước được cha cậu giúp đỡ sau khi biết cha cậu qua đời liền rũ sạch quan hệ, sợ liên lụy tới mình. Bạn bè cậu cũng chỉ có Cường Tử xuất tiền ra giúp cậu an táng cha mình, ngoài ra thì cũng không có ai liên lạc nữa. Đáng giận hơn là cái tên khốn Từ Khải kia thật sự kêu cậu đi cùng hắn, mà cái tên Từ Khải này nam nữ đều không kỵ. Tô Thần không thích con trai nhưng đối với sở thích này của Từ Khải cũng không chán ghét, kết quả là cái tên khốn khiếp kia lại dám đánh chủ ý lên cậu, thật sự là làm cậu giận đến… Từ cái lần ở trên xe, đã nửa tháng rồi Tần Tu Trạch vẫn chưa chạm qua Tô Thần.Hai ngày nay tuy Tô Thần không đối xử với hắn lạnh nhạt như lúc trước nữa nhưng vẫn không cho hắn chạm vào.Mỗi lần Tần Tu Trạch muốn thân thiết, Tô Thần đều cực kỳ chống cự, thậm chí cơ thể còn hơi phát run.Vì không để quan hệ giữa hai người chuyển biến xấu, Tần Tu Trạch chỉ có thể đè nén d*c v*ng của mình.Mỗi ngày nhìn Tô Thần loanh quanh dưới mí mắt mình, hắn như một người bị bỏ đói mấy ngày, mỗi ngày đều ngửi được mùi thịt nồng nặc nhưng không ăn được, so với không ngửi thấy còn đáng thương hơn!Bị ánh mắt thiêu đốt như soi của Tần Tu Trạch nhìn chằm chằm không tha, Tô Thần khó chịu quay đầu đi, lúc này vành tai trắng nõn của cậu vừa vặn đập vào mắt hắn.Tần Tu Trạch há miệng cắn vào, liên tục g*m c*n, xúc cảm mềm mại ngọt ngào làm hắn yêu thích không thôi.Nhưng Tần Tu Trạch tự nói với chính bản thân mình là không thể tiếp tục dọa sợ Tô Thần nữa.Tần Tu Trạch ôm Tô Thần vào ngực, thấy cậu còn đang thật thần nhìn mình thì khẽ cười một tiếng, hỏi: "Thoải mái sao?"Mặt Tô Thần trong nháy mắt đỏ lên, "Anh, anh...", cậu c*̃ng không biết mình muốn nói điều gì.Thấy hai má Tô Thần ửng đỏ, mang theo từng giọt mồ hôi óng ánh, Tần Tu Trạch hôn lấy hôn để lên mặt cậu, giọng nói dụ dỗ: "Chỉ cần em chịu ở bên anh, em muốn cái gì anh cũng cho được!" Nói xong liền đổi giọng, ánh mắt trở nên u ám, từng câu từng chữ cảnh cáo nói: "Nếu như em muốn rời xa anh hoặc phản bội anh, mặc kệ em đi đến đâu anh đều tìm về được, mỗi ngày làm em xuống giường không được! Hiểu chưa?"Thấy Tô Thần không nói lời nào, Tần Tu Trạch cau mày nói: "Nói chuyện!"Tô Thần thấp giọng nói: "Đã rõ."***Sau khi dì Khương tách khỏi Tần Tu Trạch, bà tìm một cái khách sạn nghỉ ngơi rồi gọi cho cha Tần Tu Trạch, hẹn tối nay ghé thăm Tần gia.Cha dì Khương trước đây là cấp dưới của cha Tần Tu Trạch, sau này bởi vì sức khỏe không ổn nên lui về quê nhà.Hai nhà tuy không thường xuyên qua lại nhưng vẫn giữ liên hệ.Dì Khương sở dĩ gọi cho cha Tần là vì bà thật sự không yên lòng với Tần Tu Trạch.Từ cuộc nói chuyện vừa nãy, bà có thể cảm giác được d*c v*ng chiếm hữu cường đại của Tần Tu Trạch đối với Tô Thần, bà không tin chỉ mấy câu nói của mình đã có thể thuyết phục được hắn, nếu chuyện dễ dàng như vậy Tiểu Thần cũng sẽ không nhờ Tiểu Duệ đến tìm mình, cho nên lần này bà nhất định phải cố gắng ra sức..
Từ cái lần ở trên xe, đã nửa tháng rồi Tần Tu Trạch vẫn chưa chạm qua Tô Thần.
Hai ngày nay tuy Tô Thần không đối xử với hắn lạnh nhạt như lúc trước nữa nhưng vẫn không cho hắn chạm vào.
Mỗi lần Tần Tu Trạch muốn thân thiết, Tô Thần đều cực kỳ chống cự, thậm chí cơ thể còn hơi phát run.
Vì không để quan hệ giữa hai người chuyển biến xấu, Tần Tu Trạch chỉ có thể đè nén d*c v*ng của mình.
Mỗi ngày nhìn Tô Thần loanh quanh dưới mí mắt mình, hắn như một người bị bỏ đói mấy ngày, mỗi ngày đều ngửi được mùi thịt nồng nặc nhưng không ăn được, so với không ngửi thấy còn đáng thương hơn!
Bị ánh mắt thiêu đốt như soi của Tần Tu Trạch nhìn chằm chằm không tha, Tô Thần khó chịu quay đầu đi, lúc này vành tai trắng nõn của cậu vừa vặn đập vào mắt hắn.
Tần Tu Trạch há miệng cắn vào, liên tục g*m c*n, xúc cảm mềm mại ngọt ngào làm hắn yêu thích không thôi.
Nhưng Tần Tu Trạch tự nói với chính bản thân mình là không thể tiếp tục dọa sợ Tô Thần nữa.
Tần Tu Trạch ôm Tô Thần vào ngực, thấy cậu còn đang thật thần nhìn mình thì khẽ cười một tiếng, hỏi: "Thoải mái sao?"
Mặt Tô Thần trong nháy mắt đỏ lên, "Anh, anh...", cậu c*̃ng không biết mình muốn nói điều gì.
Thấy hai má Tô Thần ửng đỏ, mang theo từng giọt mồ hôi óng ánh, Tần Tu Trạch hôn lấy hôn để lên mặt cậu, giọng nói dụ dỗ: "Chỉ cần em chịu ở bên anh, em muốn cái gì anh cũng cho được!" Nói xong liền đổi giọng, ánh mắt trở nên u ám, từng câu từng chữ cảnh cáo nói: "Nếu như em muốn rời xa anh hoặc phản bội anh, mặc kệ em đi đến đâu anh đều tìm về được, mỗi ngày làm em xuống giường không được! Hiểu chưa?"
Thấy Tô Thần không nói lời nào, Tần Tu Trạch cau mày nói: "Nói chuyện!"
Tô Thần thấp giọng nói: "Đã rõ."
***
Sau khi dì Khương tách khỏi Tần Tu Trạch, bà tìm một cái khách sạn nghỉ ngơi rồi gọi cho cha Tần Tu Trạch, hẹn tối nay ghé thăm Tần gia.
Cha dì Khương trước đây là cấp dưới của cha Tần Tu Trạch, sau này bởi vì sức khỏe không ổn nên lui về quê nhà.
Hai nhà tuy không thường xuyên qua lại nhưng vẫn giữ liên hệ.
Dì Khương sở dĩ gọi cho cha Tần là vì bà thật sự không yên lòng với Tần Tu Trạch.
Từ cuộc nói chuyện vừa nãy, bà có thể cảm giác được d*c v*ng chiếm hữu cường đại của Tần Tu Trạch đối với Tô Thần, bà không tin chỉ mấy câu nói của mình đã có thể thuyết phục được hắn, nếu chuyện dễ dàng như vậy Tiểu Thần cũng sẽ không nhờ Tiểu Duệ đến tìm mình, cho nên lần này bà nhất định phải cố gắng ra sức..
Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi TrọngTác giả: Phát Như Thanh TưTruyện Đam Mỹ, Truyện Trọng SinhEditor: Sasaswa Bầu trời mù mịt, rơi xuống vài hạt mưa tí tách. Tô Thần dựa vào tấm bia mộ lạnh lẽo của cha mình, tâm trạng âm trầm giống như bầu trời ngày hôm nay vậy. Mái tóc dính nước dán lên trán, giọt nước trên mặt chậm rãi chảy xuống, không biết là nước mưa hay là nước mắt. Khi biết cha mình đột ngột qua đời, toàn bộ thế giới của Tô Thần như sụp đổ. Nhìn bó hoa trước bia mộ cha mình bị mưa tàn phá, Tô Thần nhếch miệng lên tạo thành một độ cong trào phúng, những người thân lúc trước được cha cậu giúp đỡ sau khi biết cha cậu qua đời liền rũ sạch quan hệ, sợ liên lụy tới mình. Bạn bè cậu cũng chỉ có Cường Tử xuất tiền ra giúp cậu an táng cha mình, ngoài ra thì cũng không có ai liên lạc nữa. Đáng giận hơn là cái tên khốn Từ Khải kia thật sự kêu cậu đi cùng hắn, mà cái tên Từ Khải này nam nữ đều không kỵ. Tô Thần không thích con trai nhưng đối với sở thích này của Từ Khải cũng không chán ghét, kết quả là cái tên khốn khiếp kia lại dám đánh chủ ý lên cậu, thật sự là làm cậu giận đến… Từ cái lần ở trên xe, đã nửa tháng rồi Tần Tu Trạch vẫn chưa chạm qua Tô Thần.Hai ngày nay tuy Tô Thần không đối xử với hắn lạnh nhạt như lúc trước nữa nhưng vẫn không cho hắn chạm vào.Mỗi lần Tần Tu Trạch muốn thân thiết, Tô Thần đều cực kỳ chống cự, thậm chí cơ thể còn hơi phát run.Vì không để quan hệ giữa hai người chuyển biến xấu, Tần Tu Trạch chỉ có thể đè nén d*c v*ng của mình.Mỗi ngày nhìn Tô Thần loanh quanh dưới mí mắt mình, hắn như một người bị bỏ đói mấy ngày, mỗi ngày đều ngửi được mùi thịt nồng nặc nhưng không ăn được, so với không ngửi thấy còn đáng thương hơn!Bị ánh mắt thiêu đốt như soi của Tần Tu Trạch nhìn chằm chằm không tha, Tô Thần khó chịu quay đầu đi, lúc này vành tai trắng nõn của cậu vừa vặn đập vào mắt hắn.Tần Tu Trạch há miệng cắn vào, liên tục g*m c*n, xúc cảm mềm mại ngọt ngào làm hắn yêu thích không thôi.Nhưng Tần Tu Trạch tự nói với chính bản thân mình là không thể tiếp tục dọa sợ Tô Thần nữa.Tần Tu Trạch ôm Tô Thần vào ngực, thấy cậu còn đang thật thần nhìn mình thì khẽ cười một tiếng, hỏi: "Thoải mái sao?"Mặt Tô Thần trong nháy mắt đỏ lên, "Anh, anh...", cậu c*̃ng không biết mình muốn nói điều gì.Thấy hai má Tô Thần ửng đỏ, mang theo từng giọt mồ hôi óng ánh, Tần Tu Trạch hôn lấy hôn để lên mặt cậu, giọng nói dụ dỗ: "Chỉ cần em chịu ở bên anh, em muốn cái gì anh cũng cho được!" Nói xong liền đổi giọng, ánh mắt trở nên u ám, từng câu từng chữ cảnh cáo nói: "Nếu như em muốn rời xa anh hoặc phản bội anh, mặc kệ em đi đến đâu anh đều tìm về được, mỗi ngày làm em xuống giường không được! Hiểu chưa?"Thấy Tô Thần không nói lời nào, Tần Tu Trạch cau mày nói: "Nói chuyện!"Tô Thần thấp giọng nói: "Đã rõ."***Sau khi dì Khương tách khỏi Tần Tu Trạch, bà tìm một cái khách sạn nghỉ ngơi rồi gọi cho cha Tần Tu Trạch, hẹn tối nay ghé thăm Tần gia.Cha dì Khương trước đây là cấp dưới của cha Tần Tu Trạch, sau này bởi vì sức khỏe không ổn nên lui về quê nhà.Hai nhà tuy không thường xuyên qua lại nhưng vẫn giữ liên hệ.Dì Khương sở dĩ gọi cho cha Tần là vì bà thật sự không yên lòng với Tần Tu Trạch.Từ cuộc nói chuyện vừa nãy, bà có thể cảm giác được d*c v*ng chiếm hữu cường đại của Tần Tu Trạch đối với Tô Thần, bà không tin chỉ mấy câu nói của mình đã có thể thuyết phục được hắn, nếu chuyện dễ dàng như vậy Tiểu Thần cũng sẽ không nhờ Tiểu Duệ đến tìm mình, cho nên lần này bà nhất định phải cố gắng ra sức..