Tác giả:

Edit: Tĩnh Long Nhai thôn. " Diệp ca mới quay lại à! " " Diệp ca ngươi lại mua đồ à! " Diệp ca Bạch Lân quả trong ruộng người đã thành thục, trái cây ngươi trồng lớn thật mau nha. Thấy Sở Diệp người trong thôn sôi nổi hướng Sở Diệp mà chào hỏi không ngưng. "Ân, đã trở lại". Sở Diệp tươi cười qua loa với thôn dân trong thôn, rồi nhanh chóng liền rời đi. Sau khi Sở Diệp rời đi mấy thôn dân gần đó ríu rít nghị luận. "Diệp thiếu, thật lợi hại lúc đầu còn nghĩ hắn chỉ là kẻ chỉ biết ăn không biết làm, ngũ cốc không phân biệt được, một đại thiếu gia chính hiệu, nhưng không nghĩ tới khi làm ruộng lạy rất ra dáng". "Đám Bạch Lan quả kia lớn lên không tệ, nếu bán đi ít nhất cũng được mười mấy đồng vàng đi". "Bạc Lan quả của Sở thiếu cũng lớn lên qua nhanh, không chừng là Sở thiếu có bí phương gieo trồng đặc biệt gì đó không chừng" " Lạc đà dù gầy cũng lớn hơn ngựa, tốt xấu cũng là thiếu gia Sở gia người ta, có chút thủ đoạn riêng cũng là chuyện bình thường". "Không biết bí phương đó là gì nhĩ…

Chương 8: Ngân Sí Ong Đàn

Xuyên Thư Chi Nghịch Chuyển Nhân SinhTác giả: Diệp Ức LạcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnEdit: Tĩnh Long Nhai thôn. " Diệp ca mới quay lại à! " " Diệp ca ngươi lại mua đồ à! " Diệp ca Bạch Lân quả trong ruộng người đã thành thục, trái cây ngươi trồng lớn thật mau nha. Thấy Sở Diệp người trong thôn sôi nổi hướng Sở Diệp mà chào hỏi không ngưng. "Ân, đã trở lại". Sở Diệp tươi cười qua loa với thôn dân trong thôn, rồi nhanh chóng liền rời đi. Sau khi Sở Diệp rời đi mấy thôn dân gần đó ríu rít nghị luận. "Diệp thiếu, thật lợi hại lúc đầu còn nghĩ hắn chỉ là kẻ chỉ biết ăn không biết làm, ngũ cốc không phân biệt được, một đại thiếu gia chính hiệu, nhưng không nghĩ tới khi làm ruộng lạy rất ra dáng". "Đám Bạch Lan quả kia lớn lên không tệ, nếu bán đi ít nhất cũng được mười mấy đồng vàng đi". "Bạc Lan quả của Sở thiếu cũng lớn lên qua nhanh, không chừng là Sở thiếu có bí phương gieo trồng đặc biệt gì đó không chừng" " Lạc đà dù gầy cũng lớn hơn ngựa, tốt xấu cũng là thiếu gia Sở gia người ta, có chút thủ đoạn riêng cũng là chuyện bình thường". "Không biết bí phương đó là gì nhĩ… Editor: TĩnhSáng sớm hôm sau, thôn trưởng hấp tấp tìm tới cửa.Sở Diệp mở cửa, nhìn thấy thôn trưởng lo lắng sốt ruột, có chút nghi hoặc, “Thôn trưởng, xảy ra chuyện gì sao?”Thôn trưởng nhìn Sở Diệp, có chút rối rắm nói: “Diệp thiếu, ngươi không xảy ra chuyện gì đi.”Sở Diệp lắc đầu, nói: “Không có việc gì a!”“Ngày hôm qua có người nhìn thấy, một đám Ngân Sí Ong bay đến nhà ngươi.” Thôn trưởng thật cẩn thận nói.Sở Diệp tươi cười, thẳng thắn nói: “Không có việc gì, ta khế ước một con Ngân Sí Ong, ngày hôm qua hắn mang theo một đám tiểu đệ tới đầu nhập vào ta.”Sở Diệp thầm nghĩ: Hắn muốn ủ mật ong, tất nhiên là phải muốn thả Ngân Sí Ong đi ra ngoài thải mật, trong lúc ong đi thải mật, tất nhiên sẽ chọc người khác chú ý, nếu giấu không được, còn không bằng đơn giản thẳng thắn nói cho thôn dân.Thôn trưởng có chút kinh ngạc nhìn Sở Diệp, “Diệp thiếu ngươi khế ước một con Ngân Sí Ong?”Thôn trưởng cũng nghe thôn dân nhắc tới Sở Diệp đi trong núi tìm kiếm Hồn Sủng, nguyên bản cho rằng thất bại, không nghĩ lại thành công.Sở Diệp gật đầu, nói: “Không tồi.”Thôn trưởng có chút bội phục, nói: “Nguyên lai Diệp thiếu đã là Hồn Sủng Sư, lợi hại lợi hại.”Thôn trưởng thầm nghĩ: Tuy rằng Sở Diệp khế ước chỉ là Ngân Sí Ong, nhưng nếu khế ước thành công, cũng coi như là đi vào hàng ngũ Hồn Sủng Sư, chỉ là khế ước một con Ngân Sí Ong, tiền đồ đại khái hữu hạn.Sở Diệp cười, nói: “Đùng là như vậy.”Thôn trưởng lo lắng sốt ruột nói: “Sở thiếu, trong núi có một con Ngân Sí Ong vương, Ngân Sí Ong của ngươi nói không chừng sẽ bị ong chúa triệu hoán về.”Huyết mạch Vương cấp có lực khống chế rất lớn với huyết mạch bình thường cho nên thôn trưởng sợ rằng Ngân Sí ong mà Sở Diệp khế ước là huyết mạch bình thường sẽ chịu áp chế.Nhưng căn bản không nghĩ là Sở Diệp khế ước là một con Ngân Sí ong Vương mà còn là loại biến chủng nữa.Sở Diệp chẳng hề để ý nói: "Sẽ không sao đâu ta không tới gần núi thì Ngân Sí ong Vương sẽ không phát hiện ra cũng sẽ không tạo ra đươc ảnh hưởng gì".Thôn trưởng gật gật đầu, “Diệp thiếu có suy tính vậy liền tốt rồi.”Thôn trưởng tới một chuyến, hỏi rõ tình huống liền rời đi.Thực mau chuyện Sở Diệp khế ước một con Ngân Sí Ong, rất nhanh liền bị lan truyền ra khắp thôn, biết trong thôn có nhiều thêm một Hồn Sủng Sư, trong thôn không ít người đều cảm thấy hiếm lạ.“Diệp thiếu khế ước một con Ngân Sí Ong a! Từ nay về sau cũng là Hồn Sủng Sư a!”“Như thế nào khế ước một con Ngân Sí Ong a! Một con Ngân Sí Ong bé xíu thì có thể làm gì được! Còn không bằng khế ước một con Man Ngưu, vừa có thể cày ruộng, lại có thể kéo xe.” Thôn dân Long Nhai Thôn, không thường cùng người giao lưu, kiến thức cũng không nhiều lắm, ở trong ấn tượng của mọi người, khế ước thú tốt nhất phải là lão hổ, báo hoặc là những mãnh thú có thân hình to lớn, như vậy khi mang đi ra ngoài sẽ có mặt mũi hơn nữa lại còn có thể săn thú.“Diệp thiếu có khả năng là do tư chất không tốt lắm, chỉ có thể khế ước Hồn Sủng loại nhỏ đi.”Sở Diệp bị phân phối đến Long Nhai Thôn, nhất định là do tư chất không tốt lắm, bị Sở gia sung quân, điểm này thôn dân trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, thôn dân đều cảm thấy Sở Diệp là hồn lực quá thấp, cho nên, chỉ khế ước được một con Ngân Sí Ong, ai cũng không nghĩ vậy.Nhưng Sở Diệp khế ước chính là Trung phẩm Ngân Sí Ong vương.“Diệp thiếu tựa hồ là tính toán dưỡng ong, nếu, thật sự có thể dưỡng ra ra, kia nhưng kiếm lớn.”“Cũng không chất, giá cả linh mật cũng phân chia thành nhiều loại, cũng không phải cái nào cũng giá cao giống nhau a!”Thu nuôi Ngân Sí ong là một chuyện, làm sau dưỡng chúng thì lại là chuyện khác.Trong thôn bây giờ hầu như cây trồng đều đã ra hoa hết rồi.Vậy thì lấy phấn đâu ra cho Ngân Sí ong của Sở Diệp thải.Sở Diệp trong khoảng thời gian này, cùng thôn dân cấp không ít chỗ tốt, tuy rằng trong thôn rất nhiều người sợ hãi Ngân Sí Ong, nhưng rốt cuộc cũng không có ngăn cản Ngân Sí Ong đàn thải mật.Ngân Sí Ong đàn lúc hành động, một đám, mênh mông cuồn cuộn, thanh thế rất ư là đồ sộ.Khí thế Ngân Sí Ong đàn quá uy phong, khiến người trong thôn đối với việc Sở Diệp khế ước Ngân Sí Ong lại có cách nhìn đổi mới.Thôn dân trước đó còn cảm thấy khế ước Ngân Sí Ong là không có tiền đồ, này lại cảm thấy khế ước với Ngân Sí Ong cũng không tệ như họ nghĩ..

Editor: Tĩnh

Sáng sớm hôm sau, thôn trưởng hấp tấp tìm tới cửa.

Sở Diệp mở cửa, nhìn thấy thôn trưởng lo lắng sốt ruột, có chút nghi hoặc, “Thôn trưởng, xảy ra chuyện gì sao?”

Thôn trưởng nhìn Sở Diệp, có chút rối rắm nói: “Diệp thiếu, ngươi không xảy ra chuyện gì đi.”

Sở Diệp lắc đầu, nói: “Không có việc gì a!”

“Ngày hôm qua có người nhìn thấy, một đám Ngân Sí Ong bay đến nhà ngươi.” Thôn trưởng thật cẩn thận nói.

Sở Diệp tươi cười, thẳng thắn nói: “Không có việc gì, ta khế ước một con Ngân Sí Ong, ngày hôm qua hắn mang theo một đám tiểu đệ tới đầu nhập vào ta.”

Sở Diệp thầm nghĩ: Hắn muốn ủ mật ong, tất nhiên là phải muốn thả Ngân Sí Ong đi ra ngoài thải mật, trong lúc ong đi thải mật, tất nhiên sẽ chọc người khác chú ý, nếu giấu không được, còn không bằng đơn giản thẳng thắn nói cho thôn dân.

Thôn trưởng có chút kinh ngạc nhìn Sở Diệp, “Diệp thiếu ngươi khế ước một con Ngân Sí Ong?”

Thôn trưởng cũng nghe thôn dân nhắc tới Sở Diệp đi trong núi tìm kiếm Hồn Sủng, nguyên bản cho rằng thất bại, không nghĩ lại thành công.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Không tồi.”

Thôn trưởng có chút bội phục, nói: “Nguyên lai Diệp thiếu đã là Hồn Sủng Sư, lợi hại lợi hại.”

Thôn trưởng thầm nghĩ: Tuy rằng Sở Diệp khế ước chỉ là Ngân Sí Ong, nhưng nếu khế ước thành công, cũng coi như là đi vào hàng ngũ Hồn Sủng Sư, chỉ là khế ước một con Ngân Sí Ong, tiền đồ đại khái hữu hạn.

Sở Diệp cười, nói: “Đùng là như vậy.”

Thôn trưởng lo lắng sốt ruột nói: “Sở thiếu, trong núi có một con Ngân Sí Ong vương, Ngân Sí Ong của ngươi nói không chừng sẽ bị ong chúa triệu hoán về.”

Huyết mạch Vương cấp có lực khống chế rất lớn với huyết mạch bình thường cho nên thôn trưởng sợ rằng Ngân Sí ong mà Sở Diệp khế ước là huyết mạch bình thường sẽ chịu áp chế.

Nhưng căn bản không nghĩ là Sở Diệp khế ước là một con Ngân Sí ong Vương mà còn là loại biến chủng nữa.

Sở Diệp chẳng hề để ý nói: "Sẽ không sao đâu ta không tới gần núi thì Ngân Sí ong Vương sẽ không phát hiện ra cũng sẽ không tạo ra đươc ảnh hưởng gì".

Thôn trưởng gật gật đầu, “Diệp thiếu có suy tính vậy liền tốt rồi.”

Thôn trưởng tới một chuyến, hỏi rõ tình huống liền rời đi.

Thực mau chuyện Sở Diệp khế ước một con Ngân Sí Ong, rất nhanh liền bị lan truyền ra khắp thôn, biết trong thôn có nhiều thêm một Hồn Sủng Sư, trong thôn không ít người đều cảm thấy hiếm lạ.

“Diệp thiếu khế ước một con Ngân Sí Ong a! Từ nay về sau cũng là Hồn Sủng Sư a!”

“Như thế nào khế ước một con Ngân Sí Ong a! Một con Ngân Sí Ong bé xíu thì có thể làm gì được! Còn không bằng khế ước một con Man Ngưu, vừa có thể cày ruộng, lại có thể kéo xe.” Thôn dân Long Nhai Thôn, không thường cùng người giao lưu, kiến thức cũng không nhiều lắm, ở trong ấn tượng của mọi người, khế ước thú tốt nhất phải là lão hổ, báo hoặc là những mãnh thú có thân hình to lớn, như vậy khi mang đi ra ngoài sẽ có mặt mũi hơn nữa lại còn có thể săn thú.

“Diệp thiếu có khả năng là do tư chất không tốt lắm, chỉ có thể khế ước Hồn Sủng loại nhỏ đi.”

Sở Diệp bị phân phối đến Long Nhai Thôn, nhất định là do tư chất không tốt lắm, bị Sở gia sung quân, điểm này thôn dân trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, thôn dân đều cảm thấy Sở Diệp là hồn lực quá thấp, cho nên, chỉ khế ước được một con Ngân Sí Ong, ai cũng không nghĩ vậy.

Nhưng Sở Diệp khế ước chính là Trung phẩm Ngân Sí Ong vương.

“Diệp thiếu tựa hồ là tính toán dưỡng ong, nếu, thật sự có thể dưỡng ra ra, kia nhưng kiếm lớn.”

“Cũng không chất, giá cả linh mật cũng phân chia thành nhiều loại, cũng không phải cái nào cũng giá cao giống nhau a!”

Thu nuôi Ngân Sí ong là một chuyện, làm sau dưỡng chúng thì lại là chuyện khác.

Trong thôn bây giờ hầu như cây trồng đều đã ra hoa hết rồi.

Vậy thì lấy phấn đâu ra cho Ngân Sí ong của Sở Diệp thải.

Sở Diệp trong khoảng thời gian này, cùng thôn dân cấp không ít chỗ tốt, tuy rằng trong thôn rất nhiều người sợ hãi Ngân Sí Ong, nhưng rốt cuộc cũng không có ngăn cản Ngân Sí Ong đàn thải mật.

Ngân Sí Ong đàn lúc hành động, một đám, mênh mông cuồn cuộn, thanh thế rất ư là đồ sộ.

Khí thế Ngân Sí Ong đàn quá uy phong, khiến người trong thôn đối với việc Sở Diệp khế ước Ngân Sí Ong lại có cách nhìn đổi mới.

Thôn dân trước đó còn cảm thấy khế ước Ngân Sí Ong là không có tiền đồ, này lại cảm thấy khế ước với Ngân Sí Ong cũng không tệ như họ nghĩ..

Xuyên Thư Chi Nghịch Chuyển Nhân SinhTác giả: Diệp Ức LạcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnEdit: Tĩnh Long Nhai thôn. " Diệp ca mới quay lại à! " " Diệp ca ngươi lại mua đồ à! " Diệp ca Bạch Lân quả trong ruộng người đã thành thục, trái cây ngươi trồng lớn thật mau nha. Thấy Sở Diệp người trong thôn sôi nổi hướng Sở Diệp mà chào hỏi không ngưng. "Ân, đã trở lại". Sở Diệp tươi cười qua loa với thôn dân trong thôn, rồi nhanh chóng liền rời đi. Sau khi Sở Diệp rời đi mấy thôn dân gần đó ríu rít nghị luận. "Diệp thiếu, thật lợi hại lúc đầu còn nghĩ hắn chỉ là kẻ chỉ biết ăn không biết làm, ngũ cốc không phân biệt được, một đại thiếu gia chính hiệu, nhưng không nghĩ tới khi làm ruộng lạy rất ra dáng". "Đám Bạch Lan quả kia lớn lên không tệ, nếu bán đi ít nhất cũng được mười mấy đồng vàng đi". "Bạc Lan quả của Sở thiếu cũng lớn lên qua nhanh, không chừng là Sở thiếu có bí phương gieo trồng đặc biệt gì đó không chừng" " Lạc đà dù gầy cũng lớn hơn ngựa, tốt xấu cũng là thiếu gia Sở gia người ta, có chút thủ đoạn riêng cũng là chuyện bình thường". "Không biết bí phương đó là gì nhĩ… Editor: TĩnhSáng sớm hôm sau, thôn trưởng hấp tấp tìm tới cửa.Sở Diệp mở cửa, nhìn thấy thôn trưởng lo lắng sốt ruột, có chút nghi hoặc, “Thôn trưởng, xảy ra chuyện gì sao?”Thôn trưởng nhìn Sở Diệp, có chút rối rắm nói: “Diệp thiếu, ngươi không xảy ra chuyện gì đi.”Sở Diệp lắc đầu, nói: “Không có việc gì a!”“Ngày hôm qua có người nhìn thấy, một đám Ngân Sí Ong bay đến nhà ngươi.” Thôn trưởng thật cẩn thận nói.Sở Diệp tươi cười, thẳng thắn nói: “Không có việc gì, ta khế ước một con Ngân Sí Ong, ngày hôm qua hắn mang theo một đám tiểu đệ tới đầu nhập vào ta.”Sở Diệp thầm nghĩ: Hắn muốn ủ mật ong, tất nhiên là phải muốn thả Ngân Sí Ong đi ra ngoài thải mật, trong lúc ong đi thải mật, tất nhiên sẽ chọc người khác chú ý, nếu giấu không được, còn không bằng đơn giản thẳng thắn nói cho thôn dân.Thôn trưởng có chút kinh ngạc nhìn Sở Diệp, “Diệp thiếu ngươi khế ước một con Ngân Sí Ong?”Thôn trưởng cũng nghe thôn dân nhắc tới Sở Diệp đi trong núi tìm kiếm Hồn Sủng, nguyên bản cho rằng thất bại, không nghĩ lại thành công.Sở Diệp gật đầu, nói: “Không tồi.”Thôn trưởng có chút bội phục, nói: “Nguyên lai Diệp thiếu đã là Hồn Sủng Sư, lợi hại lợi hại.”Thôn trưởng thầm nghĩ: Tuy rằng Sở Diệp khế ước chỉ là Ngân Sí Ong, nhưng nếu khế ước thành công, cũng coi như là đi vào hàng ngũ Hồn Sủng Sư, chỉ là khế ước một con Ngân Sí Ong, tiền đồ đại khái hữu hạn.Sở Diệp cười, nói: “Đùng là như vậy.”Thôn trưởng lo lắng sốt ruột nói: “Sở thiếu, trong núi có một con Ngân Sí Ong vương, Ngân Sí Ong của ngươi nói không chừng sẽ bị ong chúa triệu hoán về.”Huyết mạch Vương cấp có lực khống chế rất lớn với huyết mạch bình thường cho nên thôn trưởng sợ rằng Ngân Sí ong mà Sở Diệp khế ước là huyết mạch bình thường sẽ chịu áp chế.Nhưng căn bản không nghĩ là Sở Diệp khế ước là một con Ngân Sí ong Vương mà còn là loại biến chủng nữa.Sở Diệp chẳng hề để ý nói: "Sẽ không sao đâu ta không tới gần núi thì Ngân Sí ong Vương sẽ không phát hiện ra cũng sẽ không tạo ra đươc ảnh hưởng gì".Thôn trưởng gật gật đầu, “Diệp thiếu có suy tính vậy liền tốt rồi.”Thôn trưởng tới một chuyến, hỏi rõ tình huống liền rời đi.Thực mau chuyện Sở Diệp khế ước một con Ngân Sí Ong, rất nhanh liền bị lan truyền ra khắp thôn, biết trong thôn có nhiều thêm một Hồn Sủng Sư, trong thôn không ít người đều cảm thấy hiếm lạ.“Diệp thiếu khế ước một con Ngân Sí Ong a! Từ nay về sau cũng là Hồn Sủng Sư a!”“Như thế nào khế ước một con Ngân Sí Ong a! Một con Ngân Sí Ong bé xíu thì có thể làm gì được! Còn không bằng khế ước một con Man Ngưu, vừa có thể cày ruộng, lại có thể kéo xe.” Thôn dân Long Nhai Thôn, không thường cùng người giao lưu, kiến thức cũng không nhiều lắm, ở trong ấn tượng của mọi người, khế ước thú tốt nhất phải là lão hổ, báo hoặc là những mãnh thú có thân hình to lớn, như vậy khi mang đi ra ngoài sẽ có mặt mũi hơn nữa lại còn có thể săn thú.“Diệp thiếu có khả năng là do tư chất không tốt lắm, chỉ có thể khế ước Hồn Sủng loại nhỏ đi.”Sở Diệp bị phân phối đến Long Nhai Thôn, nhất định là do tư chất không tốt lắm, bị Sở gia sung quân, điểm này thôn dân trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, thôn dân đều cảm thấy Sở Diệp là hồn lực quá thấp, cho nên, chỉ khế ước được một con Ngân Sí Ong, ai cũng không nghĩ vậy.Nhưng Sở Diệp khế ước chính là Trung phẩm Ngân Sí Ong vương.“Diệp thiếu tựa hồ là tính toán dưỡng ong, nếu, thật sự có thể dưỡng ra ra, kia nhưng kiếm lớn.”“Cũng không chất, giá cả linh mật cũng phân chia thành nhiều loại, cũng không phải cái nào cũng giá cao giống nhau a!”Thu nuôi Ngân Sí ong là một chuyện, làm sau dưỡng chúng thì lại là chuyện khác.Trong thôn bây giờ hầu như cây trồng đều đã ra hoa hết rồi.Vậy thì lấy phấn đâu ra cho Ngân Sí ong của Sở Diệp thải.Sở Diệp trong khoảng thời gian này, cùng thôn dân cấp không ít chỗ tốt, tuy rằng trong thôn rất nhiều người sợ hãi Ngân Sí Ong, nhưng rốt cuộc cũng không có ngăn cản Ngân Sí Ong đàn thải mật.Ngân Sí Ong đàn lúc hành động, một đám, mênh mông cuồn cuộn, thanh thế rất ư là đồ sộ.Khí thế Ngân Sí Ong đàn quá uy phong, khiến người trong thôn đối với việc Sở Diệp khế ước Ngân Sí Ong lại có cách nhìn đổi mới.Thôn dân trước đó còn cảm thấy khế ước Ngân Sí Ong là không có tiền đồ, này lại cảm thấy khế ước với Ngân Sí Ong cũng không tệ như họ nghĩ..

Chương 8: Ngân Sí Ong Đàn