Tác giả:

"Uyển Uyển...... Uyển Uyển......" Người trên giường không ngừng lẩm nhẩm trong miệng, từ từ mở mắt ra.   Nghe được tiếng vang, ngoài cửa một thân ảnh chợt tiến vào rất nhanh, đặt thang dược bưng trên tay lên bàn, vội vàng đi đến bên giường.   "Thanh Dương tỷ tỷ...... Thanh Dương tỷ tỷ......" Nữ tử nhìn người trên giường, rõ ràng đã tỉnh rồi, nhưng tựa hồ ánh mắt không có tiêu điểm, một mảng mê man.   Nghe được thanh âm Sư Thanh Dương xua mi tâm nhắm mắt lại, ngồi dậy. Nữ tử đỡ nàng đặt gối đầu sau lưng nàng, để nàng dựa vào đầu giường thoải mái hơn. Sư Thanh Dương chỉ cảm thấy đầu một mảng hỗn loạn, tựa hồ có vô số người kêu rống trong đầu, ồn đến nàng không được an tâm.   Tay vừa chạm lên huyệt thái dương định nhu nhu cho bản thân, một đôi tay thanh lương  (mát lạnh)  đã chầm chậm nhu lên, xúc cảm ngón tay này chính là tương tự như của người kia trong ký ức vậy. Nhớ tới người kia, tâm Sư Thanh Dương lại một trận đâm nhói, sẽ không còn được thấy người kia nữa. Cảm giác được chua xót…

Chương 25: (H)

Trọng Sinh Yêu Nàng - Tiểu CTác giả: Tiểu CTruyện Bách Hợp, Truyện Cổ Đại, Truyện Trọng Sinh"Uyển Uyển...... Uyển Uyển......" Người trên giường không ngừng lẩm nhẩm trong miệng, từ từ mở mắt ra.   Nghe được tiếng vang, ngoài cửa một thân ảnh chợt tiến vào rất nhanh, đặt thang dược bưng trên tay lên bàn, vội vàng đi đến bên giường.   "Thanh Dương tỷ tỷ...... Thanh Dương tỷ tỷ......" Nữ tử nhìn người trên giường, rõ ràng đã tỉnh rồi, nhưng tựa hồ ánh mắt không có tiêu điểm, một mảng mê man.   Nghe được thanh âm Sư Thanh Dương xua mi tâm nhắm mắt lại, ngồi dậy. Nữ tử đỡ nàng đặt gối đầu sau lưng nàng, để nàng dựa vào đầu giường thoải mái hơn. Sư Thanh Dương chỉ cảm thấy đầu một mảng hỗn loạn, tựa hồ có vô số người kêu rống trong đầu, ồn đến nàng không được an tâm.   Tay vừa chạm lên huyệt thái dương định nhu nhu cho bản thân, một đôi tay thanh lương  (mát lạnh)  đã chầm chậm nhu lên, xúc cảm ngón tay này chính là tương tự như của người kia trong ký ức vậy. Nhớ tới người kia, tâm Sư Thanh Dương lại một trận đâm nhói, sẽ không còn được thấy người kia nữa. Cảm giác được chua xót… Sư Thanh Dương nói không sai, Đại tỷ Nhị tỷ của nàng, xác thực là một đám hỏa thiêu nhiệt liệt. Hồng Tụ chiêu, trong phòng của Sư Thanh Mị. "Xin lỗi......" Sư Thanh Y ôm lấy Sư Thanh Mị, nhẹ nhàng mở miệng, trong thanh âm có chút ảo não. Hai người trên giường thân xích lỏa còn cưu triền lấy nhau, Sư Thanh Mị còn đang trong dư vị cao triều, nghe được thanh âm của Sư Thanh Y nhưng lại có chút không hiểu, phát ra một tiếng nghi hoặc, "Ân?" Ánh mắt mê man. "A...... Ngươi cũng sẽ có lúc ngốc ngốc." Sư Thanh Y đưa tay vạch lên da thịt nơi bả vai lộ ra ngoài chăn của Sư Thanh Mị, trêu nói. Nào còn thấy được bộ dạng nghiêm túc ngày thường? Hồi thần lại, Sư Thanh Mị duỗi cái tay nhu nhược như không xương ra quấn lấy cổ của Sư Thanh Y, thiếp đến bên tai nàng, nhiệt khí phủ lên lỗ tai tóc mai nàng, nâng thanh âm có chút nhuyễn miên như cũ gọi: "Đại tỷ......" Động tác cùng một tiếng 'Đại tỷ' này của Sư Thanh Mị khiến Sư Thanh Y phảng phất như đột nhiên bị điểm vào huyệt đạo vậy, biểu tình cứng lại, động tác ngây ngốc. Sao mình liền đã quên, đấu với Mị nhi, xưa nay chính mình chịu thiệt chứ? Sư Thanh Y thu tay còn trên vai Sư Thanh Mị về, muốn đẩy người thiếp trên người mình ra hoàn toàn, nhưng động tác này, tay lại đặt ở nơi khó xử nhất ---- trên nơi nhu miên cao vót của nàng. Không khí hơi lạnh khiến thù du ở trên vẫn đứng thẳng. Cảm thụ xúc cảm hơi cứng hơi lòng bàn tay mình, Sư Thanh Y bất giác khép nắm năm ngón tay lại, nhu niết lấy nhu nhuyển trên tay. Hoàn hoàn quên mất dự định lúc đầu mình vươn tay vừa nãy...... "Đại tỷ, này thực không biết đủ đó......" Thanh âm của Sư Thanh Mị nhu mị nhưng cũng không thiếu hờn dỗi khi kinh tỉnh hoàn toàn khỏi chìm đắm trong dư vị kh*** c*m mới vừa rồi Sư Thanh Y mang tới, lúc này, phấn sắc cơ hồ nhiễm khắp toàn thân nàng. Động tác cũng hoàn toàn ngốc trệ xuống. Sư Thanh Mị câu lên một nụ cười vũ mị, làm mê mắt Sư Thanh Y, trong nháy mắt, Sư Thanh Mị đã lật người áp lên người nàng, ngón tay từ mi tâm của nàng dọc theo sống mũi tìm đến miệng môi, dừng ở đó ma sát, cảm thụ nhu nhuyển trong lòng bàn tay. "Đại tỷ...... Hiện tại, giờ tới phiên ta đi." Sư Thanh Mị tuy là dò hỏi, nhưng ngữ khí lại hoàn toàn như trần thuật một chuyện vậy. Sư Thanh Y ngốc lăng hoàn toàn không biết nên phản ứng thế nào.

Sư Thanh Dương nói không sai, Đại tỷ Nhị tỷ của nàng, xác thực là một đám hỏa thiêu nhiệt liệt.

 

Hồng Tụ chiêu, trong phòng của Sư Thanh Mị.

 

"Xin lỗi......" Sư Thanh Y ôm lấy Sư Thanh Mị, nhẹ nhàng mở miệng, trong thanh âm có chút ảo não.

 

Hai người trên giường thân xích lỏa còn cưu triền lấy nhau, Sư Thanh Mị còn đang trong dư vị cao triều, nghe được thanh âm của Sư Thanh Y nhưng lại có chút không hiểu, phát ra một tiếng nghi hoặc, "Ân?" Ánh mắt mê man.

 

"A...... Ngươi cũng sẽ có lúc ngốc ngốc." Sư Thanh Y đưa tay vạch lên da thịt nơi bả vai lộ ra ngoài chăn của Sư Thanh Mị, trêu nói. Nào còn thấy được bộ dạng nghiêm túc ngày thường?

 

Hồi thần lại, Sư Thanh Mị duỗi cái tay nhu nhược như không xương ra quấn lấy cổ của Sư Thanh Y, thiếp đến bên tai nàng, nhiệt khí phủ lên lỗ tai tóc mai nàng, nâng thanh âm có chút nhuyễn miên như cũ gọi: "Đại tỷ......"

 

Động tác cùng một tiếng 'Đại tỷ' này của Sư Thanh Mị khiến Sư Thanh Y phảng phất như đột nhiên bị điểm vào huyệt đạo vậy, biểu tình cứng lại, động tác ngây ngốc. Sao mình liền đã quên, đấu với Mị nhi, xưa nay chính mình chịu thiệt chứ?

 

Sư Thanh Y thu tay còn trên vai Sư Thanh Mị về, muốn đẩy người thiếp trên người mình ra hoàn toàn, nhưng động tác này, tay lại đặt ở nơi khó xử nhất ---- trên nơi nhu miên cao vót của nàng.

 

Không khí hơi lạnh khiến thù du ở trên vẫn đứng thẳng. Cảm thụ xúc cảm hơi cứng hơi lòng bàn tay mình, Sư Thanh Y bất giác khép nắm năm ngón tay lại, nhu niết lấy nhu nhuyển trên tay. Hoàn hoàn quên mất dự định lúc đầu mình vươn tay vừa nãy......

 

"Đại tỷ, này thực không biết đủ đó......"

 

Thanh âm của Sư Thanh Mị nhu mị nhưng cũng không thiếu hờn dỗi khi kinh tỉnh hoàn toàn khỏi chìm đắm trong dư vị kh*** c*m mới vừa rồi Sư Thanh Y mang tới, lúc này, phấn sắc cơ hồ nhiễm khắp toàn thân nàng. Động tác cũng hoàn toàn ngốc trệ xuống.

 

Sư Thanh Mị câu lên một nụ cười vũ mị, làm mê mắt Sư Thanh Y, trong nháy mắt, Sư Thanh Mị đã lật người áp lên người nàng, ngón tay từ mi tâm của nàng dọc theo sống mũi tìm đến miệng môi, dừng ở đó ma sát, cảm thụ nhu nhuyển trong lòng bàn tay.

 

"Đại tỷ...... Hiện tại, giờ tới phiên ta đi." Sư Thanh Mị tuy là dò hỏi, nhưng ngữ khí lại hoàn toàn như trần thuật một chuyện vậy.

 

Sư Thanh Y ngốc lăng hoàn toàn không biết nên phản ứng thế nào.

Trọng Sinh Yêu Nàng - Tiểu CTác giả: Tiểu CTruyện Bách Hợp, Truyện Cổ Đại, Truyện Trọng Sinh"Uyển Uyển...... Uyển Uyển......" Người trên giường không ngừng lẩm nhẩm trong miệng, từ từ mở mắt ra.   Nghe được tiếng vang, ngoài cửa một thân ảnh chợt tiến vào rất nhanh, đặt thang dược bưng trên tay lên bàn, vội vàng đi đến bên giường.   "Thanh Dương tỷ tỷ...... Thanh Dương tỷ tỷ......" Nữ tử nhìn người trên giường, rõ ràng đã tỉnh rồi, nhưng tựa hồ ánh mắt không có tiêu điểm, một mảng mê man.   Nghe được thanh âm Sư Thanh Dương xua mi tâm nhắm mắt lại, ngồi dậy. Nữ tử đỡ nàng đặt gối đầu sau lưng nàng, để nàng dựa vào đầu giường thoải mái hơn. Sư Thanh Dương chỉ cảm thấy đầu một mảng hỗn loạn, tựa hồ có vô số người kêu rống trong đầu, ồn đến nàng không được an tâm.   Tay vừa chạm lên huyệt thái dương định nhu nhu cho bản thân, một đôi tay thanh lương  (mát lạnh)  đã chầm chậm nhu lên, xúc cảm ngón tay này chính là tương tự như của người kia trong ký ức vậy. Nhớ tới người kia, tâm Sư Thanh Dương lại một trận đâm nhói, sẽ không còn được thấy người kia nữa. Cảm giác được chua xót… Sư Thanh Dương nói không sai, Đại tỷ Nhị tỷ của nàng, xác thực là một đám hỏa thiêu nhiệt liệt. Hồng Tụ chiêu, trong phòng của Sư Thanh Mị. "Xin lỗi......" Sư Thanh Y ôm lấy Sư Thanh Mị, nhẹ nhàng mở miệng, trong thanh âm có chút ảo não. Hai người trên giường thân xích lỏa còn cưu triền lấy nhau, Sư Thanh Mị còn đang trong dư vị cao triều, nghe được thanh âm của Sư Thanh Y nhưng lại có chút không hiểu, phát ra một tiếng nghi hoặc, "Ân?" Ánh mắt mê man. "A...... Ngươi cũng sẽ có lúc ngốc ngốc." Sư Thanh Y đưa tay vạch lên da thịt nơi bả vai lộ ra ngoài chăn của Sư Thanh Mị, trêu nói. Nào còn thấy được bộ dạng nghiêm túc ngày thường? Hồi thần lại, Sư Thanh Mị duỗi cái tay nhu nhược như không xương ra quấn lấy cổ của Sư Thanh Y, thiếp đến bên tai nàng, nhiệt khí phủ lên lỗ tai tóc mai nàng, nâng thanh âm có chút nhuyễn miên như cũ gọi: "Đại tỷ......" Động tác cùng một tiếng 'Đại tỷ' này của Sư Thanh Mị khiến Sư Thanh Y phảng phất như đột nhiên bị điểm vào huyệt đạo vậy, biểu tình cứng lại, động tác ngây ngốc. Sao mình liền đã quên, đấu với Mị nhi, xưa nay chính mình chịu thiệt chứ? Sư Thanh Y thu tay còn trên vai Sư Thanh Mị về, muốn đẩy người thiếp trên người mình ra hoàn toàn, nhưng động tác này, tay lại đặt ở nơi khó xử nhất ---- trên nơi nhu miên cao vót của nàng. Không khí hơi lạnh khiến thù du ở trên vẫn đứng thẳng. Cảm thụ xúc cảm hơi cứng hơi lòng bàn tay mình, Sư Thanh Y bất giác khép nắm năm ngón tay lại, nhu niết lấy nhu nhuyển trên tay. Hoàn hoàn quên mất dự định lúc đầu mình vươn tay vừa nãy...... "Đại tỷ, này thực không biết đủ đó......" Thanh âm của Sư Thanh Mị nhu mị nhưng cũng không thiếu hờn dỗi khi kinh tỉnh hoàn toàn khỏi chìm đắm trong dư vị kh*** c*m mới vừa rồi Sư Thanh Y mang tới, lúc này, phấn sắc cơ hồ nhiễm khắp toàn thân nàng. Động tác cũng hoàn toàn ngốc trệ xuống. Sư Thanh Mị câu lên một nụ cười vũ mị, làm mê mắt Sư Thanh Y, trong nháy mắt, Sư Thanh Mị đã lật người áp lên người nàng, ngón tay từ mi tâm của nàng dọc theo sống mũi tìm đến miệng môi, dừng ở đó ma sát, cảm thụ nhu nhuyển trong lòng bàn tay. "Đại tỷ...... Hiện tại, giờ tới phiên ta đi." Sư Thanh Mị tuy là dò hỏi, nhưng ngữ khí lại hoàn toàn như trần thuật một chuyện vậy. Sư Thanh Y ngốc lăng hoàn toàn không biết nên phản ứng thế nào.

Chương 25: (H)