Tác giả:

"Uyển Uyển...... Uyển Uyển......" Người trên giường không ngừng lẩm nhẩm trong miệng, từ từ mở mắt ra.   Nghe được tiếng vang, ngoài cửa một thân ảnh chợt tiến vào rất nhanh, đặt thang dược bưng trên tay lên bàn, vội vàng đi đến bên giường.   "Thanh Dương tỷ tỷ...... Thanh Dương tỷ tỷ......" Nữ tử nhìn người trên giường, rõ ràng đã tỉnh rồi, nhưng tựa hồ ánh mắt không có tiêu điểm, một mảng mê man.   Nghe được thanh âm Sư Thanh Dương xua mi tâm nhắm mắt lại, ngồi dậy. Nữ tử đỡ nàng đặt gối đầu sau lưng nàng, để nàng dựa vào đầu giường thoải mái hơn. Sư Thanh Dương chỉ cảm thấy đầu một mảng hỗn loạn, tựa hồ có vô số người kêu rống trong đầu, ồn đến nàng không được an tâm.   Tay vừa chạm lên huyệt thái dương định nhu nhu cho bản thân, một đôi tay thanh lương  (mát lạnh)  đã chầm chậm nhu lên, xúc cảm ngón tay này chính là tương tự như của người kia trong ký ức vậy. Nhớ tới người kia, tâm Sư Thanh Dương lại một trận đâm nhói, sẽ không còn được thấy người kia nữa. Cảm giác được chua xót…

Chương 55: Phiên ngoại 3(hoàn)

Trọng Sinh Yêu Nàng - Tiểu CTác giả: Tiểu CTruyện Bách Hợp, Truyện Cổ Đại, Truyện Trọng Sinh"Uyển Uyển...... Uyển Uyển......" Người trên giường không ngừng lẩm nhẩm trong miệng, từ từ mở mắt ra.   Nghe được tiếng vang, ngoài cửa một thân ảnh chợt tiến vào rất nhanh, đặt thang dược bưng trên tay lên bàn, vội vàng đi đến bên giường.   "Thanh Dương tỷ tỷ...... Thanh Dương tỷ tỷ......" Nữ tử nhìn người trên giường, rõ ràng đã tỉnh rồi, nhưng tựa hồ ánh mắt không có tiêu điểm, một mảng mê man.   Nghe được thanh âm Sư Thanh Dương xua mi tâm nhắm mắt lại, ngồi dậy. Nữ tử đỡ nàng đặt gối đầu sau lưng nàng, để nàng dựa vào đầu giường thoải mái hơn. Sư Thanh Dương chỉ cảm thấy đầu một mảng hỗn loạn, tựa hồ có vô số người kêu rống trong đầu, ồn đến nàng không được an tâm.   Tay vừa chạm lên huyệt thái dương định nhu nhu cho bản thân, một đôi tay thanh lương  (mát lạnh)  đã chầm chậm nhu lên, xúc cảm ngón tay này chính là tương tự như của người kia trong ký ức vậy. Nhớ tới người kia, tâm Sư Thanh Dương lại một trận đâm nhói, sẽ không còn được thấy người kia nữa. Cảm giác được chua xót… "Vương gia, hết thảy thuận lợi." Tư Không Ngọc nhẹ cởi giáp ra, đứng đối lưng với người nói chuyện. "Thật sao?" Nàng rốt cuộc sắp tới rồi...... "Sáng nay thu được phi cáp truyện thư (bồ câu đưa tin) của Tư Thanh, đại khái còn phải ba ngày nữa có thể tới." Người nói chuyện cũng là một thân khải giáp, rõ ràng cũng là người trong quân. "Ân." Phất tay một cái để người lui xuống, đợi trong trướng chỉ còn dư lại một mình mình, Tư Không Ngọc mới chậm rãi xoay người lại. Trên mặt tuy có uể oải không che giấu được, nhưng là cách biệt rất xa với 'trọng thương, sống chết chưa rõ' mà Tư Thanh nói tới. Nhu nhi a Nhu nhi, không như vậy, thì làm sao khiến nàng tới; không như vậy, thì sao biết nàng còn lo lắng cho ta như vậy; không như vậy, làm sao biết nàng còn yêu ta như ta yêu nàng...... Cùng ta đây – một kẻ coi người lừa ta gạt làm phương thức sống, âm mưu quỷ kế làm mặt nạ – yêu nhau rất mệt đi? Nhưng là, ta không định thả nàng đâu...... ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ [Phiên ngoại hoàn] Lời cuối của Editor (PepaSky) Chắc có người đọc xong sẽ tự hỏi như mình: ủa con Thiến đâu? chưa 'thiến' nó mà? Hình như đầu truyện với cuối truyện không ăn nhập à =)) Nhưng ngẫm lại hận thù đôi khi sẽ lấn áp luôn cả tình cảm, mà Dương sống lại để trân trọng bé Uyển chứ đâu phải để trả thù (mà có khi kiếp trước Sư gia báo trù thả thê rồi mà Dương không để tâm nên không biết đó chứ). Cộng thêm phát hiện có 'tỷ phu' cỡ kia thì cho tổ tông ba đời nhà nó cũng đừng mơ đụng mấy chụy, nhá. Mình vốn không thích incest nhưng phải nói là thích cặp Mị Y nhất, hai mẻ khổ quá kìm nén lâu quá rồi mà không tác hợp nữa chắc chớt với hai mẻ. Tác giả cũng có vẻ hao tâm tổn trí để viết H cho hai mẻ lắm hay sao mà về sau đó chương nào cũng ngắn ngủn lại =]]]]] Mà up hoàn truyện như đã hứa rồi nha, coi như quà đầu năm cho mọi người nên ráng up lẹ vậy đó. Trên phương diện là người đọc thì mình thích những truyện up xong hết rồi mới dám đọc (sợ lọt hố chờ sấp mặt). Nhưng trên phương diện edit thì mình thích up đều đặn chương theo thời gian hơn, kiểu để mọi người có thời gian thấm từ từ, mà cũng rảnh rỗi hứng trí cho ý kiến từng chương. Thành ra khi up chương cũng tâm thần phân chia lắm, không biết chọn thế nào :'( Mình không có nhiều thời gian rảnh, nhưng định mấy cái lễ nghỉ trong năm sẽ edit rồi up truyện làm niềm vui. 8/3 tới chắc là làm một truyện ngắn ngắn thôi nà. Còn lễ sau đó nên là lúc nào thì cho mọi người liệt kê đòi quà đó (Ngày thiếu nhi thì miễn nhá, thiếu nhi mà đòi đọc truyện chi không biết nữa =)))))) Mọi người hết tết zui zẻ, đi làm đi học lại, quên tết đi hơ hu hu! (TT^TT)

"Vương gia, hết thảy thuận lợi."

 

Tư Không Ngọc nhẹ cởi giáp ra, đứng đối lưng với người nói chuyện.

 

"Thật sao?"

 

Nàng rốt cuộc sắp tới rồi......

 

"Sáng nay thu được phi cáp truyện thư 

(bồ câu đưa tin)

 của Tư Thanh, đại khái còn phải ba ngày nữa có thể tới." Người nói chuyện cũng là một thân khải giáp, rõ ràng cũng là người trong quân.

 

"Ân."

 

Phất tay một cái để người lui xuống, đợi trong trướng chỉ còn dư lại một mình mình, Tư Không Ngọc mới chậm rãi xoay người lại.

 

Trên mặt tuy có uể oải không che giấu được, nhưng là cách biệt rất xa với 'trọng thương, sống chết chưa rõ' mà Tư Thanh nói tới.

 

Nhu nhi a Nhu nhi, không như vậy, thì làm sao khiến nàng tới; không như vậy, thì sao biết nàng còn lo lắng cho ta như vậy; không như vậy, làm sao biết nàng còn yêu ta như ta yêu nàng......

 

Cùng ta đây – một kẻ coi người lừa ta gạt làm phương thức sống, âm mưu quỷ kế làm mặt nạ – yêu nhau rất mệt đi?

 

Nhưng là, ta không định thả nàng đâu......

 

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

 

[Phiên ngoại hoàn]

 

Lời cuối của Editor (PepaSky)

 

Chắc có người đọc xong sẽ tự hỏi như mình: ủa con Thiến đâu? chưa 'thiến' nó mà? Hình như đầu truyện với cuối truyện không ăn nhập à =))

 

Nhưng ngẫm lại hận thù đôi khi sẽ lấn áp luôn cả tình cảm, mà Dương sống lại để trân trọng bé Uyển chứ đâu phải để trả thù (mà có khi kiếp trước Sư gia báo trù thả thê rồi mà Dương không để tâm nên không biết đó chứ). Cộng thêm phát hiện có 'tỷ phu' cỡ kia thì cho tổ tông ba đời nhà nó cũng đừng mơ đụng mấy chụy, nhá.

 

Mình vốn không thích incest nhưng phải nói là thích cặp Mị Y nhất, hai mẻ khổ quá kìm nén lâu quá rồi mà không tác hợp nữa chắc chớt với hai mẻ. Tác giả cũng có vẻ hao tâm tổn trí để viết H cho hai mẻ lắm hay sao mà về sau đó chương nào cũng ngắn ngủn lại =]]]]]

 

Mà up hoàn truyện như đã hứa rồi nha, coi như quà đầu năm cho mọi người nên ráng up lẹ vậy đó.

 

Trên phương diện là người đọc thì mình thích những truyện up xong hết rồi mới dám đọc (sợ lọt hố chờ sấp mặt). Nhưng trên phương diện edit thì mình thích up đều đặn chương theo thời gian hơn, kiểu để mọi người có thời gian thấm từ từ, mà cũng rảnh rỗi hứng trí cho ý kiến từng chương. Thành ra khi up chương cũng tâm thần phân chia lắm, không biết chọn thế nào :'(

 

Mình không có nhiều thời gian rảnh, nhưng định mấy cái lễ nghỉ trong năm sẽ edit rồi up truyện làm niềm vui. 8/3 tới chắc là làm một truyện ngắn ngắn thôi nà. Còn lễ sau đó nên là lúc nào thì cho mọi người liệt kê đòi quà đó (Ngày thiếu nhi thì miễn nhá, thiếu nhi mà đòi đọc truyện chi không biết nữa =))))))

 

Mọi người hết tết zui zẻ, đi làm đi học lại, quên tết đi hơ hu hu! (TT^TT)

Trọng Sinh Yêu Nàng - Tiểu CTác giả: Tiểu CTruyện Bách Hợp, Truyện Cổ Đại, Truyện Trọng Sinh"Uyển Uyển...... Uyển Uyển......" Người trên giường không ngừng lẩm nhẩm trong miệng, từ từ mở mắt ra.   Nghe được tiếng vang, ngoài cửa một thân ảnh chợt tiến vào rất nhanh, đặt thang dược bưng trên tay lên bàn, vội vàng đi đến bên giường.   "Thanh Dương tỷ tỷ...... Thanh Dương tỷ tỷ......" Nữ tử nhìn người trên giường, rõ ràng đã tỉnh rồi, nhưng tựa hồ ánh mắt không có tiêu điểm, một mảng mê man.   Nghe được thanh âm Sư Thanh Dương xua mi tâm nhắm mắt lại, ngồi dậy. Nữ tử đỡ nàng đặt gối đầu sau lưng nàng, để nàng dựa vào đầu giường thoải mái hơn. Sư Thanh Dương chỉ cảm thấy đầu một mảng hỗn loạn, tựa hồ có vô số người kêu rống trong đầu, ồn đến nàng không được an tâm.   Tay vừa chạm lên huyệt thái dương định nhu nhu cho bản thân, một đôi tay thanh lương  (mát lạnh)  đã chầm chậm nhu lên, xúc cảm ngón tay này chính là tương tự như của người kia trong ký ức vậy. Nhớ tới người kia, tâm Sư Thanh Dương lại một trận đâm nhói, sẽ không còn được thấy người kia nữa. Cảm giác được chua xót… "Vương gia, hết thảy thuận lợi." Tư Không Ngọc nhẹ cởi giáp ra, đứng đối lưng với người nói chuyện. "Thật sao?" Nàng rốt cuộc sắp tới rồi...... "Sáng nay thu được phi cáp truyện thư (bồ câu đưa tin) của Tư Thanh, đại khái còn phải ba ngày nữa có thể tới." Người nói chuyện cũng là một thân khải giáp, rõ ràng cũng là người trong quân. "Ân." Phất tay một cái để người lui xuống, đợi trong trướng chỉ còn dư lại một mình mình, Tư Không Ngọc mới chậm rãi xoay người lại. Trên mặt tuy có uể oải không che giấu được, nhưng là cách biệt rất xa với 'trọng thương, sống chết chưa rõ' mà Tư Thanh nói tới. Nhu nhi a Nhu nhi, không như vậy, thì làm sao khiến nàng tới; không như vậy, thì sao biết nàng còn lo lắng cho ta như vậy; không như vậy, làm sao biết nàng còn yêu ta như ta yêu nàng...... Cùng ta đây – một kẻ coi người lừa ta gạt làm phương thức sống, âm mưu quỷ kế làm mặt nạ – yêu nhau rất mệt đi? Nhưng là, ta không định thả nàng đâu...... ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ [Phiên ngoại hoàn] Lời cuối của Editor (PepaSky) Chắc có người đọc xong sẽ tự hỏi như mình: ủa con Thiến đâu? chưa 'thiến' nó mà? Hình như đầu truyện với cuối truyện không ăn nhập à =)) Nhưng ngẫm lại hận thù đôi khi sẽ lấn áp luôn cả tình cảm, mà Dương sống lại để trân trọng bé Uyển chứ đâu phải để trả thù (mà có khi kiếp trước Sư gia báo trù thả thê rồi mà Dương không để tâm nên không biết đó chứ). Cộng thêm phát hiện có 'tỷ phu' cỡ kia thì cho tổ tông ba đời nhà nó cũng đừng mơ đụng mấy chụy, nhá. Mình vốn không thích incest nhưng phải nói là thích cặp Mị Y nhất, hai mẻ khổ quá kìm nén lâu quá rồi mà không tác hợp nữa chắc chớt với hai mẻ. Tác giả cũng có vẻ hao tâm tổn trí để viết H cho hai mẻ lắm hay sao mà về sau đó chương nào cũng ngắn ngủn lại =]]]]] Mà up hoàn truyện như đã hứa rồi nha, coi như quà đầu năm cho mọi người nên ráng up lẹ vậy đó. Trên phương diện là người đọc thì mình thích những truyện up xong hết rồi mới dám đọc (sợ lọt hố chờ sấp mặt). Nhưng trên phương diện edit thì mình thích up đều đặn chương theo thời gian hơn, kiểu để mọi người có thời gian thấm từ từ, mà cũng rảnh rỗi hứng trí cho ý kiến từng chương. Thành ra khi up chương cũng tâm thần phân chia lắm, không biết chọn thế nào :'( Mình không có nhiều thời gian rảnh, nhưng định mấy cái lễ nghỉ trong năm sẽ edit rồi up truyện làm niềm vui. 8/3 tới chắc là làm một truyện ngắn ngắn thôi nà. Còn lễ sau đó nên là lúc nào thì cho mọi người liệt kê đòi quà đó (Ngày thiếu nhi thì miễn nhá, thiếu nhi mà đòi đọc truyện chi không biết nữa =)))))) Mọi người hết tết zui zẻ, đi làm đi học lại, quên tết đi hơ hu hu! (TT^TT)

Chương 55: Phiên ngoại 3(hoàn)