Tác giả:

Thứ bảy, ngày mùng 9 tháng 7, năm 2022. Hai giờ chiều, một chuyến xe đò đi từ tỉnh thành tới huyện Bách Lương. Một thanh niên hai mươi tuổi dáng dấp tuấn tú lịch sự ở hàng ghế trên đầu đứng lên, nói với tất cả hành khách đang buồn ngủ ngồi phía dưới: “Các vị cô dì chú bác anh chị em, chúc mọi người buổi chiều tốt lành, tôi tên là Giang Phong, cùng tên với đại soái đệ nhất thiên hạ trong «Tuyệt Đại Song Kiêu», là người trấn Thanh Hà huyện Bách Lương, vừa mới tốt nghiệp đại học, chuẩn bị làm trong dịch vụ môi giới hôn nhân. Nói đến đây, Giang Phong móc ra tấm danh thiếp vừa mới in hôm qua từ trong ba lô ra, một bên phát cho những hành khách vẫn còn đang hoang mang kia, đồng thời nói: “Đây là danh thiếp của tôi, nếu như mọi người hoặc là người thân bạn bè muốn tìm đối tượng kết hôn, mong rằng mọi người có thể nhớ đến tôi, tôi sẽ giúp mọi người tìm được người thích hợp nhất để cùng trải qua một đời người từ trong biển người mênh mông. ”Một bà cô ngồi bên cạnh Giang Phong theo bản năng…

Chương 635: Tiếc Nuối Của Lão Binh Kháng Chiến. (2)

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai CảTác giả: Nhị xàTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnThứ bảy, ngày mùng 9 tháng 7, năm 2022. Hai giờ chiều, một chuyến xe đò đi từ tỉnh thành tới huyện Bách Lương. Một thanh niên hai mươi tuổi dáng dấp tuấn tú lịch sự ở hàng ghế trên đầu đứng lên, nói với tất cả hành khách đang buồn ngủ ngồi phía dưới: “Các vị cô dì chú bác anh chị em, chúc mọi người buổi chiều tốt lành, tôi tên là Giang Phong, cùng tên với đại soái đệ nhất thiên hạ trong «Tuyệt Đại Song Kiêu», là người trấn Thanh Hà huyện Bách Lương, vừa mới tốt nghiệp đại học, chuẩn bị làm trong dịch vụ môi giới hôn nhân. Nói đến đây, Giang Phong móc ra tấm danh thiếp vừa mới in hôm qua từ trong ba lô ra, một bên phát cho những hành khách vẫn còn đang hoang mang kia, đồng thời nói: “Đây là danh thiếp của tôi, nếu như mọi người hoặc là người thân bạn bè muốn tìm đối tượng kết hôn, mong rằng mọi người có thể nhớ đến tôi, tôi sẽ giúp mọi người tìm được người thích hợp nhất để cùng trải qua một đời người từ trong biển người mênh mông. ”Một bà cô ngồi bên cạnh Giang Phong theo bản năng… Nhìn thấy các thiết bị có nhiều chức năng trong phòng bếp, Văn Bảo Nhi với Lục Ngọc cũng không nhịn được mắt sáng lên, đối với người thích nấu ăn mà nói, ở một phòng bếp chật chội u ám làm đồ ăn với phòng bếp rộng lớn đầy đủ tiện nghi, thật sự là một trải nghiệm hoàn toàn khác biệt.Lúc này, hai người không khỏi liếc mắt nhìn nhau, sau đó ăn ý bắt đầu xem xét nguyên liệu nấu ăn có được.Xem xét nguyên liệu nấu ăn xong, Văn Bảo Nhi là người mở miệng đầu tiên, nói: “Chị Dao, chúng ta mỗi người làm năm món được không?”“Được, đợi xác định thực đơn xong, chúng ta lại đối chiếu tên món ăn một lần, miễn lặp lại món.”“Hừm, đây là đương nhiên rồi.”…Sau một tiếng rưỡi.Giang Phong, Hoàng Linh Vi, Giang Tuyết cùng với Quách Băng Băng, Bách Lý Ngô Đồng, năm người nhìn đồ ăn đầy đủ hương sắc trên bàn, cũng không nhịn được mà thèm nhỏ nước.Chỉ một tiếng rưỡi ngắn ngủi, Văn Bảo Nhi cùng với Lục Ngọc làm xong chín món ăn một món canh, theo thứ tự là bạch thiết kê, đậu hũ ma bà, thịt cua viên hầm, tỏi hương xương, canh đậu hũ đầu cá, cửu chuyển đại tràng, cua cay, cá chép dầm đường, bánh bao chiên gan heo, sang cải trắng.Cố Diệp PhiBốn món ăn một canh trước mặt là kiệt tác của Văn Bảo Nhi, năm món phía sau là của Lục Ngọc Dao làm.“Cũng thật là lợi hại, chín món ăn một canh vậy mà vượt ngang món ăn Quảng Đông, món cay Tứ Xuyên, đồ ăn Hoài Dương, ẩm thực Sơn Đông, đồ ăn dân dã với đồ ăn thường ngày.” Giang Phong khen ngợi trước, sau đó cầm lấy đũa, nói: “Tất cả mọi người đừng khách khí, mau tới thưởng thức tay nghề của hai đầu bếp mỹ nữ này đi.”Hoàng Linh Vi cũng khen: “Đúng là lợi hại, chỉ nhìn màu sắc món ăn cũng có thể so với đầu bếp nổi tiếng không kém.”“Thức ăn này vừa ngửi đã muốn ăn rồi, tôi nếm thử trước đây.” Giang Tuyết dẫn đầu động đũa trước, kẹp một miếng tỏi hương xương bắt đầu ăn.Quách Băng Băng cùng với Bách Lý Ngô Đồng cũng không khách khí, ào ào đem đũa hướng đến đồ ăn mình thích mà gắp.Mặc dù các cô làm vệ sĩ chưa được mấy ngày, nhưng ông chủ đối với hai người các cô không cần phải nói, cùng ăn cùng ở, thật sự coi các cô là người nhà mà đối xử.“Oa, cái món tỏi hương xương quá thơm, cảm giác không mềm không cứng cũng không nát, mà ăn tương đối ngon miệng, mới ăn thật sự khiến người ta dư vị vô tận, ngay cả xương cũng rất là thơm.”“Món đậu hũ ma bà này ăn ngon nha, cay, nóng, thơm, xốp giòn, non, tươi, so với đậu hũ ma bà trước kia tôi ăn còn hơn biết bao nhiêu lần.”“Thịt cua hầm viên này thật sự là tuyệt, ăn xong miệng vẫn còn mùi, răng má lưu hương, không hổ là món ăn kinh điển ở Hoài Dương.”“...”Sau khi mọi người bắt đầu ăn, trong lúc nhất thời tán thưởng không ngừng, Văn Bảo Nhi với Lục Ngọc Dao nghe được trong lòng vui mừng không thôi.Lúc này, hai người cũng thưởng thức tay nghề của đối phương, đều là âm thầm bội phục đối phương, cảm thấy tay nghề của đối phương cũng không thua kém gì mình, khó trách có thể được Giang đại sư chọn trúng.Đợi ăn cũng gần xong, Giang Phong để đũa xuống, nhìn về phía Văn Bảo Nhi cùng với Lục Ngọc Dao nói: “Bữa cơm này, tài nấu nướng của hai người đã được chứng thực, hai người hãy nói tiền lương hai người mong đợi là bao nhiêu đi, nếu như chúng ta đều có ý chung với nhau, vậy ngày mai hai người có thể chính thức đi làm.”Văn Bảo Nhi cùng Lục Ngọc Dao liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng để đũa xuống.Quách Băng Băng cùng Bách Lý Ngô Đông, hai người này là tài xế kiêm vệ sĩ cũng dựng lỗ tai lên, muốn biết người có tài nghệ không thua bếp trưởng sẽ có tiền lương như thế nào?Còn Hoàng Linh Vi với Giang Tuyết bình thản uống canh đậu hũ đầu cá, các cô đối với Giang Phong rất tin tưởng, đã có thể từ nhiều ứng viên như vậy chọn được hai người bọn họ, vậy cũng đại biểu trù nghệ của bọn họ không chỉ cao siêu, mà ở phương diện nhân phẩm khẳng định không cần phải nói tới.Để tự bọn họ nói ra tiền lương mong muốn, các cô cũng không thể có công phu sư tử ngoạm được.Lục Ngọc Dao mím môi, nói: “Ông chủ, tôi hy vọng tiền lương không ít hơn tám ngàn một tháng.”Giang Phong cũng không tỏ rõ ý kiến, đưa ánh mắt nhìn về phía Văn Bảo Nhi.Văn Bảo Nhi do dự một chút, vẫn là đem suy nghĩ của mình nói ra: “Ông chủ, trong sơ yếu lý lịch tôi gửi cũng đã nói qua, tôi người sáng tác nội dung nho nhỏ trong lĩnh vực video ngắn, chủ yếu quay một số video làm đồ ăn đăng trên tiktok. Cho nên, tôi chỉ có một yêu cầu, chính là hy vọng ông chủ có thể cho phép tôi trong lúc bình thường làm đồ ăn, có thể tiếp tục quay video đăng trên tiktok.”Giang Phong gật đầu nói: “Chỉ cần không liên quan đến vấn đề riêng tư, chỉ là quay video làm đồ ăn đương nhiên là không có vấn đề.”Trên mặt Văn Bảo Nhi lộ ra vui mừng, vội vàng nói cảm ơn: “Cảm ơn ông chủ đã hiểu cho tôi, về sau xin chiếu cố nhiều hơn.”Giang Phong mỉm cười, nhìn hai người tiếp tục nói: “Tiền lương của các cô, trước mắt tạm định là mười hai ngàn một tháng, có bảo hiểm có quỹ, có các loại trợ cấp đi công tác, làm tốt còn có thưởng cuối năm. Nếu như đồng ý, ngày mai có thể chính thức đi làm.”Lời này vừa nói ra, vẻ mặt hai người đều hết sức vui mừng.

Nhìn thấy các thiết bị có nhiều chức năng trong phòng bếp, Văn Bảo Nhi với Lục Ngọc cũng không nhịn được mắt sáng lên, đối với người thích nấu ăn mà nói, ở một phòng bếp chật chội u ám làm đồ ăn với phòng bếp rộng lớn đầy đủ tiện nghi, thật sự là một trải nghiệm hoàn toàn khác biệt.

Lúc này, hai người không khỏi liếc mắt nhìn nhau, sau đó ăn ý bắt đầu xem xét nguyên liệu nấu ăn có được.

Xem xét nguyên liệu nấu ăn xong, Văn Bảo Nhi là người mở miệng đầu tiên, nói: “Chị Dao, chúng ta mỗi người làm năm món được không?”

“Được, đợi xác định thực đơn xong, chúng ta lại đối chiếu tên món ăn một lần, miễn lặp lại món.”

“Hừm, đây là đương nhiên rồi.”

Sau một tiếng rưỡi.

Giang Phong, Hoàng Linh Vi, Giang Tuyết cùng với Quách Băng Băng, Bách Lý Ngô Đồng, năm người nhìn đồ ăn đầy đủ hương sắc trên bàn, cũng không nhịn được mà thèm nhỏ nước.

Chỉ một tiếng rưỡi ngắn ngủi, Văn Bảo Nhi cùng với Lục Ngọc làm xong chín món ăn một món canh, theo thứ tự là bạch thiết kê, đậu hũ ma bà, thịt cua viên hầm, tỏi hương xương, canh đậu hũ đầu cá, cửu chuyển đại tràng, cua cay, cá chép dầm đường, bánh bao chiên gan heo, sang cải trắng.

Cố Diệp Phi

Bốn món ăn một canh trước mặt là kiệt tác của Văn Bảo Nhi, năm món phía sau là của Lục Ngọc Dao làm.

“Cũng thật là lợi hại, chín món ăn một canh vậy mà vượt ngang món ăn Quảng Đông, món cay Tứ Xuyên, đồ ăn Hoài Dương, ẩm thực Sơn Đông, đồ ăn dân dã với đồ ăn thường ngày.” Giang Phong khen ngợi trước, sau đó cầm lấy đũa, nói: “Tất cả mọi người đừng khách khí, mau tới thưởng thức tay nghề của hai đầu bếp mỹ nữ này đi.”

Hoàng Linh Vi cũng khen: “Đúng là lợi hại, chỉ nhìn màu sắc món ăn cũng có thể so với đầu bếp nổi tiếng không kém.”

“Thức ăn này vừa ngửi đã muốn ăn rồi, tôi nếm thử trước đây.” Giang Tuyết dẫn đầu động đũa trước, kẹp một miếng tỏi hương xương bắt đầu ăn.

Quách Băng Băng cùng với Bách Lý Ngô Đồng cũng không khách khí, ào ào đem đũa hướng đến đồ ăn mình thích mà gắp.

Mặc dù các cô làm vệ sĩ chưa được mấy ngày, nhưng ông chủ đối với hai người các cô không cần phải nói, cùng ăn cùng ở, thật sự coi các cô là người nhà mà đối xử.

“Oa, cái món tỏi hương xương quá thơm, cảm giác không mềm không cứng cũng không nát, mà ăn tương đối ngon miệng, mới ăn thật sự khiến người ta dư vị vô tận, ngay cả xương cũng rất là thơm.”

“Món đậu hũ ma bà này ăn ngon nha, cay, nóng, thơm, xốp giòn, non, tươi, so với đậu hũ ma bà trước kia tôi ăn còn hơn biết bao nhiêu lần.”

“Thịt cua hầm viên này thật sự là tuyệt, ăn xong miệng vẫn còn mùi, răng má lưu hương, không hổ là món ăn kinh điển ở Hoài Dương.”

“...”

Sau khi mọi người bắt đầu ăn, trong lúc nhất thời tán thưởng không ngừng, Văn Bảo Nhi với Lục Ngọc Dao nghe được trong lòng vui mừng không thôi.

Lúc này, hai người cũng thưởng thức tay nghề của đối phương, đều là âm thầm bội phục đối phương, cảm thấy tay nghề của đối phương cũng không thua kém gì mình, khó trách có thể được Giang đại sư chọn trúng.

Đợi ăn cũng gần xong, Giang Phong để đũa xuống, nhìn về phía Văn Bảo Nhi cùng với Lục Ngọc Dao nói: “Bữa cơm này, tài nấu nướng của hai người đã được chứng thực, hai người hãy nói tiền lương hai người mong đợi là bao nhiêu đi, nếu như chúng ta đều có ý chung với nhau, vậy ngày mai hai người có thể chính thức đi làm.”

Văn Bảo Nhi cùng Lục Ngọc Dao liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng để đũa xuống.

Quách Băng Băng cùng Bách Lý Ngô Đông, hai người này là tài xế kiêm vệ sĩ cũng dựng lỗ tai lên, muốn biết người có tài nghệ không thua bếp trưởng sẽ có tiền lương như thế nào?

Còn Hoàng Linh Vi với Giang Tuyết bình thản uống canh đậu hũ đầu cá, các cô đối với Giang Phong rất tin tưởng, đã có thể từ nhiều ứng viên như vậy chọn được hai người bọn họ, vậy cũng đại biểu trù nghệ của bọn họ không chỉ cao siêu, mà ở phương diện nhân phẩm khẳng định không cần phải nói tới.

Để tự bọn họ nói ra tiền lương mong muốn, các cô cũng không thể có công phu sư tử ngoạm được.

Lục Ngọc Dao mím môi, nói: “Ông chủ, tôi hy vọng tiền lương không ít hơn tám ngàn một tháng.”

Giang Phong cũng không tỏ rõ ý kiến, đưa ánh mắt nhìn về phía Văn Bảo Nhi.

Văn Bảo Nhi do dự một chút, vẫn là đem suy nghĩ của mình nói ra: “Ông chủ, trong sơ yếu lý lịch tôi gửi cũng đã nói qua, tôi người sáng tác nội dung nho nhỏ trong lĩnh vực video ngắn, chủ yếu quay một số video làm đồ ăn đăng trên tiktok. Cho nên, tôi chỉ có một yêu cầu, chính là hy vọng ông chủ có thể cho phép tôi trong lúc bình thường làm đồ ăn, có thể tiếp tục quay video đăng trên tiktok.”

Giang Phong gật đầu nói: “Chỉ cần không liên quan đến vấn đề riêng tư, chỉ là quay video làm đồ ăn đương nhiên là không có vấn đề.”

Trên mặt Văn Bảo Nhi lộ ra vui mừng, vội vàng nói cảm ơn: “Cảm ơn ông chủ đã hiểu cho tôi, về sau xin chiếu cố nhiều hơn.”

Giang Phong mỉm cười, nhìn hai người tiếp tục nói: “Tiền lương của các cô, trước mắt tạm định là mười hai ngàn một tháng, có bảo hiểm có quỹ, có các loại trợ cấp đi công tác, làm tốt còn có thưởng cuối năm. Nếu như đồng ý, ngày mai có thể chính thức đi làm.”

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt hai người đều hết sức vui mừng.

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai CảTác giả: Nhị xàTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnThứ bảy, ngày mùng 9 tháng 7, năm 2022. Hai giờ chiều, một chuyến xe đò đi từ tỉnh thành tới huyện Bách Lương. Một thanh niên hai mươi tuổi dáng dấp tuấn tú lịch sự ở hàng ghế trên đầu đứng lên, nói với tất cả hành khách đang buồn ngủ ngồi phía dưới: “Các vị cô dì chú bác anh chị em, chúc mọi người buổi chiều tốt lành, tôi tên là Giang Phong, cùng tên với đại soái đệ nhất thiên hạ trong «Tuyệt Đại Song Kiêu», là người trấn Thanh Hà huyện Bách Lương, vừa mới tốt nghiệp đại học, chuẩn bị làm trong dịch vụ môi giới hôn nhân. Nói đến đây, Giang Phong móc ra tấm danh thiếp vừa mới in hôm qua từ trong ba lô ra, một bên phát cho những hành khách vẫn còn đang hoang mang kia, đồng thời nói: “Đây là danh thiếp của tôi, nếu như mọi người hoặc là người thân bạn bè muốn tìm đối tượng kết hôn, mong rằng mọi người có thể nhớ đến tôi, tôi sẽ giúp mọi người tìm được người thích hợp nhất để cùng trải qua một đời người từ trong biển người mênh mông. ”Một bà cô ngồi bên cạnh Giang Phong theo bản năng… Nhìn thấy các thiết bị có nhiều chức năng trong phòng bếp, Văn Bảo Nhi với Lục Ngọc cũng không nhịn được mắt sáng lên, đối với người thích nấu ăn mà nói, ở một phòng bếp chật chội u ám làm đồ ăn với phòng bếp rộng lớn đầy đủ tiện nghi, thật sự là một trải nghiệm hoàn toàn khác biệt.Lúc này, hai người không khỏi liếc mắt nhìn nhau, sau đó ăn ý bắt đầu xem xét nguyên liệu nấu ăn có được.Xem xét nguyên liệu nấu ăn xong, Văn Bảo Nhi là người mở miệng đầu tiên, nói: “Chị Dao, chúng ta mỗi người làm năm món được không?”“Được, đợi xác định thực đơn xong, chúng ta lại đối chiếu tên món ăn một lần, miễn lặp lại món.”“Hừm, đây là đương nhiên rồi.”…Sau một tiếng rưỡi.Giang Phong, Hoàng Linh Vi, Giang Tuyết cùng với Quách Băng Băng, Bách Lý Ngô Đồng, năm người nhìn đồ ăn đầy đủ hương sắc trên bàn, cũng không nhịn được mà thèm nhỏ nước.Chỉ một tiếng rưỡi ngắn ngủi, Văn Bảo Nhi cùng với Lục Ngọc làm xong chín món ăn một món canh, theo thứ tự là bạch thiết kê, đậu hũ ma bà, thịt cua viên hầm, tỏi hương xương, canh đậu hũ đầu cá, cửu chuyển đại tràng, cua cay, cá chép dầm đường, bánh bao chiên gan heo, sang cải trắng.Cố Diệp PhiBốn món ăn một canh trước mặt là kiệt tác của Văn Bảo Nhi, năm món phía sau là của Lục Ngọc Dao làm.“Cũng thật là lợi hại, chín món ăn một canh vậy mà vượt ngang món ăn Quảng Đông, món cay Tứ Xuyên, đồ ăn Hoài Dương, ẩm thực Sơn Đông, đồ ăn dân dã với đồ ăn thường ngày.” Giang Phong khen ngợi trước, sau đó cầm lấy đũa, nói: “Tất cả mọi người đừng khách khí, mau tới thưởng thức tay nghề của hai đầu bếp mỹ nữ này đi.”Hoàng Linh Vi cũng khen: “Đúng là lợi hại, chỉ nhìn màu sắc món ăn cũng có thể so với đầu bếp nổi tiếng không kém.”“Thức ăn này vừa ngửi đã muốn ăn rồi, tôi nếm thử trước đây.” Giang Tuyết dẫn đầu động đũa trước, kẹp một miếng tỏi hương xương bắt đầu ăn.Quách Băng Băng cùng với Bách Lý Ngô Đồng cũng không khách khí, ào ào đem đũa hướng đến đồ ăn mình thích mà gắp.Mặc dù các cô làm vệ sĩ chưa được mấy ngày, nhưng ông chủ đối với hai người các cô không cần phải nói, cùng ăn cùng ở, thật sự coi các cô là người nhà mà đối xử.“Oa, cái món tỏi hương xương quá thơm, cảm giác không mềm không cứng cũng không nát, mà ăn tương đối ngon miệng, mới ăn thật sự khiến người ta dư vị vô tận, ngay cả xương cũng rất là thơm.”“Món đậu hũ ma bà này ăn ngon nha, cay, nóng, thơm, xốp giòn, non, tươi, so với đậu hũ ma bà trước kia tôi ăn còn hơn biết bao nhiêu lần.”“Thịt cua hầm viên này thật sự là tuyệt, ăn xong miệng vẫn còn mùi, răng má lưu hương, không hổ là món ăn kinh điển ở Hoài Dương.”“...”Sau khi mọi người bắt đầu ăn, trong lúc nhất thời tán thưởng không ngừng, Văn Bảo Nhi với Lục Ngọc Dao nghe được trong lòng vui mừng không thôi.Lúc này, hai người cũng thưởng thức tay nghề của đối phương, đều là âm thầm bội phục đối phương, cảm thấy tay nghề của đối phương cũng không thua kém gì mình, khó trách có thể được Giang đại sư chọn trúng.Đợi ăn cũng gần xong, Giang Phong để đũa xuống, nhìn về phía Văn Bảo Nhi cùng với Lục Ngọc Dao nói: “Bữa cơm này, tài nấu nướng của hai người đã được chứng thực, hai người hãy nói tiền lương hai người mong đợi là bao nhiêu đi, nếu như chúng ta đều có ý chung với nhau, vậy ngày mai hai người có thể chính thức đi làm.”Văn Bảo Nhi cùng Lục Ngọc Dao liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng để đũa xuống.Quách Băng Băng cùng Bách Lý Ngô Đông, hai người này là tài xế kiêm vệ sĩ cũng dựng lỗ tai lên, muốn biết người có tài nghệ không thua bếp trưởng sẽ có tiền lương như thế nào?Còn Hoàng Linh Vi với Giang Tuyết bình thản uống canh đậu hũ đầu cá, các cô đối với Giang Phong rất tin tưởng, đã có thể từ nhiều ứng viên như vậy chọn được hai người bọn họ, vậy cũng đại biểu trù nghệ của bọn họ không chỉ cao siêu, mà ở phương diện nhân phẩm khẳng định không cần phải nói tới.Để tự bọn họ nói ra tiền lương mong muốn, các cô cũng không thể có công phu sư tử ngoạm được.Lục Ngọc Dao mím môi, nói: “Ông chủ, tôi hy vọng tiền lương không ít hơn tám ngàn một tháng.”Giang Phong cũng không tỏ rõ ý kiến, đưa ánh mắt nhìn về phía Văn Bảo Nhi.Văn Bảo Nhi do dự một chút, vẫn là đem suy nghĩ của mình nói ra: “Ông chủ, trong sơ yếu lý lịch tôi gửi cũng đã nói qua, tôi người sáng tác nội dung nho nhỏ trong lĩnh vực video ngắn, chủ yếu quay một số video làm đồ ăn đăng trên tiktok. Cho nên, tôi chỉ có một yêu cầu, chính là hy vọng ông chủ có thể cho phép tôi trong lúc bình thường làm đồ ăn, có thể tiếp tục quay video đăng trên tiktok.”Giang Phong gật đầu nói: “Chỉ cần không liên quan đến vấn đề riêng tư, chỉ là quay video làm đồ ăn đương nhiên là không có vấn đề.”Trên mặt Văn Bảo Nhi lộ ra vui mừng, vội vàng nói cảm ơn: “Cảm ơn ông chủ đã hiểu cho tôi, về sau xin chiếu cố nhiều hơn.”Giang Phong mỉm cười, nhìn hai người tiếp tục nói: “Tiền lương của các cô, trước mắt tạm định là mười hai ngàn một tháng, có bảo hiểm có quỹ, có các loại trợ cấp đi công tác, làm tốt còn có thưởng cuối năm. Nếu như đồng ý, ngày mai có thể chính thức đi làm.”Lời này vừa nói ra, vẻ mặt hai người đều hết sức vui mừng.

Chương 635: Tiếc Nuối Của Lão Binh Kháng Chiến. (2)