Tác giả:

Thứ bảy, ngày mùng 9 tháng 7, năm 2022. Hai giờ chiều, một chuyến xe đò đi từ tỉnh thành tới huyện Bách Lương. Một thanh niên hai mươi tuổi dáng dấp tuấn tú lịch sự ở hàng ghế trên đầu đứng lên, nói với tất cả hành khách đang buồn ngủ ngồi phía dưới: “Các vị cô dì chú bác anh chị em, chúc mọi người buổi chiều tốt lành, tôi tên là Giang Phong, cùng tên với đại soái đệ nhất thiên hạ trong «Tuyệt Đại Song Kiêu», là người trấn Thanh Hà huyện Bách Lương, vừa mới tốt nghiệp đại học, chuẩn bị làm trong dịch vụ môi giới hôn nhân. Nói đến đây, Giang Phong móc ra tấm danh thiếp vừa mới in hôm qua từ trong ba lô ra, một bên phát cho những hành khách vẫn còn đang hoang mang kia, đồng thời nói: “Đây là danh thiếp của tôi, nếu như mọi người hoặc là người thân bạn bè muốn tìm đối tượng kết hôn, mong rằng mọi người có thể nhớ đến tôi, tôi sẽ giúp mọi người tìm được người thích hợp nhất để cùng trải qua một đời người từ trong biển người mênh mông. ”Một bà cô ngồi bên cạnh Giang Phong theo bản năng…

Chương 884: Chị Dâu, Chị Biết Lái Phi Cơ Không? (3)

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai CảTác giả: Nhị xàTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnThứ bảy, ngày mùng 9 tháng 7, năm 2022. Hai giờ chiều, một chuyến xe đò đi từ tỉnh thành tới huyện Bách Lương. Một thanh niên hai mươi tuổi dáng dấp tuấn tú lịch sự ở hàng ghế trên đầu đứng lên, nói với tất cả hành khách đang buồn ngủ ngồi phía dưới: “Các vị cô dì chú bác anh chị em, chúc mọi người buổi chiều tốt lành, tôi tên là Giang Phong, cùng tên với đại soái đệ nhất thiên hạ trong «Tuyệt Đại Song Kiêu», là người trấn Thanh Hà huyện Bách Lương, vừa mới tốt nghiệp đại học, chuẩn bị làm trong dịch vụ môi giới hôn nhân. Nói đến đây, Giang Phong móc ra tấm danh thiếp vừa mới in hôm qua từ trong ba lô ra, một bên phát cho những hành khách vẫn còn đang hoang mang kia, đồng thời nói: “Đây là danh thiếp của tôi, nếu như mọi người hoặc là người thân bạn bè muốn tìm đối tượng kết hôn, mong rằng mọi người có thể nhớ đến tôi, tôi sẽ giúp mọi người tìm được người thích hợp nhất để cùng trải qua một đời người từ trong biển người mênh mông. ”Một bà cô ngồi bên cạnh Giang Phong theo bản năng… Giang Phong vừa rót trà vừa giới thiệu: "Hắn cũng là người địa phương Đại Dũng, năm nay 25 tuổi, chiều cao 1m78, có bằng cử nhân, từ nhỏ đã có năng khiếu thể thao, thời sơ trung cùng với trung học đều là tập chạy cự ly ngắn, còn đạt được thành tích tốt, hàng năm đều có thể giành được chức quán quân chạy cự ly ngắn trong đại hội thể thao của trường học.Sau khi lên đại học thì đam mê môn thể thao mạo hiểm Parkour, nên đã từ bỏ tập luyện chạy cự ly ngắn, bắt đầu luyện các kỹ năng Parkour. Mấy năm qua, hắn đã trở thành bậc thầy Parkour hàng đầu ở trong nước."Thang Bảo Nghi nói: "Tôi đã xem một vài video Parkour của anh ấy, phát hiện anh ấy không chỉ kỹ xảo thành thạo, mà còn có sự tự tin tỏa ra từ trong ra ngoài, xem ra anh ấy ở phương diện này đúng là có thiên phú."Giang Phong nói: "Cô giáo Thang, không giấu gì cô, hắn là một người đàn ông rất thích thể thao mạo hiểm, hắn không chỉ chơi Parkour, quãng thời gian trước còn say mê tay không leo vách núi, bộ môn này có tỉ lệ tử vong cao tới 50%, làm cha mẹ hắn bị cho dọa hỏng, trực tiếp đem hắn mắng m.á.u chó đầy đầu.Mặc dù hắn ở trước mặt mẹ bảo đảm đi bảo đảm lại là không chơi nữa, nhưng mẹ hắn vẫn là không an tâm, lúc này mới mời tôi giúp làm mai, để hắn cưới vợ về quản hắn, khiến hắn không chạm vào mấy bộ môn thể thao nguy hiểm nữa."Thang Bảo Nghi nghe vậy không khỏi trợn to hai mắt, không nghĩ tới người đàn ông cô nhìn trúng lá gan lớn như vậy, leo vách núi bằng tay không cũng dám chơi, độ nguy hiểm của môn thể thao này cô cũng là biết rõ, bởi vì sớm muộn cũng sẽ có chuyện.Bởi vậy, Thang Bảo Nghi có phần nghiêm túc hỏi: "Giang ông mai, anh cảm thấy anh ấy cam đoan có đáng tin không? Có thể trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu không? Tôi tuy rằng thích đàn ông lớn gan, nhưng tôi cũng không muốn sau khi kết hôn lúc nào cũng có thể sẽ biến thành quả phụ."Giang Phong cười nói: "Cái này cô yên tâm, cam đoan của hắn vẫn là đáng tin, mẹ hắn lấy tính mạng của mình ra ép, chỉ cần hắn dám đi chơi leo vách núi bằng tay không, vậy mẹ hắn sẽ nhảy từ vách núi hắn leo xuống, hắn dám lấy tính mạng của mình đi mạo hiểm, nhưng cũng không dám lấy tính mạng của mẹ hắn đi mạo hiểm.Rồi lại nói, chỉ cần cô giáo Thang thật sự ở chung với hắn, tôi càng tin vào năng lực thu phục chồng của cô, đem hắn chăm sóc hoàn toàn không là vấn đề."Thang Bảo Nghi nghe vậy thì hơi xấu hổ, cô làm gì có năng lực đi thu phục chồng chứ?Sau đó, Giang Phong giớ thiệu sơ qua gia cảnh nhà hắn, có nhà có xe, cha mẹ đều có công việc tối, hai nhà cũng coi như là là môn đăng hộ đối rồi.Đợi người phục vụ mang thức ăn lên, chuẩn bị ăn cơm, Thang Bảo Nghi mới tỏ thái độ nói: "Giang ông mai, anh xem lúc nào thích hợp thì sắp xếp cho tôi cùng với hắn gặp mặt nói chuyện!""Nếu như cô giáo Thang bên này có thời gian thích hợp, vậy tôi liền sắp xếp cho hai người buổi chiều cùng nhau ăn cơm, cô muốn một mình nói chuyện riêng với hắn, hay là phụ huynh hai bên cùng nhau gặp mặt ăn cơm?""Vẫn là nên nói chuyện riêng với một mình hắn!""Được, vậy tôi sắp xếp xong rồi báo cho cô""Ừm, vậy thì làm phiền Giang ông mai rồi, chúng ta cũng đừng chỉ có nói chuyện không, mau ăn thôi, nếu không đồ ăn sẽ nguội hết.""..."Bữa cơm này hai người chỉ ăn nửa tiếng đã kết thúc, trong lúc hai người thêm WeChat với nhau, dưới sự yêu cầu của Giang Phong, Thang Bảo Nghi tỉ mỉ chọn một bức hình gửi qua cho hắn.Sau khi rời nhà hàng, Giang Phong khách khí nói: "Cô giáo Thang, vậy tôi xin phép đi trước, cảm ơn cô đã chiêu đãi, quay về tôi sẽ để cho hắn liên hệ với cô."Thang Bảo Nghi mỉm cười nói: "Được, tôi sẽ đợi anh ấy liên lạc."...Kể từ khi biết con trai say mê môn thể thao mạo hiểm leo núi tự do, Đoàn mẫu vẫn luôn cảm thấy lo lắng, cho dù con trai đã thề sẽ không chơi nữa, nhưng bà vẫn không yên lòng.Có lẽ, thật sự chỉ có chờ con trai tìm được một cô gái yêu thích, Đoàn mẫu mới yên tâm.Nhưng mà, đã mấy ngày kể từ khi từ huyện lị tỉnh Quảng Tây trở về, bên phía Giang đại sư vẫn chưa có tin tức, khiến trong lòng Đoàn mẫu rất lo lắng.Đoàn mẫu mấy lần muốn cầm điện thoại gọi cho Giang đại sư để hỏi tình hình, nhưng cuối cùng vẫn là nhịn xuống, cho tới hôm nay Giang đại sư cuối cùng cũng gọi tới.Lúc nhận được điện thoại của Giang đại sư, Đoàn mẫu cũng không nhịn được kích động: "Giang đại sư, có phải đã tìm được đối tượng thích hợp với con trai của tôi rồi không?"Giang Phong cười nói: "Đúng vậy, trải qua nhiều lần sàng lọc, rốt cuộc cũng tìm được người thích hợp với anh Đoàn rồi."Đoàn mẫu liền vội vàng hỏi: "Giang đại sư, cậu mau nói cho tôi biết tình hình bên kia đi."Giang Phong nghe vậy đáp một tiếng, liền đem tình huống của Thang Bảo Nghi giới thiệu với Đoàn mẫu một lần, cuối cùng mới lên tiếng: "Cô gái này không chỉ có lớn lên xinh đẹp, còn rất có khí chất, cô ấy đã xem video Parkour của anh Đoàn, ấn tượng với anh Đoàn cũng rất tốt. Tôi đã thay bọn họ hẹn nhau cùng ăn một bữa tối, để hai người bọn họ gặp nhau nói chuyện riêng trước, tôi tin tưởng bọn họ là có thể va chạm nảy sinh ra tia lửa tình yêu."

Giang Phong vừa rót trà vừa giới thiệu: "Hắn cũng là người địa phương Đại Dũng, năm nay 25 tuổi, chiều cao 1m78, có bằng cử nhân, từ nhỏ đã có năng khiếu thể thao, thời sơ trung cùng với trung học đều là tập chạy cự ly ngắn, còn đạt được thành tích tốt, hàng năm đều có thể giành được chức quán quân chạy cự ly ngắn trong đại hội thể thao của trường học.

Sau khi lên đại học thì đam mê môn thể thao mạo hiểm Parkour, nên đã từ bỏ tập luyện chạy cự ly ngắn, bắt đầu luyện các kỹ năng Parkour. Mấy năm qua, hắn đã trở thành bậc thầy Parkour hàng đầu ở trong nước."

Thang Bảo Nghi nói: "Tôi đã xem một vài video Parkour của anh ấy, phát hiện anh ấy không chỉ kỹ xảo thành thạo, mà còn có sự tự tin tỏa ra từ trong ra ngoài, xem ra anh ấy ở phương diện này đúng là có thiên phú."

Giang Phong nói: "Cô giáo Thang, không giấu gì cô, hắn là một người đàn ông rất thích thể thao mạo hiểm, hắn không chỉ chơi Parkour, quãng thời gian trước còn say mê tay không leo vách núi, bộ môn này có tỉ lệ tử vong cao tới 50%, làm cha mẹ hắn bị cho dọa hỏng, trực tiếp đem hắn mắng m.á.u chó đầy đầu.

Mặc dù hắn ở trước mặt mẹ bảo đảm đi bảo đảm lại là không chơi nữa, nhưng mẹ hắn vẫn là không an tâm, lúc này mới mời tôi giúp làm mai, để hắn cưới vợ về quản hắn, khiến hắn không chạm vào mấy bộ môn thể thao nguy hiểm nữa."

Thang Bảo Nghi nghe vậy không khỏi trợn to hai mắt, không nghĩ tới người đàn ông cô nhìn trúng lá gan lớn như vậy, leo vách núi bằng tay không cũng dám chơi, độ nguy hiểm của môn thể thao này cô cũng là biết rõ, bởi vì sớm muộn cũng sẽ có chuyện.

Bởi vậy, Thang Bảo Nghi có phần nghiêm túc hỏi: "Giang ông mai, anh cảm thấy anh ấy cam đoan có đáng tin không? Có thể trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu không? Tôi tuy rằng thích đàn ông lớn gan, nhưng tôi cũng không muốn sau khi kết hôn lúc nào cũng có thể sẽ biến thành quả phụ."

Giang Phong cười nói: "Cái này cô yên tâm, cam đoan của hắn vẫn là đáng tin, mẹ hắn lấy tính mạng của mình ra ép, chỉ cần hắn dám đi chơi leo vách núi bằng tay không, vậy mẹ hắn sẽ nhảy từ vách núi hắn leo xuống, hắn dám lấy tính mạng của mình đi mạo hiểm, nhưng cũng không dám lấy tính mạng của mẹ hắn đi mạo hiểm.

Rồi lại nói, chỉ cần cô giáo Thang thật sự ở chung với hắn, tôi càng tin vào năng lực thu phục chồng của cô, đem hắn chăm sóc hoàn toàn không là vấn đề."

Thang Bảo Nghi nghe vậy thì hơi xấu hổ, cô làm gì có năng lực đi thu phục chồng chứ?

Sau đó, Giang Phong giớ thiệu sơ qua gia cảnh nhà hắn, có nhà có xe, cha mẹ đều có công việc tối, hai nhà cũng coi như là là môn đăng hộ đối rồi.

Đợi người phục vụ mang thức ăn lên, chuẩn bị ăn cơm, Thang Bảo Nghi mới tỏ thái độ nói: "Giang ông mai, anh xem lúc nào thích hợp thì sắp xếp cho tôi cùng với hắn gặp mặt nói chuyện!"

"Nếu như cô giáo Thang bên này có thời gian thích hợp, vậy tôi liền sắp xếp cho hai người buổi chiều cùng nhau ăn cơm, cô muốn một mình nói chuyện riêng với hắn, hay là phụ huynh hai bên cùng nhau gặp mặt ăn cơm?"

"Vẫn là nên nói chuyện riêng với một mình hắn!"

"Được, vậy tôi sắp xếp xong rồi báo cho cô"

"Ừm, vậy thì làm phiền Giang ông mai rồi, chúng ta cũng đừng chỉ có nói chuyện không, mau ăn thôi, nếu không đồ ăn sẽ nguội hết."

"..."

Bữa cơm này hai người chỉ ăn nửa tiếng đã kết thúc, trong lúc hai người thêm WeChat với nhau, dưới sự yêu cầu của Giang Phong, Thang Bảo Nghi tỉ mỉ chọn một bức hình gửi qua cho hắn.

Sau khi rời nhà hàng, Giang Phong khách khí nói: "Cô giáo Thang, vậy tôi xin phép đi trước, cảm ơn cô đã chiêu đãi, quay về tôi sẽ để cho hắn liên hệ với cô."

Thang Bảo Nghi mỉm cười nói: "Được, tôi sẽ đợi anh ấy liên lạc."

...

Kể từ khi biết con trai say mê môn thể thao mạo hiểm leo núi tự do, Đoàn mẫu vẫn luôn cảm thấy lo lắng, cho dù con trai đã thề sẽ không chơi nữa, nhưng bà vẫn không yên lòng.

Có lẽ, thật sự chỉ có chờ con trai tìm được một cô gái yêu thích, Đoàn mẫu mới yên tâm.

Nhưng mà, đã mấy ngày kể từ khi từ huyện lị tỉnh Quảng Tây trở về, bên phía Giang đại sư vẫn chưa có tin tức, khiến trong lòng Đoàn mẫu rất lo lắng.

Đoàn mẫu mấy lần muốn cầm điện thoại gọi cho Giang đại sư để hỏi tình hình, nhưng cuối cùng vẫn là nhịn xuống, cho tới hôm nay Giang đại sư cuối cùng cũng gọi tới.

Lúc nhận được điện thoại của Giang đại sư, Đoàn mẫu cũng không nhịn được kích động: "Giang đại sư, có phải đã tìm được đối tượng thích hợp với con trai của tôi rồi không?"

Giang Phong cười nói: "Đúng vậy, trải qua nhiều lần sàng lọc, rốt cuộc cũng tìm được người thích hợp với anh Đoàn rồi."

Đoàn mẫu liền vội vàng hỏi: "Giang đại sư, cậu mau nói cho tôi biết tình hình bên kia đi."

Giang Phong nghe vậy đáp một tiếng, liền đem tình huống của Thang Bảo Nghi giới thiệu với Đoàn mẫu một lần, cuối cùng mới lên tiếng: "Cô gái này không chỉ có lớn lên xinh đẹp, còn rất có khí chất, cô ấy đã xem video Parkour của anh Đoàn, ấn tượng với anh Đoàn cũng rất tốt. Tôi đã thay bọn họ hẹn nhau cùng ăn một bữa tối, để hai người bọn họ gặp nhau nói chuyện riêng trước, tôi tin tưởng bọn họ là có thể va chạm nảy sinh ra tia lửa tình yêu."

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai CảTác giả: Nhị xàTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnThứ bảy, ngày mùng 9 tháng 7, năm 2022. Hai giờ chiều, một chuyến xe đò đi từ tỉnh thành tới huyện Bách Lương. Một thanh niên hai mươi tuổi dáng dấp tuấn tú lịch sự ở hàng ghế trên đầu đứng lên, nói với tất cả hành khách đang buồn ngủ ngồi phía dưới: “Các vị cô dì chú bác anh chị em, chúc mọi người buổi chiều tốt lành, tôi tên là Giang Phong, cùng tên với đại soái đệ nhất thiên hạ trong «Tuyệt Đại Song Kiêu», là người trấn Thanh Hà huyện Bách Lương, vừa mới tốt nghiệp đại học, chuẩn bị làm trong dịch vụ môi giới hôn nhân. Nói đến đây, Giang Phong móc ra tấm danh thiếp vừa mới in hôm qua từ trong ba lô ra, một bên phát cho những hành khách vẫn còn đang hoang mang kia, đồng thời nói: “Đây là danh thiếp của tôi, nếu như mọi người hoặc là người thân bạn bè muốn tìm đối tượng kết hôn, mong rằng mọi người có thể nhớ đến tôi, tôi sẽ giúp mọi người tìm được người thích hợp nhất để cùng trải qua một đời người từ trong biển người mênh mông. ”Một bà cô ngồi bên cạnh Giang Phong theo bản năng… Giang Phong vừa rót trà vừa giới thiệu: "Hắn cũng là người địa phương Đại Dũng, năm nay 25 tuổi, chiều cao 1m78, có bằng cử nhân, từ nhỏ đã có năng khiếu thể thao, thời sơ trung cùng với trung học đều là tập chạy cự ly ngắn, còn đạt được thành tích tốt, hàng năm đều có thể giành được chức quán quân chạy cự ly ngắn trong đại hội thể thao của trường học.Sau khi lên đại học thì đam mê môn thể thao mạo hiểm Parkour, nên đã từ bỏ tập luyện chạy cự ly ngắn, bắt đầu luyện các kỹ năng Parkour. Mấy năm qua, hắn đã trở thành bậc thầy Parkour hàng đầu ở trong nước."Thang Bảo Nghi nói: "Tôi đã xem một vài video Parkour của anh ấy, phát hiện anh ấy không chỉ kỹ xảo thành thạo, mà còn có sự tự tin tỏa ra từ trong ra ngoài, xem ra anh ấy ở phương diện này đúng là có thiên phú."Giang Phong nói: "Cô giáo Thang, không giấu gì cô, hắn là một người đàn ông rất thích thể thao mạo hiểm, hắn không chỉ chơi Parkour, quãng thời gian trước còn say mê tay không leo vách núi, bộ môn này có tỉ lệ tử vong cao tới 50%, làm cha mẹ hắn bị cho dọa hỏng, trực tiếp đem hắn mắng m.á.u chó đầy đầu.Mặc dù hắn ở trước mặt mẹ bảo đảm đi bảo đảm lại là không chơi nữa, nhưng mẹ hắn vẫn là không an tâm, lúc này mới mời tôi giúp làm mai, để hắn cưới vợ về quản hắn, khiến hắn không chạm vào mấy bộ môn thể thao nguy hiểm nữa."Thang Bảo Nghi nghe vậy không khỏi trợn to hai mắt, không nghĩ tới người đàn ông cô nhìn trúng lá gan lớn như vậy, leo vách núi bằng tay không cũng dám chơi, độ nguy hiểm của môn thể thao này cô cũng là biết rõ, bởi vì sớm muộn cũng sẽ có chuyện.Bởi vậy, Thang Bảo Nghi có phần nghiêm túc hỏi: "Giang ông mai, anh cảm thấy anh ấy cam đoan có đáng tin không? Có thể trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu không? Tôi tuy rằng thích đàn ông lớn gan, nhưng tôi cũng không muốn sau khi kết hôn lúc nào cũng có thể sẽ biến thành quả phụ."Giang Phong cười nói: "Cái này cô yên tâm, cam đoan của hắn vẫn là đáng tin, mẹ hắn lấy tính mạng của mình ra ép, chỉ cần hắn dám đi chơi leo vách núi bằng tay không, vậy mẹ hắn sẽ nhảy từ vách núi hắn leo xuống, hắn dám lấy tính mạng của mình đi mạo hiểm, nhưng cũng không dám lấy tính mạng của mẹ hắn đi mạo hiểm.Rồi lại nói, chỉ cần cô giáo Thang thật sự ở chung với hắn, tôi càng tin vào năng lực thu phục chồng của cô, đem hắn chăm sóc hoàn toàn không là vấn đề."Thang Bảo Nghi nghe vậy thì hơi xấu hổ, cô làm gì có năng lực đi thu phục chồng chứ?Sau đó, Giang Phong giớ thiệu sơ qua gia cảnh nhà hắn, có nhà có xe, cha mẹ đều có công việc tối, hai nhà cũng coi như là là môn đăng hộ đối rồi.Đợi người phục vụ mang thức ăn lên, chuẩn bị ăn cơm, Thang Bảo Nghi mới tỏ thái độ nói: "Giang ông mai, anh xem lúc nào thích hợp thì sắp xếp cho tôi cùng với hắn gặp mặt nói chuyện!""Nếu như cô giáo Thang bên này có thời gian thích hợp, vậy tôi liền sắp xếp cho hai người buổi chiều cùng nhau ăn cơm, cô muốn một mình nói chuyện riêng với hắn, hay là phụ huynh hai bên cùng nhau gặp mặt ăn cơm?""Vẫn là nên nói chuyện riêng với một mình hắn!""Được, vậy tôi sắp xếp xong rồi báo cho cô""Ừm, vậy thì làm phiền Giang ông mai rồi, chúng ta cũng đừng chỉ có nói chuyện không, mau ăn thôi, nếu không đồ ăn sẽ nguội hết.""..."Bữa cơm này hai người chỉ ăn nửa tiếng đã kết thúc, trong lúc hai người thêm WeChat với nhau, dưới sự yêu cầu của Giang Phong, Thang Bảo Nghi tỉ mỉ chọn một bức hình gửi qua cho hắn.Sau khi rời nhà hàng, Giang Phong khách khí nói: "Cô giáo Thang, vậy tôi xin phép đi trước, cảm ơn cô đã chiêu đãi, quay về tôi sẽ để cho hắn liên hệ với cô."Thang Bảo Nghi mỉm cười nói: "Được, tôi sẽ đợi anh ấy liên lạc."...Kể từ khi biết con trai say mê môn thể thao mạo hiểm leo núi tự do, Đoàn mẫu vẫn luôn cảm thấy lo lắng, cho dù con trai đã thề sẽ không chơi nữa, nhưng bà vẫn không yên lòng.Có lẽ, thật sự chỉ có chờ con trai tìm được một cô gái yêu thích, Đoàn mẫu mới yên tâm.Nhưng mà, đã mấy ngày kể từ khi từ huyện lị tỉnh Quảng Tây trở về, bên phía Giang đại sư vẫn chưa có tin tức, khiến trong lòng Đoàn mẫu rất lo lắng.Đoàn mẫu mấy lần muốn cầm điện thoại gọi cho Giang đại sư để hỏi tình hình, nhưng cuối cùng vẫn là nhịn xuống, cho tới hôm nay Giang đại sư cuối cùng cũng gọi tới.Lúc nhận được điện thoại của Giang đại sư, Đoàn mẫu cũng không nhịn được kích động: "Giang đại sư, có phải đã tìm được đối tượng thích hợp với con trai của tôi rồi không?"Giang Phong cười nói: "Đúng vậy, trải qua nhiều lần sàng lọc, rốt cuộc cũng tìm được người thích hợp với anh Đoàn rồi."Đoàn mẫu liền vội vàng hỏi: "Giang đại sư, cậu mau nói cho tôi biết tình hình bên kia đi."Giang Phong nghe vậy đáp một tiếng, liền đem tình huống của Thang Bảo Nghi giới thiệu với Đoàn mẫu một lần, cuối cùng mới lên tiếng: "Cô gái này không chỉ có lớn lên xinh đẹp, còn rất có khí chất, cô ấy đã xem video Parkour của anh Đoàn, ấn tượng với anh Đoàn cũng rất tốt. Tôi đã thay bọn họ hẹn nhau cùng ăn một bữa tối, để hai người bọn họ gặp nhau nói chuyện riêng trước, tôi tin tưởng bọn họ là có thể va chạm nảy sinh ra tia lửa tình yêu."

Chương 884: Chị Dâu, Chị Biết Lái Phi Cơ Không? (3)