Trong game Nhiếp Cô Vân Lăng, nơi đỉnh núi Thiên Sơn, chỉ thấy hai nhân vật nam nữ đứng bên cạnh nhau. Lam phục cùng mái tóc đen dài suôn mượt của nữ nhân vật nhẹ nhàng chuyển động theo từng cơn gió lạnh nơi đỉnh núi, còn nam nhân với thân hình rắn rỏi, bên hông đeo một bảo kiếm, sự tập trung vẫn nhìn về phía nữ nhân. [ Cận ] Bạn: Hiếu Quang, chúng ta chia tay đi. [ Cận ] Phá Thiên: Tại sao? Chẳng phải em đã nói sẽ cùng anh bước đi sao? [ Cận ] Bạn: Đúng, em đã từng nói sẽ cùng anh bước đi. Nhưng nếu bây giờ anh đã không cần em đi cùng thì em lấy lý do gì để bên cạnh anh đây. Tin nhắn vừa dứt, gương mặt thanh tú của một người con trai ngồi trước máy tính có chút ủ rũ. Đôi mắt xanh lam dần khép lại, nhẹ nhàng đưa cả cơ thể dựa vào chiếc ghế tựa. [ Cận ] Phá Thiên: Ý em là sao? Nghe tiếng tin nhắn tới, đôi mắt đó của Lâm An Tư cũng mệt mỏi mở ra, đưa đôi tay với lấy bàn phím mà trả lời. [ Cận ] Bạn: Hôm qua, mẹ anh đã gọi cho em. Nói chuyện gì thì có lẽ anh cũng đã biết. Người đi bên…

Truyện chữ