Tác giả:

“Mẹ! Lần này con thật sự quyết tâm giảm cân rồi, mẹ đừng cho con ăn mấy thứ đồ ăn vặt rác rưởi này nữa!” “Con nhất định phải giảm còn bảy mươi cân! Thái tử gia thích đúng chuẩn cân nặng đó! Con làm vậy là vì vinh hoa phú quý sau này của cả nhà mình, mẹ đừng kéo chân con!” Em gái tôi luyến tiếc liếc nhìn bàn ăn đầy gà rán và hamburger, nhắm chặt mắt, ngửa đầu tu ừng ực ly cà phê đen. Vịt Bay Lạc Bầy “Con gái ngoan, mẹ ủng hộ con. Chỉ cần con câu được chàng rể vàng này, nửa đời sau của mẹ sẽ không cần lo nghĩ gì nữa! Mẹ sẽ vứt hết mấy thứ này đi, vứt hết!” Mẹ tôi vội vàng dọn đồ ăn trên bàn, định ném hết vào thùng rác. Cảm giác bị đói đến c.h.ế.t vẫn còn ám ảnh trong đầu, tôi lập tức chặn tay mẹ lại. “Mẹ, đừng vứt, đừng vứt! Đây là đồ mua bằng tiền đó. Nếu Trân Trân không ăn vì muốn giảm cân, thì con ăn! Đừng phí của.” Vừa nói, tôi vừa cầm lấy một cái hamburger bằng tay trái, tay phải thì chụp ngay cái đùi gà, nhét vào miệng nhai ngấu nghiến. Không kịp nhấm nháp gì hết, bản năng sinh…

Truyện chữ