“Tống Ngọc Lan là giày rách! Bị đàn ông s* s**ng hết rồi. Con tôi sắp được thăng chức trong quân đội, không thể cưới một người phụ nữ không trong sạch, làm ảnh hưởng đến tiền đồ của nó thế này, vậy nên phải từ hôn!” “Tôi đánh chết bà, đồ lòng dạ xấu xa! Cháu gái tôi chỉ bị rơi xuống nước rồi được người cứu, bao nhiêu hàng xóm đều thấy rõ, sao vào miệng bà thì lại thành giày rách hả? Bà quên rằng trước đây chính là nhà các bà đã đến nhà tôi cầu xin cưới cháu gái tôi sao!” “Bị đàn ông cứu lên thì chẳng phải cũng là bị s* s**ng rồi sao? Chẳng còn trong sạch gì cả, đừng làm ảnh hưởng đến tiền đồ của con trai tôi, nếu không thì tôi liều mạng với bà !” Bên tai của Tống Ngọc Lan tràn ngập tiếng ồn ào sắc nhọn của phụ nữ, đến mức làm đầu cô đau như muốn nứt ra, đầu óc mơ hồ, nặng nề. Trên người cô cảm thấy lúc nóng lúc lạnh, mồ hôi đầm đìa. Cố gắng mở mắt, cô đã bị một khuôn mặt gầy gò, vàng vọt trước mắt làm hoảng sợ! “Chị, chị tỉnh rồi à? Để em đi báo cho bà nội”. Khuôn mặt gầy gò đứng dậy…

Truyện chữ