Năm ấy ta mười bốn tuổi.   Cha ta nhận ba mươi lượng bạc từ tay người môi giới. Muốn bán ta làm thiếp cho một thương nhân buôn muối.   Trước khi xuất phát, bà nội kéo tay ta, nước mắt lưng tròng.   Mẹ kế cười nói: “Sao mà phải khóc! Nó vào trong thành là để hưởng phúc!”   Trên đường đi, người môi giới buột miệng nói hớ. Thì ra thương nhân buôn muối cưới ta là để “đóng sinh cọc”.   Đó là một phong tục đóng đinh người sống ở đầu thuyền để trấn tà trước khi ra khơi. Ta nhìn dòng nước sông Hoài mênh m.ô.n.g vô tận, không hề do dự mà nhảy xuống…   1. Mùa đông năm Chung Gia thứ hai mươi lăm.   Cha ta thua nốt số tiền cuối cùng trong nhà, bắt đầu nổi lên tâm tư muốn bán con gái. Có một người môi giới tìm tới, ra giá năm mươi lượng, nói muốn mua ta làm tiểu thiếp cho phú thương Nam Lăng.   Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha. Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️ Tiền bỗng dưng từ trên trời rơi xuống, cha ta cùng mẹ kế vui mừng đến phát khóc. Hai người bọn họ sợ đêm…

Truyện chữ