Lần đầu gặp chàng, chàng ngân nga một khúc ca, Trong ca khúc có sự ngông cuồng thuộc về tuổi trẻ của chàng. -- "Uyển phu nhân, lần này ngài lại mang nhiều lụa vẽ đến như vậy, cái này... Thật ngại quá..." Thiếu phụ cười ngượng nghịu, đẩy nhẹ cái giỏ trúc vừa đặt trên bàn về phía nữ nhân đang đứng ở đầu bàn bên kia. "Mai tỷ, ta và Đào Nhi thường đến quấy rầy, mượn phòng tắm của tỷ, là da mặt ta quá dày, nhưng sao có thể chiếm không của tỷ được." Phương Uyển dứt khoát nhấc giỏ trúc lên, mở tay Mai tỷ ra rồi nhét vào. "Ta biết tỷ luôn muốn cho Tiểu Hổ đi học tư thục, bán chỗ này đi, ít nhiều cũng có thể bù được một chút, dù sao ngày thường ta ở trên thuyền hoa cũng buồn chán lắm, đúng lúc vẽ lụa có thể giúp ta giải khuây." "Lần trước bán đi chỗ kia, đã đủ cho mẫu tử chúng ta sống yên ổn một thời gian rồi..." "Nhưng đi học tư thục vẫn chưa đủ, đúng không?" Phương Uyển vỗ vào bả vai nàng ấy một cái, bảo nàng ấy cứ yên tâm, nhưng thấy nàng ấy vẫn ngượng nghịu, nàng dứt khoát không cho nàng…

Truyện chữ