Trăng khuyết, vầng trăng không trọn vẹn trước ngày rằm treo lơ lửng trên mái nhà của các vu nữ. Tất cả các ma nữ trong làng đều đã ngủ say, chỉ có tiểu ma nữ Mai Lộ là chưa. Nàng nằm trên giường gác mái, hai tay gối sau đầu thay cho gối. Kim đồng hồ trên tường rung lên từng nhịp từng nhịp dưới ánh mắt chăm chú của Mai Lộ, sắp điểm đến mười hai giờ. Vào đêm sinh nhật thứ mười ba của mình, nàng sẽ chú nguyện với Nguyệt Thần. Nàng ngồi thẳng trên đầu giường, hai tay đặt ngay ngắn trên đầu gối, nhắm mắt lại. Ánh trăng bán trong suốt hắt vào từ cửa sổ trên mái nhà, phác họa nửa khuôn mặt nàng. Nàng tận hưởng ánh trăng mượt mà như mật ong, đôi mắt đen láy lấp lánh những đốm lửa nhỏ. Giọng nói của nàng quá khẽ, vừa như cầu xin, vừa như lẩm bẩm thì thầm: "Xin Ngài phù hộ cho con, ban cho con sự quyết tuyệt, thông minh và tàn nhẫn của Ngài, để con không khuất phục trước sự yếu đuối, trở thành một ma nữ thực thụ." Trong màn đêm hoàn toàn tĩnh lặng, Mai Lộ dường như nghe thấy một tiếng hú cực kỳ…

Truyện chữ