Kiếp trước, anh ba đã thay tôi xuống nông thôn, tôi mới có thể như ý nguyện kết hôn với Hoắc Khải. Nhưng cuối cùng, anh ta lại vì báo đáp ân tình mà bỏ rơi tôi, đi chăm sóc một người phụ nữ khác. "Hàn Tri Âm, em đừng làm loạn nữa có được không? Anh chỉ xem Mạn Mạn như em gái thôi!" "Hàn Tri Âm, chính vì em hay suy nghĩ lung tung, nên anh mới không nói cho em biết đấy." Hết lần này đến lần khác, sự lạnh nhạt của anh, những tổn thương mà anh gây ra đã đẩy tôi rơi xuống từ tầng thượng. Lần nữa mở mắt, tôi quay trở lại vào ngày trước khi xuống nông thôn. Vậy thì, hãy bắt đầu thay đổi từ đây! Tôi không muốn bị tình cảm ràng buộc nữa. "Hoắc Khải, lần này, tôi không cần anh nữa..." 1 "Để thằng ba đi đi, nó cũng lớn rồi, dù gì cũng phải có người đi." Trên mặt cha tôi lộ rõ vẻ bất đắc dĩ, giữa đôi mày càng trĩu nặng nỗi âu lo. "Không được! Con không thể để anh ba thay con đi được!" Giọng của tôi mang theo sự quả quyết và kiên định. Tôi tuyệt đối không thể để bi kịch…
Tác giả: