Ta xuyên thành chủ mẫu của Hầu phủ, còn đứa con riêng của phu quân ta lại là một nam phụ si tình. Sau khi trưởng thành, hắn sẽ cưỡng ép nữ chính, tiêu tiền như nước. Với nam chính thì giở trò ly gián, bày mưu hãm hại. Cuối cùng bị nam nữ chính liên thủ đánh bại, cạo đầu đi tu, sống cô độc cả đời. Hầu phủ cũng vì hắn mà bị liên lụy, bị tịch thu gia sản, tước bỏ tước vị, chịu cảnh lưu đày thê thảm. Mới xuyên đến, nhìn đứa nhỏ trước mắt đang giả vờ ngoan ngoãn… Hắn muốn sống khép kín, sống trong tăm tối hả? Không được, nhất định phải nuôi dưỡng hắn trở thành một đứa vui vẻ, tươi sáng như ánh dương rực rỡ cho ta! Hắn muốn tiêu xài hoang phí ư? Không được, nhất định phải nuôi dạy thành kẻ tiết kiệm, biết lo toan cho gia đình. Khối tài sản to lớn của Hầu phủ này, ta nhất định phải giữ cho vững. Về sau, người người đều nói ta vung tiền như rác, kiêu căng xa hoa. Con riêng liền phản bác: “Ngươi nói bậy! Mẫu thân ta là người tiết kiệm, biết lo toan việc nhà, hiền…
Tác giả: