1   Khi ta cùng mẫu thân bị bán đi như súc vật, bà vẫn đang mang thai.   Bà quỳ rạp xuống đất, vô thức che chở bụng mình đã hơi nhô lên, dập đầu liên hồi mà khẩn cầu phu quân:   “Xin chàng… xin chàng…”   “Thiếp nguyện ý đi làm kẻ phụ bếp núc, nhưng A Ngân… A Ngân còn quá nhỏ, con mới mười hai tuổi… xin chàng hãy buông tha cho con một con đường sống.”   A Ngân, là nhũ danh của ta.   Phụ thân chẳng thèm để tâm, chỉ mãi mặc cả cùng người mua, không chút nhẫn nại, một cước đá văng mẫu thân đang cản đường.   Cước ấy không chút lưu tình, mẫu thân ôm bụng, co quắp trên đất, chẳng thể cất lời.   Dây thừng hạn chế, chủ yếu t.r.ó.i c.h.ặ.t trên cổ tay và cổ ta, bị phụ thân nắm chắc trong tay như dắt một con chó. Mẫu thân không bị t.r.ó.i, nhưng ai cũng biết, chỉ cần khống chế ta, bà sẽ không dám chạy trốn.   Hai tay bị trói chặt, ta quỳ trước mặt bà, khó khăn vươn tay muốn chạm vào mẫu thân, lại bị kéo giật ngã nhào xuống đất.   Tai ta văng vẳng tiếng phụ thân:   “Thỏa thuận xong rồi! Ba mươi…

Truyện chữ