Sau khi sống lại, ta lại gặp được thiếu niên quyền thế ngập trời nhưng yểu mệnh, không có kết cục tốt đẹp kia. Năm nay, Tô Minh Nhan vì muốn hủy hoại danh tiết của ta mà sau khi chuốc ta say thuốc, hắn đã đưa ta lên giường của Tần thiếu công tử – Tần Yến, người có tiếng xấu lan tràn. Ta dùng đầu ngón tay nhẹ chạm vào mặt Tần Yến. Gương mặt ấy – Không còn cứng đờ khô quắt như lúc nhập quan sau khi chết. Cũng không còn tái nhợt gầy yếu như lúc trúng độc nằm bệnh triền miên. Thiếu niên trước mắt dung mạo tuyệt sắc, như trong mộng. Ta nhéo nhéo phần thịt mỏng bên má chàng. Da chàng trắng trắng, ta vốn không dùng lực, chỗ đó đã ửng đỏ. Sắc mặt Tần Yến lập tức thay đổi. “Tô tiểu thư đây là có ý gì?” Chàng trỏ tay nắm lấy cổ tay ta, giọng trầm, hơi thở lại có chút rối loạn, “Ôm lâu vậy còn chưa đủ, giờ còn muốn ra tay?” Bị chàng đè hơi đau, ta đành bất đắc dĩ thu tay về, nhưng lại không nỡ thu ánh mắt. Ta nhìn chàng chằm chằm. Chàng mặc trường bào xanh nhạt rộng rãi, vạt áo không biết từ lúc…
Tác giả: