1. Trình Hạo Nhiên về muộn. Lúc anh bước vào nhà, tôi đang tận hưởng bộ loa đắt tiền mới mua, xem lại bộ phim cũ Bá Vương Biệt Cơ. Trên màn ảnh, Trương Quốc Vinh đang đau đớn gào lên điên cuồng: "Chung thủy trọn đời! Đã hứa là cả đời, chỉ cần thiếu một năm, một tháng, một ngày, một giờ… thì cũng không phải là cả đời!" Nước mắt tôi lặng lẽ rơi xuống. Lần đầu xem thì không hiểu ý nghĩa của bộ phim, đến khi xem lại mới nhận ra bản thân đã trở thành một phần trong đó. Dưới ánh đèn lờ mờ, Trình Hạo Nhiên lặng lẽ bước đến, đưa tay lau nước mắt cho tôi. Nhưng nước mắt hôm nay lại giống như dòng sông vỡ đê, lau thế nào cũng không sạch. Anh thở dài, hỏi tôi: "Tử Tử ngủ rồi sao?" Tôi gật đầu, đứng dậy vào bếp, giả vờ bận rộn. Chẳng mấy chốc, tôi đã hâm nóng đồ ăn khuya cho anh rồi đi ngủ. Đó là đồ ăn sẵn mua trong siêu thị, chỉ cần hâm nóng là có thể ăn được. Việc chuẩn bị đồ ăn khuya cho anh là thói quen có từ những năm tháng chúng tôi còn hạnh phúc, không biết từ lúc nào mà thói quen ấy vẫn…

Truyện chữ