1. Tôi vừa ngồi chuyến bay dài hơn mười tiếng đồng hồ, mới về đến nhà, định ngủ một giấc thì lại nhận được tin khoe khoang từ kẻ thứ ba. Có hình, có chữ, có cả bằng chứng rõ ràng. Ngô Cương bỏ lại trăm công nghìn việc, ngoan ngoãn ngồi xổm bên bàn học của con trai cô ta, nhìn thằng bé làm bài tập. Anh ta không màng đến sự mệt mỏi sau một ngày dài làm việc, về đến nhà liền cõng con gái cô ta trên vai, chạy khắp phòng như thể đó là niềm vui lớn nhất đời mình. Căn biệt thự được trang hoàng theo sở thích của cô ta, nay lại được bổ sung thêm vài món đồ xa xỉ. Cô ta lại nhận thêm vài món quà đắt tiền. Còn về tủ quần áo, tủ giày của cô ta, vốn được cập nhật định kỳ như một thói quen khoe khoang, lần này lại không nằm trong nội dung khoe khoang nữa. So với cú sốc trời long đất lở lần đầu tiên, lần này tôi lại cảm thấy có phần chán ngán. Không biết từ khi nào, Ngô Cương đã đến gần, cầm lấy điện thoại tôi xem thử. Nhìn thấy tin nhắn của Trịnh Hân Oánh, chân mày anh ta khẽ nhíu lại. Tôi không…

Truyện chữ