Tác giả:

Ta tên là Thẩm Tri Ý, là trưởng nữ của Thẩm gia, mẫu thân vào lúc sinh ra ta thì gặp khó sinh mà qua đời. Năm thứ hai, phụ thân cưới kế thê về. Phu nhân mới vào nhà chưa được hai tháng đã ốm nặng không dậy nổi, đi hỏi một cao tăng ở Đại Minh Tự phía nam thành, ông ta nói là do ta có bát tự quá cứng, xung khắc mẫu thân. Phụ thân giận dữ, nói ta khắc chết sinh mẫu, giờ lại muốn hại kế mẫu, lập tức sai người đưa ta đến một thôn trang ở vùng quê. Nói đến cũng lạ, ta vừa đi thì kế mẫu bệnh sắp không xong liền khỏi bệnh. Ta ở quê suốt mười lăm năm. Cho đến khi đến tuổi cập kê, phụ thân mới sai người đón ta về kinh. Ngày đầu tiên về kinh, kế mẫu và ấu muội đã ra oai phủ đầu ta. Khuê danh của ấu muội tên là Thẩm Bảo Châu, nhỏ hơn ta hai tuổi, nàng ta nép vào bên kế mẫu, tay cầm một bát máu chó mực, cười một cách xảo quyệt. "Tỷ tỷ, ở cái nơi quê mùa đó tà khí nặng lắm, bát tự của tỷ lại không tốt, Tuệ Năng đại sư nói phải trước tiên trừ tà cho tỷ đấy." Nói xong, nàng ta đổ cả bát máu chó lên…

Truyện chữ