Edito r : Tracy Đông Châu đại lục, phía bắc Vĩnh Quốc có một khu rừng rậm, gọi là Cảnh Thái. Núi Cảnh Thái vốn gọi là Thạch Thanh Giá, hoàng đế khai quốc tại đây khởi binh, từ đó liền trở thành nơi long hưng*. * long ( vua, rồng), hưng (thức tỉnh, nổi dậy, hưng thịnh). Nơi này không thể cứ để tên như vậy, hoàng đế cùng các đại thần thương lượng mấy tháng, cuối cùng cũng đề ra hai chữ "Cảnh Thái", sau này liền dùng tên đó gọi mảnh núi này, cứ như vậy gọi ngàn năm. Qua nghìn năm, người kế nhiệm Vĩnh Quốc đối với tên gọi cánh rừng này truyền từ đời này sang đời khác, phong hào càng ngày càng lâu, danh hiệu cũng ngày càng tôn quý, người quyền quý hay bá tánh đều không dám tùy ý bước vào. Con người không dám đi vào, dã thú từng con phân chia lãnh thổ, rất tự tại. Sâu trong rừng rậm, những tảng đá xếp thành huyệt động, trong đó có một con hắc bạch mãnh thú từng cái từng cái l**m trước ngực. Đến gần mới có thể nghe thấy được, trước ngực mẫu thú có một con vật nhỏ bé đang hô hô ngủ. Ấu tể*…

Truyện chữ