Cảm giác cơ thể tê mỏi, Lâm Tinh Thùy không còn sức để nhúc nhích. Nàng ngước mắt nhìn người bị treo bằng dây thừng trên trần nhà, hoàn toàn không còn sức để chú ý đến những quái vật đang dần dần tiến gần. Đó là những người đồng đội nàng đã sống chung ngày đêm, là người nàng tin tưởng nhất. Không ngờ, sau bao ngày đồng hành qua thế giới mạt thế, vì tranh giành quyền lực, họ đã âm thầm hạ dược và ném nàng vào đàn quái vật. Nếu không phải vì thể chất dị năng của mình, liều thuốc kia đã đủ gi3t chết nàng vài lần. Giờ phút này, gương mặt tươi cười của họ như đâm vào lòng Lâm Tinh Thùy một nhát dao đau đớn.   Cảm nhận tiếng thở của quái vật càng ngày càng gần, Lâm Tinh Thùy tuyệt vọng nhắm mắt lại. Nếu có cơ hội lần nữa, nàng nhất định sẽ không dễ dàng tin tưởng họ. Nếu có cơ hội lần nữa, nàng sẽ không liều mình cứu họ hết lần này đến lần khác. Nhưng, a, sẽ không có cơ hội lần nữa.   "Rầm!"   Cảm giác lạnh lẽo làm Lâm Tinh Thùy đột nhiên mở mắt. Dòng nước lạnh chảy vào mắt nàng, khiến nàng…

Truyện chữ