"Kính gửi quý hành khách! Chúc mừng bạn đã trở thành một phần trong chuyến tàu lần thứ 10,000 của K104. Để kỷ niệm ngày đặc biệt này, hãy quét mã QR trên vé để vào nhóm chat. Chúng tôi đã chuẩn bị rất nhiều bất ngờ, trong đó có cả trò chơi nhận lì xì!" Ngày 4 tháng 12 năm 2022, lúc 18 giờ, hoàng hôn dần bị bóng đêm nuốt chửng, đoàn tàu khởi hành đúng giờ,... 1 Hai mẹ con tôi vội vã chạy lên tàu, vừa kịp lúc cánh cửa đóng lại. Một nữ tiếp viên mặc đồng phục xanh mỉm cười thân thiện với chúng tôi. Vừa ngồi xuống ghế, còn chưa kịp thở ra thì tàu đã bắt đầu lăn bánh. Cùng lúc đó, loa phát thanh trên tàu vang lên. "Ồ hố, có vụ này thật à?" Anh trai ngồi hàng ghế trước hào hứng la lên: "Mau vào nhóm giật lì xì thôi!" Cũng có người đập đùi cười: "Đùa à? Mã QR trên vé tàu thường là thông tin vé thôi, sao lại quét vào được nhóm lì xì... Á đù, thật sự vào được này!" "Tôi cũng vào rồi nè!" Tôi vội lấy điện thoại và vé tàu ra. Mẹ tôi nhanh tay hơn, vui vẻ nói: "Nhanh lên con! Nghe lời con đi chơi…

Chương 7: Chương 7

Quy Tắc Sinh Tồn Trên Tàu Hỏa - Phần Truyền Thuyết Quy Tắc Chết ChócTác giả: Quạ Đen và cộng sựTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị"Kính gửi quý hành khách! Chúc mừng bạn đã trở thành một phần trong chuyến tàu lần thứ 10,000 của K104. Để kỷ niệm ngày đặc biệt này, hãy quét mã QR trên vé để vào nhóm chat. Chúng tôi đã chuẩn bị rất nhiều bất ngờ, trong đó có cả trò chơi nhận lì xì!" Ngày 4 tháng 12 năm 2022, lúc 18 giờ, hoàng hôn dần bị bóng đêm nuốt chửng, đoàn tàu khởi hành đúng giờ,... 1 Hai mẹ con tôi vội vã chạy lên tàu, vừa kịp lúc cánh cửa đóng lại. Một nữ tiếp viên mặc đồng phục xanh mỉm cười thân thiện với chúng tôi. Vừa ngồi xuống ghế, còn chưa kịp thở ra thì tàu đã bắt đầu lăn bánh. Cùng lúc đó, loa phát thanh trên tàu vang lên. "Ồ hố, có vụ này thật à?" Anh trai ngồi hàng ghế trước hào hứng la lên: "Mau vào nhóm giật lì xì thôi!" Cũng có người đập đùi cười: "Đùa à? Mã QR trên vé tàu thường là thông tin vé thôi, sao lại quét vào được nhóm lì xì... Á đù, thật sự vào được này!" "Tôi cũng vào rồi nè!" Tôi vội lấy điện thoại và vé tàu ra. Mẹ tôi nhanh tay hơn, vui vẻ nói: "Nhanh lên con! Nghe lời con đi chơi… Nhưng tất cả đều như đá chìm đáy biển, không có bất cứ hồi âm nào!"… Nhưng điều đáng sợ là, vì lòng tham của mình, tôi đã lén mang một món đồ từ trên tàu K104 xuống. Ba năm sau, một tin nhắn ẩn danh cảnh báo tôi, phải mang một người lên tàu thay thế, nếu không tôi sẽ biến mất khỏi thế giới này.""Tôi sợ hãi tột độ… Cuối cùng, tôi đã nghĩ đến cậu…"— Đó là lời cuối cùng Dương Xuân Trí từng nói với tôi, ba năm trước.Đầu óc và trái tim tôi như muốn nổ tung.Thì ra, chính chiếc nhẫn vàng đó khiến ba năm sau tôi phải đưa một người lên tàu làm thế mạng?!Và trong vô thức, người tôi dẫn lên tàu K104 lại chính là mẹ tôi?!Ba năm trước, với tư cách là nhân viên trên tàu K104 tại sao tôi lại sinh lòng tham với chiếc nhẫn đó?Rõ ràng… tôi không phải loại người tham tiền mà…Lúc này, chiếc nhẫn vàng vẫn đang nằm trong tay tôi.Vì nắm quá chặt, lòng bàn tay tôi đau nhói.9Đầu tôi quá tải, hoạt động hết công suất.Tôi bắt đầu lục lại ký ức, suy nghĩ mọi chuyện.Trước tiên, trong lần thứ hai tôi đi K10 Dương Xuân Trí từng nói với tôi: "K104 đã biến mất khỏi thế giới từ 12 năm trước."Theo những tư liệu ít ỏi còn sót lại, 12 năm trước K104 chạy vào một làn sương mù rồi bốc hơi khỏi nhân gian.9 năm trước, Dương Xuân Trí vô tình lên nhầm con tàu đáng ra không nên tồn tại này.Nhờ làm đúng theo chỉ dẫn của người ẩn danh cậu ta mới sống sót, nhưng vì lòng tham 6 năm trước buộc phải lên tàu lần nữa, đồng thời lôi thêm một người đi thế mạng.Người đó… chính là tôi.3 năm trước tôi lại lên tàu K104 trở thành nhân viên phục vụ còn Dương Xuân Trí đã là trưởng tàu.Đến giây phút cuối cùng cậu ấy đã cứu tôi.Cậu ấy từng nói: Trên K104, tất cả hành khách vi phạm quy tắc đều bị giết, xác bị nuốt chửng!Những sinh vật bị quy tắc của con tàu ảnh hưởng sẽ hút cạn m.á.u người chết, sau đó **xử lý xác thành món "đặc sản hầm nhừ"…Cậu ấy muốn hủy diệt K104!Nhưng rõ ràng cậu ấy đã thất bại.Ngoài ra, chuyến đi K104 lần này hiển nhiên khác xa hai lần trước của tôi.Quy tắc đã thay đổi!Thời gian tàu khởi hành cũng sớm hơn!Những chuyện kinh hoàng trên tàu không còn xảy ra vào nửa đêm khi tàu dừng ở vùng cực lạnh nữa…Khoan đã!Dừng lại! Vùng cực lạnh…Ong ong ong——Lúc này, tin nhắn của người ẩn danh xuất hiện:Người ẩn danh:1. Sau 10 phút, tàu sẽ đi vào vùng cực lạnh nên hành khách tuyệt đối không rời khỏi giường. Trong thời gian này, hãy cố ngủ hoặc giả vờ ngủ, không được phát ra âm thanh.2. Khi nhân viên phục vụ đẩy xe bán hàng đi qua, bạn có thể dùng tiền lì xì mua đồ ăn, nước uống hoặc quà lưu niệm. Lưu ý, xe hàng không bán đồ hầm nhừ hay nước suối! Nhân viên bán hàng chỉ mặc đồng phục xanh. Nếu nhìn thấy đồng phục đỏ, tuyệt đối không được nhìn, chạm hay nói chuyện với họ!3. Đây là tàu cấm hút thuốc. Ai hút thuốc trong toa đều phạm quy. Nếu bạn thấy ai hút thuốc, hãy ngăn lại ngay. Nếu thật sự muốn hút, chỉ được vào nhà vệ sinh trước khi vào vùng cực lạnh, nhưng tuyệt đối không được nhìn ra ngoài cửa sổ khi hút thuốc!4. Nếu thấy rác trên tàu, giả vờ như không thấy. Sẽ có nhân viên đến dọn.5. Bắt đầu đếm ngược!Lúc này, tôi cảm giác tim mình muốn nổ tung.Cứ như nó muốn xuyên qua phổi làm vỡ tung lồ ng n.g.ự.c rồi nhảy ra khỏi cổ họng!Những quy tắc này… cuối cùng rất giống với những gì tôi từng trải qua!

Nhưng tất cả đều như đá chìm đáy biển, không có bất cứ hồi âm nào!

"… Nhưng điều đáng sợ là, vì lòng tham của mình, tôi đã lén mang một món đồ từ trên tàu K104 xuống. Ba năm sau, một tin nhắn ẩn danh cảnh báo tôi, phải mang một người lên tàu thay thế, nếu không tôi sẽ biến mất khỏi thế giới này."

"Tôi sợ hãi tột độ… Cuối cùng, tôi đã nghĩ đến cậu…"

— Đó là lời cuối cùng Dương Xuân Trí từng nói với tôi, ba năm trước.

Đầu óc và trái tim tôi như muốn nổ tung.

Thì ra, chính chiếc nhẫn vàng đó khiến ba năm sau tôi phải đưa một người lên tàu làm thế mạng?!

Và trong vô thức, người tôi dẫn lên tàu K104 lại chính là mẹ tôi?!

Ba năm trước, với tư cách là nhân viên trên tàu K104 tại sao tôi lại sinh lòng tham với chiếc nhẫn đó?

Rõ ràng… tôi không phải loại người tham tiền mà…

Lúc này, chiếc nhẫn vàng vẫn đang nằm trong tay tôi.

Vì nắm quá chặt, lòng bàn tay tôi đau nhói.

9

Đầu tôi quá tải, hoạt động hết công suất.

Tôi bắt đầu lục lại ký ức, suy nghĩ mọi chuyện.

Trước tiên, trong lần thứ hai tôi đi K10 Dương Xuân Trí từng nói với tôi: "K104 đã biến mất khỏi thế giới từ 12 năm trước."

Theo những tư liệu ít ỏi còn sót lại, 12 năm trước K104 chạy vào một làn sương mù rồi bốc hơi khỏi nhân gian.

9 năm trước, Dương Xuân Trí vô tình lên nhầm con tàu đáng ra không nên tồn tại này.

Nhờ làm đúng theo chỉ dẫn của người ẩn danh cậu ta mới sống sót, nhưng vì lòng tham 6 năm trước buộc phải lên tàu lần nữa, đồng thời lôi thêm một người đi thế mạng.

Người đó… chính là tôi.

3 năm trước tôi lại lên tàu K104 trở thành nhân viên phục vụ còn Dương Xuân Trí đã là trưởng tàu.

Đến giây phút cuối cùng cậu ấy đã cứu tôi.

Cậu ấy từng nói: Trên K104, tất cả hành khách vi phạm quy tắc đều bị giết, xác bị nuốt chửng!

Những sinh vật bị quy tắc của con tàu ảnh hưởng sẽ hút cạn m.á.u người chết, sau đó **xử lý xác thành món "đặc sản hầm nhừ"…

Cậu ấy muốn hủy diệt K104!

Nhưng rõ ràng cậu ấy đã thất bại.

Ngoài ra, chuyến đi K104 lần này hiển nhiên khác xa hai lần trước của tôi.

Quy tắc đã thay đổi!

Thời gian tàu khởi hành cũng sớm hơn!

Những chuyện kinh hoàng trên tàu không còn xảy ra vào nửa đêm khi tàu dừng ở vùng cực lạnh nữa…

Khoan đã!

Dừng lại! Vùng cực lạnh…

Ong ong ong——

Lúc này, tin nhắn của người ẩn danh xuất hiện:

Người ẩn danh:

1. Sau 10 phút, tàu sẽ đi vào vùng cực lạnh nên hành khách tuyệt đối không rời khỏi giường. Trong thời gian này, hãy cố ngủ hoặc giả vờ ngủ, không được phát ra âm thanh.

2. Khi nhân viên phục vụ đẩy xe bán hàng đi qua, bạn có thể dùng tiền lì xì mua đồ ăn, nước uống hoặc quà lưu niệm. Lưu ý, xe hàng không bán đồ hầm nhừ hay nước suối! Nhân viên bán hàng chỉ mặc đồng phục xanh. Nếu nhìn thấy đồng phục đỏ, tuyệt đối không được nhìn, chạm hay nói chuyện với họ!

3. Đây là tàu cấm hút thuốc. Ai hút thuốc trong toa đều phạm quy. Nếu bạn thấy ai hút thuốc, hãy ngăn lại ngay. Nếu thật sự muốn hút, chỉ được vào nhà vệ sinh trước khi vào vùng cực lạnh, nhưng tuyệt đối không được nhìn ra ngoài cửa sổ khi hút thuốc!

4. Nếu thấy rác trên tàu, giả vờ như không thấy. Sẽ có nhân viên đến dọn.

5. Bắt đầu đếm ngược!

Lúc này, tôi cảm giác tim mình muốn nổ tung.

Cứ như nó muốn xuyên qua phổi làm vỡ tung lồ ng n.g.ự.c rồi nhảy ra khỏi cổ họng!

Những quy tắc này… cuối cùng rất giống với những gì tôi từng trải qua!

Quy Tắc Sinh Tồn Trên Tàu Hỏa - Phần Truyền Thuyết Quy Tắc Chết ChócTác giả: Quạ Đen và cộng sựTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị"Kính gửi quý hành khách! Chúc mừng bạn đã trở thành một phần trong chuyến tàu lần thứ 10,000 của K104. Để kỷ niệm ngày đặc biệt này, hãy quét mã QR trên vé để vào nhóm chat. Chúng tôi đã chuẩn bị rất nhiều bất ngờ, trong đó có cả trò chơi nhận lì xì!" Ngày 4 tháng 12 năm 2022, lúc 18 giờ, hoàng hôn dần bị bóng đêm nuốt chửng, đoàn tàu khởi hành đúng giờ,... 1 Hai mẹ con tôi vội vã chạy lên tàu, vừa kịp lúc cánh cửa đóng lại. Một nữ tiếp viên mặc đồng phục xanh mỉm cười thân thiện với chúng tôi. Vừa ngồi xuống ghế, còn chưa kịp thở ra thì tàu đã bắt đầu lăn bánh. Cùng lúc đó, loa phát thanh trên tàu vang lên. "Ồ hố, có vụ này thật à?" Anh trai ngồi hàng ghế trước hào hứng la lên: "Mau vào nhóm giật lì xì thôi!" Cũng có người đập đùi cười: "Đùa à? Mã QR trên vé tàu thường là thông tin vé thôi, sao lại quét vào được nhóm lì xì... Á đù, thật sự vào được này!" "Tôi cũng vào rồi nè!" Tôi vội lấy điện thoại và vé tàu ra. Mẹ tôi nhanh tay hơn, vui vẻ nói: "Nhanh lên con! Nghe lời con đi chơi… Nhưng tất cả đều như đá chìm đáy biển, không có bất cứ hồi âm nào!"… Nhưng điều đáng sợ là, vì lòng tham của mình, tôi đã lén mang một món đồ từ trên tàu K104 xuống. Ba năm sau, một tin nhắn ẩn danh cảnh báo tôi, phải mang một người lên tàu thay thế, nếu không tôi sẽ biến mất khỏi thế giới này.""Tôi sợ hãi tột độ… Cuối cùng, tôi đã nghĩ đến cậu…"— Đó là lời cuối cùng Dương Xuân Trí từng nói với tôi, ba năm trước.Đầu óc và trái tim tôi như muốn nổ tung.Thì ra, chính chiếc nhẫn vàng đó khiến ba năm sau tôi phải đưa một người lên tàu làm thế mạng?!Và trong vô thức, người tôi dẫn lên tàu K104 lại chính là mẹ tôi?!Ba năm trước, với tư cách là nhân viên trên tàu K104 tại sao tôi lại sinh lòng tham với chiếc nhẫn đó?Rõ ràng… tôi không phải loại người tham tiền mà…Lúc này, chiếc nhẫn vàng vẫn đang nằm trong tay tôi.Vì nắm quá chặt, lòng bàn tay tôi đau nhói.9Đầu tôi quá tải, hoạt động hết công suất.Tôi bắt đầu lục lại ký ức, suy nghĩ mọi chuyện.Trước tiên, trong lần thứ hai tôi đi K10 Dương Xuân Trí từng nói với tôi: "K104 đã biến mất khỏi thế giới từ 12 năm trước."Theo những tư liệu ít ỏi còn sót lại, 12 năm trước K104 chạy vào một làn sương mù rồi bốc hơi khỏi nhân gian.9 năm trước, Dương Xuân Trí vô tình lên nhầm con tàu đáng ra không nên tồn tại này.Nhờ làm đúng theo chỉ dẫn của người ẩn danh cậu ta mới sống sót, nhưng vì lòng tham 6 năm trước buộc phải lên tàu lần nữa, đồng thời lôi thêm một người đi thế mạng.Người đó… chính là tôi.3 năm trước tôi lại lên tàu K104 trở thành nhân viên phục vụ còn Dương Xuân Trí đã là trưởng tàu.Đến giây phút cuối cùng cậu ấy đã cứu tôi.Cậu ấy từng nói: Trên K104, tất cả hành khách vi phạm quy tắc đều bị giết, xác bị nuốt chửng!Những sinh vật bị quy tắc của con tàu ảnh hưởng sẽ hút cạn m.á.u người chết, sau đó **xử lý xác thành món "đặc sản hầm nhừ"…Cậu ấy muốn hủy diệt K104!Nhưng rõ ràng cậu ấy đã thất bại.Ngoài ra, chuyến đi K104 lần này hiển nhiên khác xa hai lần trước của tôi.Quy tắc đã thay đổi!Thời gian tàu khởi hành cũng sớm hơn!Những chuyện kinh hoàng trên tàu không còn xảy ra vào nửa đêm khi tàu dừng ở vùng cực lạnh nữa…Khoan đã!Dừng lại! Vùng cực lạnh…Ong ong ong——Lúc này, tin nhắn của người ẩn danh xuất hiện:Người ẩn danh:1. Sau 10 phút, tàu sẽ đi vào vùng cực lạnh nên hành khách tuyệt đối không rời khỏi giường. Trong thời gian này, hãy cố ngủ hoặc giả vờ ngủ, không được phát ra âm thanh.2. Khi nhân viên phục vụ đẩy xe bán hàng đi qua, bạn có thể dùng tiền lì xì mua đồ ăn, nước uống hoặc quà lưu niệm. Lưu ý, xe hàng không bán đồ hầm nhừ hay nước suối! Nhân viên bán hàng chỉ mặc đồng phục xanh. Nếu nhìn thấy đồng phục đỏ, tuyệt đối không được nhìn, chạm hay nói chuyện với họ!3. Đây là tàu cấm hút thuốc. Ai hút thuốc trong toa đều phạm quy. Nếu bạn thấy ai hút thuốc, hãy ngăn lại ngay. Nếu thật sự muốn hút, chỉ được vào nhà vệ sinh trước khi vào vùng cực lạnh, nhưng tuyệt đối không được nhìn ra ngoài cửa sổ khi hút thuốc!4. Nếu thấy rác trên tàu, giả vờ như không thấy. Sẽ có nhân viên đến dọn.5. Bắt đầu đếm ngược!Lúc này, tôi cảm giác tim mình muốn nổ tung.Cứ như nó muốn xuyên qua phổi làm vỡ tung lồ ng n.g.ự.c rồi nhảy ra khỏi cổ họng!Những quy tắc này… cuối cùng rất giống với những gì tôi từng trải qua!

Chương 7: Chương 7