Bầu trời u ám, mây đen giăng kín. Kỷ Hòa kéo chiếc vali 20 inch, bước ra khỏi cổng nhà lớn của Kỷ gia. Ở bên cạnh cô, một người đàn ông trung niên mặc vest gọn gàng, gương mặt nghiêm nghị, đưa tới một chiếc thẻ ngân hàng màu bạc. "Kỷ Hòa tiểu thư, ở đây có năm mươi vạn. Kỷ tiên sinh bảo tôi đưa cho cô, coi như phí bồi thường," người đàn ông nói, giọng điệu rất mực khách sáo. "Không cần," Kỷ Hòa đáp lại, thậm chí không thèm liếc nhìn chiếc thẻ lấy một lần. Năm mươi vạn? Một số tiền như thế cũng không thể mua lại mạng sống của nguyên chủ. Người đàn ông tên Lý Dũng thoáng ngạc nhiên. Anh ta đã làm việc cho Kỷ gia nhiều năm và biết rõ tính cách của Kỷ Hòa. Là đại tiểu thư của Kỷ gia, từ nhỏ cô đã sống trong nhung lụa, luôn dùng những thứ tốt nhất. Vậy mà giờ đây, cô lại từ chối số tiền không nhỏ này mà không hề do dự. Lý Dũng nhìn theo bóng dáng Kỷ Hòa đang kéo vali rời đi, trong lòng thoáng bối rối. Theo dự báo thời tiết, trời sẽ mưa trong vòng nửa giờ nữa. Đây là khu biệt thự trên núi,…

Chương 483: Chương 483

Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán MệnhTác giả: Bát Nguyệt Quế AnTruyện Dị Năng, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Nữ CườngBầu trời u ám, mây đen giăng kín. Kỷ Hòa kéo chiếc vali 20 inch, bước ra khỏi cổng nhà lớn của Kỷ gia. Ở bên cạnh cô, một người đàn ông trung niên mặc vest gọn gàng, gương mặt nghiêm nghị, đưa tới một chiếc thẻ ngân hàng màu bạc. "Kỷ Hòa tiểu thư, ở đây có năm mươi vạn. Kỷ tiên sinh bảo tôi đưa cho cô, coi như phí bồi thường," người đàn ông nói, giọng điệu rất mực khách sáo. "Không cần," Kỷ Hòa đáp lại, thậm chí không thèm liếc nhìn chiếc thẻ lấy một lần. Năm mươi vạn? Một số tiền như thế cũng không thể mua lại mạng sống của nguyên chủ. Người đàn ông tên Lý Dũng thoáng ngạc nhiên. Anh ta đã làm việc cho Kỷ gia nhiều năm và biết rõ tính cách của Kỷ Hòa. Là đại tiểu thư của Kỷ gia, từ nhỏ cô đã sống trong nhung lụa, luôn dùng những thứ tốt nhất. Vậy mà giờ đây, cô lại từ chối số tiền không nhỏ này mà không hề do dự. Lý Dũng nhìn theo bóng dáng Kỷ Hòa đang kéo vali rời đi, trong lòng thoáng bối rối. Theo dự báo thời tiết, trời sẽ mưa trong vòng nửa giờ nữa. Đây là khu biệt thự trên núi,… 'Ừm.' Cô gái khẽ gật đầu. 'Đồ ăn là do tôi đặt.'Là người là được rồi!Lúc này Hướng Kiệt mới hoàn toàn buông lỏng, cảm giác căng thẳng ban nãy biến mất hơn nửa.Thế nhưng, ngay khi anh ta còn đang bình tĩnh lại… dưới ánh trăng mờ nhạt, một chi tiết kinh khủng dần lộ ra.Hướng Kiệt cứng đờ cả người.Cô gái đứng trước mặt anh ta… có gương mặt giống hệt với bức ảnh trên bia mộ thứ chín, hàng thứ năm!Bức ảnh đen trắng in trên tấm bia…Vẫn đang mỉm cười với anh ta.Cặp mắt đen trắng ấy, ánh lên một tia quỷ dị.Đây… không phải là người chết bò ra khỏi mộ đấy chứ?!Hướng Kiệt hét to một tiếng rồi co giò bỏ chạy.Phía sau, người phụ nữ kia vẫn còn nói gì đó, nhưng anh nào dám ngoái đầu lại. Chỉ sợ nếu chậm một bước, mạng cũng phải bỏ lại nơi nghĩa địa này."Chết tiệt! Con ma đó không phải muốn ăn đồ ăn mà là muốn ăn mạng tôi mới đúng! Tôi có phải shipper của nghĩa địa đâu, tôi chỉ là một shipper bình thường thôi mà!"Về đến nhà, Hướng Kiệt lập tức sốt cao, nhiệt độ lên đến tận bốn mươi độ. Anh ta mơ mơ màng màng, đầu óc quay cuồng, suýt chút nữa thì đi gặp bà nội.Không phải đây chính là di chứng của việc nhìn thấy ma sao?Hướng Kiệt từng xem không ít livestream của Kỷ Hòa, biết rằng nếu bị âm khí ăn mòn, người ta sẽ có các triệu chứng như lạnh cả người, sốt cao, mê sảng, tinh thần không tỉnh táo, thậm chí còn gặp xui xẻo liên tiếp.Càng nghĩ, anh ta càng thấy chắc chắn rằng mình đã chạm trán ma quỷ thật rồi!Nhân lúc cơn sốt giảm đi một chút, Hướng Kiệt run rẩy nhắn tin cho Kỷ Hòa."Streamer!" Anh ta gõ nhanh: "Con ma kia có tìm tôi nữa không? Cô có thể cho tôi tấm bùa hộ mệnh nào không? Tôi cứ có cảm giác nó bám theo tôi, không dễ dàng buông tha đâu!"Chắc chắn anh ta bị ma theo rồi!Không phải còn rất nhiều shipper khác sao? Vậy tại sao con ma đó cứ nhất định tìm đúng anh ta để đặt đồ ăn?Kỷ Hòa bình tĩnh đáp: "Anh yên tâm đi, chẳng có con ma nào tìm anh đâu. Thật ra, tất cả đều do anh tự dọa mình thôi.""Gì cơ?!" Hướng Kiệt trợn tròn mắt. "Chủ kênh đừng có bảo tôi nhìn nhầm nhé! Tôi khẳng định mình không nhìn nhầm đâu!"Hồi tưởng lại cảnh tượng đêm đó, Hướng Kiệt rùng mình một cái. Anh ta vẫn còn nhớ nụ cười quỷ dị của người phụ nữ đứng trước mặt mình.Bây giờ nghĩ lại, anh ta cảm thấy cô ta đúng là bò ra từ trong mộ để lấy mạng mình!Kỷ Hòa chậm rãi nói: "Người anh nhìn thấy là người sống."Hướng Kiệt nghẹn họng. "Vậy tại sao trên bia mộ lại có ảnh của cô ấy?""Đó không phải ảnh của cô ấy. Người nằm trong mộ là em gái cô ấy, hai người là chị em sinh đôi nên trông giống hệt nhau."Anh ta sững sờ.Hình như... nếu là trường hợp này thì đúng là có thể giải thích hợp lý."Nhưng mà..." Hướng Kiệt vẫn còn băn khoăn. "Tại sao nửa đêm nửa hôm lại có người đặt đồ ăn đến nghĩa địa chứ? Chẳng phải quá đáng sợ sao?""Đồ ăn mà anh giao chỉ là một miếng bánh ngọt." Kỷ Hòa bấm ngón tay tính toán rồi nói: "Chị gái mua bánh ngọt để đích thân tổ chức sinh nhật cho em gái ở nghĩa địa. Khi ấy, em gái cô ấy vừa mới mất được một thời gian."Hai chị em vốn có tình cảm rất tốt.Dù em gái đã qua đời, nhưng mỗi năm đến sinh nhật, người chị vẫn sẽ đến nghĩa địa cùng đón sinh nhật với em.Nhưng trong mắt Hướng Kiệt, anh ta lại nghĩ rằng có con ma nào đó bò ra từ trong mộ vì quá thèm bánh ngọt.Hướng Kiệt: "..."Hóa ra là vậy!"Vậy tại sao tôi về nhà lại sốt cao? Không phải âm khí xâm nhập vào người sao?"Kỷ Hòa thản nhiên đáp: "Anh cứ yên tâm đi, không có âm khí gì hết. Chỉ là hôm đó, anh hoảng sợ bỏ chạy, phóng xe quá nhanh, gió lùa vào người nên bị cảm lạnh thôi."Hướng Kiệt: "..."Xấu hổ quá!Vậy là cả chuyện này hoàn toàn do anh ta tự hù dọa bản thân, rồi còn gây ra một hiểu lầm to tướng như vậy.Kỷ Hòa cảm thấy chuyện này quá sức buồn cười.Sau khi được Hướng Kiệt đồng ý, cô chụp màn hình đoạn trò chuyện, gửi lên cho fans xem.Quả nhiên, bình luận nổ tung:"Tôi cười chết mất!"'Ừm.' Cô gái khẽ gật đầu. 'Đồ ăn là do tôi đặt.'Là người là được rồi!Lúc này Hướng Kiệt mới hoàn toàn buông lỏng, cảm giác căng thẳng ban nãy biến mất hơn nửa.Thế nhưng, ngay khi anh ta còn đang bình tĩnh lại… dưới ánh trăng mờ nhạt, một chi tiết kinh khủng dần lộ ra.Hướng Kiệt cứng đờ cả người.Cô gái đứng trước mặt anh ta… có gương mặt giống hệt với bức ảnh trên bia mộ thứ chín, hàng thứ năm!Bức ảnh đen trắng in trên tấm bia…Vẫn đang mỉm cười với anh ta.Cặp mắt đen trắng ấy, ánh lên một tia quỷ dị.Đây… không phải là người chết bò ra khỏi mộ đấy chứ?!Hướng Kiệt hét to một tiếng rồi co giò bỏ chạy.Phía sau, người phụ nữ kia vẫn còn nói gì đó, nhưng anh nào dám ngoái đầu lại. Chỉ sợ nếu chậm một bước, mạng cũng phải bỏ lại nơi nghĩa địa này."Chết tiệt! Con ma đó không phải muốn ăn đồ ăn mà là muốn ăn mạng tôi mới đúng! Tôi có phải shipper của nghĩa địa đâu, tôi chỉ là một shipper bình thường thôi mà!"Về đến nhà, Hướng Kiệt lập tức sốt cao, nhiệt độ lên đến tận bốn mươi độ. Anh ta mơ mơ màng màng, đầu óc quay cuồng, suýt chút nữa thì đi gặp bà nội.Không phải đây chính là di chứng của việc nhìn thấy ma sao?Hướng Kiệt từng xem không ít livestream của Kỷ Hòa, biết rằng nếu bị âm khí ăn mòn, người ta sẽ có các triệu chứng như lạnh cả người, sốt cao, mê sảng, tinh thần không tỉnh táo, thậm chí còn gặp xui xẻo liên tiếp.Càng nghĩ, anh ta càng thấy chắc chắn rằng mình đã chạm trán ma quỷ thật rồi!Nhân lúc cơn sốt giảm đi một chút, Hướng Kiệt run rẩy nhắn tin cho Kỷ Hòa."Streamer!" Anh ta gõ nhanh: "Con ma kia có tìm tôi nữa không? Cô có thể cho tôi tấm bùa hộ mệnh nào không? Tôi cứ có cảm giác nó bám theo tôi, không dễ dàng buông tha đâu!"Chắc chắn anh ta bị ma theo rồi!Không phải còn rất nhiều shipper khác sao? Vậy tại sao con ma đó cứ nhất định tìm đúng anh ta để đặt đồ ăn?Kỷ Hòa bình tĩnh đáp: "Anh yên tâm đi, chẳng có con ma nào tìm anh đâu. Thật ra, tất cả đều do anh tự dọa mình thôi.""Gì cơ?!" Hướng Kiệt trợn tròn mắt. "Chủ kênh đừng có bảo tôi nhìn nhầm nhé! Tôi khẳng định mình không nhìn nhầm đâu!"Hồi tưởng lại cảnh tượng đêm đó, Hướng Kiệt rùng mình một cái. Anh ta vẫn còn nhớ nụ cười quỷ dị của người phụ nữ đứng trước mặt mình.Bây giờ nghĩ lại, anh ta cảm thấy cô ta đúng là bò ra từ trong mộ để lấy mạng mình!Kỷ Hòa chậm rãi nói: "Người anh nhìn thấy là người sống."Hướng Kiệt nghẹn họng. "Vậy tại sao trên bia mộ lại có ảnh của cô ấy?""Đó không phải ảnh của cô ấy. Người nằm trong mộ là em gái cô ấy, hai người là chị em sinh đôi nên trông giống hệt nhau."Anh ta sững sờ.Hình như... nếu là trường hợp này thì đúng là có thể giải thích hợp lý."Nhưng mà..." Hướng Kiệt vẫn còn băn khoăn. "Tại sao nửa đêm nửa hôm lại có người đặt đồ ăn đến nghĩa địa chứ? Chẳng phải quá đáng sợ sao?""Đồ ăn mà anh giao chỉ là một miếng bánh ngọt." Kỷ Hòa bấm ngón tay tính toán rồi nói: "Chị gái mua bánh ngọt để đích thân tổ chức sinh nhật cho em gái ở nghĩa địa. Khi ấy, em gái cô ấy vừa mới mất được một thời gian."Hai chị em vốn có tình cảm rất tốt.Dù em gái đã qua đời, nhưng mỗi năm đến sinh nhật, người chị vẫn sẽ đến nghĩa địa cùng đón sinh nhật với em.Nhưng trong mắt Hướng Kiệt, anh ta lại nghĩ rằng có con ma nào đó bò ra từ trong mộ vì quá thèm bánh ngọt.Hướng Kiệt: "..."Hóa ra là vậy!"Vậy tại sao tôi về nhà lại sốt cao? Không phải âm khí xâm nhập vào người sao?"Kỷ Hòa thản nhiên đáp: "Anh cứ yên tâm đi, không có âm khí gì hết. Chỉ là hôm đó, anh hoảng sợ bỏ chạy, phóng xe quá nhanh, gió lùa vào người nên bị cảm lạnh thôi."Hướng Kiệt: "..."Xấu hổ quá!Vậy là cả chuyện này hoàn toàn do anh ta tự hù dọa bản thân, rồi còn gây ra một hiểu lầm to tướng như vậy.Kỷ Hòa cảm thấy chuyện này quá sức buồn cười.Sau khi được Hướng Kiệt đồng ý, cô chụp màn hình đoạn trò chuyện, gửi lên cho fans xem.Quả nhiên, bình luận nổ tung:"Tôi cười chết mất!"

'Ừm.' Cô gái khẽ gật đầu. 'Đồ ăn là do tôi đặt.'

Là người là được rồi!

Lúc này Hướng Kiệt mới hoàn toàn buông lỏng, cảm giác căng thẳng ban nãy biến mất hơn nửa.

Thế nhưng, ngay khi anh ta còn đang bình tĩnh lại… dưới ánh trăng mờ nhạt, một chi tiết kinh khủng dần lộ ra.

Hướng Kiệt cứng đờ cả người.

Cô gái đứng trước mặt anh ta… có gương mặt giống hệt với bức ảnh trên bia mộ thứ chín, hàng thứ năm!

Bức ảnh đen trắng in trên tấm bia…

Vẫn đang mỉm cười với anh ta.

Cặp mắt đen trắng ấy, ánh lên một tia quỷ dị.

Đây… không phải là người chết bò ra khỏi mộ đấy chứ?!

Hướng Kiệt hét to một tiếng rồi co giò bỏ chạy.

Phía sau, người phụ nữ kia vẫn còn nói gì đó, nhưng anh nào dám ngoái đầu lại. Chỉ sợ nếu chậm một bước, mạng cũng phải bỏ lại nơi nghĩa địa này.

"Chết tiệt! Con ma đó không phải muốn ăn đồ ăn mà là muốn ăn mạng tôi mới đúng! Tôi có phải shipper của nghĩa địa đâu, tôi chỉ là một shipper bình thường thôi mà!"

Về đến nhà, Hướng Kiệt lập tức sốt cao, nhiệt độ lên đến tận bốn mươi độ. Anh ta mơ mơ màng màng, đầu óc quay cuồng, suýt chút nữa thì đi gặp bà nội.

Không phải đây chính là di chứng của việc nhìn thấy ma sao?

Hướng Kiệt từng xem không ít livestream của Kỷ Hòa, biết rằng nếu bị âm khí ăn mòn, người ta sẽ có các triệu chứng như lạnh cả người, sốt cao, mê sảng, tinh thần không tỉnh táo, thậm chí còn gặp xui xẻo liên tiếp.

Càng nghĩ, anh ta càng thấy chắc chắn rằng mình đã chạm trán ma quỷ thật rồi!

Nhân lúc cơn sốt giảm đi một chút, Hướng Kiệt run rẩy nhắn tin cho Kỷ Hòa.

"Streamer!" Anh ta gõ nhanh: "Con ma kia có tìm tôi nữa không? Cô có thể cho tôi tấm bùa hộ mệnh nào không? Tôi cứ có cảm giác nó bám theo tôi, không dễ dàng buông tha đâu!"

Chắc chắn anh ta bị ma theo rồi!

Không phải còn rất nhiều shipper khác sao? Vậy tại sao con ma đó cứ nhất định tìm đúng anh ta để đặt đồ ăn?

Kỷ Hòa bình tĩnh đáp: "Anh yên tâm đi, chẳng có con ma nào tìm anh đâu. Thật ra, tất cả đều do anh tự dọa mình thôi."

"Gì cơ?!" Hướng Kiệt trợn tròn mắt. "Chủ kênh đừng có bảo tôi nhìn nhầm nhé! Tôi khẳng định mình không nhìn nhầm đâu!"

Hồi tưởng lại cảnh tượng đêm đó, Hướng Kiệt rùng mình một cái. Anh ta vẫn còn nhớ nụ cười quỷ dị của người phụ nữ đứng trước mặt mình.

Bây giờ nghĩ lại, anh ta cảm thấy cô ta đúng là bò ra từ trong mộ để lấy mạng mình!

Kỷ Hòa chậm rãi nói: "Người anh nhìn thấy là người sống."

Hướng Kiệt nghẹn họng. "Vậy tại sao trên bia mộ lại có ảnh của cô ấy?"

"Đó không phải ảnh của cô ấy. Người nằm trong mộ là em gái cô ấy, hai người là chị em sinh đôi nên trông giống hệt nhau."

Anh ta sững sờ.

Hình như... nếu là trường hợp này thì đúng là có thể giải thích hợp lý.

"Nhưng mà..." Hướng Kiệt vẫn còn băn khoăn. "Tại sao nửa đêm nửa hôm lại có người đặt đồ ăn đến nghĩa địa chứ? Chẳng phải quá đáng sợ sao?"

"Đồ ăn mà anh giao chỉ là một miếng bánh ngọt." Kỷ Hòa bấm ngón tay tính toán rồi nói: "Chị gái mua bánh ngọt để đích thân tổ chức sinh nhật cho em gái ở nghĩa địa. Khi ấy, em gái cô ấy vừa mới mất được một thời gian."

Hai chị em vốn có tình cảm rất tốt.

Dù em gái đã qua đời, nhưng mỗi năm đến sinh nhật, người chị vẫn sẽ đến nghĩa địa cùng đón sinh nhật với em.

Nhưng trong mắt Hướng Kiệt, anh ta lại nghĩ rằng có con ma nào đó bò ra từ trong mộ vì quá thèm bánh ngọt.

Hướng Kiệt: "..."

Hóa ra là vậy!

"Vậy tại sao tôi về nhà lại sốt cao? Không phải âm khí xâm nhập vào người sao?"

Kỷ Hòa thản nhiên đáp: "Anh cứ yên tâm đi, không có âm khí gì hết. Chỉ là hôm đó, anh hoảng sợ bỏ chạy, phóng xe quá nhanh, gió lùa vào người nên bị cảm lạnh thôi."

Hướng Kiệt: "..."

Xấu hổ quá!

Vậy là cả chuyện này hoàn toàn do anh ta tự hù dọa bản thân, rồi còn gây ra một hiểu lầm to tướng như vậy.

Kỷ Hòa cảm thấy chuyện này quá sức buồn cười.

Sau khi được Hướng Kiệt đồng ý, cô chụp màn hình đoạn trò chuyện, gửi lên cho fans xem.

Quả nhiên, bình luận nổ tung:

"Tôi cười chết mất!"

'Ừm.' Cô gái khẽ gật đầu. 'Đồ ăn là do tôi đặt.'

Là người là được rồi!

Lúc này Hướng Kiệt mới hoàn toàn buông lỏng, cảm giác căng thẳng ban nãy biến mất hơn nửa.

Thế nhưng, ngay khi anh ta còn đang bình tĩnh lại… dưới ánh trăng mờ nhạt, một chi tiết kinh khủng dần lộ ra.

Hướng Kiệt cứng đờ cả người.

Cô gái đứng trước mặt anh ta… có gương mặt giống hệt với bức ảnh trên bia mộ thứ chín, hàng thứ năm!

Bức ảnh đen trắng in trên tấm bia…

Vẫn đang mỉm cười với anh ta.

Cặp mắt đen trắng ấy, ánh lên một tia quỷ dị.

Đây… không phải là người chết bò ra khỏi mộ đấy chứ?!

Hướng Kiệt hét to một tiếng rồi co giò bỏ chạy.

Phía sau, người phụ nữ kia vẫn còn nói gì đó, nhưng anh nào dám ngoái đầu lại. Chỉ sợ nếu chậm một bước, mạng cũng phải bỏ lại nơi nghĩa địa này.

"Chết tiệt! Con ma đó không phải muốn ăn đồ ăn mà là muốn ăn mạng tôi mới đúng! Tôi có phải shipper của nghĩa địa đâu, tôi chỉ là một shipper bình thường thôi mà!"

Về đến nhà, Hướng Kiệt lập tức sốt cao, nhiệt độ lên đến tận bốn mươi độ. Anh ta mơ mơ màng màng, đầu óc quay cuồng, suýt chút nữa thì đi gặp bà nội.

Không phải đây chính là di chứng của việc nhìn thấy ma sao?

Hướng Kiệt từng xem không ít livestream của Kỷ Hòa, biết rằng nếu bị âm khí ăn mòn, người ta sẽ có các triệu chứng như lạnh cả người, sốt cao, mê sảng, tinh thần không tỉnh táo, thậm chí còn gặp xui xẻo liên tiếp.

Càng nghĩ, anh ta càng thấy chắc chắn rằng mình đã chạm trán ma quỷ thật rồi!

Nhân lúc cơn sốt giảm đi một chút, Hướng Kiệt run rẩy nhắn tin cho Kỷ Hòa.

"Streamer!" Anh ta gõ nhanh: "Con ma kia có tìm tôi nữa không? Cô có thể cho tôi tấm bùa hộ mệnh nào không? Tôi cứ có cảm giác nó bám theo tôi, không dễ dàng buông tha đâu!"

Chắc chắn anh ta bị ma theo rồi!

Không phải còn rất nhiều shipper khác sao? Vậy tại sao con ma đó cứ nhất định tìm đúng anh ta để đặt đồ ăn?

Kỷ Hòa bình tĩnh đáp: "Anh yên tâm đi, chẳng có con ma nào tìm anh đâu. Thật ra, tất cả đều do anh tự dọa mình thôi."

"Gì cơ?!" Hướng Kiệt trợn tròn mắt. "Chủ kênh đừng có bảo tôi nhìn nhầm nhé! Tôi khẳng định mình không nhìn nhầm đâu!"

Hồi tưởng lại cảnh tượng đêm đó, Hướng Kiệt rùng mình một cái. Anh ta vẫn còn nhớ nụ cười quỷ dị của người phụ nữ đứng trước mặt mình.

Bây giờ nghĩ lại, anh ta cảm thấy cô ta đúng là bò ra từ trong mộ để lấy mạng mình!

Kỷ Hòa chậm rãi nói: "Người anh nhìn thấy là người sống."

Hướng Kiệt nghẹn họng. "Vậy tại sao trên bia mộ lại có ảnh của cô ấy?"

"Đó không phải ảnh của cô ấy. Người nằm trong mộ là em gái cô ấy, hai người là chị em sinh đôi nên trông giống hệt nhau."

Anh ta sững sờ.

Hình như... nếu là trường hợp này thì đúng là có thể giải thích hợp lý.

"Nhưng mà..." Hướng Kiệt vẫn còn băn khoăn. "Tại sao nửa đêm nửa hôm lại có người đặt đồ ăn đến nghĩa địa chứ? Chẳng phải quá đáng sợ sao?"

"Đồ ăn mà anh giao chỉ là một miếng bánh ngọt." Kỷ Hòa bấm ngón tay tính toán rồi nói: "Chị gái mua bánh ngọt để đích thân tổ chức sinh nhật cho em gái ở nghĩa địa. Khi ấy, em gái cô ấy vừa mới mất được một thời gian."

Hai chị em vốn có tình cảm rất tốt.

Dù em gái đã qua đời, nhưng mỗi năm đến sinh nhật, người chị vẫn sẽ đến nghĩa địa cùng đón sinh nhật với em.

Nhưng trong mắt Hướng Kiệt, anh ta lại nghĩ rằng có con ma nào đó bò ra từ trong mộ vì quá thèm bánh ngọt.

Hướng Kiệt: "..."

Hóa ra là vậy!

"Vậy tại sao tôi về nhà lại sốt cao? Không phải âm khí xâm nhập vào người sao?"

Kỷ Hòa thản nhiên đáp: "Anh cứ yên tâm đi, không có âm khí gì hết. Chỉ là hôm đó, anh hoảng sợ bỏ chạy, phóng xe quá nhanh, gió lùa vào người nên bị cảm lạnh thôi."

Hướng Kiệt: "..."

Xấu hổ quá!

Vậy là cả chuyện này hoàn toàn do anh ta tự hù dọa bản thân, rồi còn gây ra một hiểu lầm to tướng như vậy.

Kỷ Hòa cảm thấy chuyện này quá sức buồn cười.

Sau khi được Hướng Kiệt đồng ý, cô chụp màn hình đoạn trò chuyện, gửi lên cho fans xem.

Quả nhiên, bình luận nổ tung:

"Tôi cười chết mất!"

Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán MệnhTác giả: Bát Nguyệt Quế AnTruyện Dị Năng, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Nữ CườngBầu trời u ám, mây đen giăng kín. Kỷ Hòa kéo chiếc vali 20 inch, bước ra khỏi cổng nhà lớn của Kỷ gia. Ở bên cạnh cô, một người đàn ông trung niên mặc vest gọn gàng, gương mặt nghiêm nghị, đưa tới một chiếc thẻ ngân hàng màu bạc. "Kỷ Hòa tiểu thư, ở đây có năm mươi vạn. Kỷ tiên sinh bảo tôi đưa cho cô, coi như phí bồi thường," người đàn ông nói, giọng điệu rất mực khách sáo. "Không cần," Kỷ Hòa đáp lại, thậm chí không thèm liếc nhìn chiếc thẻ lấy một lần. Năm mươi vạn? Một số tiền như thế cũng không thể mua lại mạng sống của nguyên chủ. Người đàn ông tên Lý Dũng thoáng ngạc nhiên. Anh ta đã làm việc cho Kỷ gia nhiều năm và biết rõ tính cách của Kỷ Hòa. Là đại tiểu thư của Kỷ gia, từ nhỏ cô đã sống trong nhung lụa, luôn dùng những thứ tốt nhất. Vậy mà giờ đây, cô lại từ chối số tiền không nhỏ này mà không hề do dự. Lý Dũng nhìn theo bóng dáng Kỷ Hòa đang kéo vali rời đi, trong lòng thoáng bối rối. Theo dự báo thời tiết, trời sẽ mưa trong vòng nửa giờ nữa. Đây là khu biệt thự trên núi,… 'Ừm.' Cô gái khẽ gật đầu. 'Đồ ăn là do tôi đặt.'Là người là được rồi!Lúc này Hướng Kiệt mới hoàn toàn buông lỏng, cảm giác căng thẳng ban nãy biến mất hơn nửa.Thế nhưng, ngay khi anh ta còn đang bình tĩnh lại… dưới ánh trăng mờ nhạt, một chi tiết kinh khủng dần lộ ra.Hướng Kiệt cứng đờ cả người.Cô gái đứng trước mặt anh ta… có gương mặt giống hệt với bức ảnh trên bia mộ thứ chín, hàng thứ năm!Bức ảnh đen trắng in trên tấm bia…Vẫn đang mỉm cười với anh ta.Cặp mắt đen trắng ấy, ánh lên một tia quỷ dị.Đây… không phải là người chết bò ra khỏi mộ đấy chứ?!Hướng Kiệt hét to một tiếng rồi co giò bỏ chạy.Phía sau, người phụ nữ kia vẫn còn nói gì đó, nhưng anh nào dám ngoái đầu lại. Chỉ sợ nếu chậm một bước, mạng cũng phải bỏ lại nơi nghĩa địa này."Chết tiệt! Con ma đó không phải muốn ăn đồ ăn mà là muốn ăn mạng tôi mới đúng! Tôi có phải shipper của nghĩa địa đâu, tôi chỉ là một shipper bình thường thôi mà!"Về đến nhà, Hướng Kiệt lập tức sốt cao, nhiệt độ lên đến tận bốn mươi độ. Anh ta mơ mơ màng màng, đầu óc quay cuồng, suýt chút nữa thì đi gặp bà nội.Không phải đây chính là di chứng của việc nhìn thấy ma sao?Hướng Kiệt từng xem không ít livestream của Kỷ Hòa, biết rằng nếu bị âm khí ăn mòn, người ta sẽ có các triệu chứng như lạnh cả người, sốt cao, mê sảng, tinh thần không tỉnh táo, thậm chí còn gặp xui xẻo liên tiếp.Càng nghĩ, anh ta càng thấy chắc chắn rằng mình đã chạm trán ma quỷ thật rồi!Nhân lúc cơn sốt giảm đi một chút, Hướng Kiệt run rẩy nhắn tin cho Kỷ Hòa."Streamer!" Anh ta gõ nhanh: "Con ma kia có tìm tôi nữa không? Cô có thể cho tôi tấm bùa hộ mệnh nào không? Tôi cứ có cảm giác nó bám theo tôi, không dễ dàng buông tha đâu!"Chắc chắn anh ta bị ma theo rồi!Không phải còn rất nhiều shipper khác sao? Vậy tại sao con ma đó cứ nhất định tìm đúng anh ta để đặt đồ ăn?Kỷ Hòa bình tĩnh đáp: "Anh yên tâm đi, chẳng có con ma nào tìm anh đâu. Thật ra, tất cả đều do anh tự dọa mình thôi.""Gì cơ?!" Hướng Kiệt trợn tròn mắt. "Chủ kênh đừng có bảo tôi nhìn nhầm nhé! Tôi khẳng định mình không nhìn nhầm đâu!"Hồi tưởng lại cảnh tượng đêm đó, Hướng Kiệt rùng mình một cái. Anh ta vẫn còn nhớ nụ cười quỷ dị của người phụ nữ đứng trước mặt mình.Bây giờ nghĩ lại, anh ta cảm thấy cô ta đúng là bò ra từ trong mộ để lấy mạng mình!Kỷ Hòa chậm rãi nói: "Người anh nhìn thấy là người sống."Hướng Kiệt nghẹn họng. "Vậy tại sao trên bia mộ lại có ảnh của cô ấy?""Đó không phải ảnh của cô ấy. Người nằm trong mộ là em gái cô ấy, hai người là chị em sinh đôi nên trông giống hệt nhau."Anh ta sững sờ.Hình như... nếu là trường hợp này thì đúng là có thể giải thích hợp lý."Nhưng mà..." Hướng Kiệt vẫn còn băn khoăn. "Tại sao nửa đêm nửa hôm lại có người đặt đồ ăn đến nghĩa địa chứ? Chẳng phải quá đáng sợ sao?""Đồ ăn mà anh giao chỉ là một miếng bánh ngọt." Kỷ Hòa bấm ngón tay tính toán rồi nói: "Chị gái mua bánh ngọt để đích thân tổ chức sinh nhật cho em gái ở nghĩa địa. Khi ấy, em gái cô ấy vừa mới mất được một thời gian."Hai chị em vốn có tình cảm rất tốt.Dù em gái đã qua đời, nhưng mỗi năm đến sinh nhật, người chị vẫn sẽ đến nghĩa địa cùng đón sinh nhật với em.Nhưng trong mắt Hướng Kiệt, anh ta lại nghĩ rằng có con ma nào đó bò ra từ trong mộ vì quá thèm bánh ngọt.Hướng Kiệt: "..."Hóa ra là vậy!"Vậy tại sao tôi về nhà lại sốt cao? Không phải âm khí xâm nhập vào người sao?"Kỷ Hòa thản nhiên đáp: "Anh cứ yên tâm đi, không có âm khí gì hết. Chỉ là hôm đó, anh hoảng sợ bỏ chạy, phóng xe quá nhanh, gió lùa vào người nên bị cảm lạnh thôi."Hướng Kiệt: "..."Xấu hổ quá!Vậy là cả chuyện này hoàn toàn do anh ta tự hù dọa bản thân, rồi còn gây ra một hiểu lầm to tướng như vậy.Kỷ Hòa cảm thấy chuyện này quá sức buồn cười.Sau khi được Hướng Kiệt đồng ý, cô chụp màn hình đoạn trò chuyện, gửi lên cho fans xem.Quả nhiên, bình luận nổ tung:"Tôi cười chết mất!"'Ừm.' Cô gái khẽ gật đầu. 'Đồ ăn là do tôi đặt.'Là người là được rồi!Lúc này Hướng Kiệt mới hoàn toàn buông lỏng, cảm giác căng thẳng ban nãy biến mất hơn nửa.Thế nhưng, ngay khi anh ta còn đang bình tĩnh lại… dưới ánh trăng mờ nhạt, một chi tiết kinh khủng dần lộ ra.Hướng Kiệt cứng đờ cả người.Cô gái đứng trước mặt anh ta… có gương mặt giống hệt với bức ảnh trên bia mộ thứ chín, hàng thứ năm!Bức ảnh đen trắng in trên tấm bia…Vẫn đang mỉm cười với anh ta.Cặp mắt đen trắng ấy, ánh lên một tia quỷ dị.Đây… không phải là người chết bò ra khỏi mộ đấy chứ?!Hướng Kiệt hét to một tiếng rồi co giò bỏ chạy.Phía sau, người phụ nữ kia vẫn còn nói gì đó, nhưng anh nào dám ngoái đầu lại. Chỉ sợ nếu chậm một bước, mạng cũng phải bỏ lại nơi nghĩa địa này."Chết tiệt! Con ma đó không phải muốn ăn đồ ăn mà là muốn ăn mạng tôi mới đúng! Tôi có phải shipper của nghĩa địa đâu, tôi chỉ là một shipper bình thường thôi mà!"Về đến nhà, Hướng Kiệt lập tức sốt cao, nhiệt độ lên đến tận bốn mươi độ. Anh ta mơ mơ màng màng, đầu óc quay cuồng, suýt chút nữa thì đi gặp bà nội.Không phải đây chính là di chứng của việc nhìn thấy ma sao?Hướng Kiệt từng xem không ít livestream của Kỷ Hòa, biết rằng nếu bị âm khí ăn mòn, người ta sẽ có các triệu chứng như lạnh cả người, sốt cao, mê sảng, tinh thần không tỉnh táo, thậm chí còn gặp xui xẻo liên tiếp.Càng nghĩ, anh ta càng thấy chắc chắn rằng mình đã chạm trán ma quỷ thật rồi!Nhân lúc cơn sốt giảm đi một chút, Hướng Kiệt run rẩy nhắn tin cho Kỷ Hòa."Streamer!" Anh ta gõ nhanh: "Con ma kia có tìm tôi nữa không? Cô có thể cho tôi tấm bùa hộ mệnh nào không? Tôi cứ có cảm giác nó bám theo tôi, không dễ dàng buông tha đâu!"Chắc chắn anh ta bị ma theo rồi!Không phải còn rất nhiều shipper khác sao? Vậy tại sao con ma đó cứ nhất định tìm đúng anh ta để đặt đồ ăn?Kỷ Hòa bình tĩnh đáp: "Anh yên tâm đi, chẳng có con ma nào tìm anh đâu. Thật ra, tất cả đều do anh tự dọa mình thôi.""Gì cơ?!" Hướng Kiệt trợn tròn mắt. "Chủ kênh đừng có bảo tôi nhìn nhầm nhé! Tôi khẳng định mình không nhìn nhầm đâu!"Hồi tưởng lại cảnh tượng đêm đó, Hướng Kiệt rùng mình một cái. Anh ta vẫn còn nhớ nụ cười quỷ dị của người phụ nữ đứng trước mặt mình.Bây giờ nghĩ lại, anh ta cảm thấy cô ta đúng là bò ra từ trong mộ để lấy mạng mình!Kỷ Hòa chậm rãi nói: "Người anh nhìn thấy là người sống."Hướng Kiệt nghẹn họng. "Vậy tại sao trên bia mộ lại có ảnh của cô ấy?""Đó không phải ảnh của cô ấy. Người nằm trong mộ là em gái cô ấy, hai người là chị em sinh đôi nên trông giống hệt nhau."Anh ta sững sờ.Hình như... nếu là trường hợp này thì đúng là có thể giải thích hợp lý."Nhưng mà..." Hướng Kiệt vẫn còn băn khoăn. "Tại sao nửa đêm nửa hôm lại có người đặt đồ ăn đến nghĩa địa chứ? Chẳng phải quá đáng sợ sao?""Đồ ăn mà anh giao chỉ là một miếng bánh ngọt." Kỷ Hòa bấm ngón tay tính toán rồi nói: "Chị gái mua bánh ngọt để đích thân tổ chức sinh nhật cho em gái ở nghĩa địa. Khi ấy, em gái cô ấy vừa mới mất được một thời gian."Hai chị em vốn có tình cảm rất tốt.Dù em gái đã qua đời, nhưng mỗi năm đến sinh nhật, người chị vẫn sẽ đến nghĩa địa cùng đón sinh nhật với em.Nhưng trong mắt Hướng Kiệt, anh ta lại nghĩ rằng có con ma nào đó bò ra từ trong mộ vì quá thèm bánh ngọt.Hướng Kiệt: "..."Hóa ra là vậy!"Vậy tại sao tôi về nhà lại sốt cao? Không phải âm khí xâm nhập vào người sao?"Kỷ Hòa thản nhiên đáp: "Anh cứ yên tâm đi, không có âm khí gì hết. Chỉ là hôm đó, anh hoảng sợ bỏ chạy, phóng xe quá nhanh, gió lùa vào người nên bị cảm lạnh thôi."Hướng Kiệt: "..."Xấu hổ quá!Vậy là cả chuyện này hoàn toàn do anh ta tự hù dọa bản thân, rồi còn gây ra một hiểu lầm to tướng như vậy.Kỷ Hòa cảm thấy chuyện này quá sức buồn cười.Sau khi được Hướng Kiệt đồng ý, cô chụp màn hình đoạn trò chuyện, gửi lên cho fans xem.Quả nhiên, bình luận nổ tung:"Tôi cười chết mất!"

Chương 483: Chương 483