Tác giả:

Tiếng sấm nổ vang, mưa dông gió giật, Dung thành tháng 12 lại tiếp tục nghênh đón một dạng thời tiết cực đoan như thế, tất cả mọi người đều vội vã tránh mưa – ngoại trừ Tô Hồng người đang đứng tại hàng cây xanh ven đường. Rõ ràng bị mưa xối đến ướt sũng như thế, mà ánh mắt của hắn vẫn lấp lánh nhìn chằm chằm vào đường cái. Cũng không biết qua bao lâu, phía cuối đường xuất hiện một chiếc Bentley đen huyền chạy nhanh đến. "Đến rồi!" Đồng tử của Tô Hồng hưng phấn mà co rút lại, bắp thịt toàn thân cũng bắt đầu căng cứng "3, 2, 1!" Một bóng người bỗng nhiên lao ra từ hàng cây xanh ven đường, không màng sống chết mà kiên quyết và dứt khoát đâm vào chiếc Bentley đang tiến thẳng! Một trận đau đớn dâng lên trong cơ thể, Tô Hồng trước khi hôn mê lại lộ ra một nụ cười đắc ý có phần quỷ dị. ….. "Thật kinh khủng! Xe của Tổng giám đốc tập đoàn Minh thị đêm mưa hôm qua đã tông trúng một người, còn có video làm chứng đây này!" "Một lão tài xế vốn luôn vững vô lăng lại nửa đêm va phải người đi đường,…

Chương 99: Bệnh kiều giáo chủ xin tự trọng! (56)

Tan Chảy: Trái Tim Của SẾP Cả Ngày Lẫn ĐêmTác giả: Lý Cố VânTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngTiếng sấm nổ vang, mưa dông gió giật, Dung thành tháng 12 lại tiếp tục nghênh đón một dạng thời tiết cực đoan như thế, tất cả mọi người đều vội vã tránh mưa – ngoại trừ Tô Hồng người đang đứng tại hàng cây xanh ven đường. Rõ ràng bị mưa xối đến ướt sũng như thế, mà ánh mắt của hắn vẫn lấp lánh nhìn chằm chằm vào đường cái. Cũng không biết qua bao lâu, phía cuối đường xuất hiện một chiếc Bentley đen huyền chạy nhanh đến. "Đến rồi!" Đồng tử của Tô Hồng hưng phấn mà co rút lại, bắp thịt toàn thân cũng bắt đầu căng cứng "3, 2, 1!" Một bóng người bỗng nhiên lao ra từ hàng cây xanh ven đường, không màng sống chết mà kiên quyết và dứt khoát đâm vào chiếc Bentley đang tiến thẳng! Một trận đau đớn dâng lên trong cơ thể, Tô Hồng trước khi hôn mê lại lộ ra một nụ cười đắc ý có phần quỷ dị. ….. "Thật kinh khủng! Xe của Tổng giám đốc tập đoàn Minh thị đêm mưa hôm qua đã tông trúng một người, còn có video làm chứng đây này!" "Một lão tài xế vốn luôn vững vô lăng lại nửa đêm va phải người đi đường,… Một đêm trôi qua, An Thân Vương Lý Trường Viễn tuyên bố đương triều, bề tôi Ngọc Trần hầu âm mưu tạo phản đã đền tội, Ngọc Hầu phủ từ đây trở thành cấm địa, vĩnh viễn dán giấy niêm phong, từ đây Lý gia không còn ai tên Lý Ngọc Trần nữa.Các đại thần trong triều không rõ chân tướng dồn dập thưởng thức:Không nghĩ tới, Ngọc Trần hầy này lại cũng theo gót chân mẫu thân hắn Trưởng công chúa, đi một con đường không có lối về…Ba ngày sau, hoàn đế băng hà, tiểu thái tử kế vị, An Thân Vương Lý Trường Viễn đảm nhiệm vai trò Nhiếp Chính vương, cùng quyền với hoàng hậu. Hiện Thái hậu nương nương phụ tá Ấu Đế, thời hạn mười năm.Hết thảy tựa hồ đều lắng xuống như bụi, thổn thức qua đi, không ai nhớ đến vị hầu tước Tiếu ngạo giang hồ trong triều đình trước kia, cũng không còn người nào thổn thức sự tích lãng mạn hắn theo đuổi một vị thiếu hiệp giang hồ.Cái gọi là tướng quân công toại, vạn người hi sinh, thắng được làm vua thua thì làm giặc, đến cùng cũng chỉ đến t

Một đêm trôi qua, An Thân Vương Lý Trường Viễn tuyên bố đương triều, bề tôi Ngọc Trần hầu âm mưu tạo phản đã đền tội, Ngọc Hầu phủ từ đây trở thành cấm địa, vĩnh viễn dán giấy niêm phong, từ đây Lý gia không còn ai tên Lý Ngọc Trần nữa.

Các đại thần trong triều không rõ chân tướng dồn dập thưởng thức:

Không nghĩ tới, Ngọc Trần hầy này lại cũng theo gót chân mẫu thân hắn Trưởng công chúa, đi một con đường không có lối về…

Ba ngày sau, hoàn đế băng hà, tiểu thái tử kế vị, An Thân Vương Lý Trường Viễn đảm nhiệm vai trò Nhiếp Chính vương, cùng quyền với hoàng hậu. Hiện Thái hậu nương nương phụ tá Ấu Đế, thời hạn mười năm.

Hết thảy tựa hồ đều lắng xuống như bụi, thổn thức qua đi, không ai nhớ đến vị hầu tước Tiếu ngạo giang hồ trong triều đình trước kia, cũng không còn người nào thổn thức sự tích lãng mạn hắn theo đuổi một vị thiếu hiệp giang hồ.

Cái gọi là tướng quân công toại, vạn người hi sinh, thắng được làm vua thua thì làm giặc, đến cùng cũng chỉ đến t

Tan Chảy: Trái Tim Của SẾP Cả Ngày Lẫn ĐêmTác giả: Lý Cố VânTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngTiếng sấm nổ vang, mưa dông gió giật, Dung thành tháng 12 lại tiếp tục nghênh đón một dạng thời tiết cực đoan như thế, tất cả mọi người đều vội vã tránh mưa – ngoại trừ Tô Hồng người đang đứng tại hàng cây xanh ven đường. Rõ ràng bị mưa xối đến ướt sũng như thế, mà ánh mắt của hắn vẫn lấp lánh nhìn chằm chằm vào đường cái. Cũng không biết qua bao lâu, phía cuối đường xuất hiện một chiếc Bentley đen huyền chạy nhanh đến. "Đến rồi!" Đồng tử của Tô Hồng hưng phấn mà co rút lại, bắp thịt toàn thân cũng bắt đầu căng cứng "3, 2, 1!" Một bóng người bỗng nhiên lao ra từ hàng cây xanh ven đường, không màng sống chết mà kiên quyết và dứt khoát đâm vào chiếc Bentley đang tiến thẳng! Một trận đau đớn dâng lên trong cơ thể, Tô Hồng trước khi hôn mê lại lộ ra một nụ cười đắc ý có phần quỷ dị. ….. "Thật kinh khủng! Xe của Tổng giám đốc tập đoàn Minh thị đêm mưa hôm qua đã tông trúng một người, còn có video làm chứng đây này!" "Một lão tài xế vốn luôn vững vô lăng lại nửa đêm va phải người đi đường,… Một đêm trôi qua, An Thân Vương Lý Trường Viễn tuyên bố đương triều, bề tôi Ngọc Trần hầu âm mưu tạo phản đã đền tội, Ngọc Hầu phủ từ đây trở thành cấm địa, vĩnh viễn dán giấy niêm phong, từ đây Lý gia không còn ai tên Lý Ngọc Trần nữa.Các đại thần trong triều không rõ chân tướng dồn dập thưởng thức:Không nghĩ tới, Ngọc Trần hầy này lại cũng theo gót chân mẫu thân hắn Trưởng công chúa, đi một con đường không có lối về…Ba ngày sau, hoàn đế băng hà, tiểu thái tử kế vị, An Thân Vương Lý Trường Viễn đảm nhiệm vai trò Nhiếp Chính vương, cùng quyền với hoàng hậu. Hiện Thái hậu nương nương phụ tá Ấu Đế, thời hạn mười năm.Hết thảy tựa hồ đều lắng xuống như bụi, thổn thức qua đi, không ai nhớ đến vị hầu tước Tiếu ngạo giang hồ trong triều đình trước kia, cũng không còn người nào thổn thức sự tích lãng mạn hắn theo đuổi một vị thiếu hiệp giang hồ.Cái gọi là tướng quân công toại, vạn người hi sinh, thắng được làm vua thua thì làm giặc, đến cùng cũng chỉ đến t

Chương 99: Bệnh kiều giáo chủ xin tự trọng! (56)