# " Rầm" Một tiếng va chạm xe lớn phía trước, chiếc xe đang chạy bỗng thấy một người nằm trên mặt đất lạnh lẽo máu chảy dài,nam nhân này tựa hồ đã không còn nhiều ý thức mà ngất đi. Từ xa có mẹ chiếc xe màu nâu dần chậm chạy tới. Phía trong xe tiếng một nam nhân trung niên khẽ lên tiếng: - Dừng xe Tên tài xế ngay ở trên thấy động tĩnh của ông chủ liền quay mặt lại hỏi: - Lam chủ người có gì dặn dò? Lam Du đáp lại với vẻ mặt thập phần nghiêm nghị mà hướng ra phía cửa sổ chậm rãi ra lệnh: - Lên phía trước có người bị thương Tên tài xế ngay lập tức xuống xe ôm người đang nằm trên một Vũng máu lên cầm điện thoại gọi. 5 Phút sau 1 chiếc xe màu đen đi đến và mang người đàn ông bị thương đi. Sau đó,Tên tài xế quay lại xe và nói với ông chủ: - Lam chủ tiếp theo tính sao đây? Người tính làm gì với người ban nãy? Lam Du trầm tĩnh đáp lại: - Tạm thời về Lam gia chúng ta đã còn người vừa gặp hôm nay gọi người đến chữa trị cho hắn. Lam chủ nói xong tên tài xế kêu một tiếng " vâng" xong lập tức…

Chương 6: Cố Gia Chủ.... Cười??

Boss, Vợ Ngài Lại Giết Người Rồi!Tác giả: Hạc lệ diễn phongTruyện Đam Mỹ, Truyện Sủng# " Rầm" Một tiếng va chạm xe lớn phía trước, chiếc xe đang chạy bỗng thấy một người nằm trên mặt đất lạnh lẽo máu chảy dài,nam nhân này tựa hồ đã không còn nhiều ý thức mà ngất đi. Từ xa có mẹ chiếc xe màu nâu dần chậm chạy tới. Phía trong xe tiếng một nam nhân trung niên khẽ lên tiếng: - Dừng xe Tên tài xế ngay ở trên thấy động tĩnh của ông chủ liền quay mặt lại hỏi: - Lam chủ người có gì dặn dò? Lam Du đáp lại với vẻ mặt thập phần nghiêm nghị mà hướng ra phía cửa sổ chậm rãi ra lệnh: - Lên phía trước có người bị thương Tên tài xế ngay lập tức xuống xe ôm người đang nằm trên một Vũng máu lên cầm điện thoại gọi. 5 Phút sau 1 chiếc xe màu đen đi đến và mang người đàn ông bị thương đi. Sau đó,Tên tài xế quay lại xe và nói với ông chủ: - Lam chủ tiếp theo tính sao đây? Người tính làm gì với người ban nãy? Lam Du trầm tĩnh đáp lại: - Tạm thời về Lam gia chúng ta đã còn người vừa gặp hôm nay gọi người đến chữa trị cho hắn. Lam chủ nói xong tên tài xế kêu một tiếng " vâng" xong lập tức… "........."Điều này thật sự có thể chứ??Ấy thế mà Cố gia chủ lại đồng ý chơi với tiểu thiếu gia của Lam gia họ a! Là để Cố chủ làm bảo tiêu chơi với cục bông nhỏ tiểu thiếu gia ngốc ngốc của họ a!! Ai trong họ cũng khiếp sợ không hiểu được tiểu thiếu gia và Cố chủ, thật mệt!Cục bông nhỏ trong lòng Cố Minh được sự đồng ý thì không nghĩ ngợi gì nữa liền kéo ngay vị Cố chủ này đi ra vườn cây hồi nãy mình chơi ở đó:- A Trân, còn đợi gì nữa, mau đến đây chơi với ta cùng thúc thúc- Nhưng,.... Thiếu gia......tôi....- Không nhưng nhị gì nữa, tỉ còn lề mề gì ở đó nữa chứ. Mau, mau đến đây chơiĐợi một lúc đứng như trời trồng trong sân, A Trân mãi mới hoàn hồn,trong lòng hỗn loạn thầm lấy hơi điều hoà lại cơ thể lấy lại tinh thần nghĩ"Mình đây là chuẩn bị chơi với hổ rồi! Cố gia ai trong tộc ai không biết ngài ấy không thể chọc tới a! Thật sự nghi mình không biết đã tạo nghiệp gì đây. Haizzzzz!"2 vị Lam chủ đơ ra mặt. Họ đang thấy cái gì đây? Bé con của họ đang ngay ngay ngốc ngốc kéo vị nhân ấy đi chơi. Chỉ nhìn thấy thoi cũng đủ khiến 2 người lo lắng rồi. Vậy nên cả 2 vị quyết định đi xem Hi nhi nhà mình sẽ làm việc sao đây.Từ nhỏ Hi nhi đã rất ngoan rồi nên 2 người cũng chiều bé một chút, cho bé có cảm giác gia đình ấm áp yêu thương.Nhưng cậu bé ấy lại không được chuộng mà kiêu, chỉ có chút nghịch ngợm đáng yêu. Không những thế Hi nhi còn chăm học vả lại học hiểu rất nhanh. Năm nay Hi nhi mới 4 tuổi mà tính hiếu kì tò mò rất cao nhiều khi nghịch nghịch một xíu thì phụ mẫu 2 người không ý kiến gì, chỉ khuyên bảo con nhẹ nhàng:- Hi nhi! Chỉ nghịch chút thoi không nên chơi nhiều quá, con mà không cẩn thận sảy ra chuyện gì thì a ba và a ma con sẽ buồn lắm đóBé Hi nhi lúc đó ngây ngây người rồi nở một nụ cười thật tươi:- Vâng, Hi nhi biết rồi, Hi nhi yêu a ba a ma nhất nhất trên đời luôn!

"........."

Điều này thật sự có thể chứ??

Ấy thế mà Cố gia chủ lại đồng ý chơi với tiểu thiếu gia của Lam gia họ a! Là để Cố chủ làm bảo tiêu chơi với cục bông nhỏ tiểu thiếu gia ngốc ngốc của họ a!! Ai trong họ cũng khiếp sợ không hiểu được tiểu thiếu gia và Cố chủ, thật mệt!

Cục bông nhỏ trong lòng Cố Minh được sự đồng ý thì không nghĩ ngợi gì nữa liền kéo ngay vị Cố chủ này đi ra vườn cây hồi nãy mình chơi ở đó:

- A Trân, còn đợi gì nữa, mau đến đây chơi với ta cùng thúc thúc

- Nhưng,.... Thiếu gia......tôi....

- Không nhưng nhị gì nữa, tỉ còn lề mề gì ở đó nữa chứ. Mau, mau đến đây chơi

Đợi một lúc đứng như trời trồng trong sân, A Trân mãi mới hoàn hồn,trong lòng hỗn loạn thầm lấy hơi điều hoà lại cơ thể lấy lại tinh thần nghĩ

"Mình đây là chuẩn bị chơi với hổ rồi! Cố gia ai trong tộc ai không biết ngài ấy không thể chọc tới a! Thật sự nghi mình không biết đã tạo nghiệp gì đây. Haizzzzz!"

2 vị Lam chủ đơ ra mặt. Họ đang thấy cái gì đây? Bé con của họ đang ngay ngay ngốc ngốc kéo vị nhân ấy đi chơi. Chỉ nhìn thấy thoi cũng đủ khiến 2 người lo lắng rồi. Vậy nên cả 2 vị quyết định đi xem Hi nhi nhà mình sẽ làm việc sao đây.

Từ nhỏ Hi nhi đã rất ngoan rồi nên 2 người cũng chiều bé một chút, cho bé có cảm giác gia đình ấm áp yêu thương.

Nhưng cậu bé ấy lại không được chuộng mà kiêu, chỉ có chút nghịch ngợm đáng yêu. Không những thế Hi nhi còn chăm học vả lại học hiểu rất nhanh. Năm nay Hi nhi mới 4 tuổi mà tính hiếu kì tò mò rất cao nhiều khi nghịch nghịch một xíu thì phụ mẫu 2 người không ý kiến gì, chỉ khuyên bảo con nhẹ nhàng:

- Hi nhi! Chỉ nghịch chút thoi không nên chơi nhiều quá, con mà không cẩn thận sảy ra chuyện gì thì a ba và a ma con sẽ buồn lắm đó

Bé Hi nhi lúc đó ngây ngây người rồi nở một nụ cười thật tươi:

- Vâng, Hi nhi biết rồi, Hi nhi yêu a ba a ma nhất nhất trên đời luôn!

Boss, Vợ Ngài Lại Giết Người Rồi!Tác giả: Hạc lệ diễn phongTruyện Đam Mỹ, Truyện Sủng# " Rầm" Một tiếng va chạm xe lớn phía trước, chiếc xe đang chạy bỗng thấy một người nằm trên mặt đất lạnh lẽo máu chảy dài,nam nhân này tựa hồ đã không còn nhiều ý thức mà ngất đi. Từ xa có mẹ chiếc xe màu nâu dần chậm chạy tới. Phía trong xe tiếng một nam nhân trung niên khẽ lên tiếng: - Dừng xe Tên tài xế ngay ở trên thấy động tĩnh của ông chủ liền quay mặt lại hỏi: - Lam chủ người có gì dặn dò? Lam Du đáp lại với vẻ mặt thập phần nghiêm nghị mà hướng ra phía cửa sổ chậm rãi ra lệnh: - Lên phía trước có người bị thương Tên tài xế ngay lập tức xuống xe ôm người đang nằm trên một Vũng máu lên cầm điện thoại gọi. 5 Phút sau 1 chiếc xe màu đen đi đến và mang người đàn ông bị thương đi. Sau đó,Tên tài xế quay lại xe và nói với ông chủ: - Lam chủ tiếp theo tính sao đây? Người tính làm gì với người ban nãy? Lam Du trầm tĩnh đáp lại: - Tạm thời về Lam gia chúng ta đã còn người vừa gặp hôm nay gọi người đến chữa trị cho hắn. Lam chủ nói xong tên tài xế kêu một tiếng " vâng" xong lập tức… "........."Điều này thật sự có thể chứ??Ấy thế mà Cố gia chủ lại đồng ý chơi với tiểu thiếu gia của Lam gia họ a! Là để Cố chủ làm bảo tiêu chơi với cục bông nhỏ tiểu thiếu gia ngốc ngốc của họ a!! Ai trong họ cũng khiếp sợ không hiểu được tiểu thiếu gia và Cố chủ, thật mệt!Cục bông nhỏ trong lòng Cố Minh được sự đồng ý thì không nghĩ ngợi gì nữa liền kéo ngay vị Cố chủ này đi ra vườn cây hồi nãy mình chơi ở đó:- A Trân, còn đợi gì nữa, mau đến đây chơi với ta cùng thúc thúc- Nhưng,.... Thiếu gia......tôi....- Không nhưng nhị gì nữa, tỉ còn lề mề gì ở đó nữa chứ. Mau, mau đến đây chơiĐợi một lúc đứng như trời trồng trong sân, A Trân mãi mới hoàn hồn,trong lòng hỗn loạn thầm lấy hơi điều hoà lại cơ thể lấy lại tinh thần nghĩ"Mình đây là chuẩn bị chơi với hổ rồi! Cố gia ai trong tộc ai không biết ngài ấy không thể chọc tới a! Thật sự nghi mình không biết đã tạo nghiệp gì đây. Haizzzzz!"2 vị Lam chủ đơ ra mặt. Họ đang thấy cái gì đây? Bé con của họ đang ngay ngay ngốc ngốc kéo vị nhân ấy đi chơi. Chỉ nhìn thấy thoi cũng đủ khiến 2 người lo lắng rồi. Vậy nên cả 2 vị quyết định đi xem Hi nhi nhà mình sẽ làm việc sao đây.Từ nhỏ Hi nhi đã rất ngoan rồi nên 2 người cũng chiều bé một chút, cho bé có cảm giác gia đình ấm áp yêu thương.Nhưng cậu bé ấy lại không được chuộng mà kiêu, chỉ có chút nghịch ngợm đáng yêu. Không những thế Hi nhi còn chăm học vả lại học hiểu rất nhanh. Năm nay Hi nhi mới 4 tuổi mà tính hiếu kì tò mò rất cao nhiều khi nghịch nghịch một xíu thì phụ mẫu 2 người không ý kiến gì, chỉ khuyên bảo con nhẹ nhàng:- Hi nhi! Chỉ nghịch chút thoi không nên chơi nhiều quá, con mà không cẩn thận sảy ra chuyện gì thì a ba và a ma con sẽ buồn lắm đóBé Hi nhi lúc đó ngây ngây người rồi nở một nụ cười thật tươi:- Vâng, Hi nhi biết rồi, Hi nhi yêu a ba a ma nhất nhất trên đời luôn!

Chương 6: Cố Gia Chủ.... Cười??