# " Rầm" Một tiếng va chạm xe lớn phía trước, chiếc xe đang chạy bỗng thấy một người nằm trên mặt đất lạnh lẽo máu chảy dài,nam nhân này tựa hồ đã không còn nhiều ý thức mà ngất đi. Từ xa có mẹ chiếc xe màu nâu dần chậm chạy tới. Phía trong xe tiếng một nam nhân trung niên khẽ lên tiếng: - Dừng xe Tên tài xế ngay ở trên thấy động tĩnh của ông chủ liền quay mặt lại hỏi: - Lam chủ người có gì dặn dò? Lam Du đáp lại với vẻ mặt thập phần nghiêm nghị mà hướng ra phía cửa sổ chậm rãi ra lệnh: - Lên phía trước có người bị thương Tên tài xế ngay lập tức xuống xe ôm người đang nằm trên một Vũng máu lên cầm điện thoại gọi. 5 Phút sau 1 chiếc xe màu đen đi đến và mang người đàn ông bị thương đi. Sau đó,Tên tài xế quay lại xe và nói với ông chủ: - Lam chủ tiếp theo tính sao đây? Người tính làm gì với người ban nãy? Lam Du trầm tĩnh đáp lại: - Tạm thời về Lam gia chúng ta đã còn người vừa gặp hôm nay gọi người đến chữa trị cho hắn. Lam chủ nói xong tên tài xế kêu một tiếng " vâng" xong lập tức…
Chương 41: Nguy Hiểm Cận Kề
Boss, Vợ Ngài Lại Giết Người Rồi!Tác giả: Hạc lệ diễn phongTruyện Đam Mỹ, Truyện Sủng# " Rầm" Một tiếng va chạm xe lớn phía trước, chiếc xe đang chạy bỗng thấy một người nằm trên mặt đất lạnh lẽo máu chảy dài,nam nhân này tựa hồ đã không còn nhiều ý thức mà ngất đi. Từ xa có mẹ chiếc xe màu nâu dần chậm chạy tới. Phía trong xe tiếng một nam nhân trung niên khẽ lên tiếng: - Dừng xe Tên tài xế ngay ở trên thấy động tĩnh của ông chủ liền quay mặt lại hỏi: - Lam chủ người có gì dặn dò? Lam Du đáp lại với vẻ mặt thập phần nghiêm nghị mà hướng ra phía cửa sổ chậm rãi ra lệnh: - Lên phía trước có người bị thương Tên tài xế ngay lập tức xuống xe ôm người đang nằm trên một Vũng máu lên cầm điện thoại gọi. 5 Phút sau 1 chiếc xe màu đen đi đến và mang người đàn ông bị thương đi. Sau đó,Tên tài xế quay lại xe và nói với ông chủ: - Lam chủ tiếp theo tính sao đây? Người tính làm gì với người ban nãy? Lam Du trầm tĩnh đáp lại: - Tạm thời về Lam gia chúng ta đã còn người vừa gặp hôm nay gọi người đến chữa trị cho hắn. Lam chủ nói xong tên tài xế kêu một tiếng " vâng" xong lập tức… - Hai đứa có sao không? Ngồi yên chỗ đó đợi ta tới đón!Cố Thừa Trạch chợt nhận ra chủ nhân của giọng nói trầm ấy liền vội vàng thay đổi cách xưng hô, giọng điệu cũng trở nên lạnh lại không còn vẻ hối lỗi như vừa nãy, một giọng nói đáng ghét như ngày thường nghiêm túc chào hỏi người đầu dây bên kia:- Dạ! Phụ thân! Nhanh đón chúng con, Lam Hi đệ ấy rất mệt!Cố Minh nghe xong thật không thể tin nổi cái giọng nói cùng tính cách đều thay đổi 180 độ của hài tử mình kia thật nhanh, lòng tự hỏi cậu có còn là nhi tử của mình không. Còn ngay cả khi gặp phụ thân cũng chỉ chào hỏi một tiếng, tất cả sự quan tâm còn lại đều dành cho tiểu thỏ ngốc Lam Hi kia, thật sự là rất phân biệt đối sử đó có biết không?Cố Minh vừa giận vừa thẹn nhưng cũng chỉ có nước bó tay đầu hàng với vị tổ tông này. Ai bảo Cố Thừa Trạch là đứa nhỏ nhất trong nhà chứ? Ai bảo cậu là đứa trẻ vừa ngoan vừa giỏi chứ? Cố Thừa Trạch đây cũng chỉ là có chút lạnh lùng,có chút ít nói, có chút mặt đơ thôi mà( au:
- Hai đứa có sao không? Ngồi yên chỗ đó đợi ta tới đón!
Cố Thừa Trạch chợt nhận ra chủ nhân của giọng nói trầm ấy liền vội vàng thay đổi cách xưng hô, giọng điệu cũng trở nên lạnh lại không còn vẻ hối lỗi như vừa nãy, một giọng nói đáng ghét như ngày thường nghiêm túc chào hỏi người đầu dây bên kia:
- Dạ! Phụ thân! Nhanh đón chúng con, Lam Hi đệ ấy rất mệt!
Cố Minh nghe xong thật không thể tin nổi cái giọng nói cùng tính cách đều thay đổi 180 độ của hài tử mình kia thật nhanh, lòng tự hỏi cậu có còn là nhi tử của mình không. Còn ngay cả khi gặp phụ thân cũng chỉ chào hỏi một tiếng, tất cả sự quan tâm còn lại đều dành cho tiểu thỏ ngốc Lam Hi kia, thật sự là rất phân biệt đối sử đó có biết không?
Cố Minh vừa giận vừa thẹn nhưng cũng chỉ có nước bó tay đầu hàng với vị tổ tông này. Ai bảo Cố Thừa Trạch là đứa nhỏ nhất trong nhà chứ? Ai bảo cậu là đứa trẻ vừa ngoan vừa giỏi chứ? Cố Thừa Trạch đây cũng chỉ là có chút lạnh lùng,có chút ít nói, có chút mặt đơ thôi mà( au:
Boss, Vợ Ngài Lại Giết Người Rồi!Tác giả: Hạc lệ diễn phongTruyện Đam Mỹ, Truyện Sủng# " Rầm" Một tiếng va chạm xe lớn phía trước, chiếc xe đang chạy bỗng thấy một người nằm trên mặt đất lạnh lẽo máu chảy dài,nam nhân này tựa hồ đã không còn nhiều ý thức mà ngất đi. Từ xa có mẹ chiếc xe màu nâu dần chậm chạy tới. Phía trong xe tiếng một nam nhân trung niên khẽ lên tiếng: - Dừng xe Tên tài xế ngay ở trên thấy động tĩnh của ông chủ liền quay mặt lại hỏi: - Lam chủ người có gì dặn dò? Lam Du đáp lại với vẻ mặt thập phần nghiêm nghị mà hướng ra phía cửa sổ chậm rãi ra lệnh: - Lên phía trước có người bị thương Tên tài xế ngay lập tức xuống xe ôm người đang nằm trên một Vũng máu lên cầm điện thoại gọi. 5 Phút sau 1 chiếc xe màu đen đi đến và mang người đàn ông bị thương đi. Sau đó,Tên tài xế quay lại xe và nói với ông chủ: - Lam chủ tiếp theo tính sao đây? Người tính làm gì với người ban nãy? Lam Du trầm tĩnh đáp lại: - Tạm thời về Lam gia chúng ta đã còn người vừa gặp hôm nay gọi người đến chữa trị cho hắn. Lam chủ nói xong tên tài xế kêu một tiếng " vâng" xong lập tức… - Hai đứa có sao không? Ngồi yên chỗ đó đợi ta tới đón!Cố Thừa Trạch chợt nhận ra chủ nhân của giọng nói trầm ấy liền vội vàng thay đổi cách xưng hô, giọng điệu cũng trở nên lạnh lại không còn vẻ hối lỗi như vừa nãy, một giọng nói đáng ghét như ngày thường nghiêm túc chào hỏi người đầu dây bên kia:- Dạ! Phụ thân! Nhanh đón chúng con, Lam Hi đệ ấy rất mệt!Cố Minh nghe xong thật không thể tin nổi cái giọng nói cùng tính cách đều thay đổi 180 độ của hài tử mình kia thật nhanh, lòng tự hỏi cậu có còn là nhi tử của mình không. Còn ngay cả khi gặp phụ thân cũng chỉ chào hỏi một tiếng, tất cả sự quan tâm còn lại đều dành cho tiểu thỏ ngốc Lam Hi kia, thật sự là rất phân biệt đối sử đó có biết không?Cố Minh vừa giận vừa thẹn nhưng cũng chỉ có nước bó tay đầu hàng với vị tổ tông này. Ai bảo Cố Thừa Trạch là đứa nhỏ nhất trong nhà chứ? Ai bảo cậu là đứa trẻ vừa ngoan vừa giỏi chứ? Cố Thừa Trạch đây cũng chỉ là có chút lạnh lùng,có chút ít nói, có chút mặt đơ thôi mà( au: