Tác giả:

Khi tỉnh lại từ cơn hôn mê, ta phát hiện bản thân đang ở trong một thế giới xa lạ. Một cảm giác lạnh lẽo và cứng rắn truyền đến từ cổ, ta cúi đầu nhìn xuống, trong khoảnh khắc toàn thân m.á.u huyết như ngưng đọng. Chỉ thấy trên cổ ta treo một chuỗi dây chuyền, dây chuyền ấy được kết bằng chín chiếc đầu lâu người đầy vẻ quỷ dị âm u, mỗi chiếc đầu lâu đều mang một biểu cảm vặn vẹo kỳ quái, như thể lúc còn sống đã tận mắt chứng kiến thứ gì đó kinh hoàng đến cực điểm. Ta giật mình kinh hãi, vội vàng nắm lấy chuỗi dây, muốn tháo nó xuống. Nhưng bất luận ta dùng bao nhiêu sức, sợi dây chuyền ấy vẫn như gắn chặt vào cổ ta, tựa như đã hòa làm một với da thịt, chẳng khác gì ghẻ bám xương, nhất quyết không chịu nhúc nhích. Đúng lúc ta định từ bỏ, bỗng nhiên cảm giác được sợi dây tự mình động đậy. Ngay sau đó, một chiếc đầu lâu ở phía dưới chợt mở miệng cất tiếng: “Hoan nghênh ngươi đến với thế giới Tây Du Ký. Thế giới đã bị dị vật xâm lấn, bốn thầy trò Đường Tăng cũng đã biến dị. Nếu muốn sống…

Chương 5: Chương 5

Quy Tắc Quái Đàm Lam NguyệtTác giả: Hắc Dữ HồngTruyện Cung Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh DịKhi tỉnh lại từ cơn hôn mê, ta phát hiện bản thân đang ở trong một thế giới xa lạ. Một cảm giác lạnh lẽo và cứng rắn truyền đến từ cổ, ta cúi đầu nhìn xuống, trong khoảnh khắc toàn thân m.á.u huyết như ngưng đọng. Chỉ thấy trên cổ ta treo một chuỗi dây chuyền, dây chuyền ấy được kết bằng chín chiếc đầu lâu người đầy vẻ quỷ dị âm u, mỗi chiếc đầu lâu đều mang một biểu cảm vặn vẹo kỳ quái, như thể lúc còn sống đã tận mắt chứng kiến thứ gì đó kinh hoàng đến cực điểm. Ta giật mình kinh hãi, vội vàng nắm lấy chuỗi dây, muốn tháo nó xuống. Nhưng bất luận ta dùng bao nhiêu sức, sợi dây chuyền ấy vẫn như gắn chặt vào cổ ta, tựa như đã hòa làm một với da thịt, chẳng khác gì ghẻ bám xương, nhất quyết không chịu nhúc nhích. Đúng lúc ta định từ bỏ, bỗng nhiên cảm giác được sợi dây tự mình động đậy. Ngay sau đó, một chiếc đầu lâu ở phía dưới chợt mở miệng cất tiếng: “Hoan nghênh ngươi đến với thế giới Tây Du Ký. Thế giới đã bị dị vật xâm lấn, bốn thầy trò Đường Tăng cũng đã biến dị. Nếu muốn sống… Nghỉ ngơi được một lát, Trư Bát Giới bỗng nhiên đề nghị đi dò đường phía trước, lần này hắn kéo ta đi cùng.Sau khi được Đường Tăng gật đầu đồng ý, hắn lập tức nắm tay ta, vội vã rời khỏi nơi ấy.Mãi đến khi đã cách xa thầy trò kia một khoảng khá xa, Trư Bát Giới mới chịu buông tay.Hắn thở hổn hển từng ngụm lớn, nhón chân quay đầu nhìn lại phía sau.Chỉ đến khi chắc chắn không có ai theo sau, hắn mới phịch một cái ngồi bệt xuống đất.Ta bị một loạt hành động kỳ lạ của hắn làm cho rối cả lên, bèn cẩn thận cất tiếng hỏi:“Nhị sư huynh… huynh vội kéo ta ra đây là muốn làm gì vậy?”Trư Bát Giới xua tay, vừa th* d*c vừa nói:“Cuối cùng cũng thoát khỏi hai cái quái vật kia… cái thế giới này thực sự quá đáng sợ rồi!”Ta lập tức nắm bắt được thông tin ẩn giấu trong lời hắn.“Thoát khỏi”?“Cái thế giới này”?“Nhị sư huynh, lời ấy của huynh là có ý gì?”Ta đè nén cảm xúc đang dâng lên, cố giữ giọng bình tĩnh.Trư Bát Giới ngẩng đầu nhìn ta, bỗng nhiên hỏi:Vịt Bay Lạc Bầy“Ngươi… không phải là Sa sư đệ, đúng không?”Ta khựng lại — không thừa nhận, cũng chẳng phủ nhận.Hắn chậm rãi cất tiếng, giọng rất bình thản:“Dù khí tức của ngươi giống hệt Sa sư đệ, thân thể cũng chẳng sai biệt chút nào… nhưng không hiểu sao, ta cứ cảm thấy ngươi không phải hắn.”Tim ta bỗng chốc chùng xuống.Thấy ta im lặng, Trư Bát Giới vẫn tiếp tục thao thao bất tuyệt:“Không rõ từ khi nào, Tam Giới bắt đầu trở nên quái dị.Một ngày nọ, Đại sư huynh đột ngột thay đổi tính tình, sư phụ cũng càng lúc càng khác thường.Tất cả giống như bị thứ gì đó xâm chiếm vậy — thần tiên biến mất, chư Phật cũng không còn thấy bóng!”“Ta đã đi tìm Bồ Tát, Quan Âm Bồ Tát nói người có cách cứu lấy chúng ta.Giờ ngươi mau bỏ gánh nặng kia xuống, theo ta quay về Cao Lão Trang — Bồ Tát đang đợi ở đó!”“Nói thêm, Bồ Tát bảo… nhất định phải mang theo một người chưa bị xâm nhiễm.”“Vậy nên ta mới phải xác nhận cho rõ.”Hắn ngừng một lát, rồi đứng bật dậy.Hắn nhìn thẳng vào mắt ta, trầm giọng hỏi:“Ngươi… rốt cuộc có phải là Sa sư đệ không?”Ta vừa định mở miệng trả lời, thì một quy tắc chợt hiện lên trong đầu, như tiếng sấm rạch ngang trời:“Đừng tin lời Trư Bát Giới. Thế gian này không hề tồn tại Cao Lão Trang.”

Nghỉ ngơi được một lát, Trư Bát Giới bỗng nhiên đề nghị đi dò đường phía trước, lần này hắn kéo ta đi cùng.

Sau khi được Đường Tăng gật đầu đồng ý, hắn lập tức nắm tay ta, vội vã rời khỏi nơi ấy.

Mãi đến khi đã cách xa thầy trò kia một khoảng khá xa, Trư Bát Giới mới chịu buông tay.

Hắn thở hổn hển từng ngụm lớn, nhón chân quay đầu nhìn lại phía sau.

Chỉ đến khi chắc chắn không có ai theo sau, hắn mới phịch một cái ngồi bệt xuống đất.

Ta bị một loạt hành động kỳ lạ của hắn làm cho rối cả lên, bèn cẩn thận cất tiếng hỏi:

“Nhị sư huynh… huynh vội kéo ta ra đây là muốn làm gì vậy?”

Trư Bát Giới xua tay, vừa th* d*c vừa nói:

“Cuối cùng cũng thoát khỏi hai cái quái vật kia… cái thế giới này thực sự quá đáng sợ rồi!”

Ta lập tức nắm bắt được thông tin ẩn giấu trong lời hắn.

“Thoát khỏi”?

“Cái thế giới này”?

“Nhị sư huynh, lời ấy của huynh là có ý gì?”

Ta đè nén cảm xúc đang dâng lên, cố giữ giọng bình tĩnh.

Trư Bát Giới ngẩng đầu nhìn ta, bỗng nhiên hỏi:

Vịt Bay Lạc Bầy

“Ngươi… không phải là Sa sư đệ, đúng không?”

Ta khựng lại — không thừa nhận, cũng chẳng phủ nhận.

Hắn chậm rãi cất tiếng, giọng rất bình thản:

“Dù khí tức của ngươi giống hệt Sa sư đệ, thân thể cũng chẳng sai biệt chút nào… nhưng không hiểu sao, ta cứ cảm thấy ngươi không phải hắn.”

Tim ta bỗng chốc chùng xuống.

Thấy ta im lặng, Trư Bát Giới vẫn tiếp tục thao thao bất tuyệt:

“Không rõ từ khi nào, Tam Giới bắt đầu trở nên quái dị.

Một ngày nọ, Đại sư huynh đột ngột thay đổi tính tình, sư phụ cũng càng lúc càng khác thường.

Tất cả giống như bị thứ gì đó xâm chiếm vậy — thần tiên biến mất, chư Phật cũng không còn thấy bóng!”

“Ta đã đi tìm Bồ Tát, Quan Âm Bồ Tát nói người có cách cứu lấy chúng ta.

Giờ ngươi mau bỏ gánh nặng kia xuống, theo ta quay về Cao Lão Trang — Bồ Tát đang đợi ở đó!”

“Nói thêm, Bồ Tát bảo… nhất định phải mang theo một người chưa bị xâm nhiễm.”

“Vậy nên ta mới phải xác nhận cho rõ.”

Hắn ngừng một lát, rồi đứng bật dậy.

Hắn nhìn thẳng vào mắt ta, trầm giọng hỏi:

“Ngươi… rốt cuộc có phải là Sa sư đệ không?”

Ta vừa định mở miệng trả lời, thì một quy tắc chợt hiện lên trong đầu, như tiếng sấm rạch ngang trời:

“Đừng tin lời Trư Bát Giới. Thế gian này không hề tồn tại Cao Lão Trang.”

Quy Tắc Quái Đàm Lam NguyệtTác giả: Hắc Dữ HồngTruyện Cung Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh DịKhi tỉnh lại từ cơn hôn mê, ta phát hiện bản thân đang ở trong một thế giới xa lạ. Một cảm giác lạnh lẽo và cứng rắn truyền đến từ cổ, ta cúi đầu nhìn xuống, trong khoảnh khắc toàn thân m.á.u huyết như ngưng đọng. Chỉ thấy trên cổ ta treo một chuỗi dây chuyền, dây chuyền ấy được kết bằng chín chiếc đầu lâu người đầy vẻ quỷ dị âm u, mỗi chiếc đầu lâu đều mang một biểu cảm vặn vẹo kỳ quái, như thể lúc còn sống đã tận mắt chứng kiến thứ gì đó kinh hoàng đến cực điểm. Ta giật mình kinh hãi, vội vàng nắm lấy chuỗi dây, muốn tháo nó xuống. Nhưng bất luận ta dùng bao nhiêu sức, sợi dây chuyền ấy vẫn như gắn chặt vào cổ ta, tựa như đã hòa làm một với da thịt, chẳng khác gì ghẻ bám xương, nhất quyết không chịu nhúc nhích. Đúng lúc ta định từ bỏ, bỗng nhiên cảm giác được sợi dây tự mình động đậy. Ngay sau đó, một chiếc đầu lâu ở phía dưới chợt mở miệng cất tiếng: “Hoan nghênh ngươi đến với thế giới Tây Du Ký. Thế giới đã bị dị vật xâm lấn, bốn thầy trò Đường Tăng cũng đã biến dị. Nếu muốn sống… Nghỉ ngơi được một lát, Trư Bát Giới bỗng nhiên đề nghị đi dò đường phía trước, lần này hắn kéo ta đi cùng.Sau khi được Đường Tăng gật đầu đồng ý, hắn lập tức nắm tay ta, vội vã rời khỏi nơi ấy.Mãi đến khi đã cách xa thầy trò kia một khoảng khá xa, Trư Bát Giới mới chịu buông tay.Hắn thở hổn hển từng ngụm lớn, nhón chân quay đầu nhìn lại phía sau.Chỉ đến khi chắc chắn không có ai theo sau, hắn mới phịch một cái ngồi bệt xuống đất.Ta bị một loạt hành động kỳ lạ của hắn làm cho rối cả lên, bèn cẩn thận cất tiếng hỏi:“Nhị sư huynh… huynh vội kéo ta ra đây là muốn làm gì vậy?”Trư Bát Giới xua tay, vừa th* d*c vừa nói:“Cuối cùng cũng thoát khỏi hai cái quái vật kia… cái thế giới này thực sự quá đáng sợ rồi!”Ta lập tức nắm bắt được thông tin ẩn giấu trong lời hắn.“Thoát khỏi”?“Cái thế giới này”?“Nhị sư huynh, lời ấy của huynh là có ý gì?”Ta đè nén cảm xúc đang dâng lên, cố giữ giọng bình tĩnh.Trư Bát Giới ngẩng đầu nhìn ta, bỗng nhiên hỏi:Vịt Bay Lạc Bầy“Ngươi… không phải là Sa sư đệ, đúng không?”Ta khựng lại — không thừa nhận, cũng chẳng phủ nhận.Hắn chậm rãi cất tiếng, giọng rất bình thản:“Dù khí tức của ngươi giống hệt Sa sư đệ, thân thể cũng chẳng sai biệt chút nào… nhưng không hiểu sao, ta cứ cảm thấy ngươi không phải hắn.”Tim ta bỗng chốc chùng xuống.Thấy ta im lặng, Trư Bát Giới vẫn tiếp tục thao thao bất tuyệt:“Không rõ từ khi nào, Tam Giới bắt đầu trở nên quái dị.Một ngày nọ, Đại sư huynh đột ngột thay đổi tính tình, sư phụ cũng càng lúc càng khác thường.Tất cả giống như bị thứ gì đó xâm chiếm vậy — thần tiên biến mất, chư Phật cũng không còn thấy bóng!”“Ta đã đi tìm Bồ Tát, Quan Âm Bồ Tát nói người có cách cứu lấy chúng ta.Giờ ngươi mau bỏ gánh nặng kia xuống, theo ta quay về Cao Lão Trang — Bồ Tát đang đợi ở đó!”“Nói thêm, Bồ Tát bảo… nhất định phải mang theo một người chưa bị xâm nhiễm.”“Vậy nên ta mới phải xác nhận cho rõ.”Hắn ngừng một lát, rồi đứng bật dậy.Hắn nhìn thẳng vào mắt ta, trầm giọng hỏi:“Ngươi… rốt cuộc có phải là Sa sư đệ không?”Ta vừa định mở miệng trả lời, thì một quy tắc chợt hiện lên trong đầu, như tiếng sấm rạch ngang trời:“Đừng tin lời Trư Bát Giới. Thế gian này không hề tồn tại Cao Lão Trang.”

Chương 5: Chương 5