Tác giả:

Năm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai…

Chương 69: Phá Chiêm thức

Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Bên ngoài Vạn Kiếp Cốc, hai nam tử oai vệ, một tăng nhân lông mày vàngvà một nhóm người đang bàn bạc việc gì đó bên ngoài cốc, bỗng thấy hơn mườingười đi tới."Nam tử kia chính là Đoàn Chính Thuần." Nói xong chỉ vào ngườiáo tím ở đằng xa, chỉ thấy người này khuôn mặt vuông vức, thần thái oai vệ,lông mày rậm mắt to nghiêm nghị, có dáng vẻ đế vương.Pháo Thiên Minh lập tức tập hợp mọi người lại dặn dò: "Nếu có cơ hội thìcắt bỏ bộ phận kia của hắn tốt rồi, đừng giết hắn, nếu không sẽ có lỗi với ĐoànDự. Nhưng để hắn đăng cơ sớm một chút có phải là chuyện tốt không nhỉ?"Một nhóm người quay sang đón tiếp, Đoàn Chính Thuần lên tiếng nói: "Saotiền bối lại phải so đo với một tiểu tử vắt mũi chưa sạch, kính xin thả khuyển tửra, Đoàn Chính Thuần cảm kích khôn cùng... Vị này không phải Phượng Hoàngcô nương à, sao lại đứng chung một phe với tứ đại ác nhân?" Xa đi Đại Lý báotin.Xa do dự nói: "Vấn đề này à... Ngươi hỏi hắn." Tay chỉ về Pháo ThiênMinh.Pháo Thiên Minh đành nói: "Bá phụ à! Vì thế này cho nên thế đó.""Đoàn Chính Thuần, chúng ta đến không phải vì việc khác, chỉ vì ngươi đatình ruồng bỏ lung tung, khiến cho chúng ta không vừa mắt. Để tránh oan uổngcho ngươi, chúng ta chỉ muốn hỏi rốt cuộc ngươi có quan hệ mập mờ với baonhiêu nữ nhân? Sinh được bao nhiêu con, ngươi có biết không?" Người vừa nóichính là Phích Lịch, từ nhỏ hắn đã sống cùng cha dượng, cho dù cha dượng vẫncư xử bình thường với hắn, nhưng nỗi cay đắng và cố gắng chiều lòng kiểu đóngười thường không thể thấu hiểu nổi. Kiếm Cầm thì may mắn hơn, sống cùngmẹ kế, dù sao cha vẫn nắm quyền tài chính trong nhà, tuy không được yêuthương nhưng cũng không đáng thương như Phích Lịch. Có tiền thì giọng nóicũng to, không chỉ áp dụng trong pháp luật, mà còn áp dụng trong gia đình.Đoàn Chính Thuần giật mình nói: "Việc riêng của ta, sao các hạ phải quantâm nhiều như vậy?" Trong giọng điệu đã có vẻ không khách khí."Về cơ bản, những mỹ nhân có tiếng tăm trong giang hồ đều từng ngủ vớihắn. Ví dụ như phó bang chủ Cái Bang, vân vân, con cái cũng không ít, có làmnha hoàn, cũng có làm người làm thiếp, ngay cả Mộc Uyển Thanh, Chung Linhcác ngươi từng gặp cũng đều là con của hắn. Con cái của hắn cơ bản là ngườikhác nuôi. Vị bên cạnh kia là Hoàng đế Đại Lý Bảo Định Đế Đoạn Chính Minh,bên trái là Niêm Hoa tự Hoàng Mi Tăng." Thải Vân Phi, Chân Hán Từ bước ratừ lúc nào chẳng hay.Xa hỏi: "Sao ngươi lại ở đây?""Chúng ta nhận nhiệm vụ, có một nữ tử nhờ chúng ta đến cứu một NPC tênĐoạn Dự." Chân Hán Tử đáp.Đoàn Duyên Khánh hỏi: "Hoàng Mi hòa thượng, sao ngài lại đến đây?"Hoàng Mi tăng lén đáp: "Bảo Định Đế đã miễn thuế muối cho dân Đại Lý.Ân đức này tiểu tăng nào dám lười biếng."Đoàn Duyên Khánh mỉa mai: "Hay thay một Hòang đế yêu dân như con, cóviệc nhờ người khác mới dùng kế sách này. Hừ!"Bảo Định Đế mặt vừa đỏ vừa trắng nói: "Tiền bối, lần trước may mắn chưamất đi quốc thể, không biết giờ đây có tínht oán gì?""Nhiều năm qua ta luôn muốn lấy lại thứ của mình, nhưng vị tiểu hữu kianói... Hắn nói với ta ta quá xấu xí, không đáng được ghi vào sử sách, nếu khôngphải hắn chạy nhanh, khéo ta đã xuất chỉ giết hắn rồi. Nhưng khinh công củahắn thật sự rất tuyệt, so với lão tứ của ta..." Đoàn Duyên Khánh nhận ra mìnhlạc đề bèn ngừng lại rồi nói tiếp: "Ta có thể không cần Hoàng vị, nhưng ta muốnbiết Đoàn vương gia có thể hy sinh tính mệnh vì con trai mình hay không."Thải Vân Phi muốn nói lại thôi, thấy Lý Thiên Minh quay đầu lại nhìn cô,gửi tin nhắn: Chuyện rất riêng tư, khó nói lắm.Trả lời: Vậy thì cứ im lặng đi! Ngươi còn ngại là chưa đủ loạn hay sao?Hỏi: Sao ngươi lại đối xử với ta như thế?Đáp: Ta hẹp hòi đấy!Bốn hộ vệ đồng loạt bước ra, Chu Đan Thần nói: "Vương gia thân thể ngànvàng, lại là Hoàng thái đệ của Đại Lý. Bị kẻ khác uy h**p, phải chăng thể diệncủa ta Đại Lý sẽ mất sạch à?"Lúc này, một nữ nhân xông ra ngoài cốc, quát lớn: "Đoàn Duyên Khánh, thảcon gái ta ra!" Cô cầm hai thanh đao mỏng như lá liễu, lưỡi đao loáng thoángánh lam, chính là Tu La đao thấy máu là chết.Đám người chơi đã sớm tựa vào một bên để xem trò vui, Thải Vân Phi giớithiệu: "Đây là mẫu thân của Mộc Uyển Thanh, Tu La Đao Tần Hồng Miên, làmột trong các nhân tình của Đoàn Chính Thuần."Một đạo cô lạnh lùng phán: "Loại nữ nhân hèn hạ ở đâu ra?""Đây chính là Đao Bạch Phượng, nguyên phối của Đoàn Chính Thuần."Bỗng nhiên vang lên hai tiếng ken két, Tần Hồng Miên rút cả song đao, ápsát nhanh như gió cuốn, hung hăng chém hai nhát về phía Đao BạchPhượng."Thập Tự Chước" này là tuyệt kỹ thành danh của cô, không biết baonhiêu cao thủ võ lâm đã bị hạ gục dưới độc chiêu của Tu La song đao. ĐaoBạch Phượng rút ra phất trần, tránh né kịp thời, thân hình xoay chuyển, điểmđuôi phất trần về phía hậu tâm đối phương.Dù sao Tần cũng không phải nguyên phối, công lực kém xa. Sau một hiệpđấu, hai người lùi lại vài bước, Tần vung tay áo b*n r* ba mũi tên độc, ĐaoBạch Phượng miễn cưỡng tránh né, đột nhiên lại ba mũi tên độc nữa bay tới.Thấy không thể thoát, bỗng trước mắt lóe lên ánh sáng, một thanh trường kiếmvung từ dưới lên trên, chặt đứt hai mũi tên ngay trước mặt cô. Đồng thời cóngười vội vàng che trước người, chính là Đoàn Chính Thuần cứu mạng kịp thời.Nếu như hắn rút kiếm chậm trễ chút nữa, không chém trúng tên, chắc chắn bamũi tên sẽ đâm vào người hắn.Hai nữ nhân tái mặt, Tần Hồng Miên nói: "Đoạn lang, ta không cố ý,chàng... có sao không?" Đoàn Chính Thuần giả bộ r*n r*, la lớn: "Á đau quá,đau quá! Chết mất thôi!" rồi ngồi bệt xuống đất. Đao Bạch Phượng vội vàngkiểm tra, giận dữ mắng: "Chàng chỉ biết lừa người...""Hừ! Ta tưởng Đoàn Chính Thuần kia đáng chết, không ngờ lại là đám nữnhân tự bôi xấu mình." Mọi người đều nhìn ra được tính cách phong lưu củaĐoạn này là do nữ nhân cưng chiều mà ra. Tính cách của Xa khá thẳng thắn,không nhịn được lớn tiếng nói: "Con cái sống chết còn chưa rõ, mà còn có tâmtư ở đây tranh giành tình nhân, ghen tuông vớ vẩn. Bây giờ chàng chàng thiếpthiếp, chẳng lẽ định diễn trò nhất long song phượng ngay tại chỗ này?"Tần Hồng Miên đứng phắt dậy, giận dữ mắng: "Loại nữ nhân hoang dại ởđâu ra?" Một câu nói thật lại rất chướng tai, song đao chém tới nhanh như điện,rất có phong thái một đao tất sát, hiển nhiên thẹn quá hóa giận.Phích Lịch gầm lên: "Đồ độc ác, vứt bỏ con cái không buồn để ý. Giết!"Ban đầu mọi người xem màn này đã rất ghê tởm, vừa nghe chữ giết, tất cả đồngloạt xuất chiêu, chưởng phong, đao quang, kiếm ảnh ập tới che kín trời đất.Đoàn Chính Thuần kinh hãi, cùng bốn hộ vệ và Bảo Định đế đồng thời ra tayphòng ngự. Âm Dương kiếm của Pháo Thiên Minh bị Bảo Định Đế đánh rơi,Vô Song Ngư đỡ một chỉ của Đoàn Chính Thuần, bị thương nặng bay ra, hai taychụp lại lôi theo Đoàn Chính Thuần. Kiếm Cầm dùng hoắc kiếm, một chiêu PháChiêm thức cơ, xuyên thủng hạ bộ Đoàn Chính Thuần. Những người khác cũnggiao chiến một hiệp rồi lui ra.Pháo Thiên Minh thấy hạ thể Đoàn Chính Thuần đẫm máu, đập tay vớiKiếm Cầm rồi hỏi: "Làm thế nào mà chuẩn thế?"Kiếm Cầm cười khì: "Ta giả định vị trí đó mọc ra thanh kiếm, ta đâm vào cổtay hắn, rồi... hì hì.""Đáng đời!""Ta là vương gia, cho dù có tam thê tứ thiếp, cho dù hậu cung ba ngàn mỹnữ cũng rất bình thường, ta sai chỗ nào?" Đoàn Chính Thuần vừa hít một hơilạnh vừa chất vấn."Ngươi có tiền nuôi nhiều nữ nhân không ai trách được, nhưng nếu ngươi cótài thì nên cưới hết vào cửa. Nhưng... những người nữ nhân này cũng thật là titiện. Nhất là nguyên phối của ngươi, nếu ta là cô ta, chồng dám ngoại tình, tađánh thuốc thiến hắn ngay. Không thể dùng hết thì đừng dùng nữa." Xa nóixong, ai nấy ớn lạnh.

Bên ngoài Vạn Kiếp Cốc, hai nam tử oai vệ, một tăng nhân lông mày vàng

và một nhóm người đang bàn bạc việc gì đó bên ngoài cốc, bỗng thấy hơn mười

người đi tới."Nam tử kia chính là Đoàn Chính Thuần." Nói xong chỉ vào người

áo tím ở đằng xa, chỉ thấy người này khuôn mặt vuông vức, thần thái oai vệ,

lông mày rậm mắt to nghiêm nghị, có dáng vẻ đế vương.

Pháo Thiên Minh lập tức tập hợp mọi người lại dặn dò: "Nếu có cơ hội thì

cắt bỏ bộ phận kia của hắn tốt rồi, đừng giết hắn, nếu không sẽ có lỗi với Đoàn

Dự. Nhưng để hắn đăng cơ sớm một chút có phải là chuyện tốt không nhỉ?"

Một nhóm người quay sang đón tiếp, Đoàn Chính Thuần lên tiếng nói: "Sao

tiền bối lại phải so đo với một tiểu tử vắt mũi chưa sạch, kính xin thả khuyển tử

ra, Đoàn Chính Thuần cảm kích khôn cùng... Vị này không phải Phượng Hoàng

cô nương à, sao lại đứng chung một phe với tứ đại ác nhân?" Xa đi Đại Lý báo

tin.

Xa do dự nói: "Vấn đề này à... Ngươi hỏi hắn." Tay chỉ về Pháo Thiên

Minh.

Pháo Thiên Minh đành nói: "Bá phụ à! Vì thế này cho nên thế đó."

"Đoàn Chính Thuần, chúng ta đến không phải vì việc khác, chỉ vì ngươi đa

tình ruồng bỏ lung tung, khiến cho chúng ta không vừa mắt. Để tránh oan uổng

cho ngươi, chúng ta chỉ muốn hỏi rốt cuộc ngươi có quan hệ mập mờ với bao

nhiêu nữ nhân? Sinh được bao nhiêu con, ngươi có biết không?" Người vừa nói

chính là Phích Lịch, từ nhỏ hắn đã sống cùng cha dượng, cho dù cha dượng vẫn

cư xử bình thường với hắn, nhưng nỗi cay đắng và cố gắng chiều lòng kiểu đó

người thường không thể thấu hiểu nổi. Kiếm Cầm thì may mắn hơn, sống cùng

mẹ kế, dù sao cha vẫn nắm quyền tài chính trong nhà, tuy không được yêu

thương nhưng cũng không đáng thương như Phích Lịch. Có tiền thì giọng nói

cũng to, không chỉ áp dụng trong pháp luật, mà còn áp dụng trong gia đình.

Đoàn Chính Thuần giật mình nói: "Việc riêng của ta, sao các hạ phải quan

tâm nhiều như vậy?" Trong giọng điệu đã có vẻ không khách khí.

"Về cơ bản, những mỹ nhân có tiếng tăm trong giang hồ đều từng ngủ với

hắn. Ví dụ như phó bang chủ Cái Bang, vân vân, con cái cũng không ít, có làm

nha hoàn, cũng có làm người làm thiếp, ngay cả Mộc Uyển Thanh, Chung Linh

các ngươi từng gặp cũng đều là con của hắn. Con cái của hắn cơ bản là người

khác nuôi. Vị bên cạnh kia là Hoàng đế Đại Lý Bảo Định Đế Đoạn Chính Minh,

bên trái là Niêm Hoa tự Hoàng Mi Tăng." Thải Vân Phi, Chân Hán Từ bước ra

từ lúc nào chẳng hay.

Xa hỏi: "Sao ngươi lại ở đây?"

"Chúng ta nhận nhiệm vụ, có một nữ tử nhờ chúng ta đến cứu một NPC tên

Đoạn Dự." Chân Hán Tử đáp.

Đoàn Duyên Khánh hỏi: "Hoàng Mi hòa thượng, sao ngài lại đến đây?"

Hoàng Mi tăng lén đáp: "Bảo Định Đế đã miễn thuế muối cho dân Đại Lý.

Ân đức này tiểu tăng nào dám lười biếng."

Đoàn Duyên Khánh mỉa mai: "Hay thay một Hòang đế yêu dân như con, có

việc nhờ người khác mới dùng kế sách này. Hừ!"

Bảo Định Đế mặt vừa đỏ vừa trắng nói: "Tiền bối, lần trước may mắn chưa

mất đi quốc thể, không biết giờ đây có tínht oán gì?"

"Nhiều năm qua ta luôn muốn lấy lại thứ của mình, nhưng vị tiểu hữu kia

nói... Hắn nói với ta ta quá xấu xí, không đáng được ghi vào sử sách, nếu không

phải hắn chạy nhanh, khéo ta đã xuất chỉ giết hắn rồi. Nhưng khinh công của

hắn thật sự rất tuyệt, so với lão tứ của ta..." Đoàn Duyên Khánh nhận ra mình

lạc đề bèn ngừng lại rồi nói tiếp: "Ta có thể không cần Hoàng vị, nhưng ta muốn

biết Đoàn vương gia có thể hy sinh tính mệnh vì con trai mình hay không."

Thải Vân Phi muốn nói lại thôi, thấy Lý Thiên Minh quay đầu lại nhìn cô,

gửi tin nhắn: Chuyện rất riêng tư, khó nói lắm.

Trả lời: Vậy thì cứ im lặng đi! Ngươi còn ngại là chưa đủ loạn hay sao?

Hỏi: Sao ngươi lại đối xử với ta như thế?

Đáp: Ta hẹp hòi đấy!

Bốn hộ vệ đồng loạt bước ra, Chu Đan Thần nói: "Vương gia thân thể ngàn

vàng, lại là Hoàng thái đệ của Đại Lý. Bị kẻ khác uy h**p, phải chăng thể diện

của ta Đại Lý sẽ mất sạch à?"

Lúc này, một nữ nhân xông ra ngoài cốc, quát lớn: "Đoàn Duyên Khánh, thả

con gái ta ra!" Cô cầm hai thanh đao mỏng như lá liễu, lưỡi đao loáng thoáng

ánh lam, chính là Tu La đao thấy máu là chết.

Đám người chơi đã sớm tựa vào một bên để xem trò vui, Thải Vân Phi giới

thiệu: "Đây là mẫu thân của Mộc Uyển Thanh, Tu La Đao Tần Hồng Miên, là

một trong các nhân tình của Đoàn Chính Thuần."

Một đạo cô lạnh lùng phán: "Loại nữ nhân hèn hạ ở đâu ra?"

"Đây chính là Đao Bạch Phượng, nguyên phối của Đoàn Chính Thuần."

Bỗng nhiên vang lên hai tiếng ken két, Tần Hồng Miên rút cả song đao, áp

sát nhanh như gió cuốn, hung hăng chém hai nhát về phía Đao Bạch

Phượng."Thập Tự Chước" này là tuyệt kỹ thành danh của cô, không biết bao

nhiêu cao thủ võ lâm đã bị hạ gục dưới độc chiêu của Tu La song đao. Đao

Bạch Phượng rút ra phất trần, tránh né kịp thời, thân hình xoay chuyển, điểm

đuôi phất trần về phía hậu tâm đối phương.

Dù sao Tần cũng không phải nguyên phối, công lực kém xa. Sau một hiệp

đấu, hai người lùi lại vài bước, Tần vung tay áo b*n r* ba mũi tên độc, Đao

Bạch Phượng miễn cưỡng tránh né, đột nhiên lại ba mũi tên độc nữa bay tới.

Thấy không thể thoát, bỗng trước mắt lóe lên ánh sáng, một thanh trường kiếm

vung từ dưới lên trên, chặt đứt hai mũi tên ngay trước mặt cô. Đồng thời có

người vội vàng che trước người, chính là Đoàn Chính Thuần cứu mạng kịp thời.

Nếu như hắn rút kiếm chậm trễ chút nữa, không chém trúng tên, chắc chắn ba

mũi tên sẽ đâm vào người hắn.

Hai nữ nhân tái mặt, Tần Hồng Miên nói: "Đoạn lang, ta không cố ý,

chàng... có sao không?" Đoàn Chính Thuần giả bộ r*n r*, la lớn: "Á đau quá,

đau quá! Chết mất thôi!" rồi ngồi bệt xuống đất. Đao Bạch Phượng vội vàng

kiểm tra, giận dữ mắng: "Chàng chỉ biết lừa người..."

"Hừ! Ta tưởng Đoàn Chính Thuần kia đáng chết, không ngờ lại là đám nữ

nhân tự bôi xấu mình." Mọi người đều nhìn ra được tính cách phong lưu của

Đoạn này là do nữ nhân cưng chiều mà ra. Tính cách của Xa khá thẳng thắn,

không nhịn được lớn tiếng nói: "Con cái sống chết còn chưa rõ, mà còn có tâm

tư ở đây tranh giành tình nhân, ghen tuông vớ vẩn. Bây giờ chàng chàng thiếp

thiếp, chẳng lẽ định diễn trò nhất long song phượng ngay tại chỗ này?"

Tần Hồng Miên đứng phắt dậy, giận dữ mắng: "Loại nữ nhân hoang dại ở

đâu ra?" Một câu nói thật lại rất chướng tai, song đao chém tới nhanh như điện,

rất có phong thái một đao tất sát, hiển nhiên thẹn quá hóa giận.

Phích Lịch gầm lên: "Đồ độc ác, vứt bỏ con cái không buồn để ý. Giết!"

Ban đầu mọi người xem màn này đã rất ghê tởm, vừa nghe chữ giết, tất cả đồng

loạt xuất chiêu, chưởng phong, đao quang, kiếm ảnh ập tới che kín trời đất.

Đoàn Chính Thuần kinh hãi, cùng bốn hộ vệ và Bảo Định đế đồng thời ra tay

phòng ngự. Âm Dương kiếm của Pháo Thiên Minh bị Bảo Định Đế đánh rơi,

Vô Song Ngư đỡ một chỉ của Đoàn Chính Thuần, bị thương nặng bay ra, hai tay

chụp lại lôi theo Đoàn Chính Thuần. Kiếm Cầm dùng hoắc kiếm, một chiêu Phá

Chiêm thức cơ, xuyên thủng hạ bộ Đoàn Chính Thuần. Những người khác cũng

giao chiến một hiệp rồi lui ra.

Pháo Thiên Minh thấy hạ thể Đoàn Chính Thuần đẫm máu, đập tay với

Kiếm Cầm rồi hỏi: "Làm thế nào mà chuẩn thế?"

Kiếm Cầm cười khì: "Ta giả định vị trí đó mọc ra thanh kiếm, ta đâm vào cổ

tay hắn, rồi... hì hì."

"Đáng đời!"

"Ta là vương gia, cho dù có tam thê tứ thiếp, cho dù hậu cung ba ngàn mỹ

nữ cũng rất bình thường, ta sai chỗ nào?" Đoàn Chính Thuần vừa hít một hơi

lạnh vừa chất vấn.

"Ngươi có tiền nuôi nhiều nữ nhân không ai trách được, nhưng nếu ngươi có

tài thì nên cưới hết vào cửa. Nhưng... những người nữ nhân này cũng thật là ti

tiện. Nhất là nguyên phối của ngươi, nếu ta là cô ta, chồng dám ngoại tình, ta

đánh thuốc thiến hắn ngay. Không thể dùng hết thì đừng dùng nữa." Xa nói

xong, ai nấy ớn lạnh.

Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Bên ngoài Vạn Kiếp Cốc, hai nam tử oai vệ, một tăng nhân lông mày vàngvà một nhóm người đang bàn bạc việc gì đó bên ngoài cốc, bỗng thấy hơn mườingười đi tới."Nam tử kia chính là Đoàn Chính Thuần." Nói xong chỉ vào ngườiáo tím ở đằng xa, chỉ thấy người này khuôn mặt vuông vức, thần thái oai vệ,lông mày rậm mắt to nghiêm nghị, có dáng vẻ đế vương.Pháo Thiên Minh lập tức tập hợp mọi người lại dặn dò: "Nếu có cơ hội thìcắt bỏ bộ phận kia của hắn tốt rồi, đừng giết hắn, nếu không sẽ có lỗi với ĐoànDự. Nhưng để hắn đăng cơ sớm một chút có phải là chuyện tốt không nhỉ?"Một nhóm người quay sang đón tiếp, Đoàn Chính Thuần lên tiếng nói: "Saotiền bối lại phải so đo với một tiểu tử vắt mũi chưa sạch, kính xin thả khuyển tửra, Đoàn Chính Thuần cảm kích khôn cùng... Vị này không phải Phượng Hoàngcô nương à, sao lại đứng chung một phe với tứ đại ác nhân?" Xa đi Đại Lý báotin.Xa do dự nói: "Vấn đề này à... Ngươi hỏi hắn." Tay chỉ về Pháo ThiênMinh.Pháo Thiên Minh đành nói: "Bá phụ à! Vì thế này cho nên thế đó.""Đoàn Chính Thuần, chúng ta đến không phải vì việc khác, chỉ vì ngươi đatình ruồng bỏ lung tung, khiến cho chúng ta không vừa mắt. Để tránh oan uổngcho ngươi, chúng ta chỉ muốn hỏi rốt cuộc ngươi có quan hệ mập mờ với baonhiêu nữ nhân? Sinh được bao nhiêu con, ngươi có biết không?" Người vừa nóichính là Phích Lịch, từ nhỏ hắn đã sống cùng cha dượng, cho dù cha dượng vẫncư xử bình thường với hắn, nhưng nỗi cay đắng và cố gắng chiều lòng kiểu đóngười thường không thể thấu hiểu nổi. Kiếm Cầm thì may mắn hơn, sống cùngmẹ kế, dù sao cha vẫn nắm quyền tài chính trong nhà, tuy không được yêuthương nhưng cũng không đáng thương như Phích Lịch. Có tiền thì giọng nóicũng to, không chỉ áp dụng trong pháp luật, mà còn áp dụng trong gia đình.Đoàn Chính Thuần giật mình nói: "Việc riêng của ta, sao các hạ phải quantâm nhiều như vậy?" Trong giọng điệu đã có vẻ không khách khí."Về cơ bản, những mỹ nhân có tiếng tăm trong giang hồ đều từng ngủ vớihắn. Ví dụ như phó bang chủ Cái Bang, vân vân, con cái cũng không ít, có làmnha hoàn, cũng có làm người làm thiếp, ngay cả Mộc Uyển Thanh, Chung Linhcác ngươi từng gặp cũng đều là con của hắn. Con cái của hắn cơ bản là ngườikhác nuôi. Vị bên cạnh kia là Hoàng đế Đại Lý Bảo Định Đế Đoạn Chính Minh,bên trái là Niêm Hoa tự Hoàng Mi Tăng." Thải Vân Phi, Chân Hán Từ bước ratừ lúc nào chẳng hay.Xa hỏi: "Sao ngươi lại ở đây?""Chúng ta nhận nhiệm vụ, có một nữ tử nhờ chúng ta đến cứu một NPC tênĐoạn Dự." Chân Hán Tử đáp.Đoàn Duyên Khánh hỏi: "Hoàng Mi hòa thượng, sao ngài lại đến đây?"Hoàng Mi tăng lén đáp: "Bảo Định Đế đã miễn thuế muối cho dân Đại Lý.Ân đức này tiểu tăng nào dám lười biếng."Đoàn Duyên Khánh mỉa mai: "Hay thay một Hòang đế yêu dân như con, cóviệc nhờ người khác mới dùng kế sách này. Hừ!"Bảo Định Đế mặt vừa đỏ vừa trắng nói: "Tiền bối, lần trước may mắn chưamất đi quốc thể, không biết giờ đây có tínht oán gì?""Nhiều năm qua ta luôn muốn lấy lại thứ của mình, nhưng vị tiểu hữu kianói... Hắn nói với ta ta quá xấu xí, không đáng được ghi vào sử sách, nếu khôngphải hắn chạy nhanh, khéo ta đã xuất chỉ giết hắn rồi. Nhưng khinh công củahắn thật sự rất tuyệt, so với lão tứ của ta..." Đoàn Duyên Khánh nhận ra mìnhlạc đề bèn ngừng lại rồi nói tiếp: "Ta có thể không cần Hoàng vị, nhưng ta muốnbiết Đoàn vương gia có thể hy sinh tính mệnh vì con trai mình hay không."Thải Vân Phi muốn nói lại thôi, thấy Lý Thiên Minh quay đầu lại nhìn cô,gửi tin nhắn: Chuyện rất riêng tư, khó nói lắm.Trả lời: Vậy thì cứ im lặng đi! Ngươi còn ngại là chưa đủ loạn hay sao?Hỏi: Sao ngươi lại đối xử với ta như thế?Đáp: Ta hẹp hòi đấy!Bốn hộ vệ đồng loạt bước ra, Chu Đan Thần nói: "Vương gia thân thể ngànvàng, lại là Hoàng thái đệ của Đại Lý. Bị kẻ khác uy h**p, phải chăng thể diệncủa ta Đại Lý sẽ mất sạch à?"Lúc này, một nữ nhân xông ra ngoài cốc, quát lớn: "Đoàn Duyên Khánh, thảcon gái ta ra!" Cô cầm hai thanh đao mỏng như lá liễu, lưỡi đao loáng thoángánh lam, chính là Tu La đao thấy máu là chết.Đám người chơi đã sớm tựa vào một bên để xem trò vui, Thải Vân Phi giớithiệu: "Đây là mẫu thân của Mộc Uyển Thanh, Tu La Đao Tần Hồng Miên, làmột trong các nhân tình của Đoàn Chính Thuần."Một đạo cô lạnh lùng phán: "Loại nữ nhân hèn hạ ở đâu ra?""Đây chính là Đao Bạch Phượng, nguyên phối của Đoàn Chính Thuần."Bỗng nhiên vang lên hai tiếng ken két, Tần Hồng Miên rút cả song đao, ápsát nhanh như gió cuốn, hung hăng chém hai nhát về phía Đao BạchPhượng."Thập Tự Chước" này là tuyệt kỹ thành danh của cô, không biết baonhiêu cao thủ võ lâm đã bị hạ gục dưới độc chiêu của Tu La song đao. ĐaoBạch Phượng rút ra phất trần, tránh né kịp thời, thân hình xoay chuyển, điểmđuôi phất trần về phía hậu tâm đối phương.Dù sao Tần cũng không phải nguyên phối, công lực kém xa. Sau một hiệpđấu, hai người lùi lại vài bước, Tần vung tay áo b*n r* ba mũi tên độc, ĐaoBạch Phượng miễn cưỡng tránh né, đột nhiên lại ba mũi tên độc nữa bay tới.Thấy không thể thoát, bỗng trước mắt lóe lên ánh sáng, một thanh trường kiếmvung từ dưới lên trên, chặt đứt hai mũi tên ngay trước mặt cô. Đồng thời cóngười vội vàng che trước người, chính là Đoàn Chính Thuần cứu mạng kịp thời.Nếu như hắn rút kiếm chậm trễ chút nữa, không chém trúng tên, chắc chắn bamũi tên sẽ đâm vào người hắn.Hai nữ nhân tái mặt, Tần Hồng Miên nói: "Đoạn lang, ta không cố ý,chàng... có sao không?" Đoàn Chính Thuần giả bộ r*n r*, la lớn: "Á đau quá,đau quá! Chết mất thôi!" rồi ngồi bệt xuống đất. Đao Bạch Phượng vội vàngkiểm tra, giận dữ mắng: "Chàng chỉ biết lừa người...""Hừ! Ta tưởng Đoàn Chính Thuần kia đáng chết, không ngờ lại là đám nữnhân tự bôi xấu mình." Mọi người đều nhìn ra được tính cách phong lưu củaĐoạn này là do nữ nhân cưng chiều mà ra. Tính cách của Xa khá thẳng thắn,không nhịn được lớn tiếng nói: "Con cái sống chết còn chưa rõ, mà còn có tâmtư ở đây tranh giành tình nhân, ghen tuông vớ vẩn. Bây giờ chàng chàng thiếpthiếp, chẳng lẽ định diễn trò nhất long song phượng ngay tại chỗ này?"Tần Hồng Miên đứng phắt dậy, giận dữ mắng: "Loại nữ nhân hoang dại ởđâu ra?" Một câu nói thật lại rất chướng tai, song đao chém tới nhanh như điện,rất có phong thái một đao tất sát, hiển nhiên thẹn quá hóa giận.Phích Lịch gầm lên: "Đồ độc ác, vứt bỏ con cái không buồn để ý. Giết!"Ban đầu mọi người xem màn này đã rất ghê tởm, vừa nghe chữ giết, tất cả đồngloạt xuất chiêu, chưởng phong, đao quang, kiếm ảnh ập tới che kín trời đất.Đoàn Chính Thuần kinh hãi, cùng bốn hộ vệ và Bảo Định đế đồng thời ra tayphòng ngự. Âm Dương kiếm của Pháo Thiên Minh bị Bảo Định Đế đánh rơi,Vô Song Ngư đỡ một chỉ của Đoàn Chính Thuần, bị thương nặng bay ra, hai taychụp lại lôi theo Đoàn Chính Thuần. Kiếm Cầm dùng hoắc kiếm, một chiêu PháChiêm thức cơ, xuyên thủng hạ bộ Đoàn Chính Thuần. Những người khác cũnggiao chiến một hiệp rồi lui ra.Pháo Thiên Minh thấy hạ thể Đoàn Chính Thuần đẫm máu, đập tay vớiKiếm Cầm rồi hỏi: "Làm thế nào mà chuẩn thế?"Kiếm Cầm cười khì: "Ta giả định vị trí đó mọc ra thanh kiếm, ta đâm vào cổtay hắn, rồi... hì hì.""Đáng đời!""Ta là vương gia, cho dù có tam thê tứ thiếp, cho dù hậu cung ba ngàn mỹnữ cũng rất bình thường, ta sai chỗ nào?" Đoàn Chính Thuần vừa hít một hơilạnh vừa chất vấn."Ngươi có tiền nuôi nhiều nữ nhân không ai trách được, nhưng nếu ngươi cótài thì nên cưới hết vào cửa. Nhưng... những người nữ nhân này cũng thật là titiện. Nhất là nguyên phối của ngươi, nếu ta là cô ta, chồng dám ngoại tình, tađánh thuốc thiến hắn ngay. Không thể dùng hết thì đừng dùng nữa." Xa nóixong, ai nấy ớn lạnh.

Chương 69: Phá Chiêm thức