Năm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai…
Chương 193: Toàn dân tổng động viên
Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Núi tuyết dốc 75 độ, Pháo Thiên Minh phóng thẳng lên, quả nhiên Phi VânThê có hiệu quả tăng tốc khi leo núi. Ở góc độ này, tốc độ chỉ thua chút ít so vớiđất bằng. Nhưng khi đến nửa chừng đỉnh núi, quay đầu nhìn lại thì biển tuyếtbao la, đã không thấy dấu vết của Hồ Phỉ.Pháo Thiên Minh cố gắng tìm kiếm động tĩnh dưới núi, nhưng chỉ khiến ythất vọng, không phát hiện chút động tĩnh nào. Y hiểu hoặc là Hồ Phỉ đã rút lui,hoặc là đang từ từ lẻn lại gần. Trực giác nam nhân mách bảo Pháo Thiên Minhrằng Hồ Phỉ đang ở gần đây. Bởi vì theo quan điểm của nam nhi, không thể nàobị mai phục một nhát nổi giận đang tăng lại lại lặng lẽ nguôi ngoai nhanh nhưthế. À! Thật ra nam nhân còn hẹp hòi hơn nữ nhân. Điều này có thể nhận ra quathái độ của các đôi vợ chồng khi phát hiện bạn đời ngoại tình. Mắt của namnhân không thể chứa được hạt cát, trong khi nữ nhân vẫn có thể bỏ qua, miễnkhông ném đá vào mắt là được.Lúc này, bỗng nhiên Pháo Thiên Minh trông thấy cách mình ba mươi bộ cómột chấm đỏ nhỏ... Là máu! Y lập tức phản ứng, không nói hai lời liền vội vãchạy l*n đ*nh núi, trong lòng cảm thán: Hồ Phỉ này đúng là một nam nhân chânchính.Đến vùng đất bằng nhỏ trên đỉnh núi, Pháo Thiên Minh bắt đầu do dự khôngbiết nên làm gì nữa, liệu Hồ Phỉ có thực sự đuổi theo hay không? Nếu đổi lấy làta, trong hoàn cảnh không có thâm thù đại hận thì cũng không nỡ đẩy ngườikhác vào chỗ chết như thế này. Mình đã hẹp hòi còn như thế, chẳng lẽ người tacòn hẹp hòi hơn mình chăng?Người còn sống sao có thể chết vì nghẹn nước tiểu? Trong lúc chờ đợi, PháoThiên Minh lấy ra hơn mười thanh kiếm, vận nội lực ném ra xa, dựng nên mộttrận kiếm dày đặc dưới chân trong phạm vi mười trượng, sau đó gọi điện thoạihỏi Đường Đường: "Đường Đường, cô nói xem Hồ Phỉ là người thế nào?"Đường Đường trả lời: "Về tính cách à? Hình như chưa từng làm việc thiệnnào, hơn nữa hắn thuộc phe Lý Tự Thành, trong lịch sử Lý Tự Thành làm nhiềuđiều xấu hơn điều tốt rất nhiều lần. Cho nên Lý Tự Thành chính là kẻ xấu, vậythì Hồ Phỉ chắc chắn không tốt lành gì. Hơn nữa, từ nhỏ Hồ Phỉ đã mang thùhận muốn báo thù cho cha, nhưng kẻ thù lại chính là đại hiệp Miêu NhânPhượng. Sau đó Hồ Phỉ lại tán tỉnh con gái Miêu Nhân Phượng, rồi còn địnhquyết đấu với nhạc phụ, dù nhạc phụ không thể coi là kẻ thù của Hồ Phỉ. Tacảm thấy Hồ Phỉ này cũng không ra gì, về sau chồng ta mà dám đánh nhau vớicha ta, ta nhất định sẽ thiến..."Pháo Thiên Minh vội nói: "Khụ khụ, lập trường của ngươi như vậy rấtkhông ổn! Nhưng này, có thể so sánh một chút xem, ta và Hồ Phỉ ai hẹp hòi hơnkhông?"Đường Đường do dự hồi lâu rồi hỏi lại: "... Ngươi muốn ta trả lời thật sao?"Pháo Thiên Minh liền nói: "... Thôi, thôi, khỏi trả lời!" Y tự nhủ, đúng làmình có hẹp hòi chút ít, chẳng qua chỉ là thái độ với người yêu cũ hơi ác liệtchút thôi. Chẳng lẽ gặp mặt còn phải nói: Ta chúc các ngươi hạnh phúc? Vớvẩn? Tốt nhất trước khi kết hôn thì chồng phá sản, tịch thu toàn bộ tài sảnluôn... Thế này mới đúng chứ! Hoặc là sau này phát hiện chồng bị liệt dương thìcô ta có danh chính ngôn thuận sang nhà khác mượn giống! Thế thì lợi cho cô taquá...Trong lúc suy nghĩ lung tung, Pháo Thiên Minh không dám xuống núi, sợHồ Phỉ vốn không có ý giết mình mà chỉ đợi ở dưới chân núi để bắt người khác.Như vậy mình bất cẩn là nhảy vào hang hổ, chết oan chết uổng! Thà cứ chậmrãi chờ đợi như thế này, dù có chết đói ta cũng cam tâm.Kiếm mỏng được y thay mới mỗi năm phút, bốn đống kiếm của Pháo ThiênMinh nhanh chóng hết sạch. Lúc này y cũng đã xây một bức tường tuyết caonửa thước chung quanh. Hồ Phỉ muốn vượt qua bức tường này mà không bịphát hiện, Pháo Thiên Minh cho là tuyệt đối không thể nào xảy ra.Lại nói tới Ái Tâm tiểu đội tiếp nhận tin nhắn của Pháo Thiên Minh rồi lậptức tăng tốc... Tuy nói là tăng tốc, nhưng tốc độ cũng chẳng nhanh lắm, trong sốhọ không có nhiều cao thủ khinh công. Mọi người xung quanh đều để mắt vàođội ngũ xa hoa này. Sau khi vào Tuyết Sơn, ba đội được công nhận là mạnh nhấtlần lượt là Tinh Anh đường của Huyết Ảnh, Hoàng Gia thiên đường của LãnhNhược Tuyết, và đội ngũ bảy tám cao thủ này.Hai nhánh trước đã bị diệt, hiện nay chỉ còn Ái Tâm tiểu đội vẫn còn trênđường đến Trung Hải tuyết nguyên, tất nhiên mọi người đều chú ý đến họ. Vừathấy họ bất ngờ xuất phát, đương nhiên cũng liên tưởng đến Pháo Thiên Minhtiên phong thám hiểm. Vì vậy mọi người xung quanh bắt đầu đi theo, hành độngnày đương nhiên khiến tin tức lan truyền, thời khắc đó các người chơi ở ba phíaĐông Bắc Tây cũng bắt đầu tiến về đỉnh núi chính của Trung Hải tuyết nguyên.Pháo Thiên Minh hai ngày qua sống rất nhàm chán, cũng rất bực bội. Mãivẫn không có tin tức đại đội bị Hồ Phỉ tập kích, vậy chỉ có thể nói rõ, rất có thểđịch nhân vẫn ẩn nấp gần đây. Hằng ngày thời gian rảnh rỗi ngoài việc chiêmngưỡng cảnh tuyết bất biến, chỉ có thể dùng để ăn uống và nói chuyện phiếmcho qua thời gian. Y lĩnh ngộ sâu sắc: Ý nghĩa tồn tại của sinh mệnh là lãng phí,đây là phủ định triết lý nhân loại cao siêu.Đến chiều ngày thứ ba, cuối cùng Pháo Thiên Minh cũng nhìn thấy ngườichơi, trăm vạn con kiến trên đất tuyết bao la, từ bốn phương tám hướng ào àokéo đến. Mặc dù ai nấy đều có khinh công, nhưng gần trăm vạn người, bướcchân lớn đến mức khiến Pháo Thiên Minh ở trên đỉnh núi cũng cảm nhận đượcrung chuyển nhè nhẹ. Lúc này bầu trời đột ngột thay đổi, bắt đầu đổ tuyết nhưlông ngỗng.Chờ đến khi người chơi cách chân núi năm dặm, Pháo Thiên Minh bỗngcảm thấy tuyết bên cạnh rung động, khi đó chỉ nghe một tiếng răng rắc nhỏ,ngọn núi tuyết trước mặt như bị Thiên Phủ chém đôi, xuất hiện một khe hở, mộtcentimet, mười centimet, một mét..."Tuyết lở" là hai chữ lập tức hiện lên trong đầu Pháo Thiên Minh. Tuyết lở:Chỉ hiện tượng lực ma sát giữa tuyết và mặt đất giảm xuống. Đồng thời, tuyếttích tụ dưới tác dụng trọng lực bắt đầu trượt xuống. Tốc độ tuyết lở cao nhất màlịch sử loài người ghi chép là chín mươi mét một giây, sức tấn công từ bốnmươi đến năm mươi tấn. Về cơ bản là gặp ai diệt nấy. Nếu tính theo giờ..."Con mẹ nó!" Pháo Thiên Minh mắng một tiếng, không ngừng tốc độ lạihơn ba trăm cây số mỗi giờ. Hơn nữa, ngọn núi tuyết cao hơn bảy ngàn mét này,cộng với độ dốc 15 độ của Trung Hải Tuyết, tốc độ này không biết là nhân batrăm cây số với 2 hay là bình phương số 2 cho đúng..."Tuyết lở! Lui mau!" Pháo Thiên Minh gấp gáp hô to trong đội ngũ, cuốngcuồng chạy về đỉnh núi, vừa đến chân núi, phía sau vang một tiếng sấm vangtrời, bốn ngọn núi Đông Nam Tây Bắc đồng loạt sập xuống, Pháo Thiên Minhmới rời chân núi chưa đầy trăm thước, ngọn núi tuyết đổ ập xuống đất tuyết, tạothành sóng khí cao ba mươi thước, quét ngang bốn phương tám hướng. Lựclượng của loài người đứng trước thiên nhiên thật bé nhỏ, lực lượng của ngườichơi trước nhà thiết kế hèn hạ cũng rất nhỏ bé. Ngay cả nhân vật hàng đầu nhưPháo Thiên Minh cũng không thể thoát khỏi sóng khí phi hành dữ dội như vậy,khí lạnh kèm khối băng và đá nhỏ trực tiếp bao phủ lấy y.Có người gọi tuyết lở là bom nguyên tử cỡ nhỏ, cũng không phải vô lý. Đặcbiệt là khí lạn do tuyết lở tạo thành giống như sóng xung kích của bom nguyêntử, phá hủy mọi thứ chắn trước mặt nó. Hơn nữa khi đổ ập xuống đất, có thểlàm cho đá, băng dao động văng lên không trung, bao phủ hàng chục cây sốvuông trên bầu trời.Tất cả người chơi đều biết thuật ngữ tuyết lở này, nhưng có mấy ai để tâmđến? Bốn ngọn núi sập xuống tạo nên cảnh tượng hùng vĩ, cảm giác đầu tiêncủa họ không phải cái chết mà là vẻ đẹp, một vẻ đẹp nguyên thủy của lực lượnghủy diệt. Tuyết lở nuốt chửng những người vẫn còn choáng ngợp, nhanh chóngtruy đuổi những người tỉnh táo chạy trốn.Ở góc nghiêng 15 độ, trọng lực có thể khiến tuyết lở duy trì liên tục vô hạn.Nói đơn giản, giống như chúng ta chơi tuyết cầu, chỉ cần có độ dốc, cầu tuyết sẽcàng lăn càng to, độ dốc vô hạn thì năng lượng của nó trên mặt đất cũng vô hạn.Trong vòng hai mươi dặm, hầu như không ai kịp chạy thoát, bị tuyết lở đánhthẳng thành ánh sáng trắng. Ngay cả những người cách đó hai mươi dặm cũngchẳng khá hơn là bao, do bốn ngọn núi sụp đổ của gây chấn động khiến nhiềungọn núi nhỏ cũng có tuyết lở. Những tuyết lở nhỏ chỉ là so sánh với vào bốnngọn núi lớn, nhưng thực tế lại giống như hàng loạt dãy núi Everest. Thiênnhiên cùng phẫn nộ, từng làn sóng tuyết truy đuổi người chơi. Đồng thời, bãotuyết bắt đầu nổi lên, cuốn theo khối tuyết trong làn sóng khí, càng thể hiện sứcmạnh kinh hoàng. Bão tuyết phá hủy không chỉ có thế. Nó gây ra đả kích trímạng không ai nhìn thấy cảnh vật ngoài ba mét, tâm lý hoảng loạn nghiêmtrọng, không thể tìm chỗ ẩn nấp hay tìm ngọn núi còn đứng vững để che chắn.Nhà thiết kế tâm địa hiểm ác, hơn nữa tâm lý hoảng sợ của người chơi tạonên một trong những thảm họa lớn nhất lịch sử trò chơi. Toàn bộ hàng trăm vạnngười chơi đều bị biến thành ánh sáng trắng, thậm chí cả Tinh Anh đường củaHuyết Ảnh và Hoàng Gia Thiên Đường của Lãnh Nhược Tuyết vừa vào TrungHải tuyết nguyên cũng cũng không thoát khỏi thảm kịch này. Lực lượng củatrận tuyết lở vẫn lan rộng đến 1/3 bốn vùng tuyết nguyên mới tiêu hao hết nănglượng, dừng lại .Thảm họa lần này không chỉ khiến những người chơi mất mát cấp độ vàtrang bị, mà còn gây chấn động tâm lý. Cảnh tượng tuyết lở lan truyền khắp cácdiễn đàn, mặc dù đoạn video ghi lại ngắn ngủi và mơ hồ, nhưng ngoài việc chửibới tập thể, tất cả mọi người còn quyết tâm một điều... tự mình đi xem tuyết lở.Đi chiêm ngưỡng lực lượng nguyên thủy và bạo lực của thiên nhiên.Dù sao đây cũng chỉ là trò chơi, hy sinh một bộ phận có thể hy sinh được,tận mắt chứng kiến thảm họa mà thực tế không dám đến gần, cho dù chết cũngchẳng có gì đáng sợ. Kết quả, trận tuyết lở lần này không ngăn cản mọi ngườitiếp cận vùng Tuyết Nguyên, ngược lại còn lôi kéo hết những người chơi vốnkhông mặn mà với việc tìm kho báu xuống nước.Hậu quả nghiêm trọng nhất của trận tuyết lở là... tổng động viên toàn dân,gần hai trăm vạn đại quân vượt qua 85% số người chơi sẵn sàng xuất phát, chờđợi cơn bão tuyết hoành hành trong vùng tuyết nguyên chấm dứt. Nhưng lầnnày mục đích của mọi người khác nhau, hơn nửa số người chơi muốn đi chiêmngưỡng tuyết lở, tất nhiên cũng có người vì kho báu, không loại trừ khả năng lợidụng cơ hội. Nói cách khác, sẽ có hàng trăm vạn người tới tạo ra tuyết lở...Cơn bão tuyết tiếp tục hoành hành hai ngày, đến khi mọi người tiến vàovùng Tuyết Nguyên thì phát hiện tất cả dấu vết đều biến mất. Vùng tuyếtnguyên Liêu Đông đã được khôi phục về nguyên trạng ban đầu, im lặng chờ đợihai trăm vạn kẻ ngu xuẩn tìm tới.
Núi tuyết dốc 75 độ, Pháo Thiên Minh phóng thẳng lên, quả nhiên Phi Vân
Thê có hiệu quả tăng tốc khi leo núi. Ở góc độ này, tốc độ chỉ thua chút ít so với
đất bằng. Nhưng khi đến nửa chừng đỉnh núi, quay đầu nhìn lại thì biển tuyết
bao la, đã không thấy dấu vết của Hồ Phỉ.
Pháo Thiên Minh cố gắng tìm kiếm động tĩnh dưới núi, nhưng chỉ khiến y
thất vọng, không phát hiện chút động tĩnh nào. Y hiểu hoặc là Hồ Phỉ đã rút lui,
hoặc là đang từ từ lẻn lại gần. Trực giác nam nhân mách bảo Pháo Thiên Minh
rằng Hồ Phỉ đang ở gần đây. Bởi vì theo quan điểm của nam nhi, không thể nào
bị mai phục một nhát nổi giận đang tăng lại lại lặng lẽ nguôi ngoai nhanh như
thế. À! Thật ra nam nhân còn hẹp hòi hơn nữ nhân. Điều này có thể nhận ra qua
thái độ của các đôi vợ chồng khi phát hiện bạn đời ngoại tình. Mắt của nam
nhân không thể chứa được hạt cát, trong khi nữ nhân vẫn có thể bỏ qua, miễn
không ném đá vào mắt là được.
Lúc này, bỗng nhiên Pháo Thiên Minh trông thấy cách mình ba mươi bộ có
một chấm đỏ nhỏ... Là máu! Y lập tức phản ứng, không nói hai lời liền vội vã
chạy l*n đ*nh núi, trong lòng cảm thán: Hồ Phỉ này đúng là một nam nhân chân
chính.
Đến vùng đất bằng nhỏ trên đỉnh núi, Pháo Thiên Minh bắt đầu do dự không
biết nên làm gì nữa, liệu Hồ Phỉ có thực sự đuổi theo hay không? Nếu đổi lấy là
ta, trong hoàn cảnh không có thâm thù đại hận thì cũng không nỡ đẩy người
khác vào chỗ chết như thế này. Mình đã hẹp hòi còn như thế, chẳng lẽ người ta
còn hẹp hòi hơn mình chăng?
Người còn sống sao có thể chết vì nghẹn nước tiểu? Trong lúc chờ đợi, Pháo
Thiên Minh lấy ra hơn mười thanh kiếm, vận nội lực ném ra xa, dựng nên một
trận kiếm dày đặc dưới chân trong phạm vi mười trượng, sau đó gọi điện thoại
hỏi Đường Đường: "Đường Đường, cô nói xem Hồ Phỉ là người thế nào?"
Đường Đường trả lời: "Về tính cách à? Hình như chưa từng làm việc thiện
nào, hơn nữa hắn thuộc phe Lý Tự Thành, trong lịch sử Lý Tự Thành làm nhiều
điều xấu hơn điều tốt rất nhiều lần. Cho nên Lý Tự Thành chính là kẻ xấu, vậy
thì Hồ Phỉ chắc chắn không tốt lành gì. Hơn nữa, từ nhỏ Hồ Phỉ đã mang thù
hận muốn báo thù cho cha, nhưng kẻ thù lại chính là đại hiệp Miêu Nhân
Phượng. Sau đó Hồ Phỉ lại tán tỉnh con gái Miêu Nhân Phượng, rồi còn định
quyết đấu với nhạc phụ, dù nhạc phụ không thể coi là kẻ thù của Hồ Phỉ. Ta
cảm thấy Hồ Phỉ này cũng không ra gì, về sau chồng ta mà dám đánh nhau với
cha ta, ta nhất định sẽ thiến..."
Pháo Thiên Minh vội nói: "Khụ khụ, lập trường của ngươi như vậy rất
không ổn! Nhưng này, có thể so sánh một chút xem, ta và Hồ Phỉ ai hẹp hòi hơn
không?"
Đường Đường do dự hồi lâu rồi hỏi lại: "... Ngươi muốn ta trả lời thật sao?"
Pháo Thiên Minh liền nói: "... Thôi, thôi, khỏi trả lời!" Y tự nhủ, đúng là
mình có hẹp hòi chút ít, chẳng qua chỉ là thái độ với người yêu cũ hơi ác liệt
chút thôi. Chẳng lẽ gặp mặt còn phải nói: Ta chúc các ngươi hạnh phúc? Vớ
vẩn? Tốt nhất trước khi kết hôn thì chồng phá sản, tịch thu toàn bộ tài sản
luôn... Thế này mới đúng chứ! Hoặc là sau này phát hiện chồng bị liệt dương thì
cô ta có danh chính ngôn thuận sang nhà khác mượn giống! Thế thì lợi cho cô ta
quá...
Trong lúc suy nghĩ lung tung, Pháo Thiên Minh không dám xuống núi, sợ
Hồ Phỉ vốn không có ý giết mình mà chỉ đợi ở dưới chân núi để bắt người khác.
Như vậy mình bất cẩn là nhảy vào hang hổ, chết oan chết uổng! Thà cứ chậm
rãi chờ đợi như thế này, dù có chết đói ta cũng cam tâm.
Kiếm mỏng được y thay mới mỗi năm phút, bốn đống kiếm của Pháo Thiên
Minh nhanh chóng hết sạch. Lúc này y cũng đã xây một bức tường tuyết cao
nửa thước chung quanh. Hồ Phỉ muốn vượt qua bức tường này mà không bị
phát hiện, Pháo Thiên Minh cho là tuyệt đối không thể nào xảy ra.
Lại nói tới Ái Tâm tiểu đội tiếp nhận tin nhắn của Pháo Thiên Minh rồi lập
tức tăng tốc... Tuy nói là tăng tốc, nhưng tốc độ cũng chẳng nhanh lắm, trong số
họ không có nhiều cao thủ khinh công. Mọi người xung quanh đều để mắt vào
đội ngũ xa hoa này. Sau khi vào Tuyết Sơn, ba đội được công nhận là mạnh nhất
lần lượt là Tinh Anh đường của Huyết Ảnh, Hoàng Gia thiên đường của Lãnh
Nhược Tuyết, và đội ngũ bảy tám cao thủ này.
Hai nhánh trước đã bị diệt, hiện nay chỉ còn Ái Tâm tiểu đội vẫn còn trên
đường đến Trung Hải tuyết nguyên, tất nhiên mọi người đều chú ý đến họ. Vừa
thấy họ bất ngờ xuất phát, đương nhiên cũng liên tưởng đến Pháo Thiên Minh
tiên phong thám hiểm. Vì vậy mọi người xung quanh bắt đầu đi theo, hành động
này đương nhiên khiến tin tức lan truyền, thời khắc đó các người chơi ở ba phía
Đông Bắc Tây cũng bắt đầu tiến về đỉnh núi chính của Trung Hải tuyết nguyên.
Pháo Thiên Minh hai ngày qua sống rất nhàm chán, cũng rất bực bội. Mãi
vẫn không có tin tức đại đội bị Hồ Phỉ tập kích, vậy chỉ có thể nói rõ, rất có thể
địch nhân vẫn ẩn nấp gần đây. Hằng ngày thời gian rảnh rỗi ngoài việc chiêm
ngưỡng cảnh tuyết bất biến, chỉ có thể dùng để ăn uống và nói chuyện phiếm
cho qua thời gian. Y lĩnh ngộ sâu sắc: Ý nghĩa tồn tại của sinh mệnh là lãng phí,
đây là phủ định triết lý nhân loại cao siêu.
Đến chiều ngày thứ ba, cuối cùng Pháo Thiên Minh cũng nhìn thấy người
chơi, trăm vạn con kiến trên đất tuyết bao la, từ bốn phương tám hướng ào ào
kéo đến. Mặc dù ai nấy đều có khinh công, nhưng gần trăm vạn người, bước
chân lớn đến mức khiến Pháo Thiên Minh ở trên đỉnh núi cũng cảm nhận được
rung chuyển nhè nhẹ. Lúc này bầu trời đột ngột thay đổi, bắt đầu đổ tuyết như
lông ngỗng.
Chờ đến khi người chơi cách chân núi năm dặm, Pháo Thiên Minh bỗng
cảm thấy tuyết bên cạnh rung động, khi đó chỉ nghe một tiếng răng rắc nhỏ,
ngọn núi tuyết trước mặt như bị Thiên Phủ chém đôi, xuất hiện một khe hở, một
centimet, mười centimet, một mét...
"Tuyết lở" là hai chữ lập tức hiện lên trong đầu Pháo Thiên Minh. Tuyết lở:
Chỉ hiện tượng lực ma sát giữa tuyết và mặt đất giảm xuống. Đồng thời, tuyết
tích tụ dưới tác dụng trọng lực bắt đầu trượt xuống. Tốc độ tuyết lở cao nhất mà
lịch sử loài người ghi chép là chín mươi mét một giây, sức tấn công từ bốn
mươi đến năm mươi tấn. Về cơ bản là gặp ai diệt nấy. Nếu tính theo giờ...
"Con mẹ nó!" Pháo Thiên Minh mắng một tiếng, không ngừng tốc độ lại
hơn ba trăm cây số mỗi giờ. Hơn nữa, ngọn núi tuyết cao hơn bảy ngàn mét này,
cộng với độ dốc 15 độ của Trung Hải Tuyết, tốc độ này không biết là nhân ba
trăm cây số với 2 hay là bình phương số 2 cho đúng...
"Tuyết lở! Lui mau!" Pháo Thiên Minh gấp gáp hô to trong đội ngũ, cuống
cuồng chạy về đỉnh núi, vừa đến chân núi, phía sau vang một tiếng sấm vang
trời, bốn ngọn núi Đông Nam Tây Bắc đồng loạt sập xuống, Pháo Thiên Minh
mới rời chân núi chưa đầy trăm thước, ngọn núi tuyết đổ ập xuống đất tuyết, tạo
thành sóng khí cao ba mươi thước, quét ngang bốn phương tám hướng. Lực
lượng của loài người đứng trước thiên nhiên thật bé nhỏ, lực lượng của người
chơi trước nhà thiết kế hèn hạ cũng rất nhỏ bé. Ngay cả nhân vật hàng đầu như
Pháo Thiên Minh cũng không thể thoát khỏi sóng khí phi hành dữ dội như vậy,
khí lạnh kèm khối băng và đá nhỏ trực tiếp bao phủ lấy y.
Có người gọi tuyết lở là bom nguyên tử cỡ nhỏ, cũng không phải vô lý. Đặc
biệt là khí lạn do tuyết lở tạo thành giống như sóng xung kích của bom nguyên
tử, phá hủy mọi thứ chắn trước mặt nó. Hơn nữa khi đổ ập xuống đất, có thể
làm cho đá, băng dao động văng lên không trung, bao phủ hàng chục cây số
vuông trên bầu trời.
Tất cả người chơi đều biết thuật ngữ tuyết lở này, nhưng có mấy ai để tâm
đến? Bốn ngọn núi sập xuống tạo nên cảnh tượng hùng vĩ, cảm giác đầu tiên
của họ không phải cái chết mà là vẻ đẹp, một vẻ đẹp nguyên thủy của lực lượng
hủy diệt. Tuyết lở nuốt chửng những người vẫn còn choáng ngợp, nhanh chóng
truy đuổi những người tỉnh táo chạy trốn.
Ở góc nghiêng 15 độ, trọng lực có thể khiến tuyết lở duy trì liên tục vô hạn.
Nói đơn giản, giống như chúng ta chơi tuyết cầu, chỉ cần có độ dốc, cầu tuyết sẽ
càng lăn càng to, độ dốc vô hạn thì năng lượng của nó trên mặt đất cũng vô hạn.
Trong vòng hai mươi dặm, hầu như không ai kịp chạy thoát, bị tuyết lở đánh
thẳng thành ánh sáng trắng. Ngay cả những người cách đó hai mươi dặm cũng
chẳng khá hơn là bao, do bốn ngọn núi sụp đổ của gây chấn động khiến nhiều
ngọn núi nhỏ cũng có tuyết lở. Những tuyết lở nhỏ chỉ là so sánh với vào bốn
ngọn núi lớn, nhưng thực tế lại giống như hàng loạt dãy núi Everest. Thiên
nhiên cùng phẫn nộ, từng làn sóng tuyết truy đuổi người chơi. Đồng thời, bão
tuyết bắt đầu nổi lên, cuốn theo khối tuyết trong làn sóng khí, càng thể hiện sức
mạnh kinh hoàng. Bão tuyết phá hủy không chỉ có thế. Nó gây ra đả kích trí
mạng không ai nhìn thấy cảnh vật ngoài ba mét, tâm lý hoảng loạn nghiêm
trọng, không thể tìm chỗ ẩn nấp hay tìm ngọn núi còn đứng vững để che chắn.
Nhà thiết kế tâm địa hiểm ác, hơn nữa tâm lý hoảng sợ của người chơi tạo
nên một trong những thảm họa lớn nhất lịch sử trò chơi. Toàn bộ hàng trăm vạn
người chơi đều bị biến thành ánh sáng trắng, thậm chí cả Tinh Anh đường của
Huyết Ảnh và Hoàng Gia Thiên Đường của Lãnh Nhược Tuyết vừa vào Trung
Hải tuyết nguyên cũng cũng không thoát khỏi thảm kịch này. Lực lượng của
trận tuyết lở vẫn lan rộng đến 1/3 bốn vùng tuyết nguyên mới tiêu hao hết năng
lượng, dừng lại .
Thảm họa lần này không chỉ khiến những người chơi mất mát cấp độ và
trang bị, mà còn gây chấn động tâm lý. Cảnh tượng tuyết lở lan truyền khắp các
diễn đàn, mặc dù đoạn video ghi lại ngắn ngủi và mơ hồ, nhưng ngoài việc chửi
bới tập thể, tất cả mọi người còn quyết tâm một điều... tự mình đi xem tuyết lở.
Đi chiêm ngưỡng lực lượng nguyên thủy và bạo lực của thiên nhiên.
Dù sao đây cũng chỉ là trò chơi, hy sinh một bộ phận có thể hy sinh được,
tận mắt chứng kiến thảm họa mà thực tế không dám đến gần, cho dù chết cũng
chẳng có gì đáng sợ. Kết quả, trận tuyết lở lần này không ngăn cản mọi người
tiếp cận vùng Tuyết Nguyên, ngược lại còn lôi kéo hết những người chơi vốn
không mặn mà với việc tìm kho báu xuống nước.
Hậu quả nghiêm trọng nhất của trận tuyết lở là... tổng động viên toàn dân,
gần hai trăm vạn đại quân vượt qua 85% số người chơi sẵn sàng xuất phát, chờ
đợi cơn bão tuyết hoành hành trong vùng tuyết nguyên chấm dứt. Nhưng lần
này mục đích của mọi người khác nhau, hơn nửa số người chơi muốn đi chiêm
ngưỡng tuyết lở, tất nhiên cũng có người vì kho báu, không loại trừ khả năng lợi
dụng cơ hội. Nói cách khác, sẽ có hàng trăm vạn người tới tạo ra tuyết lở...
Cơn bão tuyết tiếp tục hoành hành hai ngày, đến khi mọi người tiến vào
vùng Tuyết Nguyên thì phát hiện tất cả dấu vết đều biến mất. Vùng tuyết
nguyên Liêu Đông đã được khôi phục về nguyên trạng ban đầu, im lặng chờ đợi
hai trăm vạn kẻ ngu xuẩn tìm tới.
Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Núi tuyết dốc 75 độ, Pháo Thiên Minh phóng thẳng lên, quả nhiên Phi VânThê có hiệu quả tăng tốc khi leo núi. Ở góc độ này, tốc độ chỉ thua chút ít so vớiđất bằng. Nhưng khi đến nửa chừng đỉnh núi, quay đầu nhìn lại thì biển tuyếtbao la, đã không thấy dấu vết của Hồ Phỉ.Pháo Thiên Minh cố gắng tìm kiếm động tĩnh dưới núi, nhưng chỉ khiến ythất vọng, không phát hiện chút động tĩnh nào. Y hiểu hoặc là Hồ Phỉ đã rút lui,hoặc là đang từ từ lẻn lại gần. Trực giác nam nhân mách bảo Pháo Thiên Minhrằng Hồ Phỉ đang ở gần đây. Bởi vì theo quan điểm của nam nhi, không thể nàobị mai phục một nhát nổi giận đang tăng lại lại lặng lẽ nguôi ngoai nhanh nhưthế. À! Thật ra nam nhân còn hẹp hòi hơn nữ nhân. Điều này có thể nhận ra quathái độ của các đôi vợ chồng khi phát hiện bạn đời ngoại tình. Mắt của namnhân không thể chứa được hạt cát, trong khi nữ nhân vẫn có thể bỏ qua, miễnkhông ném đá vào mắt là được.Lúc này, bỗng nhiên Pháo Thiên Minh trông thấy cách mình ba mươi bộ cómột chấm đỏ nhỏ... Là máu! Y lập tức phản ứng, không nói hai lời liền vội vãchạy l*n đ*nh núi, trong lòng cảm thán: Hồ Phỉ này đúng là một nam nhân chânchính.Đến vùng đất bằng nhỏ trên đỉnh núi, Pháo Thiên Minh bắt đầu do dự khôngbiết nên làm gì nữa, liệu Hồ Phỉ có thực sự đuổi theo hay không? Nếu đổi lấy làta, trong hoàn cảnh không có thâm thù đại hận thì cũng không nỡ đẩy ngườikhác vào chỗ chết như thế này. Mình đã hẹp hòi còn như thế, chẳng lẽ người tacòn hẹp hòi hơn mình chăng?Người còn sống sao có thể chết vì nghẹn nước tiểu? Trong lúc chờ đợi, PháoThiên Minh lấy ra hơn mười thanh kiếm, vận nội lực ném ra xa, dựng nên mộttrận kiếm dày đặc dưới chân trong phạm vi mười trượng, sau đó gọi điện thoạihỏi Đường Đường: "Đường Đường, cô nói xem Hồ Phỉ là người thế nào?"Đường Đường trả lời: "Về tính cách à? Hình như chưa từng làm việc thiệnnào, hơn nữa hắn thuộc phe Lý Tự Thành, trong lịch sử Lý Tự Thành làm nhiềuđiều xấu hơn điều tốt rất nhiều lần. Cho nên Lý Tự Thành chính là kẻ xấu, vậythì Hồ Phỉ chắc chắn không tốt lành gì. Hơn nữa, từ nhỏ Hồ Phỉ đã mang thùhận muốn báo thù cho cha, nhưng kẻ thù lại chính là đại hiệp Miêu NhânPhượng. Sau đó Hồ Phỉ lại tán tỉnh con gái Miêu Nhân Phượng, rồi còn địnhquyết đấu với nhạc phụ, dù nhạc phụ không thể coi là kẻ thù của Hồ Phỉ. Tacảm thấy Hồ Phỉ này cũng không ra gì, về sau chồng ta mà dám đánh nhau vớicha ta, ta nhất định sẽ thiến..."Pháo Thiên Minh vội nói: "Khụ khụ, lập trường của ngươi như vậy rấtkhông ổn! Nhưng này, có thể so sánh một chút xem, ta và Hồ Phỉ ai hẹp hòi hơnkhông?"Đường Đường do dự hồi lâu rồi hỏi lại: "... Ngươi muốn ta trả lời thật sao?"Pháo Thiên Minh liền nói: "... Thôi, thôi, khỏi trả lời!" Y tự nhủ, đúng làmình có hẹp hòi chút ít, chẳng qua chỉ là thái độ với người yêu cũ hơi ác liệtchút thôi. Chẳng lẽ gặp mặt còn phải nói: Ta chúc các ngươi hạnh phúc? Vớvẩn? Tốt nhất trước khi kết hôn thì chồng phá sản, tịch thu toàn bộ tài sảnluôn... Thế này mới đúng chứ! Hoặc là sau này phát hiện chồng bị liệt dương thìcô ta có danh chính ngôn thuận sang nhà khác mượn giống! Thế thì lợi cho cô taquá...Trong lúc suy nghĩ lung tung, Pháo Thiên Minh không dám xuống núi, sợHồ Phỉ vốn không có ý giết mình mà chỉ đợi ở dưới chân núi để bắt người khác.Như vậy mình bất cẩn là nhảy vào hang hổ, chết oan chết uổng! Thà cứ chậmrãi chờ đợi như thế này, dù có chết đói ta cũng cam tâm.Kiếm mỏng được y thay mới mỗi năm phút, bốn đống kiếm của Pháo ThiênMinh nhanh chóng hết sạch. Lúc này y cũng đã xây một bức tường tuyết caonửa thước chung quanh. Hồ Phỉ muốn vượt qua bức tường này mà không bịphát hiện, Pháo Thiên Minh cho là tuyệt đối không thể nào xảy ra.Lại nói tới Ái Tâm tiểu đội tiếp nhận tin nhắn của Pháo Thiên Minh rồi lậptức tăng tốc... Tuy nói là tăng tốc, nhưng tốc độ cũng chẳng nhanh lắm, trong sốhọ không có nhiều cao thủ khinh công. Mọi người xung quanh đều để mắt vàođội ngũ xa hoa này. Sau khi vào Tuyết Sơn, ba đội được công nhận là mạnh nhấtlần lượt là Tinh Anh đường của Huyết Ảnh, Hoàng Gia thiên đường của LãnhNhược Tuyết, và đội ngũ bảy tám cao thủ này.Hai nhánh trước đã bị diệt, hiện nay chỉ còn Ái Tâm tiểu đội vẫn còn trênđường đến Trung Hải tuyết nguyên, tất nhiên mọi người đều chú ý đến họ. Vừathấy họ bất ngờ xuất phát, đương nhiên cũng liên tưởng đến Pháo Thiên Minhtiên phong thám hiểm. Vì vậy mọi người xung quanh bắt đầu đi theo, hành độngnày đương nhiên khiến tin tức lan truyền, thời khắc đó các người chơi ở ba phíaĐông Bắc Tây cũng bắt đầu tiến về đỉnh núi chính của Trung Hải tuyết nguyên.Pháo Thiên Minh hai ngày qua sống rất nhàm chán, cũng rất bực bội. Mãivẫn không có tin tức đại đội bị Hồ Phỉ tập kích, vậy chỉ có thể nói rõ, rất có thểđịch nhân vẫn ẩn nấp gần đây. Hằng ngày thời gian rảnh rỗi ngoài việc chiêmngưỡng cảnh tuyết bất biến, chỉ có thể dùng để ăn uống và nói chuyện phiếmcho qua thời gian. Y lĩnh ngộ sâu sắc: Ý nghĩa tồn tại của sinh mệnh là lãng phí,đây là phủ định triết lý nhân loại cao siêu.Đến chiều ngày thứ ba, cuối cùng Pháo Thiên Minh cũng nhìn thấy ngườichơi, trăm vạn con kiến trên đất tuyết bao la, từ bốn phương tám hướng ào àokéo đến. Mặc dù ai nấy đều có khinh công, nhưng gần trăm vạn người, bướcchân lớn đến mức khiến Pháo Thiên Minh ở trên đỉnh núi cũng cảm nhận đượcrung chuyển nhè nhẹ. Lúc này bầu trời đột ngột thay đổi, bắt đầu đổ tuyết nhưlông ngỗng.Chờ đến khi người chơi cách chân núi năm dặm, Pháo Thiên Minh bỗngcảm thấy tuyết bên cạnh rung động, khi đó chỉ nghe một tiếng răng rắc nhỏ,ngọn núi tuyết trước mặt như bị Thiên Phủ chém đôi, xuất hiện một khe hở, mộtcentimet, mười centimet, một mét..."Tuyết lở" là hai chữ lập tức hiện lên trong đầu Pháo Thiên Minh. Tuyết lở:Chỉ hiện tượng lực ma sát giữa tuyết và mặt đất giảm xuống. Đồng thời, tuyếttích tụ dưới tác dụng trọng lực bắt đầu trượt xuống. Tốc độ tuyết lở cao nhất màlịch sử loài người ghi chép là chín mươi mét một giây, sức tấn công từ bốnmươi đến năm mươi tấn. Về cơ bản là gặp ai diệt nấy. Nếu tính theo giờ..."Con mẹ nó!" Pháo Thiên Minh mắng một tiếng, không ngừng tốc độ lạihơn ba trăm cây số mỗi giờ. Hơn nữa, ngọn núi tuyết cao hơn bảy ngàn mét này,cộng với độ dốc 15 độ của Trung Hải Tuyết, tốc độ này không biết là nhân batrăm cây số với 2 hay là bình phương số 2 cho đúng..."Tuyết lở! Lui mau!" Pháo Thiên Minh gấp gáp hô to trong đội ngũ, cuốngcuồng chạy về đỉnh núi, vừa đến chân núi, phía sau vang một tiếng sấm vangtrời, bốn ngọn núi Đông Nam Tây Bắc đồng loạt sập xuống, Pháo Thiên Minhmới rời chân núi chưa đầy trăm thước, ngọn núi tuyết đổ ập xuống đất tuyết, tạothành sóng khí cao ba mươi thước, quét ngang bốn phương tám hướng. Lựclượng của loài người đứng trước thiên nhiên thật bé nhỏ, lực lượng của ngườichơi trước nhà thiết kế hèn hạ cũng rất nhỏ bé. Ngay cả nhân vật hàng đầu nhưPháo Thiên Minh cũng không thể thoát khỏi sóng khí phi hành dữ dội như vậy,khí lạnh kèm khối băng và đá nhỏ trực tiếp bao phủ lấy y.Có người gọi tuyết lở là bom nguyên tử cỡ nhỏ, cũng không phải vô lý. Đặcbiệt là khí lạn do tuyết lở tạo thành giống như sóng xung kích của bom nguyêntử, phá hủy mọi thứ chắn trước mặt nó. Hơn nữa khi đổ ập xuống đất, có thểlàm cho đá, băng dao động văng lên không trung, bao phủ hàng chục cây sốvuông trên bầu trời.Tất cả người chơi đều biết thuật ngữ tuyết lở này, nhưng có mấy ai để tâmđến? Bốn ngọn núi sập xuống tạo nên cảnh tượng hùng vĩ, cảm giác đầu tiêncủa họ không phải cái chết mà là vẻ đẹp, một vẻ đẹp nguyên thủy của lực lượnghủy diệt. Tuyết lở nuốt chửng những người vẫn còn choáng ngợp, nhanh chóngtruy đuổi những người tỉnh táo chạy trốn.Ở góc nghiêng 15 độ, trọng lực có thể khiến tuyết lở duy trì liên tục vô hạn.Nói đơn giản, giống như chúng ta chơi tuyết cầu, chỉ cần có độ dốc, cầu tuyết sẽcàng lăn càng to, độ dốc vô hạn thì năng lượng của nó trên mặt đất cũng vô hạn.Trong vòng hai mươi dặm, hầu như không ai kịp chạy thoát, bị tuyết lở đánhthẳng thành ánh sáng trắng. Ngay cả những người cách đó hai mươi dặm cũngchẳng khá hơn là bao, do bốn ngọn núi sụp đổ của gây chấn động khiến nhiềungọn núi nhỏ cũng có tuyết lở. Những tuyết lở nhỏ chỉ là so sánh với vào bốnngọn núi lớn, nhưng thực tế lại giống như hàng loạt dãy núi Everest. Thiênnhiên cùng phẫn nộ, từng làn sóng tuyết truy đuổi người chơi. Đồng thời, bãotuyết bắt đầu nổi lên, cuốn theo khối tuyết trong làn sóng khí, càng thể hiện sứcmạnh kinh hoàng. Bão tuyết phá hủy không chỉ có thế. Nó gây ra đả kích trímạng không ai nhìn thấy cảnh vật ngoài ba mét, tâm lý hoảng loạn nghiêmtrọng, không thể tìm chỗ ẩn nấp hay tìm ngọn núi còn đứng vững để che chắn.Nhà thiết kế tâm địa hiểm ác, hơn nữa tâm lý hoảng sợ của người chơi tạonên một trong những thảm họa lớn nhất lịch sử trò chơi. Toàn bộ hàng trăm vạnngười chơi đều bị biến thành ánh sáng trắng, thậm chí cả Tinh Anh đường củaHuyết Ảnh và Hoàng Gia Thiên Đường của Lãnh Nhược Tuyết vừa vào TrungHải tuyết nguyên cũng cũng không thoát khỏi thảm kịch này. Lực lượng củatrận tuyết lở vẫn lan rộng đến 1/3 bốn vùng tuyết nguyên mới tiêu hao hết nănglượng, dừng lại .Thảm họa lần này không chỉ khiến những người chơi mất mát cấp độ vàtrang bị, mà còn gây chấn động tâm lý. Cảnh tượng tuyết lở lan truyền khắp cácdiễn đàn, mặc dù đoạn video ghi lại ngắn ngủi và mơ hồ, nhưng ngoài việc chửibới tập thể, tất cả mọi người còn quyết tâm một điều... tự mình đi xem tuyết lở.Đi chiêm ngưỡng lực lượng nguyên thủy và bạo lực của thiên nhiên.Dù sao đây cũng chỉ là trò chơi, hy sinh một bộ phận có thể hy sinh được,tận mắt chứng kiến thảm họa mà thực tế không dám đến gần, cho dù chết cũngchẳng có gì đáng sợ. Kết quả, trận tuyết lở lần này không ngăn cản mọi ngườitiếp cận vùng Tuyết Nguyên, ngược lại còn lôi kéo hết những người chơi vốnkhông mặn mà với việc tìm kho báu xuống nước.Hậu quả nghiêm trọng nhất của trận tuyết lở là... tổng động viên toàn dân,gần hai trăm vạn đại quân vượt qua 85% số người chơi sẵn sàng xuất phát, chờđợi cơn bão tuyết hoành hành trong vùng tuyết nguyên chấm dứt. Nhưng lầnnày mục đích của mọi người khác nhau, hơn nửa số người chơi muốn đi chiêmngưỡng tuyết lở, tất nhiên cũng có người vì kho báu, không loại trừ khả năng lợidụng cơ hội. Nói cách khác, sẽ có hàng trăm vạn người tới tạo ra tuyết lở...Cơn bão tuyết tiếp tục hoành hành hai ngày, đến khi mọi người tiến vàovùng Tuyết Nguyên thì phát hiện tất cả dấu vết đều biến mất. Vùng tuyếtnguyên Liêu Đông đã được khôi phục về nguyên trạng ban đầu, im lặng chờ đợihai trăm vạn kẻ ngu xuẩn tìm tới.