Tác giả:

1. Trước khi xuyên không, tôi đang tham dự tiệc tất niên của công ty. Lãnh đạo đứng trên sân khấu hăng say diễn thuyết, còn đồng nghiệp thì ngồi dưới ăn uống. Rồi, tòa nhà công ty phát nổ. Bữa tiệc này trở thành bữa ăn cuối cùng của chúng tôi. Đừng vội thắc mắc tại sao công ty lại nổ. Tóm lại, tôi không chết, mà còn xuyên thành nữ chính trong một câu chuyện ngược tâm. Khi tôi nghĩ rằng mình sắp bị nam chính ngược thân, ngược tâm, tôi chợt nhận ra đồng nghiệp của tôi cũng không chết. Họ xuyên không cùng tôi. Chỉ có điều, tất cả đồng nghiệp trong công ty chúng tôi... dùng chung một cơ thể. Thậm chí, sau mỗi 12 giờ đêm, quyền kiểm soát cơ thể sẽ được chuyển ngẫu nhiên cho một người. "Ngày nào cũng khoai tây! Tôi sắp phát ngán rồi đây!" Đồng nghiệp bên bộ phận sáng tạo nội dung gào lên trong đầu tôi. "Khoai tây thì sao? Khoai tây ngon mà." Chị HR vừa nói vừa nhét thêm một miếng khoai tây vào miệng. "Theo nghiên cứu, ăn khoai tây liên tục có thể gây ngộ độc." Anh lập trình viên nhăn nhó…

Chương 16: Chương 16

Tôi Xuyên Không Cùng Cả Công TyTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Xuyên Không1. Trước khi xuyên không, tôi đang tham dự tiệc tất niên của công ty. Lãnh đạo đứng trên sân khấu hăng say diễn thuyết, còn đồng nghiệp thì ngồi dưới ăn uống. Rồi, tòa nhà công ty phát nổ. Bữa tiệc này trở thành bữa ăn cuối cùng của chúng tôi. Đừng vội thắc mắc tại sao công ty lại nổ. Tóm lại, tôi không chết, mà còn xuyên thành nữ chính trong một câu chuyện ngược tâm. Khi tôi nghĩ rằng mình sắp bị nam chính ngược thân, ngược tâm, tôi chợt nhận ra đồng nghiệp của tôi cũng không chết. Họ xuyên không cùng tôi. Chỉ có điều, tất cả đồng nghiệp trong công ty chúng tôi... dùng chung một cơ thể. Thậm chí, sau mỗi 12 giờ đêm, quyền kiểm soát cơ thể sẽ được chuyển ngẫu nhiên cho một người. "Ngày nào cũng khoai tây! Tôi sắp phát ngán rồi đây!" Đồng nghiệp bên bộ phận sáng tạo nội dung gào lên trong đầu tôi. "Khoai tây thì sao? Khoai tây ngon mà." Chị HR vừa nói vừa nhét thêm một miếng khoai tây vào miệng. "Theo nghiên cứu, ăn khoai tây liên tục có thể gây ngộ độc." Anh lập trình viên nhăn nhó… 16.Chào mọi người, tôi và các đồng nghiệp đã xuyên không.Hiện tại, chúng tôi đang đứng trên Đài Quan Tinh, nam chính đã cho cung thủ giương cung nhắm thẳng vào tôi.Ở phía đối diện, Hoàng hậu cũng đã lệnh cho cung thủ của mình nhắm vào Hoàng đế.Còn tôi và các đồng nghiệp, mang theo một cái bụng bầu, đứng run rẩy trong gió lạnh."Nếu không muốn cô ta chết, tốt nhất các người nên giao hổ phù ra đây." Nam chính lạnh giọng nói."Nếu nàng ấy chết, ngươi cũng đừng mong sống sót!" Quốc sư xé toạc chiếc mặt nạ ôn hòa thường ngày."Dù đánh nhau với các người thì cũng hơi phiền phức một chút, nhưng chẳng phải là chuyện gì to tát." Nam chính cười lạnh, rõ ràng không hề để tâm.Không biết ai là người đầu tiên hành động, nhưng ngay sau đó, tình hình lập tức trở nên hỗn loạn không thể kiểm soát.Quốc sư, Hoàng hậu, và nam chính, cả ba cùng lúc lao về phía tôi.Thành thật mà nói, tôi thực sự nghi ngờ liệu mình có bị họ đ.â.m bay đi không."Ngươi dám!" Hoàng hậu vừa đỡ lấy thanh kiếm của nam chính, vừa giận dữ hét lên: "Cho dù ngươi không yêu nàng ấy, nhưng nàng ấy đang mang thai con của ngươi!""Đứa trẻ mất rồi thì có thể sinh lại." Nam chính mặt không chút cảm xúc đáp: "Nhưng hổ phù thì chỉ có một.""Đồ cặn bã." Quốc sư chắn trước mặt chúng tôi, chặn lại những mũi tên đang lao tới.Phập!Không biết đầu của tên lính nào bị c.h.é.m rơi, một vệt m.á.u b.ắ.n lên mặt chúng tôi.Cảm giác này... thật sự quá chân thực.Ọe.Vậy tại sao chúng tôi lại thiết kế cảnh này chân thực đến thế chứ?"Cô mau đi đi."Hoàng hậu không quay đầu lại, ra lệnh."Cô cầm chắc hổ phù, bên dưới đã có người của chúng ta tiếp ứng.""Sau khi cô trốn thoát, nếu không muốn tiếp tục dính dáng đến những chuyện rắc rối ở đây, cô có thể giao hổ phù cho thương nhân họ Hồ ở ngõ thứ sáu kinh thành, ông ta sẽ lo liệu mọi việc."Huhu, Hoàng hậu tỷ tỷ! Ngay cả trong tình huống này, tỷ ấy cũng không hề nghi ngờ khả năng nữ chính sẽ phản bội!Nhưng khác với Hoàng hậu, nam chính rõ ràng đã chuẩn bị kỹ càng.Hoàng hậu và Quốc sư vì phải bảo vệ chúng tôi nên không thể rút lui, giờ đây họ đang rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan!"Huhu, không được đâu, nếu cứ tiếp tục thế này, họ sẽ c.h.ế.t mất!" Chị HR hét lên, "Mau nghĩ cách đi!""Không có cách nào cả." Đồng nghiệp bên nội dung bất lực nói: "Thiết lập nhân vật của họ là cực kỳ trung thành với nữ chính. Trong tình huống này, họ không thể bỏ mặc nữ chính để lấy hổ phù rồi rời đi được.""Cậu rảnh rỗi quá nên mới tạo ra mấy thiết lập kỳ quái như vậy hả?" Đồng nghiệp bên mỹ thuật cũng bắt đầu rệu rã."À thì..." Tôi lặng lẽ giơ tay lên: "Nói đi cũng phải nói lại, đây chẳng phải chỉ là một trò chơi thôi sao?""An An, dù là trò chơi, chúng ta cũng không thể thấy c.h.ế.t mà không cứu được, đúng không?" Sếp nghiêm túc phản bác tôi.

16.

Chào mọi người, tôi và các đồng nghiệp đã xuyên không.

Hiện tại, chúng tôi đang đứng trên Đài Quan Tinh, nam chính đã cho cung thủ giương cung nhắm thẳng vào tôi.

Ở phía đối diện, Hoàng hậu cũng đã lệnh cho cung thủ của mình nhắm vào Hoàng đế.

Còn tôi và các đồng nghiệp, mang theo một cái bụng bầu, đứng run rẩy trong gió lạnh.

"Nếu không muốn cô ta chết, tốt nhất các người nên giao hổ phù ra đây." Nam chính lạnh giọng nói.

"Nếu nàng ấy chết, ngươi cũng đừng mong sống sót!" Quốc sư xé toạc chiếc mặt nạ ôn hòa thường ngày.

"Dù đánh nhau với các người thì cũng hơi phiền phức một chút, nhưng chẳng phải là chuyện gì to tát." Nam chính cười lạnh, rõ ràng không hề để tâm.

Không biết ai là người đầu tiên hành động, nhưng ngay sau đó, tình hình lập tức trở nên hỗn loạn không thể kiểm soát.

Quốc sư, Hoàng hậu, và nam chính, cả ba cùng lúc lao về phía tôi.

Thành thật mà nói, tôi thực sự nghi ngờ liệu mình có bị họ đ.â.m bay đi không.

"Ngươi dám!" Hoàng hậu vừa đỡ lấy thanh kiếm của nam chính, vừa giận dữ hét lên: "Cho dù ngươi không yêu nàng ấy, nhưng nàng ấy đang mang thai con của ngươi!"

"Đứa trẻ mất rồi thì có thể sinh lại." Nam chính mặt không chút cảm xúc đáp: "Nhưng hổ phù thì chỉ có một."

"Đồ cặn bã." Quốc sư chắn trước mặt chúng tôi, chặn lại những mũi tên đang lao tới.

Phập!

Không biết đầu của tên lính nào bị c.h.é.m rơi, một vệt m.á.u b.ắ.n lên mặt chúng tôi.

Cảm giác này... thật sự quá chân thực.

Ọe.

Vậy tại sao chúng tôi lại thiết kế cảnh này chân thực đến thế chứ?

"Cô mau đi đi."

Hoàng hậu không quay đầu lại, ra lệnh.

"Cô cầm chắc hổ phù, bên dưới đã có người của chúng ta tiếp ứng."

"Sau khi cô trốn thoát, nếu không muốn tiếp tục dính dáng đến những chuyện rắc rối ở đây, cô có thể giao hổ phù cho thương nhân họ Hồ ở ngõ thứ sáu kinh thành, ông ta sẽ lo liệu mọi việc."

Huhu, Hoàng hậu tỷ tỷ! Ngay cả trong tình huống này, tỷ ấy cũng không hề nghi ngờ khả năng nữ chính sẽ phản bội!

Nhưng khác với Hoàng hậu, nam chính rõ ràng đã chuẩn bị kỹ càng.

Hoàng hậu và Quốc sư vì phải bảo vệ chúng tôi nên không thể rút lui, giờ đây họ đang rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan!

"Huhu, không được đâu, nếu cứ tiếp tục thế này, họ sẽ c.h.ế.t mất!" Chị HR hét lên, "Mau nghĩ cách đi!"

"Không có cách nào cả." Đồng nghiệp bên nội dung bất lực nói: "Thiết lập nhân vật của họ là cực kỳ trung thành với nữ chính. Trong tình huống này, họ không thể bỏ mặc nữ chính để lấy hổ phù rồi rời đi được."

"Cậu rảnh rỗi quá nên mới tạo ra mấy thiết lập kỳ quái như vậy hả?" Đồng nghiệp bên mỹ thuật cũng bắt đầu rệu rã.

"À thì..." Tôi lặng lẽ giơ tay lên: "Nói đi cũng phải nói lại, đây chẳng phải chỉ là một trò chơi thôi sao?"

"An An, dù là trò chơi, chúng ta cũng không thể thấy c.h.ế.t mà không cứu được, đúng không?" Sếp nghiêm túc phản bác tôi.

Tôi Xuyên Không Cùng Cả Công TyTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Xuyên Không1. Trước khi xuyên không, tôi đang tham dự tiệc tất niên của công ty. Lãnh đạo đứng trên sân khấu hăng say diễn thuyết, còn đồng nghiệp thì ngồi dưới ăn uống. Rồi, tòa nhà công ty phát nổ. Bữa tiệc này trở thành bữa ăn cuối cùng của chúng tôi. Đừng vội thắc mắc tại sao công ty lại nổ. Tóm lại, tôi không chết, mà còn xuyên thành nữ chính trong một câu chuyện ngược tâm. Khi tôi nghĩ rằng mình sắp bị nam chính ngược thân, ngược tâm, tôi chợt nhận ra đồng nghiệp của tôi cũng không chết. Họ xuyên không cùng tôi. Chỉ có điều, tất cả đồng nghiệp trong công ty chúng tôi... dùng chung một cơ thể. Thậm chí, sau mỗi 12 giờ đêm, quyền kiểm soát cơ thể sẽ được chuyển ngẫu nhiên cho một người. "Ngày nào cũng khoai tây! Tôi sắp phát ngán rồi đây!" Đồng nghiệp bên bộ phận sáng tạo nội dung gào lên trong đầu tôi. "Khoai tây thì sao? Khoai tây ngon mà." Chị HR vừa nói vừa nhét thêm một miếng khoai tây vào miệng. "Theo nghiên cứu, ăn khoai tây liên tục có thể gây ngộ độc." Anh lập trình viên nhăn nhó… 16.Chào mọi người, tôi và các đồng nghiệp đã xuyên không.Hiện tại, chúng tôi đang đứng trên Đài Quan Tinh, nam chính đã cho cung thủ giương cung nhắm thẳng vào tôi.Ở phía đối diện, Hoàng hậu cũng đã lệnh cho cung thủ của mình nhắm vào Hoàng đế.Còn tôi và các đồng nghiệp, mang theo một cái bụng bầu, đứng run rẩy trong gió lạnh."Nếu không muốn cô ta chết, tốt nhất các người nên giao hổ phù ra đây." Nam chính lạnh giọng nói."Nếu nàng ấy chết, ngươi cũng đừng mong sống sót!" Quốc sư xé toạc chiếc mặt nạ ôn hòa thường ngày."Dù đánh nhau với các người thì cũng hơi phiền phức một chút, nhưng chẳng phải là chuyện gì to tát." Nam chính cười lạnh, rõ ràng không hề để tâm.Không biết ai là người đầu tiên hành động, nhưng ngay sau đó, tình hình lập tức trở nên hỗn loạn không thể kiểm soát.Quốc sư, Hoàng hậu, và nam chính, cả ba cùng lúc lao về phía tôi.Thành thật mà nói, tôi thực sự nghi ngờ liệu mình có bị họ đ.â.m bay đi không."Ngươi dám!" Hoàng hậu vừa đỡ lấy thanh kiếm của nam chính, vừa giận dữ hét lên: "Cho dù ngươi không yêu nàng ấy, nhưng nàng ấy đang mang thai con của ngươi!""Đứa trẻ mất rồi thì có thể sinh lại." Nam chính mặt không chút cảm xúc đáp: "Nhưng hổ phù thì chỉ có một.""Đồ cặn bã." Quốc sư chắn trước mặt chúng tôi, chặn lại những mũi tên đang lao tới.Phập!Không biết đầu của tên lính nào bị c.h.é.m rơi, một vệt m.á.u b.ắ.n lên mặt chúng tôi.Cảm giác này... thật sự quá chân thực.Ọe.Vậy tại sao chúng tôi lại thiết kế cảnh này chân thực đến thế chứ?"Cô mau đi đi."Hoàng hậu không quay đầu lại, ra lệnh."Cô cầm chắc hổ phù, bên dưới đã có người của chúng ta tiếp ứng.""Sau khi cô trốn thoát, nếu không muốn tiếp tục dính dáng đến những chuyện rắc rối ở đây, cô có thể giao hổ phù cho thương nhân họ Hồ ở ngõ thứ sáu kinh thành, ông ta sẽ lo liệu mọi việc."Huhu, Hoàng hậu tỷ tỷ! Ngay cả trong tình huống này, tỷ ấy cũng không hề nghi ngờ khả năng nữ chính sẽ phản bội!Nhưng khác với Hoàng hậu, nam chính rõ ràng đã chuẩn bị kỹ càng.Hoàng hậu và Quốc sư vì phải bảo vệ chúng tôi nên không thể rút lui, giờ đây họ đang rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan!"Huhu, không được đâu, nếu cứ tiếp tục thế này, họ sẽ c.h.ế.t mất!" Chị HR hét lên, "Mau nghĩ cách đi!""Không có cách nào cả." Đồng nghiệp bên nội dung bất lực nói: "Thiết lập nhân vật của họ là cực kỳ trung thành với nữ chính. Trong tình huống này, họ không thể bỏ mặc nữ chính để lấy hổ phù rồi rời đi được.""Cậu rảnh rỗi quá nên mới tạo ra mấy thiết lập kỳ quái như vậy hả?" Đồng nghiệp bên mỹ thuật cũng bắt đầu rệu rã."À thì..." Tôi lặng lẽ giơ tay lên: "Nói đi cũng phải nói lại, đây chẳng phải chỉ là một trò chơi thôi sao?""An An, dù là trò chơi, chúng ta cũng không thể thấy c.h.ế.t mà không cứu được, đúng không?" Sếp nghiêm túc phản bác tôi.

Chương 16: Chương 16