Năm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai…
Chương 260: Sắc, chính là vậy
Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Sáu quyển võ công cao cấp cộng thêm một quyển tuyệt học, ai cũng thuhoạch ít ỏi, khiến lòng người đau xót khôn xiết. Mọi người đều là cao thủ,không có tâm trạng chia của, ngoại trừ lục lọi được Đường Thi kiếm pháp đưacho Tiểu Tuyết, còn lại đều giao cho Ái Niếp Niếp khao số một đến mười.Người thu hoạch nhiều nhất lại là Vụ Lý Hoa bị trục xuất khỏi môn phái. Mọingười đều chứng kiến sức mạnh của Sinh Tử phù, tuy tốc độ không nhanh lắm,nhưng là ám khí vô hình, dưới ánh mặt trời chỉ chớp mắt là đã biến mất. Lấymột tên mã phỉ cấp 60 ở sa mạc ra thử, Sinh Tử phù bay ra, tên mã phỉ lập tứctắt thở.Uy lực thật kinh khủng, là loại ám khí ghê gớm nhất mà Pháo Thiên Minhtừng thấy. Nhưng vẫn còn nhược điểm. Một là chỉ có thể tấn công một lần mỗiba giây, so với đao pháp trung cấp hai giây là hoàn thành một đòn. Hai là khi sửdụng võ công này phải dừng bất động, nghĩa là không thể vừa chạy vừa ném.Ba là bắt buộc phải có nước để sử dụng, kể cả nước khoáng, nước máy, nướcmiếng, nước tiểu cũng được, nhưng phải đổ vào lòng bàn tay. Dùng nguồn nướcnào cũng phải cân nhắc, bởi dù sao Hoa Hoa nhà người ta cũng là thiếu nữ, rấtkhó lòng dùng nguồn nước dễ kiếm nhất.Như vậy, võ công này có vẻ hơi vô dụng, nhưng kết hợp với Thần Bò thìkhác. Mặc dù tư thế khó coi, nhưng Vi Tiểu Bảo cam đoan chất lượng. CònMinh Ngọc Công b**n th** thì càng đáng sợ, không có võ công nào dưới cấp 50có thể xuyên thủng, với tư thế đó, ngay cả Tổ sư gia cũng khó mà đánh bại côchỉ trong một chiêu.Vụ Lý Hoa nói với mọi người: "Ta muốn đi giúp Đồng mỗ, bà ấy vẫn tốt vớita." Câu này nghe rất có ý vị, ta muốn đi giúp đỡ, các ngươi có đi không?Pháo Thiên Minh khuyên bên cạnh: "Đã đuổi ngươi ra rồi, ta thấy cũngkhông nên đi nữa.""Một lần cuối cùng thôi." Vụ Lý Hoa hy vọng nhìn Pháo Thiên Minh, tronglòng nghĩ thầm: Kẻ vong ân bội nghĩa khó thay đổi.Mấy người khác nhìn Pháo Thiên Minh, trong đó Ái Niếp Niếp là ngườilúng túng nhất, nếu hắn ta hứa giúp, chắc chắn có thể đem hàng vạn đệ tử AnhHùng môn rời khỏi nhiệm vụ này. Tất nhiên trừ phi bọn họ vẫn nhất quyết thamgia nhiệm vụ không thưởng này. Nhưng như vậy, uy tín tuyệt đối của Ái NiếpNiếp trong Anh Hùng môn sẽ bị lung lay.Pháo Thiên Minh gãi đầu: "Hoa Hoa, thật ra ta cảm thấy có lỗi với cô. Thếnày nhé, cô cũng đừng làm khó Ái Niếp Niếp. Ta có cách khác, chỉ cần thànhcông, cơ bản có thể khiến cho lượng phe tà phái rút lui khỏi nhiệm vụ.""Lượng mảng lớn? Là lượng lớn bao lớn vậy?" Vụ Lý Hoa hỏi."Ít ra cũng phải mấy chục vạn... Chỉ là ý tưởng hơi thiệt thòi một chút thôi.Nếu có chuyện gì bất trắc xảy ra, cô có thể sẽ trở thành con chuột chạy ngangđường. Cho dù cô xinh đẹp tựa như hoa, cũng khó tránh khỏi việc bị thiên hạchỉ trích.""Ngươi hãy nói thẳng ra đi." Vụ Lý Hoa sốt ruột. Suốt cả ngày hôm nay, côkhông thốt nên lời, tính khí càng ngày càng nóng nảy. Đối mặt với Pháo ThiênMinh thừa nước đục thả câu, không chỉ riêng cô, mà ngay cả Vô Song Ngưcũng thấy ngứa ngáy khó chịu. Bang hội biết Pháo Thiên Minh không nóixuông, chắc chắn phải có tỷ lệ nhất định mới dám nói như vậy. Mặc dù có thểkhẳng định biện pháp ấy nhất định rất bẩn thỉu.Pháo Thiên Minh ho khan một tiếng và nói: "Cô chỉ cần làm như thế... rồinhư thế nữa... rất đơn giản mà."Nghe xong, Vụ Lý Hoa vui mừng trong giây lát, nhưng ba giây sau lại lolắng hỏi: "Nếu cô ấy không chịu thì sao?""Tiểu Ngư, A Tử," Pháo Thiên Minh quay đầu lại gọi."Rõ rồi." Vô Song Ngư giơ tay lên nói: "Hoa Hoa, chúng ta không có vấn đềgì! Nhưng cô nên cân nhắc thật kỹ. Nếu việc này thành công, rất có thể sẽ bịtoàn bộ tà phái truy nã. đại sư huynh tà phái ngoài Ái Niếp Niếp, người kháckhông hợp với chúng ta."Chân Hán Tử bên cạnh thì nói: "Sợ cái gì chứ. Tiểu Hoa, cô đủ nghĩa khírồi. Cô cứ yên tâm đi, chẳng lẽ bang hội còn dám gây rắc rối cho Hoàng GiaThiên Đường chúng ta hay sao?"Pháo Thiên Minh thở dài: Thằng nhãi ranh, làm việc xấu xa như thế này, tỷtỷ của ngươi còn có thể che chở cho ngươi hay sao?Vụ Lý Hoa cười nói: "Vậy ta đi đây." Chân Hán Tử và Vô Song Ngư cũngtừ biệt mọi người rồi cùng rời đi.Ái Niếp Niếp nhìn bọn họ đi xa, nói với Pháo Thiên Minh: "Ngươi sợ hạikhông chết người ta à? Bắt cô ấy gánh vác tội lỗi rất lớn vì tình bằng hữu vớimột NPC?""Cô ấy thích là đủ rồi. Hơn nữa cô ấy biết rõ hậu quả mà."Tà phái tấn công núi tới ngày thứ hai, tuy tiến bộ rất gian nan, đặc biệt làtranh đoạt một số nơi hiểm yếu, dẫu sao cũng dùng sinh mạng vùi lấp vào.Nhưng không còn gì nghi ngờ, người chơi vẫn có thể dễ dàng giành được thắnglợi. So với hồi lục phái vây công Quang Minh đỉnh, võ công của người chơi đềucao hơn một bậc. Tuy Quang Minh đỉnh không có những nơi hiểm yếu, nhưngcó vài điểm triệt tiêu ưu thế này, đầu tiên là ưu thế về nhân số. Lục phái thựcchất chỉ có ba phái, nhân số tụ tập đến 10 vạn đã là ghê gớm lắm rồi. Mà NgũHành Kỳ cùng nhau ra trận, tổng số không dưới 10 vạn. Lần này là hoạt độngcủa tà phái, nhân số lên tới cả trăm vạn, nhưng NPC gom lại chẳng đủ 1 vạn.Thứ hai là sau khi lục phái tập hợp sau khi Tương Dương kết thúc khônglâu, cấp bậc võ công của toàn dân rơi xuống như mưa rào. Mà hoạt động của tàphái là sau một thời gian ngắn yên bình, võ công của toàn dân đều tăng trưởngvững chắc, đặc biệt là võ công cao cấp hiện đã không còn là thứ hiếm có. Mặcdù tuyệt học khó tìm, nhưng luyện cấp bậc võ công cao cấp cho tốt cũng có uylực không thể coi thường.Để phòng ngừa bị đánh lén, các đại sư huynh của bốn môn phái như ThảiVân Phi, Huyết Ảnh... (ngoại trừ Ái Niếp Niếp) luôn ở vị trí trung gian ứng đối.Mấy người đang bàn bạc thì đội ngũ ở phía sau của Huyết Ảnh gửi tin: "Vụ LýHoa muốn gặp ngươi. Cô ấy nói Linh Thứu cung có một kho báu.""Ngươi đợi một chút!" Huyết Ảnh hỏi Thải Vân Phi: "Trong nguyên tácLinh Thứu cung có kho báu gì?""Có! Bên trong có cái gì đó Thiên Sơn Lục Dương chưởng. Còn có ThiênSơn Chiết Mai thủ, tất cả đều là những tuyệt học vô cùng thực dụng. Làm saovậy?""Vụ Lý Hoa nói cô ấy biết vị trí kho báu."Thải Vân Phi mừng rỡ: "Thật sao?" Nhưng cô lập tức cũng nghi ngờ hỏi:"Có phải là đến ám sát chúng ta không?""Ta hỏi xem." Huyết Ảnh gửi tin nhắn hỏi thân tín: "Có đáng tin không?""Chắc là đáng tin. Cô đưa ra thông tin cá nhân, cô ấy đã bị trục xuất khỏiLinh Thứu cung."Huyết Ảnh trầm tư hồi lâu: "Ngươi đưa cô ta tới đây."Thải Vân Phi hỏi: "Thế nào rồi?"Huyết Ảnh đáp: "Cô ấy đã bị trục xuất, khá đáng tin cậy. Bây giờ cần bànđiều kiện. Dẫu vậy, an toàn là trên hết..." Huyết Ảnh truyền lệnh: "Mau triệu bamươi cao thủ Tinh Anh đường tới đây."Thải Vân Phi nói: "Cẩn thận quá rồi đấy?"Huyết Ảnh đáp: "Thận trọng thì thuyền chèo được vạn năm."Vụ Lý Hoa nhanh chóng đi đến trung quân của tà phái, cách bốn vị đại sưhuynh chừng mười mét có một cái ghế. Vụ Lý Hoa nhìn quanh thấy đều là caothủ, mỉm cười rồi ngồi xuống nói: "Sao lại phòng bị ta như thế này?""Hiểu lầm, hiểu lầm thôi!"Huyết Ảnh cười gượng rồi hỏi: "Kho báu là thếnào? Cô có điều kiện gì cứ nói ra đi."Vụ Lý Hoa nói: "Bí mật của kho báu đều ở trong ống trúc này." Rồi lấy ramột ống trúc, nháy mắt đáng yêu: "Bên trong có một Khổng Tước."Vô Song Ngư buông ống nhòm thở dài nói: "Khổng tước đã xòe đuôi rồi."Pháo Thiên Minh nói: "Ài... Ta tới điểm hồi sinh xem thử. Ta sợ nhất là gặpphải kẻ tích cực đi chịu chết như vậy." Rồi mấy phen nhẹ nhàng phi thân biếnmất.Nhân vật chết ngay trong nhiệm vụ bị dịch chỉ đến điểm hồi sinh của mônphái, còn bị ép tiếp tục tham gia nhiệm vụ, dù hoàn thành được điểm cao đếnmấy cũng không được thưởng cho dù chỉ một đồng tiền. Còn người nhàm chánchết khi không có như vậy như Vụ Lý Hoa, chỉ hồi ính ở thành trấn gần nhất.Thành trấn trống rỗng, điểm hồi sinh cũng trống rỗng, chỉ có một cô gái nhỏhíp mắt ngồi xổm như mèo con, hai tay khoanh lại nhìn về phương xa. PháoThiên Minh nhảy lên nóc nhà bên cạnh la lên: "Này! Chết có đủ nhanh không?""Giờ ngươi mới đến đây, người ta đáng thương lắm này, phải ngồi đợi ngươiba phút lận." Vụ Lý Hoa liếc nhìn lên nóc nhà rồi tiếp tục giữ nguyên tư thế.Pháo Thiên Minh hạ xuống trước mặt Vụ Lý Hoa, ngồi bệt xuống hỏi: "Làmsao ngươi biết ta sẽ đến?""Vì chúng ta quen biết nhau mà!" Vụ Lý Hoa bắt đầu gặm móng tay, nhưngđôi mắt vẫn hướng về phía trước.Pháo Thiên Minh dò xét rồi hỏi: "Có phải cô rất băn khoăn về tương lai? Cóphải cô vẫn cứ mê mang về quá khứ? Có phải cô bị táo bón suốt 3 ngày liền?"Xoạt một tiếng lấy ra một cây gậy gỗ nhỏ rồi nói tiếp: "Xin hãy sử dụng gậy gỗthông cống thương hiệu Đại Lực, bảo đảm nhét vào tiêu tan bệnh tật, vứt bỏ quákhứ, tràn đầy hy vọng cho tương lai.""Chết tiệt, lưu manh!" Vụ Lý Hoa cười đẩy Pháo Thiên Minh ngã xuống."Ngươi định làm gì?" Pháo Thiên Minh hoảng hốt hỏi."Cái gì?"Pháo Thiên Minh kéo áo choàng, lộ ra trang phục của tân thủ: "Vậy hãy đểbão tố ập đến mãnh liệt hơn nữa đi."Vụ Lý Hoa ngớ người trong ba giây, lúc tỉnh ngộ lại mặt mày đỏ bừng, lậptức nhảy dựng lên, đạp lia lịa vào Pháo Thiên Minh đang nằm trên mặt đất."Sao trong đầu ngươi toàn những chuyện bẩn thỉu như vậy?" Vụ Lý Hoa vàPháo Thiên Minh đang lảo đảo dạo bước trên sa mạc."Khổng Tử đã từng phán: Ăn, sắc, cũng như nhau.""Cái đầu heo nhà ngươi, lời này là Cáo Tử.""Cáo tử? Người nước nào?""Câu này xuất phát từ chuyện về Cáo Tử - Mạnh Tử. Cáo Tử là một vị triếtgia trẻ tuổi, của hắn rất bất mãn với lời dạy "nhân tính vốn thiện" của Mạnh Tử,nên đã tìm đến tranh luận với Mạnh Tử. Trong quá trình tranh cãi, Cáo Tử đãnói câu "Ăn uống, tính dục đều là bản năng con người...". Khổng Tử đã phánrằng: Ăn uống, nam nữ, là điều con người hằng mong muốn. Mặc dù nhìn bềngoài có vẻ tương tự, nhưng vào thời Xuân Thu... Trái ngược nhất là thời La Mãcổ đại, quan niệm giá trị của con người lại hoàn toàn khá."Đây là lần đầu Pháo Thiên Minh nhận ra rằng thảo luận về vấn đề tính dụcvới một thiếu nữ xinh đẹp bằng quan điểm học thuật thực sự không phải làchuyện vui vẻ gì. Một bên thuần khiết tranh luận theo lý lẽ, một bên lại thoángcó ý gió xuân thổi cỏ lung lay, tâm trí lập tức nghiêng về phía tà dâm. Đau khổlớn nhất trong đời người có lẽ cũng chỉ là thế.Bước đầu tiên mà lũ sắc quỷ thường dùng để dụ dỗ thiếu nữ lên giường lànói chuyện t*nh d*c! Nhưng Vụ Lý Hoa đang say sưa giảng giải câu chuyện ấynhư đang kể về nguồn gốc và sự phát triển của xe hơi vậy!Nếu hai điều trên nếu không phải là nỗi đau khổ lớn nhất đối với Pháo ThiênMinh thì việc Vụ Lý Hoa phục hồi bản tính, bắt đầu nói chuyện lan man chínhlà đòn chí mạng nhất. Giữa sa mạc bao la, không được phép dùng khinh côngbay lượn. Pháo Thiên Minh nghe cô nàng nói về chuyện khiến huyết khí namnhi sôi trào khắp người, thậm chí cả ý định tự sát cũng có...
Sáu quyển võ công cao cấp cộng thêm một quyển tuyệt học, ai cũng thu
hoạch ít ỏi, khiến lòng người đau xót khôn xiết. Mọi người đều là cao thủ,
không có tâm trạng chia của, ngoại trừ lục lọi được Đường Thi kiếm pháp đưa
cho Tiểu Tuyết, còn lại đều giao cho Ái Niếp Niếp khao số một đến mười.
Người thu hoạch nhiều nhất lại là Vụ Lý Hoa bị trục xuất khỏi môn phái. Mọi
người đều chứng kiến sức mạnh của Sinh Tử phù, tuy tốc độ không nhanh lắm,
nhưng là ám khí vô hình, dưới ánh mặt trời chỉ chớp mắt là đã biến mất. Lấy
một tên mã phỉ cấp 60 ở sa mạc ra thử, Sinh Tử phù bay ra, tên mã phỉ lập tức
tắt thở.
Uy lực thật kinh khủng, là loại ám khí ghê gớm nhất mà Pháo Thiên Minh
từng thấy. Nhưng vẫn còn nhược điểm. Một là chỉ có thể tấn công một lần mỗi
ba giây, so với đao pháp trung cấp hai giây là hoàn thành một đòn. Hai là khi sử
dụng võ công này phải dừng bất động, nghĩa là không thể vừa chạy vừa ném.
Ba là bắt buộc phải có nước để sử dụng, kể cả nước khoáng, nước máy, nước
miếng, nước tiểu cũng được, nhưng phải đổ vào lòng bàn tay. Dùng nguồn nước
nào cũng phải cân nhắc, bởi dù sao Hoa Hoa nhà người ta cũng là thiếu nữ, rất
khó lòng dùng nguồn nước dễ kiếm nhất.
Như vậy, võ công này có vẻ hơi vô dụng, nhưng kết hợp với Thần Bò thì
khác. Mặc dù tư thế khó coi, nhưng Vi Tiểu Bảo cam đoan chất lượng. Còn
Minh Ngọc Công b**n th** thì càng đáng sợ, không có võ công nào dưới cấp 50
có thể xuyên thủng, với tư thế đó, ngay cả Tổ sư gia cũng khó mà đánh bại cô
chỉ trong một chiêu.
Vụ Lý Hoa nói với mọi người: "Ta muốn đi giúp Đồng mỗ, bà ấy vẫn tốt với
ta." Câu này nghe rất có ý vị, ta muốn đi giúp đỡ, các ngươi có đi không?
Pháo Thiên Minh khuyên bên cạnh: "Đã đuổi ngươi ra rồi, ta thấy cũng
không nên đi nữa."
"Một lần cuối cùng thôi." Vụ Lý Hoa hy vọng nhìn Pháo Thiên Minh, trong
lòng nghĩ thầm: Kẻ vong ân bội nghĩa khó thay đổi.
Mấy người khác nhìn Pháo Thiên Minh, trong đó Ái Niếp Niếp là người
lúng túng nhất, nếu hắn ta hứa giúp, chắc chắn có thể đem hàng vạn đệ tử Anh
Hùng môn rời khỏi nhiệm vụ này. Tất nhiên trừ phi bọn họ vẫn nhất quyết tham
gia nhiệm vụ không thưởng này. Nhưng như vậy, uy tín tuyệt đối của Ái Niếp
Niếp trong Anh Hùng môn sẽ bị lung lay.
Pháo Thiên Minh gãi đầu: "Hoa Hoa, thật ra ta cảm thấy có lỗi với cô. Thế
này nhé, cô cũng đừng làm khó Ái Niếp Niếp. Ta có cách khác, chỉ cần thành
công, cơ bản có thể khiến cho lượng phe tà phái rút lui khỏi nhiệm vụ."
"Lượng mảng lớn? Là lượng lớn bao lớn vậy?" Vụ Lý Hoa hỏi.
"Ít ra cũng phải mấy chục vạn... Chỉ là ý tưởng hơi thiệt thòi một chút thôi.
Nếu có chuyện gì bất trắc xảy ra, cô có thể sẽ trở thành con chuột chạy ngang
đường. Cho dù cô xinh đẹp tựa như hoa, cũng khó tránh khỏi việc bị thiên hạ
chỉ trích."
"Ngươi hãy nói thẳng ra đi." Vụ Lý Hoa sốt ruột. Suốt cả ngày hôm nay, cô
không thốt nên lời, tính khí càng ngày càng nóng nảy. Đối mặt với Pháo Thiên
Minh thừa nước đục thả câu, không chỉ riêng cô, mà ngay cả Vô Song Ngư
cũng thấy ngứa ngáy khó chịu. Bang hội biết Pháo Thiên Minh không nói
xuông, chắc chắn phải có tỷ lệ nhất định mới dám nói như vậy. Mặc dù có thể
khẳng định biện pháp ấy nhất định rất bẩn thỉu.
Pháo Thiên Minh ho khan một tiếng và nói: "Cô chỉ cần làm như thế... rồi
như thế nữa... rất đơn giản mà."
Nghe xong, Vụ Lý Hoa vui mừng trong giây lát, nhưng ba giây sau lại lo
lắng hỏi: "Nếu cô ấy không chịu thì sao?"
"Tiểu Ngư, A Tử," Pháo Thiên Minh quay đầu lại gọi.
"Rõ rồi." Vô Song Ngư giơ tay lên nói: "Hoa Hoa, chúng ta không có vấn đề
gì! Nhưng cô nên cân nhắc thật kỹ. Nếu việc này thành công, rất có thể sẽ bị
toàn bộ tà phái truy nã. đại sư huynh tà phái ngoài Ái Niếp Niếp, người khác
không hợp với chúng ta."
Chân Hán Tử bên cạnh thì nói: "Sợ cái gì chứ. Tiểu Hoa, cô đủ nghĩa khí
rồi. Cô cứ yên tâm đi, chẳng lẽ bang hội còn dám gây rắc rối cho Hoàng Gia
Thiên Đường chúng ta hay sao?"
Pháo Thiên Minh thở dài: Thằng nhãi ranh, làm việc xấu xa như thế này, tỷ
tỷ của ngươi còn có thể che chở cho ngươi hay sao?
Vụ Lý Hoa cười nói: "Vậy ta đi đây." Chân Hán Tử và Vô Song Ngư cũng
từ biệt mọi người rồi cùng rời đi.
Ái Niếp Niếp nhìn bọn họ đi xa, nói với Pháo Thiên Minh: "Ngươi sợ hại
không chết người ta à? Bắt cô ấy gánh vác tội lỗi rất lớn vì tình bằng hữu với
một NPC?"
"Cô ấy thích là đủ rồi. Hơn nữa cô ấy biết rõ hậu quả mà."
Tà phái tấn công núi tới ngày thứ hai, tuy tiến bộ rất gian nan, đặc biệt là
tranh đoạt một số nơi hiểm yếu, dẫu sao cũng dùng sinh mạng vùi lấp vào.
Nhưng không còn gì nghi ngờ, người chơi vẫn có thể dễ dàng giành được thắng
lợi. So với hồi lục phái vây công Quang Minh đỉnh, võ công của người chơi đều
cao hơn một bậc. Tuy Quang Minh đỉnh không có những nơi hiểm yếu, nhưng
có vài điểm triệt tiêu ưu thế này, đầu tiên là ưu thế về nhân số. Lục phái thực
chất chỉ có ba phái, nhân số tụ tập đến 10 vạn đã là ghê gớm lắm rồi. Mà Ngũ
Hành Kỳ cùng nhau ra trận, tổng số không dưới 10 vạn. Lần này là hoạt động
của tà phái, nhân số lên tới cả trăm vạn, nhưng NPC gom lại chẳng đủ 1 vạn.
Thứ hai là sau khi lục phái tập hợp sau khi Tương Dương kết thúc không
lâu, cấp bậc võ công của toàn dân rơi xuống như mưa rào. Mà hoạt động của tà
phái là sau một thời gian ngắn yên bình, võ công của toàn dân đều tăng trưởng
vững chắc, đặc biệt là võ công cao cấp hiện đã không còn là thứ hiếm có. Mặc
dù tuyệt học khó tìm, nhưng luyện cấp bậc võ công cao cấp cho tốt cũng có uy
lực không thể coi thường.
Để phòng ngừa bị đánh lén, các đại sư huynh của bốn môn phái như Thải
Vân Phi, Huyết Ảnh... (ngoại trừ Ái Niếp Niếp) luôn ở vị trí trung gian ứng đối.
Mấy người đang bàn bạc thì đội ngũ ở phía sau của Huyết Ảnh gửi tin: "Vụ Lý
Hoa muốn gặp ngươi. Cô ấy nói Linh Thứu cung có một kho báu."
"Ngươi đợi một chút!" Huyết Ảnh hỏi Thải Vân Phi: "Trong nguyên tác
Linh Thứu cung có kho báu gì?"
"Có! Bên trong có cái gì đó Thiên Sơn Lục Dương chưởng. Còn có Thiên
Sơn Chiết Mai thủ, tất cả đều là những tuyệt học vô cùng thực dụng. Làm sao
vậy?"
"Vụ Lý Hoa nói cô ấy biết vị trí kho báu."
Thải Vân Phi mừng rỡ: "Thật sao?" Nhưng cô lập tức cũng nghi ngờ hỏi:
"Có phải là đến ám sát chúng ta không?"
"Ta hỏi xem." Huyết Ảnh gửi tin nhắn hỏi thân tín: "Có đáng tin không?"
"Chắc là đáng tin. Cô đưa ra thông tin cá nhân, cô ấy đã bị trục xuất khỏi
Linh Thứu cung."
Huyết Ảnh trầm tư hồi lâu: "Ngươi đưa cô ta tới đây."
Thải Vân Phi hỏi: "Thế nào rồi?"
Huyết Ảnh đáp: "Cô ấy đã bị trục xuất, khá đáng tin cậy. Bây giờ cần bàn
điều kiện. Dẫu vậy, an toàn là trên hết..." Huyết Ảnh truyền lệnh: "Mau triệu ba
mươi cao thủ Tinh Anh đường tới đây."
Thải Vân Phi nói: "Cẩn thận quá rồi đấy?"
Huyết Ảnh đáp: "Thận trọng thì thuyền chèo được vạn năm."
Vụ Lý Hoa nhanh chóng đi đến trung quân của tà phái, cách bốn vị đại sư
huynh chừng mười mét có một cái ghế. Vụ Lý Hoa nhìn quanh thấy đều là cao
thủ, mỉm cười rồi ngồi xuống nói: "Sao lại phòng bị ta như thế này?"
"Hiểu lầm, hiểu lầm thôi!"Huyết Ảnh cười gượng rồi hỏi: "Kho báu là thế
nào? Cô có điều kiện gì cứ nói ra đi."
Vụ Lý Hoa nói: "Bí mật của kho báu đều ở trong ống trúc này." Rồi lấy ra
một ống trúc, nháy mắt đáng yêu: "Bên trong có một Khổng Tước."
Vô Song Ngư buông ống nhòm thở dài nói: "Khổng tước đã xòe đuôi rồi."
Pháo Thiên Minh nói: "Ài... Ta tới điểm hồi sinh xem thử. Ta sợ nhất là gặp
phải kẻ tích cực đi chịu chết như vậy." Rồi mấy phen nhẹ nhàng phi thân biến
mất.
Nhân vật chết ngay trong nhiệm vụ bị dịch chỉ đến điểm hồi sinh của môn
phái, còn bị ép tiếp tục tham gia nhiệm vụ, dù hoàn thành được điểm cao đến
mấy cũng không được thưởng cho dù chỉ một đồng tiền. Còn người nhàm chán
chết khi không có như vậy như Vụ Lý Hoa, chỉ hồi ính ở thành trấn gần nhất.
Thành trấn trống rỗng, điểm hồi sinh cũng trống rỗng, chỉ có một cô gái nhỏ
híp mắt ngồi xổm như mèo con, hai tay khoanh lại nhìn về phương xa. Pháo
Thiên Minh nhảy lên nóc nhà bên cạnh la lên: "Này! Chết có đủ nhanh không?"
"Giờ ngươi mới đến đây, người ta đáng thương lắm này, phải ngồi đợi ngươi
ba phút lận." Vụ Lý Hoa liếc nhìn lên nóc nhà rồi tiếp tục giữ nguyên tư thế.
Pháo Thiên Minh hạ xuống trước mặt Vụ Lý Hoa, ngồi bệt xuống hỏi: "Làm
sao ngươi biết ta sẽ đến?"
"Vì chúng ta quen biết nhau mà!" Vụ Lý Hoa bắt đầu gặm móng tay, nhưng
đôi mắt vẫn hướng về phía trước.
Pháo Thiên Minh dò xét rồi hỏi: "Có phải cô rất băn khoăn về tương lai? Có
phải cô vẫn cứ mê mang về quá khứ? Có phải cô bị táo bón suốt 3 ngày liền?"
Xoạt một tiếng lấy ra một cây gậy gỗ nhỏ rồi nói tiếp: "Xin hãy sử dụng gậy gỗ
thông cống thương hiệu Đại Lực, bảo đảm nhét vào tiêu tan bệnh tật, vứt bỏ quá
khứ, tràn đầy hy vọng cho tương lai."
"Chết tiệt, lưu manh!" Vụ Lý Hoa cười đẩy Pháo Thiên Minh ngã xuống.
"Ngươi định làm gì?" Pháo Thiên Minh hoảng hốt hỏi.
"Cái gì?"
Pháo Thiên Minh kéo áo choàng, lộ ra trang phục của tân thủ: "Vậy hãy để
bão tố ập đến mãnh liệt hơn nữa đi."
Vụ Lý Hoa ngớ người trong ba giây, lúc tỉnh ngộ lại mặt mày đỏ bừng, lập
tức nhảy dựng lên, đạp lia lịa vào Pháo Thiên Minh đang nằm trên mặt đất.
"Sao trong đầu ngươi toàn những chuyện bẩn thỉu như vậy?" Vụ Lý Hoa và
Pháo Thiên Minh đang lảo đảo dạo bước trên sa mạc.
"Khổng Tử đã từng phán: Ăn, sắc, cũng như nhau."
"Cái đầu heo nhà ngươi, lời này là Cáo Tử."
"Cáo tử? Người nước nào?"
"Câu này xuất phát từ chuyện về Cáo Tử - Mạnh Tử. Cáo Tử là một vị triết
gia trẻ tuổi, của hắn rất bất mãn với lời dạy "nhân tính vốn thiện" của Mạnh Tử,
nên đã tìm đến tranh luận với Mạnh Tử. Trong quá trình tranh cãi, Cáo Tử đã
nói câu "Ăn uống, tính dục đều là bản năng con người...". Khổng Tử đã phán
rằng: Ăn uống, nam nữ, là điều con người hằng mong muốn. Mặc dù nhìn bề
ngoài có vẻ tương tự, nhưng vào thời Xuân Thu... Trái ngược nhất là thời La Mã
cổ đại, quan niệm giá trị của con người lại hoàn toàn khá."
Đây là lần đầu Pháo Thiên Minh nhận ra rằng thảo luận về vấn đề tính dục
với một thiếu nữ xinh đẹp bằng quan điểm học thuật thực sự không phải là
chuyện vui vẻ gì. Một bên thuần khiết tranh luận theo lý lẽ, một bên lại thoáng
có ý gió xuân thổi cỏ lung lay, tâm trí lập tức nghiêng về phía tà dâm. Đau khổ
lớn nhất trong đời người có lẽ cũng chỉ là thế.
Bước đầu tiên mà lũ sắc quỷ thường dùng để dụ dỗ thiếu nữ lên giường là
nói chuyện t*nh d*c! Nhưng Vụ Lý Hoa đang say sưa giảng giải câu chuyện ấy
như đang kể về nguồn gốc và sự phát triển của xe hơi vậy!
Nếu hai điều trên nếu không phải là nỗi đau khổ lớn nhất đối với Pháo Thiên
Minh thì việc Vụ Lý Hoa phục hồi bản tính, bắt đầu nói chuyện lan man chính
là đòn chí mạng nhất. Giữa sa mạc bao la, không được phép dùng khinh công
bay lượn. Pháo Thiên Minh nghe cô nàng nói về chuyện khiến huyết khí nam
nhi sôi trào khắp người, thậm chí cả ý định tự sát cũng có...
Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Sáu quyển võ công cao cấp cộng thêm một quyển tuyệt học, ai cũng thuhoạch ít ỏi, khiến lòng người đau xót khôn xiết. Mọi người đều là cao thủ,không có tâm trạng chia của, ngoại trừ lục lọi được Đường Thi kiếm pháp đưacho Tiểu Tuyết, còn lại đều giao cho Ái Niếp Niếp khao số một đến mười.Người thu hoạch nhiều nhất lại là Vụ Lý Hoa bị trục xuất khỏi môn phái. Mọingười đều chứng kiến sức mạnh của Sinh Tử phù, tuy tốc độ không nhanh lắm,nhưng là ám khí vô hình, dưới ánh mặt trời chỉ chớp mắt là đã biến mất. Lấymột tên mã phỉ cấp 60 ở sa mạc ra thử, Sinh Tử phù bay ra, tên mã phỉ lập tứctắt thở.Uy lực thật kinh khủng, là loại ám khí ghê gớm nhất mà Pháo Thiên Minhtừng thấy. Nhưng vẫn còn nhược điểm. Một là chỉ có thể tấn công một lần mỗiba giây, so với đao pháp trung cấp hai giây là hoàn thành một đòn. Hai là khi sửdụng võ công này phải dừng bất động, nghĩa là không thể vừa chạy vừa ném.Ba là bắt buộc phải có nước để sử dụng, kể cả nước khoáng, nước máy, nướcmiếng, nước tiểu cũng được, nhưng phải đổ vào lòng bàn tay. Dùng nguồn nướcnào cũng phải cân nhắc, bởi dù sao Hoa Hoa nhà người ta cũng là thiếu nữ, rấtkhó lòng dùng nguồn nước dễ kiếm nhất.Như vậy, võ công này có vẻ hơi vô dụng, nhưng kết hợp với Thần Bò thìkhác. Mặc dù tư thế khó coi, nhưng Vi Tiểu Bảo cam đoan chất lượng. CònMinh Ngọc Công b**n th** thì càng đáng sợ, không có võ công nào dưới cấp 50có thể xuyên thủng, với tư thế đó, ngay cả Tổ sư gia cũng khó mà đánh bại côchỉ trong một chiêu.Vụ Lý Hoa nói với mọi người: "Ta muốn đi giúp Đồng mỗ, bà ấy vẫn tốt vớita." Câu này nghe rất có ý vị, ta muốn đi giúp đỡ, các ngươi có đi không?Pháo Thiên Minh khuyên bên cạnh: "Đã đuổi ngươi ra rồi, ta thấy cũngkhông nên đi nữa.""Một lần cuối cùng thôi." Vụ Lý Hoa hy vọng nhìn Pháo Thiên Minh, tronglòng nghĩ thầm: Kẻ vong ân bội nghĩa khó thay đổi.Mấy người khác nhìn Pháo Thiên Minh, trong đó Ái Niếp Niếp là ngườilúng túng nhất, nếu hắn ta hứa giúp, chắc chắn có thể đem hàng vạn đệ tử AnhHùng môn rời khỏi nhiệm vụ này. Tất nhiên trừ phi bọn họ vẫn nhất quyết thamgia nhiệm vụ không thưởng này. Nhưng như vậy, uy tín tuyệt đối của Ái NiếpNiếp trong Anh Hùng môn sẽ bị lung lay.Pháo Thiên Minh gãi đầu: "Hoa Hoa, thật ra ta cảm thấy có lỗi với cô. Thếnày nhé, cô cũng đừng làm khó Ái Niếp Niếp. Ta có cách khác, chỉ cần thànhcông, cơ bản có thể khiến cho lượng phe tà phái rút lui khỏi nhiệm vụ.""Lượng mảng lớn? Là lượng lớn bao lớn vậy?" Vụ Lý Hoa hỏi."Ít ra cũng phải mấy chục vạn... Chỉ là ý tưởng hơi thiệt thòi một chút thôi.Nếu có chuyện gì bất trắc xảy ra, cô có thể sẽ trở thành con chuột chạy ngangđường. Cho dù cô xinh đẹp tựa như hoa, cũng khó tránh khỏi việc bị thiên hạchỉ trích.""Ngươi hãy nói thẳng ra đi." Vụ Lý Hoa sốt ruột. Suốt cả ngày hôm nay, côkhông thốt nên lời, tính khí càng ngày càng nóng nảy. Đối mặt với Pháo ThiênMinh thừa nước đục thả câu, không chỉ riêng cô, mà ngay cả Vô Song Ngưcũng thấy ngứa ngáy khó chịu. Bang hội biết Pháo Thiên Minh không nóixuông, chắc chắn phải có tỷ lệ nhất định mới dám nói như vậy. Mặc dù có thểkhẳng định biện pháp ấy nhất định rất bẩn thỉu.Pháo Thiên Minh ho khan một tiếng và nói: "Cô chỉ cần làm như thế... rồinhư thế nữa... rất đơn giản mà."Nghe xong, Vụ Lý Hoa vui mừng trong giây lát, nhưng ba giây sau lại lolắng hỏi: "Nếu cô ấy không chịu thì sao?""Tiểu Ngư, A Tử," Pháo Thiên Minh quay đầu lại gọi."Rõ rồi." Vô Song Ngư giơ tay lên nói: "Hoa Hoa, chúng ta không có vấn đềgì! Nhưng cô nên cân nhắc thật kỹ. Nếu việc này thành công, rất có thể sẽ bịtoàn bộ tà phái truy nã. đại sư huynh tà phái ngoài Ái Niếp Niếp, người kháckhông hợp với chúng ta."Chân Hán Tử bên cạnh thì nói: "Sợ cái gì chứ. Tiểu Hoa, cô đủ nghĩa khírồi. Cô cứ yên tâm đi, chẳng lẽ bang hội còn dám gây rắc rối cho Hoàng GiaThiên Đường chúng ta hay sao?"Pháo Thiên Minh thở dài: Thằng nhãi ranh, làm việc xấu xa như thế này, tỷtỷ của ngươi còn có thể che chở cho ngươi hay sao?Vụ Lý Hoa cười nói: "Vậy ta đi đây." Chân Hán Tử và Vô Song Ngư cũngtừ biệt mọi người rồi cùng rời đi.Ái Niếp Niếp nhìn bọn họ đi xa, nói với Pháo Thiên Minh: "Ngươi sợ hạikhông chết người ta à? Bắt cô ấy gánh vác tội lỗi rất lớn vì tình bằng hữu vớimột NPC?""Cô ấy thích là đủ rồi. Hơn nữa cô ấy biết rõ hậu quả mà."Tà phái tấn công núi tới ngày thứ hai, tuy tiến bộ rất gian nan, đặc biệt làtranh đoạt một số nơi hiểm yếu, dẫu sao cũng dùng sinh mạng vùi lấp vào.Nhưng không còn gì nghi ngờ, người chơi vẫn có thể dễ dàng giành được thắnglợi. So với hồi lục phái vây công Quang Minh đỉnh, võ công của người chơi đềucao hơn một bậc. Tuy Quang Minh đỉnh không có những nơi hiểm yếu, nhưngcó vài điểm triệt tiêu ưu thế này, đầu tiên là ưu thế về nhân số. Lục phái thựcchất chỉ có ba phái, nhân số tụ tập đến 10 vạn đã là ghê gớm lắm rồi. Mà NgũHành Kỳ cùng nhau ra trận, tổng số không dưới 10 vạn. Lần này là hoạt độngcủa tà phái, nhân số lên tới cả trăm vạn, nhưng NPC gom lại chẳng đủ 1 vạn.Thứ hai là sau khi lục phái tập hợp sau khi Tương Dương kết thúc khônglâu, cấp bậc võ công của toàn dân rơi xuống như mưa rào. Mà hoạt động của tàphái là sau một thời gian ngắn yên bình, võ công của toàn dân đều tăng trưởngvững chắc, đặc biệt là võ công cao cấp hiện đã không còn là thứ hiếm có. Mặcdù tuyệt học khó tìm, nhưng luyện cấp bậc võ công cao cấp cho tốt cũng có uylực không thể coi thường.Để phòng ngừa bị đánh lén, các đại sư huynh của bốn môn phái như ThảiVân Phi, Huyết Ảnh... (ngoại trừ Ái Niếp Niếp) luôn ở vị trí trung gian ứng đối.Mấy người đang bàn bạc thì đội ngũ ở phía sau của Huyết Ảnh gửi tin: "Vụ LýHoa muốn gặp ngươi. Cô ấy nói Linh Thứu cung có một kho báu.""Ngươi đợi một chút!" Huyết Ảnh hỏi Thải Vân Phi: "Trong nguyên tácLinh Thứu cung có kho báu gì?""Có! Bên trong có cái gì đó Thiên Sơn Lục Dương chưởng. Còn có ThiênSơn Chiết Mai thủ, tất cả đều là những tuyệt học vô cùng thực dụng. Làm saovậy?""Vụ Lý Hoa nói cô ấy biết vị trí kho báu."Thải Vân Phi mừng rỡ: "Thật sao?" Nhưng cô lập tức cũng nghi ngờ hỏi:"Có phải là đến ám sát chúng ta không?""Ta hỏi xem." Huyết Ảnh gửi tin nhắn hỏi thân tín: "Có đáng tin không?""Chắc là đáng tin. Cô đưa ra thông tin cá nhân, cô ấy đã bị trục xuất khỏiLinh Thứu cung."Huyết Ảnh trầm tư hồi lâu: "Ngươi đưa cô ta tới đây."Thải Vân Phi hỏi: "Thế nào rồi?"Huyết Ảnh đáp: "Cô ấy đã bị trục xuất, khá đáng tin cậy. Bây giờ cần bànđiều kiện. Dẫu vậy, an toàn là trên hết..." Huyết Ảnh truyền lệnh: "Mau triệu bamươi cao thủ Tinh Anh đường tới đây."Thải Vân Phi nói: "Cẩn thận quá rồi đấy?"Huyết Ảnh đáp: "Thận trọng thì thuyền chèo được vạn năm."Vụ Lý Hoa nhanh chóng đi đến trung quân của tà phái, cách bốn vị đại sưhuynh chừng mười mét có một cái ghế. Vụ Lý Hoa nhìn quanh thấy đều là caothủ, mỉm cười rồi ngồi xuống nói: "Sao lại phòng bị ta như thế này?""Hiểu lầm, hiểu lầm thôi!"Huyết Ảnh cười gượng rồi hỏi: "Kho báu là thếnào? Cô có điều kiện gì cứ nói ra đi."Vụ Lý Hoa nói: "Bí mật của kho báu đều ở trong ống trúc này." Rồi lấy ramột ống trúc, nháy mắt đáng yêu: "Bên trong có một Khổng Tước."Vô Song Ngư buông ống nhòm thở dài nói: "Khổng tước đã xòe đuôi rồi."Pháo Thiên Minh nói: "Ài... Ta tới điểm hồi sinh xem thử. Ta sợ nhất là gặpphải kẻ tích cực đi chịu chết như vậy." Rồi mấy phen nhẹ nhàng phi thân biếnmất.Nhân vật chết ngay trong nhiệm vụ bị dịch chỉ đến điểm hồi sinh của mônphái, còn bị ép tiếp tục tham gia nhiệm vụ, dù hoàn thành được điểm cao đếnmấy cũng không được thưởng cho dù chỉ một đồng tiền. Còn người nhàm chánchết khi không có như vậy như Vụ Lý Hoa, chỉ hồi ính ở thành trấn gần nhất.Thành trấn trống rỗng, điểm hồi sinh cũng trống rỗng, chỉ có một cô gái nhỏhíp mắt ngồi xổm như mèo con, hai tay khoanh lại nhìn về phương xa. PháoThiên Minh nhảy lên nóc nhà bên cạnh la lên: "Này! Chết có đủ nhanh không?""Giờ ngươi mới đến đây, người ta đáng thương lắm này, phải ngồi đợi ngươiba phút lận." Vụ Lý Hoa liếc nhìn lên nóc nhà rồi tiếp tục giữ nguyên tư thế.Pháo Thiên Minh hạ xuống trước mặt Vụ Lý Hoa, ngồi bệt xuống hỏi: "Làmsao ngươi biết ta sẽ đến?""Vì chúng ta quen biết nhau mà!" Vụ Lý Hoa bắt đầu gặm móng tay, nhưngđôi mắt vẫn hướng về phía trước.Pháo Thiên Minh dò xét rồi hỏi: "Có phải cô rất băn khoăn về tương lai? Cóphải cô vẫn cứ mê mang về quá khứ? Có phải cô bị táo bón suốt 3 ngày liền?"Xoạt một tiếng lấy ra một cây gậy gỗ nhỏ rồi nói tiếp: "Xin hãy sử dụng gậy gỗthông cống thương hiệu Đại Lực, bảo đảm nhét vào tiêu tan bệnh tật, vứt bỏ quákhứ, tràn đầy hy vọng cho tương lai.""Chết tiệt, lưu manh!" Vụ Lý Hoa cười đẩy Pháo Thiên Minh ngã xuống."Ngươi định làm gì?" Pháo Thiên Minh hoảng hốt hỏi."Cái gì?"Pháo Thiên Minh kéo áo choàng, lộ ra trang phục của tân thủ: "Vậy hãy đểbão tố ập đến mãnh liệt hơn nữa đi."Vụ Lý Hoa ngớ người trong ba giây, lúc tỉnh ngộ lại mặt mày đỏ bừng, lậptức nhảy dựng lên, đạp lia lịa vào Pháo Thiên Minh đang nằm trên mặt đất."Sao trong đầu ngươi toàn những chuyện bẩn thỉu như vậy?" Vụ Lý Hoa vàPháo Thiên Minh đang lảo đảo dạo bước trên sa mạc."Khổng Tử đã từng phán: Ăn, sắc, cũng như nhau.""Cái đầu heo nhà ngươi, lời này là Cáo Tử.""Cáo tử? Người nước nào?""Câu này xuất phát từ chuyện về Cáo Tử - Mạnh Tử. Cáo Tử là một vị triếtgia trẻ tuổi, của hắn rất bất mãn với lời dạy "nhân tính vốn thiện" của Mạnh Tử,nên đã tìm đến tranh luận với Mạnh Tử. Trong quá trình tranh cãi, Cáo Tử đãnói câu "Ăn uống, tính dục đều là bản năng con người...". Khổng Tử đã phánrằng: Ăn uống, nam nữ, là điều con người hằng mong muốn. Mặc dù nhìn bềngoài có vẻ tương tự, nhưng vào thời Xuân Thu... Trái ngược nhất là thời La Mãcổ đại, quan niệm giá trị của con người lại hoàn toàn khá."Đây là lần đầu Pháo Thiên Minh nhận ra rằng thảo luận về vấn đề tính dụcvới một thiếu nữ xinh đẹp bằng quan điểm học thuật thực sự không phải làchuyện vui vẻ gì. Một bên thuần khiết tranh luận theo lý lẽ, một bên lại thoángcó ý gió xuân thổi cỏ lung lay, tâm trí lập tức nghiêng về phía tà dâm. Đau khổlớn nhất trong đời người có lẽ cũng chỉ là thế.Bước đầu tiên mà lũ sắc quỷ thường dùng để dụ dỗ thiếu nữ lên giường lànói chuyện t*nh d*c! Nhưng Vụ Lý Hoa đang say sưa giảng giải câu chuyện ấynhư đang kể về nguồn gốc và sự phát triển của xe hơi vậy!Nếu hai điều trên nếu không phải là nỗi đau khổ lớn nhất đối với Pháo ThiênMinh thì việc Vụ Lý Hoa phục hồi bản tính, bắt đầu nói chuyện lan man chínhlà đòn chí mạng nhất. Giữa sa mạc bao la, không được phép dùng khinh côngbay lượn. Pháo Thiên Minh nghe cô nàng nói về chuyện khiến huyết khí namnhi sôi trào khắp người, thậm chí cả ý định tự sát cũng có...